Từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm qua Internet lần thứ VIII dành cho các học viên tại Trung Quốc

Bài viết của một học viên tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-11-2011]

Kính chào Sư Phụ!

Kính chào các đồng tu!

Tôi đã là một bác sĩ nội khoa trong suốt hơn 20 năm trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi từng có rất nhiều bệnh, nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chưa đầy một năm, tất cả bệnh tật của tôi đã biến mất. Ở nơi làm việc tôi giao tiếp với hàng chục người mỗi ngày, giúp tôi có cơ hội giảng chân tướng trực diện. Tôi đã giảng chân tướng theo cách này từ khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào năm 1999. Tôi còn giao dịch với các nhân viên bán thuốc. Tôi đã giảng chi tiết cho họ và đã thuyết phục được 80-90% người trong số họ thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Tôi là một học viên lâu năm đắc Pháp từ năm 1998. Khi đó, tôi bắt đầu tu luyện bởi vì tôi muốn loại bỏ bệnh tật và nâng cao sức khỏe. Tôi có rất nhiều bệnh, như bị đau đầu liên tục, viêm khớp mãn tính tăng dần, đau cơ và say tàu xe nặng. Khi tôi ra ngoài để làm việc nào đó dù chỉ đơn giản như đi dự hội thảo, khi trở về tôi sẽ bị ốm. Tôi luôn phải mang bên mình thuốc giảm đau. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chưa đầy một năm, tôi đã hoàn toàn khỏe mạnh. Từ đó, tôi kiên định tin rằng điều Sư Phụ dạy chúng ta là đúng, và tôi phải theo Sư Phụ tu luyện cho tới khi viên mãn.

Ngày 20 tháng Bảy 1999, cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu. Mặc dù tôi chưa học Pháp tốt, nhưng tôi có một niệm đầu kiên định rằng Sư Phụ là siêu thường và không ai có thể động tới Ngài. Pháp Luân Đại Pháp là Pháp chân chính nhất. Không có gì sai khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hay chiểu theo nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” để trở thành một người tốt. Tôi đã chân chính bước trên con đường tu luyện. Sư Phụ đã bảo hộ tôi và không ai có thể lay động tôi. Thời điểm đó tôi không sợ hãi lắm. Tôi tin rằng đó là nhờ niềm tin kiên định của tôi vào Sư Phụ và Pháp. Trong sự tu luyện thời kỳ Chính Pháp của tôi suốt 12 năm qua, Sư Phụ đã không ngừng bảo hộ và điểm ngộ cho tôi. Nhờ vậy, Sư Phụ đã cho tôi bước đi kiên định cho đến hôm nay. Tôi rất biết ơn Sư Phụ đã từ bi cứu độ. Dưới đây, tôi muốn báo cáo với Sư Phụ và chia sẻ với các đồng tu ba khía cạnh trong tu luyện của mình

1. Giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh trực diện

Tại nơi làm việc, tôi giao tiếp với hàng chục người mỗi ngày, giúp tôi có lợi thế khi giảng chân tướng trực diện. Ngay khi cuộc bức hại vừa xảy ra, tôi đã bắt đầu giảng chân tướng. Ban đầu, tôi làm việc này từ góc độ của người thứ ba. Tôi hỏi các bệnh nhân quan điểm của họ về cuộc bức hại tà ác của Giang Trạch Dân đối với Pháp Luân Công. Nói chung họ đều cho rằng Giang Trạch Dân rất xấu xa và rằng các học viên Pháp Luân Công là người tốt. Sau đó, tôi giải thích với họ Pháp Luân Công là gì và Sư Phụ dạy chúng ta làm người tốt như thế nào. Tôi cũng giải thích rằng Sư Phụ dạy chúng ta làm người tốt phi thường, hơn cả những gì người ta mong đợi ở một người thường.

Sau đó, tôi có được các tài liệu giảng chân tướng để cứu người. Khi đó tôi không có nhiều tài liệu, nên tôi thường chỉ nó cho họ xem trong khi nói chuyện trực tiếp. Về sau, tôi đưa họ các tài liệu dựa trên mức độ chấp nhận của họ. Sau khi Cửu Bình được công bố, tôi bắt đầu giảng chân tướng và khuyên mọi người thoái khỏi ĐCSTQ.

