Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 10-08-2022] Một buổi tối trung tuần tháng 7, trong khi đang xem một bộ phim truyền hình trên ứng dụng Bilibili, tôi cảm thấy dường như mí mắt bên phải bị muỗi đốt, cảm thấy hơi ngứa. Ngày hôm sau, mí mắt của tôi bị sưng tấy, hơn nữa, ở vị trí gần phía bên trong còn xuất hiện một cục to bằng hạt đậu. Tôi ý thức được rằng, mình không thể tiếp tục xem phim nữa, vì liên tục ba ngày qua, tôi đều xem phim, mặc dù trong tâm tôi biết điều này không đúng, nhưng không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của cốt truyện, muốn xem cho đến kết thúc.
Khi vấn đề về mắt biểu hiện ngày càng nghiêm trọng, ngoài việc hằng ngày học Pháp, luyện công và phát chính niệm, tôi đã bắt đầu học thuộc Pháp. Hai ngày sau, mắt của tôi đã hoàn toàn bình phục. Vì thế, tôi cảm thấy đây không phải là một vấn đề lớn, chỉ là thư giãn một chút trong thời gian rảnh rỗi. Ngay khi tôi dừng lại thì mọi việc sẽ ổn.
Những ngày sau, tôi đã ngừng xem bộ phim truyền hình đó, dành thời gian chăm sóc con, tham gia học Pháp nhóm và làm ba việc như thường lệ. Bởi vì tôi không đi làm nên có nhiều thời gian rảnh rỗi. Thỉnh thoảng tôi mở ứng dụng Bilibili để xem một vài video ngắn hài hước hoặc xem các thông tin mới cập nhật về các ngôi sao nổi tiếng trên Baidu.
Không ngờ, mắt phải của tôi bị đã sưng và đỏ trở lại. Vùng bị sưng phát triển to hơn và ngứa ngáy, đau rát hơn. Trong vòng hai ngày, nó đã lan ra hơn một nửa mắt phải. Trong vài ngày sau đó, tình trạng không những không thuyên giảm mà còn ngày càng nghiêm trọng, giống như trên mắt của tôi mọc ra một cái “mắt thịt” màu đỏ, nhìn rất xấu xí và buồn cười.
Vừa nhìn thấy tôi, con trai tôi đã phá lên cười và nói: “Nhìn mắc cười quá mẹ ơi. Chúng ta đều là học viên Pháp Luân Đại Pháp và mẹ vẫn hay phê bình con tu luyện kém, nhưng mẹ phải nhìn lại mình đi thôi!” Tôi sợ rằng khi đi ra ngoài sẽ bị người khác hỏi han, cũng lo lắng vấn đề về mắt của mình sẽ để lại ấn tượng xấu cho những người mà tôi đã giảng chân tướng. Tôi liền nhốt mình trong nhà và không bước chân ra ngoài.
Hướng nội tìm
Tôi bắt đầu hướng nội để tìm thiếu sót của mình. Chấp trước ở bề mặt đương nhiên là dùng điện thoại, truy cầu hưởng thụ. Mặc dù tôi đã liên tục học Pháp, phát chính niệm và không ngừng hướng nội, nhưng các triệu chứng vẫn còn, sau hai tuần vẫn không cải thiện.
Tới lúc đó tôi cảm thấy bất lực, dao động và lo lắng rằng vết sưng khó coi sẽ ảnh hưởng lâu dài tới diện mạo của bản thân. Trong nhóm học Pháp, tôi đã chia sẻ với các đồng tu về những chấp trước khác nhau mà tôi đã phát hiện ra. Nhưng tình trạng không tiến triển gì khiến tôi trở nên bối rối. Có lẽ việc hưởng thụ an dật, giải trí trên điện thoại, bị sắc tình dẫn dụ chỉ là biểu hiện bề ngoài, đây không phải là một vấn đề nhỏ, tôi phải nghiêm túc xem xét lại tình trạng tu luyệnc ủa bản thân.
