Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 26-04-2023]

Kính chào Sư phụ! Xin chào các đồng tu!

Tôi muốn chia sẻ với các bạn bằng cách nào tôi đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và về hành trình tu luyện của tôi.

Tôi sinh ra ở Mexico và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2010. Gia đình tôi có sáu người, trong đó có ba người tu luyện: mẹ tôi, anh trai và tôi.

Mẹ tôi là người đầu tiên trong gia đình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà rất ốm yếu, và một bác sỹ đã khuyên bà hãy tìm một môn tu luyện mà có thể giúp bà khai mở các kinh mạch. Bà bắt đầu tập Thái Cực Quyền. Người hướng dẫn Thái Cực Quyền đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho bà. Một cách không tự biết, các vấn đề sức khỏe của mẹ tôi đã được giải quyết.

Bà luôn mời tôi tập thử nhưng tôi không biết Pháp Luân Đại Pháp là gì. Khi đó, tôi đang quan tâm đến các môn thể thao. Khi tôi đồng ý đi cùng mẹ tới điểm luyện công, tôi thấy rằng những người cao niên có thể luyện bài công pháp số 2 mà không hề gì. Ngược lại, tôi đã thầm than vãn và không thể giơ được cánh tay lên cao. Điều này khiến tôi quyết tâm tìm hiểu xem Pháp Luân Đại Pháp là gì.

Thời điểm đó, tôi đang giữ một vị trí quan trọng trong chính quyền bang. Tôi có quyền lực, tiền bạc, v.v.. Nhưng tâm tôi không vui vẻ. Là một người trẻ, tôi đang tìm kiếm hạnh phúc nhưng không tìm được gì trong những thứ mà xã hội và truyền thông mang đến, cũng không tìm thấy trong tôn giáo. Tôi nhớ đó là vào tháng 12 năm 2010, và ước nguyện năm mới duy nhất của tôi là tìm được người có thể dẫn dắt tôi và chỉ cho tôi thấy tại sao tôi trên thế giới này và mục đích của đời tôi là gì.

Vào tháng 5 năm 2011, tôi được mời tham gia đọc sách Chuyển Pháp Luân với các học viên Pháp Luân Đại Pháp vào cuối tuần. Tôi đã đọc toàn bộ cuốn sách. Tôi nhận ra rằng mình cuối cùng đã tìm được vị Sư phụ hằng mong mỏi. Tôi cảm thấy rất vui bởi vì tôi đã tìm kiếm câu trả lời suốt 13 năm. Tôi nhận ra rằng trong quá trình này, Sư phụ (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã dẫn dắt tôi bước đi trên con đường đề cao tâm tính của mình đồng thời làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu.

Khi còn nhỏ, tôi được dạy dỗ nghiêm khắc với những tiêu chuẩn đạo đức cao. Tôi chưa bao giờ hiểu tại sao gia đình mình lại yêu cầu quá nhiều với tôi. Giờ đây, nhờ có Đại Pháp, tôi đã hiểu rằng Sư phụ đang bảo hộ tôi và chuẩn bị cho tôi bước vào tu luyện.

Phối hợp trong các hạng mục Pháp Luân Đại Pháp ở Mexico

Tại Mexico, tôi tình nguyện tham gia một số hạng mục giảng chân tướng, cả trực diện và trực tuyến. Tôi tham gia quảng bá ShenYun, hỗ trợ phân phát các tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp và tham gia nhóm ngôn ngữ Tây Ban Nha của tập đoàn truyền thông Epochtime. Tôi xây dựng kịch bản và dẫn chương trình the Live Webinar, và giới thiệu các bài công pháp trên mạng xã hội trong thời gian diễn ra đại dịch COVID.

Tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm tu luyện của bản thân. Có lần, một học viên nói với tôi: “Bạn dường như rất tinh tấn luyện công, học Pháp và làm các việc trong hạng mục, nhưng mình không cảm nhận được sự từ bi của bạn. Bạn thật thô lỗ.” Những lời lẽ của cô ấy khiến tim tôi đau nhói. Tôi tự nhủ: “Mình phải thay đổi. Tu luyện không chỉ có đọc sách; mình cần phải tinh tấn trong cuộc sống thường ngày và làm những gì Sư phụ dạy bảo. Chỉ khi đó mình mới có thể chạm tới trái tim mọi người và cho mọi người thấy rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt đẹp.” Tôi bắt đầu chú trọng tới việc phát triển tâm từ bi và bao dung đối với mọi sinh mệnh. Tôi chú ý đặt nhu cầu của họ lên trước bản thân mình.

Tống khứ tâm ngạo mạn

Tôi có bằng Thạc sỹ chuyên ngành Marketing và bằng Tiến sỹ về chiến lược kinh doanh. Bởi vì có những bằng cấp này, tôi nghĩ mình nên là thành viên của nhóm Marketing hoặc ít nhất chịu trách nhiệm trong việc đưa ra quyết định. Tuy nhiên, là người tu luyện, tôi nhận ra rằng điều quan trọng nhất là phối hợp như một chỉnh thể trong các hoạt động mà điều phối viên yêu cầu chúng tôi làm.

