Bài của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-07-2007] Vào đầu năm 1990 khi khí công đạt đến đỉnh điểm nổi tiếng tại Trung Quốc, tôi đang học tại Đại học Vũ Hán. Tôi thường nghe nói về những hiện tượng siêu thường liên quan đến khí công. Tôi rất tò mò và muốn biết thêm để có thể đạt được một thứ huyền năng siêu phàm nào đó.

Sau này, khi một ‘thầy khí công’ đến đại học của tôi, tôi đi tham dự khoá dạy của ông. Có vài chục người nơi đó. Ông giới thiệu ngắn gọn phương pháp khí công của ông và dạy chúng tôi một số động tác. Tôi có nhiều câu hỏi muốn hỏi, nhưng ông hình như không hứng thú lắm để trả lời. Vì không thể có được các câu trả lời cho các câu hỏi của tôi, tôi rất thất vọng và nghĩ tôi phải cần tốn thêm nhiều tiền để một ‘thầy khí công’ khác có thể dạy tôi thêm các thứ đó.
Lúc bấy giờ, nhiều lớp khí công đòi hỏi nhiều khoá học và các thầy đòi hỏi rất nhiều tiền. Sinh viên như chúng tôi không thể có được. Vì vậy, kinh nghiệm đầu tiên của tôi về ‘lớp khí công’ đã chấm dứt nơi đó. Khi xét lại, mục đích của nhiều vị gọi là ‘thầy khí công’ lúc bấy giờ là để kiếm tiền. Dù họ có thể có một số huyền năng nhỏ bé, nhưng họ không biết cơ chế thực thể của chúng. Vì vậy, đối với nhiều câu hỏi mà tôi nêu lên, không phải họ không muốn trả lời, mà là họ không thể trả lời.

Một thứ bảy vào tháng ba 1993, các bạn học cùng lớp với tôi mở máy truyền thanh. Khi tôi trở về từ phòng tắm, tôi thấy nhiều người trong họ đang nghe một đài truyền thanh. Tôi đi đến gần để cũng được nghe. Một đài truyền thanh tại Vũ Hán đã mời vị sáng lập Pháp Luân Công để giới thiệu Pháp Luân Công với công chúng. Tôi tức thời bị hấp dẫn bởi các nguyên lý sâu xa và hiệu quả kỳ diệu. Tôi chỉ có một cảm tưởng – thật là quá huyền diệu! Chương trình mời các thính giả gọi điện thoại đến và đặt câu hỏi và vị Thầy sẽ trả lời chúng ngay. Một số người gọi để hỏi Sư phụ có thể điều chỉnh cơ thể của họ qua điện thoại không. Gần như tất cả các người gọi đều để xin Sư phụ trị bệnh cho họ.

Vì tò mò, tôi muốn tham gia khoá dạy của Sư phụ Lý Hồng Chí. Khoá dạy của Ông được tổ chức tại Hán Khẩu và đại học của tôi là tại Vũ Xương. Thật là một con đường xa dài. Tôi hơi ngần ngại có nên đi hay không. Khoá dạy đã diễn ra hai ngày rồi. Tôi vẫn chưa quyết định. Qua ngày hôm sau, một sức mạnh kỳ lạ đã thúc dục tôi đi, vì vậy tôi đi cùng với ba bạn học khác. Khi chúng tôi đến nơi, họ đều ngần ngại và bỏ đi. Sau đó, họ quyết định tham gia ngày hôm sau, nhưng chỉ có tôi ở lại ngày hôm đó.

Ngay khi Tôi bắt đầu buổi học, nhiều câu hỏi của tôi về khí công và đời người nói chung đều được giải đáp. Dù tôi đã lỡ mất hai buỗi học đầu, tôi vẫn thật sự biết làm sao để làm người tốt sau khi tham gia các buổi dạy còn lại. Tôi chờ đợi buổi học mỗi ngày sau đó.

Để đi đến lớp học, tôi cần đi xe buýt đến chiếc phà trên sông Dương tử. Tôi đi phà và sau đó lại đi một xe buýt khác để đi đến nơi. Chúng tôi luôn gian lận và không mua vé xe buýt hoặc vé phà. Sau khi học qua hai buổi học, tôi cảm thấy chúng tôi không nên làm như vậy nữa. Nhưng các bạn học của tôi không hiểu điều đó. Vì vậy tôi mua vé cho tất cả chúng tôi.

Với mỗi buổi học mà tôi tham gia, tôi cảm thấy tâm tôi đang thay đổi. Dần dần tôi hiểu được ‘tu luyện’ là gì. Trong các buổi học, tôi thật sự cảm thấy một Pháp Luân đang xoay. Có hai ngày mà Sư phụ thanh lọc cơ thể cho tôi. Tôi cảm thấy đau nơi bụng. Khi thật khó mà chịu đựng, tôi ngồi xuống với hai chân kiết già và hai tay kết ấn. Cơn đau sẽ ngưng, nhưng nó tiếp tục đau nếu tôi không ngồi như thế. Điều này kéo dài chỉ trong hai ngày. Khi tôi lần đầu bắt đầu tập các bài công pháp, một lần tôi tập bài công thứ nhì và cảm thấy một luồng hơi ấm từ đầu đến chân. Cảm giác rất dễ chịu.

Tôi nhớ có một bé gái nói nó được chẩn đoán là bị bệnh thiếu máu mà không có hy vọng chữa khỏi. Sau khi tham gia khoá dạy của Sư phụ, nó đã được chữa khỏi hoàn toàn. Cha mẹ nó quá biết ơn nên họ trình cho Sư phụ một lá cờ với những lời biết ơn. Một người đàn bà khác mà tôi gặp giải thích bà trước đây đã đi nhiều lớp học khí công. Thiên Mục của bà có thể nhìn thấy một số điều siêu thường. Bà nói với tôi cho dù bà đã đi nhiều lớp dạy khí công, chỉ có Sư phụ Lý có thể giải thích các nguyên lý sâu xa và rõ ràng. Vì vậy, bà quyết định bỏ hết các môn tập kia và tập trung vào Pháp Luân Công.

Trong lúc nghỉ giải lao, Sư phụ luôn kiên nhẫn trả lời các câu hỏi. Đôi lúc Sư phụ đứng bên cạnh bực giảng và nhiều học viên bao quanh Ông và hỏi Ông các câu hỏi. Ông trả lời họ từng người một. Tôi luôn đứng một bên và lắng nghe. Tôi đến khoá học trễ và không biết chắp tay chào. Một lần tôi hỏi Sư phụ cách nào làm ‘thủ ấn liên hoa’. Sư phụ chỉ cho tôi.Hồi tưởng lại, tôi là một người thật may mắn và có phúc. Tôi luôn nhớ cái cảnh đó như là nó mới xảy ra hôm qua.
Đối với tôi, tất cả các ký ức lớn lao đó đã khuyến khích tôi tinh tiến. Tôi sẽ làm tốt ‘ba điều’ và sẽ xứng đáng với sự cứu độ từ bi của Sư phụ.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/7/2/158032.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/8/4/88290.html

Đăng ngày 01-10-2007; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share