Ngoài những người tôi gặp trong sinh hoạt hàng ngày, tôi giảng chân tướng cho những người lãnh đạo chính phủ ở thành phố, hội đồng nhân dân và tòa án. Tôi không thể nhớ đã nói chuyện với bao nhiêu người trong vài năm qua. Một lần tôi giảng chân tướng cho người đứng đầu tòa án (người về sau trở thành phó chủ tịch Hội đồng nhân dân). Sau khi nói chuyện, ông ấy đã đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ. Tôi còn nói chuyện với một cựu phó sĩ quan trung đoàn. Ông ấy đã trở thành phó Phòng 610 địa phương sau khi rời quân đội. Sau đó tình cờ gặp đồng nghiệp của tôi, ông ấy đã hỏi về tình hình của tôi. Ông ấy nói với đồng nghiệp tôi rằng ông thật sự không muốn bắt các học viên Pháp Luân Công vì họ là người tốt. Đồng nghiệp tôi nói ông ấy có thể lựa chọn không bắt các học viên. Ông ấy nói rằng ông ấy phải làm thế bởi vì áp lực to lớn từ chính quyền cấp cao. Tà đảng không chỉ bức hại Đại Pháp, mà còn kéo cả những người có thể được cứu vào phạm tội với Pháp Luân Công, bằng cách đó đặt tương lai của họ vào vòng nguy hiểm.

Trong khi nói chuyện với nhân viên bán thuốc, tôi đã thuyết phục một người bán hàng cho một công ty nào đó thoái khỏi ĐCSTQ. Sau đó họ gửi một người bán hàng khác đến. Một số người bán hàng còn xem video các bài giảng Pháp của Sư Phụ tại Quảng Châu. Một trong số họ còn sao chép lại một bộ video giảng Pháp. Hai người trong đó đã mua sách Chuyển Pháp Luân. Sau khi nói chuyện với tôi, một số bảo những người khác đến chỗ tôi. Tôi biết Sư Phụ đã dẫn tất cả những người có tiền duyên đến với tôi. Ba bốn người bọn họ thường xuyên đến chỗ tôi để nhận những tài liệu giảng chân tướng mới.

Ban đầu, tôi đẩy các nhân viên bán hàng đi hoặc từ chối gặp họ để tránh tạo nghiệp do nhận hối lộ. Đôi khi một số người bán hàng ác miệng với tôi vì tôi từ chối tiền hối lộ của họ, nói rằng tôi từ chối thừa nhận thực tế.

Sau đó tôi đọc trong Chuyển Pháp Luân rằng:

“Các ngành nghề trong xã hội nhân loại đều nên tồn tại; ấy là do nhân tâm không chính, chứ không phải do làm nghề gì… Giai tầng cao có hình thức mâu thuẫn của giai tầng cao, đều có thể đối xử thích hợp với các mâu thuẫn; tại giai tầng nào cũng làm người tốt, đều có thể coi nhẹ các chủng dục vọng, [và] tâm chấp trước.”(Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã đẩy đi những chúng sinh cần được cứu bởi vì tôi sợ tạo nghiệp. Đây là biểu hiện của tâm ích kỉ và là một tội lỗi. Thêm vào đó, tôi nhận ra rằng tôi có thể kiểm soát bản thân trước cám dỗ. Sau khi nhận ra điều này, tôi bắt đầu gặp gỡ họ. Lần đầu chúng tôi gặp nhau, tôi nói thẳng với họ rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và trách nhiệm và chọn lựa của tôi là đặt bệnh nhân lên hàng đầu. Tôi còn giải thích rằng hối lộ là không đúng và các học viên Pháp Luân Công hoàn toàn không thể là một phần trong đó. Tôi hi vọng rằng họ có thể hiểu, và đại thể là họ hiểu. Đôi khi tôi thậm chí còn không dùng sản phẩm của họ, nhưng họ đến thăm và nói chuyện với tôi về Pháp Luân Công.