Tôi nhận ra rằng các điều phối viên đóng một vai trò quan trọng, và chúng ta cần hỗ trợ họ.

Sư phụ giảng:

“Những công nhân sau khi học Pháp Luân Đại Pháp của các ông, đến sớm về muộn, làm việc hết sức cẩn thận, lãnh đạo phân công việc gì cũng [thực hiện] không nề hà; [họ] cũng không tranh [giành] lợi ích.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Đến Middletown

Tôi đã đến Middletown, New York lần đầu tiên vào năm 2015 và đã ở lại đó ba tháng.

Một hôm trong buổi học Pháp, một học viên nói rằng, tương lai Middletown sẽ có một trường học. Tôi thầm nghĩ: “Mình muốn được làm việc ở đó.” Thời điểm đó tôi phải quay về Mexico để hoàn thành việc học của mình.

Tôi đã quay về Mexico để hoàn thành chương trình học. Tôi biết mình cần phải ngay chính và hành xử với tiêu chuẩn đạo đức cao để Sư phụ có thể an bài những điều cần thiết cho tôi quay lại Middletown. Vì vậy, trong bảy năm tiếp theo, tôi đã trải nghiệm những gì mà Sư phụ giảng:

“ngươi còn rất nhiều tâm chấp trước cần phải bỏ, ngươi hãy trở ra đi vân du. ‘Vân du’ rất khổ, bước đi ngoài xã hội, phải xin ăn, gặp các loại người, giễu cợt nó, nhục mạ nó, khinh nhờn nó, các sự tình đủ loại đều sẽ gặp phải.” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Trong thế gian hỗn loạn của những người thường, tôi phải học cách mạnh mẽ, bỏ qua những lời chỉ trích của mọi người, tuân theo tiêu chuẩn đạo đức của mình, và không bị ảnh hưởng bởi môi trường đạo đức đang tuột dốc. Sau khi tốt nghiệp, tôi đã nộp đơn xin việc vào Đại học Phi Thiên, nhưng tôi không nhận được hồi âm. Tôi hiểu rằng mình phải đề cao hơn nữa trong tu luyện.

Tôi liên tục hướng nội và nhận ra rằng mình cần phải buông bỏ chấp trước vào làm việc ở Middletown. Trong quá trình này, tôi đã thấy được tâm ích kỷ của mình. Vật chất bất hảo này đã làm tôi cảm thấy khó chịu và tức giận. Tâm chấp trước này đã không để mọi việc thuận theo tự nhiên và không để cho Sư phụ an bài tốt nhất cho tôi.

Năm 2022, tôi bất ngờ nhận được một cuộc điện thoại yêu cầu làm tình nguyện viên phiên dịch cho một cậu bé người Mexico muốn học tại học viện Tiểu Liên Hoa. Tôi chỉ nói: “Vâng…” với một thái độ nghiêm túc và tấm lòng chân thành. Bởi vì tại Mexico tôi làm việc online với vai trò đào tạo cho các giáo viên dạy Marketing, tôi có thể dễ dàng chuyển tới Middletown và trợ giúp học viên Đại Pháp nhỏ tuổi này.

Là tình nguyện viên tại học viện Tiểu Liên Hoa, tôi bắt đầu trong vai trò là thông dịch viên, nhưng ngày qua ngày, tôi càng tham gia nhiều công việc hơn. Trải nghiệm sâu sắc nhất là khi tôi được giao nhiệm vụ luyện các bài công pháp với các học sinh. Tôi nghĩ: “Mình chỉ là công cụ cho Sư phụ để tiếp cận những bạn nhỏ đáng trân quý này, những người có tiền duyên với Đại Pháp.” Chứng kiến 50 bạn nhỏ thiền định thực sự làm tôi xúc động.

Sau 6 tháng, visa du lịch của tôi hết hạn, và tôi phải quay lại Mexico.

Quay lại Middletown bằng visa việc làm đòi hỏi một quá trình pháp lý và hành chính kéo dài, đã giúp tôi tiếp tục đề cao tâm tính của mình. Việc tiêm vắc-xin Covid đã trở thành điều kiện bắt buộc để nhập cảnh vào Hoa Kỳ, và tôi cũng bị yêu cầu như vậy trong chuyến bay trở lại. Tôi chưa tiêm vắc-xin. Tâm tôi đã động khi họ không cho tôi lên máy bay. Tôi phát chính niệm và nói: “Cựu thế lực sẽ không thể ngăn ta. Ta không sợ tiêm vắc-xin và chắc chắn một cơ hội sẽ mở ra để ta có thể hoàn thành sứ mệnh.” Thật may mắn, tôi đã có thể lấy lại tiền và tôi đã lên kế hoạch cho chuyến bay của mình hai tháng sau đó, khi tôi đã tiêm vắc-xin.

Tu luyện trong vai trò là một Giáo sư

Ban đầu, sinh viên của tôi không tập trung và không chăm chỉ làm bài tập về nhà.

