Bài viết của phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 21-06-2023] Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, cũng như tra tấn tàn bạo và kết án tù dài hạn các học viên, nó cũng lan truyền những tin tức phỉ báng để khiến cả xã hội quay lưng với các học viên.

Nhiều người tin vào tuyên truyền này, gồm cả người nhà của học viên. Họ lên án Pháp Luân Công và cố gắng gây áp lực buộc các học viên phải từ bỏ đức tin của mình. Vì tiếp tay cho việc bức hại môn tu luyện Phật gia cổ xưa này mà họ đã tự chuốc lấy rắc rối cho chính mình, kết quả bị báo ứng.

Trong hai câu chuyện dưới đây được hai học viên chia sẻ, người nhà của họ đã khỏi bệnh nặng sau khi viết nghiêm chính thanh minh bày tỏ sự ăn năn khi ủng hộ ĐCSTQ trong cuộc bức hại.

Triệu chứng COVID-19 của người mẹ 86 tuổi biến mất sau khi rút lại những lời bất kính đối với Pháp Luân Công

Trong đợt bùng phát COVID-19 vào đầu năm nay, người mẹ 86 tuổi của tôi bị nhiễm bệnh. Bà bị chóng mặt dữ dội, huyết áp cao và nôn mửa. Ăn vào thứ gì là bà lại nôn ra và không thể nuốt thức ăn.

Tôi đưa bà đến phòng khám địa phương. Bác sĩ cho bà truyền tĩnh mạch, truyền xong bà cảm thấy càng tệ hơn. Tôi đưa bà về nhà, cho bà uống một ít sữa, nhưng ngay khi uống vào là bà lại nôn ra.

Tôi rất buồn khi thấy mẹ tôi chịu khổ như vậy. Đột nhiên tôi nhớ ra bà đã từng có những lời lẽ bất kính đối với Sư phụ và Pháp Luân Công khi tôi đến thăm bà cách đây không lâu. Tôi có cảm giác rằng bà bị nhiễm COVID-19 có thể là liên quan đến những lời nhận xét đó. Bà đã nhìn thấy tất cả phúc báo mà tôi đã nhận được nhờ tu luyện Pháp Luân Công trong nhiều năm qua và tôi cảm thấy bà không nên nói những lời tiêu cực về môn tu luyện.

Khi tôi nói những suy nghĩ của mình với mẹ, lúc đầu bà phủ nhận rằng bà chưa từng nói điều gì bất kính. Nhưng khi tôi giải thích rằng, Pháp Luân Công là môn tu luyện Phật gia, phỉ báng pháp môn này cũng bằng như báng bổ Thần, Phật thì bà đã thừa nhận rằng bà đã có nhận xét không hay về Pháp Luân Công. Bà đồng ý rằng không nên đứng cùng phía với ĐCSTQ trong cuộc bức hại và đã viết bản Nghiêm chính thanh minh.

Thật kỳ diệu, bà cảm thấy khỏe hơn khi thức dậy vào nửa đêm. Bà uống một ít sữa nhưng không bị nôn. Sáng hôm sau khi thức dậy, bà đã có thể ăn sáng, dọn giường mà không cảm thấy mệt mỏi. Thật kinh ngạc khi nhìn thấy bà hồi phục nhanh đến vậy! Tôi biết Sư phụ đã cứu mẹ tôi.

Bệnh bại liệt của cháu trai biến mất

Cháu trai của tôi là nhân viên bảo vệ của làng, tích cực tham gia vào cuộc bức hại và thường xé các tấm áp phích có thông tin Pháp Luân Công mà chúng tôi dán khắp làng. Tôi đã nhiều lần khuyên cháu không nên đi theo chính quyền cộng sản trong cuộc bức hại, nhưng cháu không nghe. Có khi cháu còn đưa cảnh sát đến lục soát nhà của các học viên địa phương.

Cách đây không lâu, cháu đổ bệnh và khó cử động tay và cổ. Cháu nói nửa bên cơ thể của cháu bị tê liệt. Cơ thể cháu như bị đóng băng trong tư thế xé các tấm áp phích. Tôi bảo cháu rằng tôi tin vấn đề ở hai bàn tay cháu là báo ứng do cháu xé các tấm áp phích Đại Pháp. Lần này, cháu tiếp thu và đồng ý viết Nghiêm chính thanh minh.

Phải rất khó khăn cháu mới cầm được bút và viết chữ. Mất hơn nửa tiếng đồng hồ cháu mới viết được vài dòng. Nhưng trong lúc viết, tay của cháu bắt đầu có một số cử động. Khi cháu viết xong bản Nghiêm chính thanh minh, tôi nói với cháu nhiều hơn về Pháp Luân Công và khuyên cháu không nên tham gia vào cuộc bức hại nữa. Vài giây sau, cháu đã có thể cử động cổ và tay dễ dàng. Cháu rất kinh ngạc trước sự chuyển biến này.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/21/462150.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/17/210347.html

Đăng ngày 04-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share