Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-05-2023] Năm 1996, chồng tôi phải nhập viện do bị hư gan vì uống quá nhiều rượu. Khi tôi đang trên đường đến bệnh viện thăm anh ấy, tôi nhìn thấy nhiều người đang ngồi thiền ở trong một công viên. Tôi đã đứng lại để nói chuyện với họ. Họ nói rằng họ đang luyện Pháp Luân Đại Pháp (còn được biết đến là Pháp Luân Công). Tôi chưa bao giờ nghe đến Pháp Luân Đại Pháp nhưng tôi đã luyện những loại khí công khác và thấy rằng chúng chẳng có tác dụng gì.

Tôi hỏi một người ở đó: “Bài công pháp này thì có lợi ích gì?” Ông ấy nói nó có tác dụng thần kỳ trong việc chữa bệnh và họ có thể dạy cho tôi. Tôi đã đến nhóm tập ấy vài lần. Tuy nhiên, khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc bức hại đối với Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999 thì không còn ai xung quanh tôi tập pháp môn này nữa.

Những lời giả dối và phỉ báng của ĐCSTQ đối với Đại Pháp quả là rợp trời. Nhưng trong lần đầu tiên đọc Chuyển Pháp Luân, tôi thấy rằng quyển sách không giảng gì khác ngoài yêu cầu người ta làm người tốt. Tuy nhiên, tôi càng đọc, tôi càng tin rằng đây không phải là quyển sách bình thường. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng và tràn đầy năng lượng. Tôi nghĩ rằng xã hội sẽ không còn người xấu nữa nếu như ai ai cũng hành xử theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Có lần, tôi bước vào văn phòng thì nhìn thấy một tờ chân tướng Pháp Luân Đại Pháp trên sàn nhà. Tôi đưa nó cho các đồng nghiệp xem, sau đó tôi đem nó đến cổng doanh trại mà tôi từng đi ngang qua và đặt nó ở ngoài cửa. Tôi thắc mắc vì sao chính phủ lại bức hại một pháp môn tu luyện tuyệt vời đến như thế.

Vài ngày sau đó, tôi nhận thấy cơn đau khớp ở chân trái cùng với bệnh hen suyễn của tôi đã biến mất. Tôi đã nghĩ rằng Thần thực sự tồn tại! Tất cả những gì tôi từng làm là để những người khác biết về Đại Pháp. Thật thần kỳ làm sao khi thân thể tôi đã thay đổi một cách rõ rệt. Quả đúng là những gì con người làm đều được Thần linh chứng kiến hết.

Tôi quyết định đi xung quanh tìm các học viên Đại Pháp và học lại các bài công pháp. Tôi tìm thấy một học viên rất thân thiện. Cô ấy dạy tôi các bài công pháp và thảo luận với tôi về những vấn đề trong tu luyện. Không lâu sau, các bệnh dị ứng, viêm khớp, rối loạn thần kinh thực vật và các bệnh khác của tôi đã biến mất mà không cần điều trị.

Chồng tôi là một cảnh sát và làm việc trong đơn vị chịu trách nhiệm quản lý các sự việc liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bắt đầu tu luyện vào thời điểm cao trào nhất của cuộc bức hại. Con gái tôi từ trường đại học trở về nhà vào kỳ nghỉ lễ và nhìn thấy những quyển sách Đại Pháp của tôi, bèn mách với chồng tôi ngay lập tức. Chồng tôi nói với tôi: “Đừng đọc những quyển sách này. Sếp của anh không cho phép đâu.”

Lời nói của anh ấy không dao động được tôi. Tôi nói rằng anh ấy hãy tự mình đọc sách. Anh ấy đáp: “Không quan trọng là sách viết gì. Em không thể tập nếu như chính phủ không cho phép. Con bé [con gái chúng tôi] đã sợ đến mức giấu một con dao làm bếp sau khi nhìn thấy những quyển sách. Con bé sợ rằng em có thể giết chết ai đó.”

Tôi đáp: “Thật vớ vẩn! Đừng tin vào những gì phát sóng trên TV! Hãy đọc sách và anh sẽ biết rằng Sư phụ Lý Hồng Chí (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) nói rằng sát sinh là có tội.”

Chồng tôi cố hết sức có thể để ngăn cản tôi nhưng tôi chỉ đơn giản đáp: “Em đang hành động để trở thành một người tốt, một người tốt hơn. Anh không muốn em trở thành một người tốt sao?”

Sau đó, chồng tôi đe dọa bắt giữ tôi nhưng tôi không tiếp tục tranh cãi với anh ấy. Tôi bắt đầu hành trình tu luyện của mình.