Sư phụ giảng:

“chúng ta [luôn] phải bảo trì tâm từ bi, tâm thái hoà ái.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã suy nghẫm về cách Sư phụ đã dạy chúng ta, ngẫm đi ngẫm lại, và Ngài rất từ bi. Tôi đã thay đổi cách dạy học, nghĩ cho sinh viên nhiều hơn, và kết quả là tất cả sinh viên của tôi đều đạt điểm A và nhớ được tất cả kiến thức mới trên lớp học.

Dọn dẹp môi trường

Tôi sống trong một ký túc xá. Khi tôi đến, nơi đây chứa nhiều đồ và trông như một nhà kho.

Tôi tự nhủ rằng là một học viên, mình không thể sống trong một môi trường như thế này; mình phải dọn dẹp nó sạch sẽ. Dù đó không phải là trách nhiệm của tôi vì tôi là giáo viên, tôi chỉ làm điều nên làm.

Tôi bắt đầu bằng việc phân loại những thứ cần thiết và không cần thiết. Sau đó, tôi sắp xếp một chỗ để cất mọi thứ. Rồi tôi đi lau chùi mọi thứ. Sau đó, tôi thiết lập quy tắc để duy trì việc giữ vệ sinh lâu dài và thúc đẩy các việc làm tích cực trong khu ký túc xá.

Hiện tại chúng tôi có 12 người và nhà chúng tôi rất sạch; ngay cả học viên đến thăm cũng nói nơi đây trông như một khách sạn.

Hiện giờ tôi là quản lý của khu ký túc xá nữ, và do tôi làm việc chăm chỉ, tôi được giao nhiệm vụ quản lý cơ sở vật chất trong trường và tôi là quản lý của khu ký túc trường nam sinh.

Tu tâm

Khi tôi đến thăm khu ký túc xá nam, tôi cảm thấy rất buồn bởi vì khu nhà ở rất lộn xộn. Tôi nghĩ, ai có thể giúp mình dọn dẹp và sắp xếp mọi thứ ở đây?

Sư phụ luôn giúp tôi. Tôi tự nhủ đây là cơ hội tốt để tích đức. Nếu tôi không làm việc đó, sẽ không có ai làm. Sau khi quyết định sẽ giúp đỡ và dọn dẹp khu ký túc xá, tất cả các sinh viên trẻ bắt đầu trợ giúp việc đổ rác, cọ sàn và dọn dẹp mọi thứ xong trong một ngày. Tôi nhận ra rằng chúng tôi là một chỉnh thể và có thể đạt được kết quả to lớn nếu làm việc như một chỉnh thể.

Tôi rất biết ơn tất cả những người mà luôn sẵn lòng giúp đỡ để cải thiện môi trường của trường chúng tôi. Tôi thấy rằng một không gian sạch sẽ sẽ giúp các sinh viên và giáo viên cười nhiều hơn.

Họ biết tôi sẽ giúp họ, dù tôi bận ra sao. Tôi có thể làm được điều này bởi vì Sư phụ đã lấp đầy tâm tôi bằng sự từ bi.

Khi tôi tinh tấn hơn, tôi có tâm từ bi lớn hơn và dung nhẫn hơn. Nếu tôi không tinh tấn, tôi cảm thấy như sự ích kỷ bắt đầu xâm chiếm và sẽ cảm thấy bất công khi làm nhiều việc hơn.

Tu luyện tâm tính khi tham gia lớp học múa

Hiện chúng tôi đang chuẩn bị dàn dựng một vở múa nữ tính và thanh lịch. Ban đầu, các động tác của tôi cứng nhắc, và nghĩ về việc mình nữ tính khiến tôi buồn cười; tôi nhận ra đó là một quan niệm mà mình cần tống khứ.

Tôi đã cho rằng nữ tính là yếu đuối. Ngoài ra, giáo dục hiện đại dạy tôi rằng phụ nữ cần phải mạnh mẽ.

Khi tôi thấy những vật chất đó trong tâm mình, tôi bắt đầu phát chính niệm để thanh lý chúng và chúng đã bị tống khứ từng chút từng chút một.

Bây giờ thì các động tác của tôi mềm mại hơn và tròn trịa hơn. Tôi cũng có thể thấy gương mặt mình đã thay đổi và tôi trở nên nữ tính, nhẹ nhàng, kiên nhẫn và linh hoạt hơn trong cuộc sống hàng ngày của mình.

Tất cả các động tác múa đều cần nhiều sức lực và rất mệt nhưng đồng thời, khuôn mặt của chúng tôi cần phải nhẹ nhõm và thanh tú. Giờ thì tôi hiểu hơn thế nào là một quý cô. Bên trong mạnh mẽ nhưng dáng vẻ lại thanh lịch.

Tạ ơn Sư phụ vì đã ban cho con cơ hội tuyệt vời này để trở thành một phần của Đại học Phi Thiên Middletown. Được làm việc ở đây là một niềm vinh dự lớn lao. Tôi tin chắc rằng chúng tôi sẽ là một chỉnh thể với sứ mệnh chung.

Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!

(Bài chia sẻ được trình bày tại pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Đại học Phi Thiên Middletown năm 2023).

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/4/26/459209.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/1/208304.html

Đăng ngày 24-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share