Từ khi đắc Pháp tu luyện vào năm 2011, các loại bệnh nan y của tôi đã lần lượt không còn nữa, tôi cũng đã vượt qua các quan nghiệp bệnh lớn nhỏ, thông thường chũng chỉ kéo dài trong khoảng hai tuần. Trong hai, ba năm đầu tu luyện, quan nạn xuất hiện rất nhiều, tầng thứ đột phá cũng rất nhanh, sau đó dần dần quan nạn ngày càng ít hơn, đạt đến trạng thái bình ổn, thân tâm vui vẻ, vững vàng, vô cùng tự tại. Trong giấc mộng tôi cũng nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng, thực sự giống như trạng thái Thần tại nhân gian. Việc chứng thực Pháp và giảng chân tướng của tôi cũng đạt kết quả tốt. Các đồng tu đều nói tôi có căn cơ tốt, ngộ tính cao.
Thỉnh thoảng những lời khen ngợi bản thân lại xuất hiện trong tâm trí tôi. Nhận ra đây là nhân tố sẽ tạo nên chấp trước tự tâm sinh ma, ngay lập tức tôi phủ nhận chúng và tự hỏi bản thân: “Mình đã thật sự đủ tốt và tiến gần tới viên mãn chưa?” Dùng trạng thái của Thần để đối chiếu với bản thân, tôi phát hiện ra hoàn toàn không phải, còn cách rất xa. Tôi không có trí huệ to lớn, cũng không tự tin cứu chúng sinh. Tôi thường né tránh và giấu diếm khi phát tài liệu giảng chân tướng và vẫn do dự khi giảng chân tướng trực diện. Cơ thể tôi tiếp tục bị ảnh hưởng bởi nghiệp lực với biểu hiện say xe, ngứa chân và triệu chứng dị ứng. Khi giáo dục con cái, tôi thường nóng giận tới mức không nói nên lời. Thân và tâm tôi không đạt được đến mức độ thuần tịnh cao độ.
Sau hơn hai năm, những chấp trước của tôi đã trở nên khó nhận ra và tốc độ đề cao trong tu luyện của tôi cũng giảm xuống. Tôi đã không có bước đột phá nào ngoại trừ vượt qua cám dỗ của an dật. Học Pháp và chia sẻ thể ngộ tu luyện chỉ giúp tôi nhận ra những vấn đề bề mặt, chẳng hạn như thiếu tinh tấn trong tu luyện, không tu khẩu và thiếu chính niệm. Một năm trước, một đồng tu đã nói với tôi: “Chị nên xem xét cả những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống để tìm ra những chấp trước ẩn sâu. Ví dụ như, chị luôn để chồng phải nấu ăn và chị ít khi làm công việc đó.” Mặc dù tôi đồng ý với quan điểm của anh ấy nhưng tôi không đồng ý với ví dụ cụ thể mà anh ấy đưa ra. Là vợ chồng, chúng tôi cùng chia sẻ trách nhiệm trong gia đình. Chúng tôi đều là người tu luyện, cùng đang đảm nhận các công việc. Trong khi tôi chịu trách nhiệm chăm sóc và giao dục con cái thì chồng tôi chịu trách nhiệm nấu ăn cho cả nhà.
Con trai tôi bắt đầu học trực tuyến từ năm 2020 từ khi dịch Covid 19 bùng phát. Cháu nhanh chóng trở nên nghiện Internet. Tôi cũng bắt đầu sử dụng điện thoại di động nhiều hơn, bởi vì tôi cần phải giám sát việc sử dụng Internet của con và xử lý công việc. Ban đầu, tôi bắt đầu xem một vài bản tin giải trí và tiểu phẩm hài, sau đó tôi tiếp tục xem các chương trình truyền hình và những thứ tương tự. Tôi bị cuốn hút vào đó, đặc biệt vào cuối tuần, mặc dù biết thói quen này rất không tốt. Đôi khi thị lực của tôi trở nên mờ ảo giống như nhìn qua một màn sương. Sau khi tinh tấn trong tu luyện cùng với chính niệm mạnh mẽ trạng thái này sẽ hết. Điều này lặp đi lặp lại trong hơn một năm truớc khi xuất hiện vấn đề “mắt thịt” này.