Sau một thời gian, chồng tôi nhìn thấy những thay đổi của tôi. Sức khỏe tôi từng rất kém và tôi không thể nấu ăn cũng như chăm sóc con gái. Tôi còn là người nóng nảy. Tuy nhiên, sau đó tôi đã có thể chăm sóc con và nấu ăn. Gánh nặng lên chồng tôi được giảm bớt rất nhiều vì anh ấy từng gánh vác trách nhiệm chăm sóc cha mẹ hai bên và đưa tôi đến bệnh viện thường xuyên. Tình hình tài chính của chúng tôi không tốt và không đủ chi trả cho tôi khám bệnh. Cuộc sống thực sự rất gian khổ. Giờ đây, mọi thứ đã tốt hơn. Chồng tôi đã bắt đầu ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp. Anh ấy thậm chí còn đọc Chuyển Pháp Luân và thay đổi bản thân.

Khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, chồng tôi đã chỉ đạo các đồng nghiệp tịch thu rất nhiều sách Đại Pháp từ nhà của các học viên. Anh ấy lưu trữ chúng trong những chiếc tủ ở trong văn phòng mình. Tôi đã đến gặp anh ấy vào một ngày Chủ Nhật. Anh ấy mở tủ và nói: “Hãy nhìn những quyển sách này. Em có thể mang chúng về nhà và đọc nếu muốn.” Tôi yêu cầu anh ấy bảo vệ những quyển sách cũng như các học viên để có thể tích đức cho bản thân mình.

Kể từ đó, anh ấy đã bảo vệ các học viên. Anh ấy thậm chí còn đưa những tờ chân tướng Đại Pháp cho sếp của mình, người vốn có hảo cảm với anh ấy. Sếp của anh ấy nhận lấy các tài liệu và không nói gì. Khi chồng kể với tôi về chuyện này, tôi vô cùng vui mừng cho anh ấy.

Anh ấy từng bị chóng mặt và phải nhập viện mỗi năm. Tuy nhiên, chồng tôi chưa từng phải đến bệnh viện kể từ khi quay sang ủng hộ Đại Pháp.

Bức tường trong phòng chúng tôi có rất nhiều rãnh nứt. Tôi nói với anh ấy rằng sẽ là bất kính với Sư phụ Lý khi treo ảnh chân dung của Ngài trên bức tường đó. Chồng tôi đã không hề lưỡng lự mà mua một chiếc bàn thờ và cúng một ít đồ ăn phía trước bức ảnh của Sư phụ.

Tôi khuyến khích con gái đọc Chuyển Pháp Luân bởi vì cha của con bé đã quay sang ủng hộ Đại Pháp. Con gái tôi đã đọc sách và quyết định bước vào tu luyện.

Những điều thần kỳ diễn ra trong nhà tôi

Mẹ tôi bị ngã từ trên cao và chấn thương cột sống. Bác sỹ đề xuất rằng bà ấy nên nằm trên một chiếc giường ván gỗ ở bệnh viện trong vòng ba tháng. Mẹ tôi chỉ nằm 40 ngày rồi trở về nhà. Khi bà cảm thấy lưng đau trở lại, tôi khuyên bà ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Mẹ tôi thành tâm làm theo. Tất cả những căn bệnh nhiều năm của bà ấy như thiếu máu não, chóng mặt, đau vùng thắt lưng và nhiễm trùng đường tiểu đã biến mất.

Mẹ chồng tôi không thể ăn trong hai tháng vì bà ấy có một khối u trong ống mật. Bác sỹ nói rằng họ không thể làm gì hơn và trả bà về nhà. Tôi tặng cho mẹ chồng một chiếc bùa hộ mệnh và khuyên bà ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Bà ấy thành tâm làm theo và nhanh chóng hồi phục. Mẹ chồng tôi đã sống thêm được ba năm nữa trước khi qua đời trong yên bình.

Anh trai tôi đã cố gắng bỏ hút thuốc ba lần. Thời gian lâu nhất mà anh ấy ngừng hút thuốc là hai tháng. Tôi khuyên anh ấy lắng nghe các bài giảng của Sư phụ Lý. Anh ấy đã bỏ hút thuốc trước khi nghe xong bài giảng thứ chín. Kể từ đó trở đi, anh ấy buồn nôn mỗi khi ngửi thấy mùi khói thuốc. Anh ấy hỏi tôi: “Việc này kỳ diệu đến thế sao?” Anh ấy cũng đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Họ hàng và bạn bè tôi đều đồng tình rằng Đại Pháp là tốt và ủng hộ pháp môn này. Kết quả là, họ cũng nhận được nhiều phước lành.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/24/461193.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/19/210376.html

Đăng ngày 26-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share