Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-06-2023] Vào đầu năm 2020, đại dịch COVID bùng phát ở Vũ Hán và thành phố của tôi đang bị phong tỏa. Các khu vực xung quanh bị đóng cửa và việc hạn chế đi lại được áp dụng. Một ngày, chồng tôi nói: “Một số người có kết quả xét nghiệm dương tính ở thành phố này và thậm chí cả quân đội cũng đã được triển khai ở đây.” Tim tôi bắt đầu đập nhanh khi nghe thấy điều này. Tôi cố gắng phát chính niệm để trừ bỏ tâm sợ hãi của mình nhưng không hiệu quả. Mỗi khi có ai nhắc đến đại dịch là tôi lại thấy lo lắng. Dù cố gắng phát chính niệm bao nhiêu đi chăng nữa thì tôi cũng không thể bình tĩnh được.

Chấp trước căn bản của tôi-sợ bệnh và sợ chết, đã cho phép cựu thế lực dùi vào sơ hở. Tim tôi đập rất nhanh mặc dù tôi đã tăng thời gian đọc Pháp và phát chính niệm mỗi ngày. Tôi mất cảm giác thèm ăn và cảm thấy buồn nôn. Tôi không thể ngủ ngon. Tôi khó nuốt thức ăn nhưng tôi đã ăn chậm và cố gắng nuốt xuống. Việc ăn uống khó khăn đến nỗi có lúc tôi bật khóc. Tôi biết tôi phải ăn vì tôi vẫn cần cơ thể này để trợ giúp Sư phụ cứu người.

Sau khi phát chính niệm vào lúc nửa đêm, tôi nhắm mắt nằm trên giường. Tôi cảm thấy như thể mình đang nằm trong quan tài. Không muốn chịu đựng cảm giác này nên tôi bắt đầu luyện tĩnh công. Khi tôi luyện xong, cảm giác đó vẫn còn. Đêm đó tôi luyện tĩnh công ba lần. Đến sáng, tôi kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần. Tôi nghĩ mình sắp mất chính niệm và tinh thần sa sút.

Khi tôi chia sẻ vấn đề của mình với các học viên khác, họ đã phát chính niệm cho tôi. Một học viên đã thúc giục tôi ở lại chỗ của cô ấy nhưng tôi đã không làm vậy vì tôi biết rằng tôi cần phải tín Sư tín Pháp. Tôi cũng cần hướng nội. Tôi quyết định giao phó hết thảy cho Sư phụ. Tôi ngẫm lại những suy nghĩ của mình, tự hỏi tại sao tôi lại cảm thấy tinh thần sa sút và thiếu chính niệm đến vậy.

Đối mặt với tâm sợ hãi

Đầu tiên, tôi sợ khổ và khó khăn. Điều này xảy ra vì trạng thái trầm cảm đau đớn mà tôi từng mắc phải trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tái xuất hiện. Tôi muốn thoát khỏi nó nhưng dù cố gắng thế nào, tôi cũng không thể. Từ góc độ tu luyện, chịu khổ là cách để đề cao tầng thứ, chuyển hóa nghiệp lực và đề cao tâm tính của tôi, là điều tốt.

Thứ hai, tôi sợ bệnh. Mỗi khi có ai nhắc đến đại dịch là tim tôi đập nhanh không thể kiểm soát. Đó là tâm sợ hãi nhưng nó không phải từ chân ngã của tôi. Đây là một chấp trước cần phải loại bỏ. Đó là lý do tại sao nó rất sợ hãi. Tôi quyết định phớt lờ nhịp tim đập nhanh. Sau khi nhìn thấu nỗi sợ hãi, tôi đã lấy lại được chính niệm. Đêm đó tôi ngủ rất ngon và lệnh phong tỏa được dỡ bỏ ngay sau đó.