Trong suốt những năm qua, tôi đã chứng nghiệm được rất nhiều điều thần kì. Ví dụ, một lần tôi gặp một người phụ nữ khoảng 70 tuổi. Bà ấy bị bệnh vành mạch tim và suy tim nặng. Nhịp tim của bà là 39 nhịp một phút và toàn thân bà bị sưng lên. Bà mất khả năng tự chăm sóc bản thân. Bà thấy khó thở và không thể nằm thẳng trên giường. Bà bị vào viện bốn lần trong vòng một năm và phải nối với máy thở oxy. Khi tôi nói chuyện với người phụ nữ này và đưa bà lá may mắn giảng chân tướng, bà trở nên rất phấn khởi. Sau đó, trước khi đi ngủ hay ngay sau khi tỉnh dậy, bà cầm nó bằng hai tay và nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Bà tiếp tục nhẩm mỗi ngày. Vài năm sau tôi gặp lại bà, trông bà như hoàn toàn hồi sinh. Da mặt bà hồng nhuận. Sự sưng tấy đã biến mất. Bà nói với tôi rằng bà đã sút gần 20 cân, mà đó hầu hết là nước [tích trữ]. Nhịp tim bà đã tăng lên 70 nhịp một phút. Bà nói với tôi rằng bà có thể dễ dàng đi bộ 5km và không còn nhập viện từ sau lần chúng tôi gặp nhau. Những lời đầu tiên mà bà nói sau khi gặp tôi là: “Cảm tạ Sư Phụ!” Rồi bà cảm ơn tôi vì cho bà một thứ tốt đến vậy. Tôi nói: “Bà đã có tiền duyên với Đại Pháp. Sư Phụ đã làm mọi việc cho bà. Bà chỉ có thể cảm ơn Sư Phụ. Một khi bà tin rằng ‘Pháp Luân Đại Pháp tốt, Chân-Thiện-Nhẫn tốt’, bà sẽ được phù hộ.” Sau đó chồng bà và ba người con trai đều thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Một lần có một phụ nữ trẻ bị sốt cao trong 7-8 ngày. Tất cả số thuốc cô ấy uống ở nhà không có tác dụng. Cô ấy đến chỗ tôi để truyền dịch. Tôi xét nghiệm máu cho cô và kết quả xét nghiệm trông bình thường. Vậy nên tôi chỉ kê một số loại thuốc rẻ tiền, thay vì để cô ấy trải qua truyền dịch tốn kém. Rồi tôi nói chuyện với cô ấy và thuyết phục cô ấy thoái khỏi ĐCSTQ. Tôi còn bảo cô chân thành nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cô ấy vui vẻ đồng ý. Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, toàn thân cô nhẹ nhàng và cô ấy không còn bị sốt nữa. Không lâu sau cả gia đình cô đã thoái khỏi ĐCSTQ.

Dĩ nhiên không phải mọi người đều phản ứng theo cùng một cách. Những năm qua tôi đã bị báo cáo với chính quyền ba lần. Mỗi lần, công an giận dữ đến tìm người quản lý bệnh viện cũng như chồng tôi. Cuối cùng, họ không nhận được những gì họ muốn. Ai đó nói rằng người quản lý bệnh viện đã bảo vệ tôi, nhưng tôi biết rằng Sư Phụ đã bảo hộ tôi. Tôi không sợ khi công an tới vì tôi hiểu rõ rằng tôi không làm gì xấu. Tôi cứu độ những chúng sinh bị lừa dối bởi những lời dối trá của ĐCSTQ. Tôi đang làm điều chân chính và thần thánh nhất trong vũ trụ. Chính tà ác đã bức hại các học viên và phạm tội với Đại Pháp. Chính tà ác mới phải sợ hãi và bị đưa ra xét xử.

Đương nhiên là tôi cần nhanh chóng tìm ra thiếu sót trong tâm tính và chính lại chúng dựa theo Pháp. Tôi luôn kiên định tin vào Sư Phụ và Pháp. Mỗi khi chúng ta kiên định cứu chúng sinh, chúng ta sẽ không lệch khỏi Pháp. Ngay khi chúng ta chính hành, Sư Phụ sẽ bảo hộ chúng ta. Sư Phụ đã bảo vệ tôi rất nhiều lần. Dưới đây là một vài ví dụ.