Vượt quan
Tình trạng mắt của tôi không hề xuất hiện một cách ngẫu nhiên. Hai tuần trước đó, trạng thái tu luyện của tôi đã rất tệ. Tôi chìm ngập trong những cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực, tới mức chính niệm của tôi bị lấn át. Tôi cảm thấy muốn bỏ cuộc.
Vào những thời điểm quan trọng, các học viên cần phải tín Sư tín Pháp! Tôi quyết định ngồi phát chính niệm thời gian dài. Lúc mới bắt đầu, tất cả các tạp niệm bất hảo và can nhiễu không ngừng xuất hiện trong đầu tôi. Tôi liên tục niệm: “Tất cả nhân tố bất hảo trong trường không gian của ta không phù hợp với Đại Pháp, tà ma lạn quỷ và các vật chất bất hảo, xấu xa sẽ bị diệt trừ.” Nửa tiếng trôi qua, ý niệm tôi trở nên thanh tỉnh và tập trung, tôi tiếp tục phát chính niệm thêm 10 phút nữa.
Tôi bắt đầu đọc các bài chia sẻ hàng ngày trên trang web Minh Huệ và may mắn đọc được một vài bài có trải nghiệm giống của tôi. Hóa ra tôi thật sự đã gặp cái tôi giả, vốn được hình thành từ các nhân tố như nghiệp lực, nhân tâm, nghiện và chấp trước. Thể hội tu luyện của đồng tu đã giúp tôi rất nhiều, tôi đã biết làm thế nào để vượt quan.
Pháp lý của Đại Pháp rất rõ ràng. Chúng ta cần phải nghiêm khắc với bản thân. Cố ý đi ngược lại các Pháp lý của Đại Pháp, lặp đi lặp lại, mặc dù biết là sai, thể hiện ngộ tính thấp kém. Hướng nội sâu hơn, tôi tìm thấy chấp trước vào danh và lợi. Trong quá trình tu luyện, chúng ta không ngừng đồng hoá với Pháp, cứu độ chúng sinh và đề cao tầng thứ. Tôi vẫn còn thường hay lo lắng về những điều nhỏ nhặt, tôi vẫn còn nuôi dưỡng chấp trước vào danh và lợi. Tôi chưa đủ trân quý Pháp, không thể chịu đựng khổ cực và ý chí không đủ mạnh mẽ.
Tôi tiếp tục hướng nội và tìm ra được thêm những chấp trước ẩn sâu. Tôi cũng tăng cường học Pháp, sau đó tôi nhận ra những quan niệm hậu thiên và can nhiễu khác gây ra sự mất tập trung trong khi đọc Pháp. Mắt của tôi vẫn nhìn các chữ, miệng của tôi vẫn đọc to nhưng tâm trí tôi thì đang lang thang khắp nơi. Ngay cả khi đả tọa, tâm trí xao nhãng của tôi vẫn nhớ lại những cảnh tượng hài hước trong những video trực tuyến. Tôi làm ba việc mỗi ngày như một công việc được giao, không hề đặt tâm vào làm. Nếu không phải do “mắt thịt” mọc lên, người ngoài khó mà tìm thấy bất kỳ sai sót nào trong tu luyện của tôi. Tôi nhận ra cách tốt nhất để vượt quan là tĩnh tâm học Pháp, khi gặp vấn đề tự nhiên sẽ dùng Pháp để đánh giá, chứ không dùng lý của người thường để đánh giá.
Sau khi hướng nội sâu hơn, tôi thấy nhẹ nhõm như giải tỏa được một gánh nặng. Mặc dù vấn đề ở mắt của tôi vẫn còn nhưng tôi không còn cảm giác vội vàng hay lo lắng. Vào buổi tối ngày thứ 15, tôi bình thản gỡ bỏ ứng dụng Bilibili và Baidu trên điện thoại. Buổi sáng hôm sau tôi thấy tình trạng mắt của tôi được cải thiện một nửa, điều này cho thấy tôi đang đi đúng hướng. Sau vài ngày, tôi giới hạn việc sử dụng điện thoại cho những công việc cơ bản. Sau ba ngày, vấn đề ở mắt của tôi đã biến mất.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2022/8/10/447353.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/11/204249.html
Đăng ngày 24-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.