Dạ dày của chồng tôi

Trong khi tôi đang cố gắng vượt qua khảo nghiệm này thì chồng cũng tạo cho tôi một quan tâm tính. Anh ấy từng có một polyp trong dạ dày mà không thể phẫu thuật được do vị trí không thuận lợi. Tôi bị viêm và loét dạ dày. Khi tôi sợ bệnh thì chồng tôi lại không được khỏe. Anh muốn nội soi dạ dày nhưng do đại dịch nên rất khó để điều trị. Mặc dù đã tìm đến bác sĩ và dùng thuốc nhưng tình trạng của anh vẫn không thuyên giảm. Anh cảm thấy polyp đã phát triển lớn hơn hoặc thậm chí có thể đã trở thành ung thư. Anh lo lắng và liên tục làm phiền tôi. Cuối cùng, anh đã đặt được lịch hẹn đi nội soi dạ dày. Hai ngày trước khi phẫu thuật, anh ấy bảo tôi sờ bụng vì anh ấy nghĩ nó đã to hơn. Tôi trấn an anh rằng không có gì nghiêm trọng, chỉ là viêm dạ dày và khó tiêu gây đầy hơi thôi.

Trong khi tôi đang phải đối mặt với nỗi sợ chết thì dạ dày của chồng tôi vẫn ổn. Tôi nhận ra vấn đề về dạ dày của anh là một khảo nghiệm để tôi buông bỏ tình đối với anh, đồng thời là cơ hội để anh tiêu nghiệp. Tôi tin chắc rằng Sư phụ sẽ không để anh mắc bệnh nặng vì điều đó sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện của tôi. Điều đáng ngạc nhiên là bác sĩ không tìm thấy polyp nào nhưng lại nói rằng chồng tôi bị viêm dạ dày và loét dạ dày nhẹ. Chồng tôi vui mừng và đi làm trở lại. Anh vẫn cảm thấy không khỏe sau khi uống một ít thuốc. Tôi bảo anh đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Trước khi đọc hết cuốn sách, anh cảm thấy khối tắc nghẽn trong dạ dày đã biến mất và anh không cần dùng thuốc nữa.

Tôi không nói với chồng về quan sinh tử của mình vì sợ anh sẽ lo lắng. Khi tôi nói với một đồng tu về điều đó, cô ấy bảo tôi kể với anh ấy để anh có thể thấy Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào. Chồng tôi vô cùng sợ hãi khi tôi kể cho anh nghe về tình trạng của mình. Anh không ngủ được và kiểm tra tôi cả đêm. Sáng hôm sau anh bảo tôi đi khám bác sĩ. Tôi kể cho anh nghe về những điều kỳ diệu đã xảy ra với tôi sau khi tôi bắt đầu tu luyện. Tôi nói: “Bệnh viện không thể chữa khỏi cho em và đến đó tốn rất nhiều tiền và gặp rất nhiều rắc rối.”

Một bước đột phá

Anh hiểu vì anh phải giúp đỡ chăm sóc một thành viên trong gia đình đang bị trầm cảm. Anh nói: “Thật tuyệt vời khi em tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.” Tôi nói với anh rằng hy vọng duy nhất của tôi là tin tưởng Sư phụ, vì Đại Pháp thật kỳ diệu. Anh nói hy vọng một phép màu sẽ xảy ra với tôi.

Tôi không chắc mình có thể làm được hay không. Tôi nghĩ: “Đại dịch đang đến gần và tôi không biết chúng ta sẽ phải chứng thực Pháp bao lâu nữa. Rất nhiều người chưa được cứu. Thử thách của tôi chắc hẳn là món nợ tôi đã mắc phải ở kiếp trước.”

Tôi không thể ngăn được nước mắt và tôi đã khóc. Thật ngạc nhiên, tình trạng của tôi đã cải thiện và tôi có thể ăn uống được. Tôi cao 1m64 nhưng chỉ nặng 42,5 kg. Tôi cảm thấy không vui khi các học viên khác nói rằng tôi trông hốc hác. Sau khi vượt qua khảo nghiệm này, cân nặng của tôi dần dần tăng lên và hiện tại tôi nặng gần 55 kg. Khi chồng tôi về quê sau kỳ nghỉ Tết Nguyên đán và thấy tôi tăng cân, anh ấy nói Pháp Luân Đại Pháp thực sự tốt.