Một lần, tôi đang nói chuyện với một đôi trung niên thì một cậu thanh niên tiến vào, trông có vẻ là con trai họ. Tôi tiếp tục giảng chân tướng. Cậu thanh niên nói: “Cô tập Pháp Luân Công. Cô biết tôi là ai không? Tôi làm ở Phòng 610. Cô không sợ tôi báo cáo cô sao?” Tôi nói: “Tôi tập Pháp Luân Công. Tôi không quan tâm anh làm cho ai. Anh chỉ là một con người trong thế giới này. Tôi đã dùng kĩ năng y tế của mình để cứu mạng bố anh. Tôi còn muốn nói với bố mẹ anh phép lạ của Pháp Luân Công có thể tiêu diệt bệnh tật và nâng cao sức khỏe. Tôi muốn giúp anh hiểu rằng Pháp Luân Công không có gì sai. Pháp Luân Công đã bị bức hại. Điều đó tốt cho anh nếu anh hiểu chân tướng.” Người thanh niên trẻ không muốn nghe tôi nói và giận dữ bỏ đi. Mặc dù tôi không sợ hãi lúc đó, về sau tâm trí tôi vẫn không kiên định. Sau đó, tôi phát chính niệm để triệt để tiêu diệt an bài của cựu thế lực.

Ngày hôm sau tại nơi làm việc, một người đàn ông lạ gọi tên tôi và đưa tôi một gói tài liệu giảng chân tướng. Tôi đã do dự nghĩ rằng: “Có phải công an đang lừa mình không?” Tôi không nghĩ quá nhiều về nó và quyết định giảng chân tướng cho quản lý bệnh viện. Tôi gọi cho người đứng đầu bệnh viện vài lần nhưng không ai trả lời. Rồi tôi gọi phó lãnh đạo và nói với ông rằng tôi muốn nói chuyện với ông. Ông ấy nói rằng ông sắp về quê và bảo tôi đợi lần sau. Tôi tỉnh ra và nhận ra rằng Sư Phụ đang cố nói gì đó với tôi. Hôm sau, người phó lãnh đạo hỏi tôi có chuyện gì. Tôi nói rằng chỉ là một chuyện nhỏ và không cần làm phiền ông nữa. Tôi nhận ra tâm sợ bị bức hại đang nắm quyền kiểm soát. Khi các học viên không có chính niệm và không phù hợp với Pháp, tà ác sẽ lợi dụng. Sau đó tôi xác nhận được rằng thực sự đã có một học viên gửi cho tôi tài liệu giảng chân tướng. Nếu không phải Sư Phụ đã cảnh tỉnh và bảo hộ tôi, tôi không biết mình đã gây ra bao nhiêu tổn thất cho Đại Pháp.

2. Thiện hóa chồng và giúp anh trở thành một người tốt

Gia đình tôi biểu hiện rất hạnh phúc đối với người ngoài. Thế nhưng, chồng tôi có tính bạo lực và thường khiến tôi sợ hãi. Thêm nữa anh ấy luôn đắm chìm trong văn hóa đảng và do vậy tiêu chuẩn đạo đức của anh ấy suy đồi. Khi chúng tôi còn trẻ, tôi ra ngoài thị trấn học và anh ấy có quan hệ nam nữ với người phụ nữ khác. Anh ấy đã có sẵn tính xấu. Sau đó anh ấy bị thúc đẩy bởi cám dỗ và trở nên buông thả hơn nữa. Trước khi tôi bắt đầu tu Đại Pháp, tôi đã liên tục bị lăng mạ. Anh ấy thường xuyên mất bình tĩnh và ném đồ đạc trong nhà. Đôi khi anh ấy còn đánh tôi, nhất là sau khi say xỉn. Mặc dù tôi đã cam chịu, tôi đã cam chịu một cách bất lực vì tôi không thể thắng khi cố gắng chống lại và cãi nhau với anh ấy. Tôi phải chịu đựng trong nước mắt và cay đắng trong lòng.