Bất cứ khi nào tâm sợ hãi can nhiễu, tôi đều niệm những lời Sư phụ giảng:

“Nếu chúng chỉ xuất hiện hình ảnh thôi, thì chư vị cười nhạo chúng, chư vị tự phát chính niệm thanh trừ chúng, chúng không còn chiêu gì nữa, chúng cũng không làm được gì. Đệ tử Đại Pháp là có năng lực, năng lực của chư vị vượt xa chúng nhiều lắm.” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)

Bất cứ khi nào tâm sợ hãi nổi lên, tôi cười nhạo nó và nói: “Ta là đệ tử Đại Pháp. Ta không sợ ngươi. Sư phụ đang bảo hộ ta.”

Tôi mất khoảng 16 tháng để vượt quan sinh tử. Tôi đã nhận được sự chỉ dẫn của Đại Pháp, sự bảo hộ từ bi của Sư phụ và sự giúp đỡ vị tha của các đồng tu.

Trải nghiệm này đã đặt nền tảng vững chắc cho việc tu luyện của tôi để học thuộc Pháp. Sư phụ nhắc nhở chúng ta học Pháp nhiều hơn và học Pháp cho tốt. Tôi có rất nhiều nghiệp tư tưởng khi học Pháp. Vì tôi không thể tĩnh tâm khi đọc nên tôi bắt đầu học thuộc Pháp. Lúc đầu điều đó rất khó khăn và tôi phải mất một năm để học thuộc Chuyển Pháp Luân. Khi tôi đến phần “Luyện công chiêu ma,” tôi bị mắc kẹt ở đó trong ba tháng. Trong thời gian đó, tôi chỉ đọc qua mà không nhớ. Sau đó, tôi đã vượt qua điều đó và tiếp tục học thuộc Pháp. Tôi đã kiên trì và cuối cùng đã thành công.

Sau khi học thuộc lòng cuốn sách lần đầu tiên, nhiều trở ngại trong tâm tôi đã được loại bỏ. Tôi đã được hưởng lợi rất nhiều và hiểu nhiều hơn về các Pháp lý.

Sư phụ giảng:

“Sau đó bịt mắt anh ta lại, rồi vạch một cái lên cổ tay của anh này (hoàn toàn không làm anh ta chảy máu); rồi mở vòi nước sao cho anh này nghe thấy tiếng [nước] nhỏ giọt. Anh ta tưởng rằng chính là máu của mình đang nhỏ giọt xuống, một lúc sau cá nhân này chết. Kỳ thực hoàn toàn không làm anh ta chảy máu, chỉ có nước chảy thôi; tinh thần của cá nhân này đã dẫn đến cái chết của mình.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Khi đọc những lời của Sư phụ, tôi hiểu rằng giả tướng về bệnh tật là sai. Tôi có thể giải quyết nó bằng chính niệm và quyết tâm không dao động bất cứ khi nào tôi cảm thấy không khỏe.

Tôi tiếp tục học thuộc Chuyển Pháp Luân lần thứ hai và thứ ba. Lần đầu tiên tôi phải mất một năm để hoàn thành cuốn sách. Sau đó, tôi học thuộc lòng cuốn sách này ba lần trong một năm.

Bây giờ tôi dành một tiếng rưỡi đến hai tiếng để học thuộc Pháp mỗi sáng. Tôi ra ngoài giảng chân tướng vào ban ngày và nghe Sư phụ giảng Pháp trên đường đi. Khi tôi trở về nhà, tôi đọc kinh văn trong ít nhất một giờ. Tôi đảm bảo rằng mình sẽ học thuộc Pháp vào buổi sáng, ngay cả khi tôi có lịch trình rất bận rộn.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/6/28/462364.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/31/211088.html

Đăng ngày 22-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share