Từ khi bắt đầu tu Đại Pháp, tôi thực sự hiểu được ý nghĩa của cuộc sống và dùng “Chân-Thiện-Nhẫn” để chỉ đạo lời nói và hành động của mình. Tôi còn học cách hướng nội và nhận ra rằng tôi có tâm lý ích kỷ bởi lòng kiêu căng và tự phụ. Tôi luôn nghĩ rằng mình tốt hơn anh ấy nhiều mặt, và rằng anh ấy nên đối xử tốt với tôi. Tôi không chăm nom cho anh ấy như cách một người vợ cần làm. Mặc khác, tôi hiểu từ Pháp rằng tôi có thể đã nợ anh ấy một món nợ nào đó từ tiền kiếp và tôi phải trả lại. Tôi còn hiểu rằng mỗi việc mà học viên đối mặt đều liên quan đến sự tu luyện và đề cao bản thân trong tu luyện. Sau khi nhận ra nguyên nhân, tôi từ bỏ tất cả các quan niệm người thường. Tôi chăm sóc anh ấy trong sinh hoạt hàng ngày. Tôi làm nhiều việc nhà hơn. Khi anh ấy rầy la tôi, tôi giả như không nghe thấy gì. Tôi không bao giờ tranh đấu lại. Khi anh ấy đập phá đồ đạc, tôi chỉ đi dọn dẹp lại. Tôi hiểu anh ấy đang giúp tôi đề cao tâm tính. Đôi khi anh ấy trách mắng tôi, thì anh ấy lập tức dừng lại và hỏi tôi tại sao tôi không nói gì và không giận dữ. Tôi nói:“Tại sao em lại giận dữ nếu anh cho em những điều tốt?” Rồi tôi giải thích cho anh ấy rằng la mắng và đánh người thực sự là hoán đổi đức của chính anh ấy cho người đó. Anh ấy không nói nữa. Đôi khi anh ấy muốn nổi giận. Nhưng sau đó anh ấy dừng lại và nói: “Anh thực sự ngưỡng mộ sự nhẫn nại của em. Anh cần học cách nhẫn.” Tôi bảo anh rằng lòng tử tế và nhẫn nại của tôi là nhờ có Sư Phụ dạy dỗ. Tôi bảo anh so sánh tôi với những bạn gái anh ấy có và hỏi anh ai tốt hơn và nhẫn hơn. Anh ấy đồng ý với những điều tôi nói.

Nhờ từ bi cảm hóa, anh ấy đã thay đổi trở nên tử tế, ân cần và quan tâm. Bây giờ anh ấy làm hết việc đi chợ và nấu nướng. Khi hai chúng tôi đi làm, anh ấy thường vội vã về nhà để nấu ăn. Khi tôi về nhà, bữa tối đã sẵn sàng. Tôi hầu như không nghe anh ấy quát mắng nữa. Anh ấy cũng không gặp gỡ người phụ nữ khác. Mặc dù anh ấy vẫn chưa bắt đầu tu Đại Pháp, nhưng trên bề mặt anh ấy đã thực sự tu luyện bản thân. Trong quá khứ anh ấy thường làm những việc bất kính đối với Đại Pháp. Bây giờ anh ấy thường mua hoa quả, rửa sạch rồi đặt trước ảnh Sư Phụ. Uy lực vĩ đại của Đại Pháp đã cải biến tôi, chồng tôi và gia đình tôi.

3. Biến điều xấu thành tốt

Sau khi tôi bị báo cáo cho chính quyền vài lần, tôi liên tục chịu can nhiễu từ gia đình. Một lần, một học viên từ bệnh viện tôi làm bị tà ác bức hại. Chồng tôi không thể chịu đựng được nữa. Sau khi tôi về nhà, chồng tôi đánh tôi suốt đêm. Anh ấy nói rằng anh ấy muốn tôi chết và phần tà ác của anh ấy hoàn toàn bộc lộ ra sau khi anh ấy say. Anh ấy không nghe tôi bất kể tôi nói gì. Tôi biết là tà linh của ĐCS đang điều khiển anh ấy. Tôi phát chính niệm nhưng không có tác dụng. Sau đó tôi nhận ra rằng lúc đó thay vì phát ra chính niệm, tôi lại phát ra sự căm ghét.

Sáng hôm sau, tôi nghĩ về việc tôi nên làm gì khi là một học viên Đại Luân Đại Pháp. Lời giảng của Sư Phụ hiện ra trong đầu tôi:

“Nhẫn không phải là hèn nhát, càng không phải là thuận chịu [những điều] trái nghịch. Nhẫn của đệ tử Đại Pháp là cao thượng, là biểu hiện của sinh mệnh vĩ đại bất động như kim cương kiên chắc không thể phá, là khoan dung để duy trì chân lý, là từ bi và cứu vãn đối với những sinh mệnh vẫn còn nhân tính vẫn còn chính niệm.”(“Nhẫn vô khả Nhẫn“, Tinh tấn yếu chỉ II)

Tôi không thể để tà ác tiếp diễn. Giữa vợ và chồng là có mối quan hệ tiền duyên. Theo Pháp, tôi nhận ra tôi không thể ly hôn khi là một học viên. Ly hôn nghĩa là tôi đã đẩy anh ấy ra. Hậu quả sẽ rất khủng khiếp. Tôi phải cứu anh ấy. Tôi nên làm thế nào? Sư Phụ giảng:

“Trong ma nạn hiện nay thì làm điều gì, cũng đều cần tự bản thân ngộ.“(“Lộ”, Tinh tấn yếu chỉ II)

Tôi nhận ra rằng bản chất của chồng tôi là tốt. Chỉ là cựu thế lực và tà linh của ĐCS lợi dụng tâm sợ hãi của anh ấy và tình của tôi đối với anh để điều khiển anh và can nhiễu tôi cứu độ chúng sinh. Chúng cố làm cho anh ấy phạm tội với Đại Pháp để hủy diệt anh. Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp trong thời kì Chính Pháp, tôi phải có trách nhiệm cứu độ chúng sinh chứ không phải hủy diệt họ. Tôi cần chính lại mọi thứ không đúng đắn. Đầu tiên tôi cần từ bỏ chấp trước vào tình đối với người chồng là anh ấy, và thay vào đó đối đãi với anh như một chúng sinh. Tôi dùng niệm từ bi để tìm ra cách ngăn anh ấy phạm tội với Đại Pháp. Tôi cần vạch trần điều này và dùng nó để giảng chân tướng và vạch trần cách tà đảng điều khiển và bức hại các chúng sinh.

Khi tôi đi làm vào ngày hôm sau, tôi đến thăm người quản lý của anh. Tôi cho họ thấy vết bầm tím trên người và nói với họ: “Chồng tôi là một người tốt và anh ấy yêu tôi. Lí do để chuyện này xảy ra không phải lỗi của tôi. Tôi chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt. Điều đó không có gì sai. Nó cũng không phải lỗi của chồng tôi. Tất cả là do cuộc bức hại của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công và sự bức hại của Giang Trạch Dân đối với Pháp Luân Công. Tôi hi vọng ông có thể thấy sự khác biệt giữa tốt và xấu.” Người quản lý gật đầu liên tục và còn nghiêm khắc phê bình chồng tôi. Chồng tôi sau đó xin lỗi tôi. Tối hôm đó, khi tôi về nhà, chồng tôi mời vài người thân và bạn bè đến để làm dịu cuộc xung đột. Tôi giả vờ như vẫn bực bội và không ăn. Tất cả bọn họ thuyết phục tôi ăn. Tôi nói tôi có thể ăn, nhưng trước tiên họ phải cho tôi nói. Tất cả đều đồng ý. Nên trong khi họ ăn tối, họ lắng nghe tôi giảng chân tướng. Tôi nói với họ Pháp Luân Công là gì, làm thế nào để thành người tốt, ĐCSTQ đã bịa ra những lời dối trá để bịp bợm cộng đồng và bức hại các học viên Pháp Luân Công như thế nào. Tất cả đều lắng nghe chăm chú. Một người nói: “Nếu không phải thực tế rằng Pháp Luân Công bị cấm, thì tôi cũng đã tập rồi.

Do đó, những việc xấu đã chuyển thành những việc tốt. Cả chục người đã hiểu chân tướng. Quả thực là bất kể nơi nào có vấn đề, nghĩa là nơi đó cần giảng chân tướng.

Trên đây tôi chỉ miêu tả những gì tôi đã làm tốt. Tôi thường thấy không có gì để viết. Khi tôi bắt đầu viết, tôi thấy kì thực có rất nhiều để viết. Các học viên trải qua rất nhiều sự việc. Sư Phụ dành vô số tâm huyết cho mỗi học viên, đến mức chúng ta không thể hình dung được. Gần đây, tôi đã trở nên buông lơi khi môi trường trở nên dễ dàng hơn. Tâm an nhàn thật sự như một kẻ sát nhân tàn nhẫn lôi tôi xuống. Tôi thực sự hổ thẹn khi đối diện Sư Phụ. Tôi không thể tiếp tục như vậy nữa. Tôi cần tinh tấn tiến lên, theo sát tiến trình Chính Pháp và theo Sư Phụ trở về nhà.

Trên đây chỉ là các trải nghiệm của cá nhân tôi. Xin từ bi chỉ ra những điều chưa phù hợp.
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/14/明慧法会–内科大夫讲真相-249019.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/2/129814.html
Đăng ngày 1-1-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share