Bài một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-08-2007] Vì ngân quĩ có hạn, tôi chỉ có khả năng mua một cái máy vi tính cũ, giá 900 nhân dân tệ. Một ngày, máy tính trục trặc và tôi phải mang nó ra hàng sửa chữa. Nhân viên kĩ thuật của cửa hàng mất ba giờ xem xét và kết luận bản mạch chính bị rò rỉ khắp chỗ và cái máy tính này chỉ có thể đem ra bãi rác. Lúc đó tôi nghĩ mình không có tiền mua máy tính mới, và mình vẫn cần nó để chuẩn bị tài liệu giảng sự thật. Một ý nghĩ đến trong tâm trí, “Máy tính không được hỏng, ” và tôi xin Sư Phụ tăng thêm sức mạnh cho ý nghĩ của mình. Tôi nói với anh nhân viên kĩ thuật, “Làm ơn lắp ráp lại hộ. Máy tính sẽ chạy sau khi anh lắp xong.”

Người kĩ thuật viên nói, “Được, tôi chưa từng gặp chuyện như thế này trong công việc của mình – thậm chí sau nhiều năm sửa chữa máy tính.” Sau khi anh ta lắp mọi thứ lại với nhau, mắt anh ta mở to – máy tính hoạt động.

Một lần khác, khi một sĩ quan cảnh sát đe doạ lục soát nhà tôi trước khi tôi ra khỏi trại tạm giam với chính niệm, tôi duy trì một chính niệm trên đường về nhà: “Che căn phòng chứa tài liệu giảng sự thật.” Gã sĩ quan cảnh sát tìm kiếm quanh nhà tôi một lúc và không thấy gì cả. Gã sĩ quan nói với mẹ tôi, “Bà có hai phòng ngủ và một phòng khách phải không?” Tôi cười thầm trong tâm mình. Chúng tôi hiện thời có ba phòng ngủ và một phòng khách.

Tôi thuê một căn hộ giá rẻ gần nhà tù để phát chính niệm ở cự li gần. Một ngày tôi đến căn hộ với một người bạn đồng tu. Cửa khoá, và sau khi mất gần nửa tiếng đồng hồ, tôi vẫn chưa mở được khoá cửa. Người bạn tu nói, “Có lẽ vì cái khoá này tồi quá.” Tôi không để ý đến ý nghĩ ấy và lập tức nói, “Không thể nào, cái khoá không tồi. Vào thời điểm này, nó không được phép tồi. Thậm chí nếu nó tồi thì chúng ta sẽ dùng chính niệm để nó có thể hoạt động được.” Chúng tôi phát chính niệm cùng nhau với một lòng tin tràn đầy. Sau mười phút, người bạn tu cố mở khoá. Cái khoá vẫn không mở được. Rồi chúng tôi lại phát chính niệm mạnh mẽ trong năm phút nữa và xin Sư Phụ tăng thêm sức mạnh cho chính niệm của chúng tôi. Khi chúng tôi cố gắng mở khoá lần nữa, khoá mở.

Khi tôi phát chính niệm gần đồn cảnh sát, mây đen phủ kín khắp bầu trời và mưa nặng hạt sắp rơi. Tôi nghĩ có lẽ mấy phút nữa mình cần chạy tìm một chỗ trú. Khi tôi bắt đầu phát chính niệm mạnh mẽ, đã có vài giọt mưa nặng hạt rơi. Tôi nói với người bạn đồng tu, “Mình tìm một chỗ trú nào tránh cơn mưa đi.” Khi từ “tránh” bật ra khỏi miệng tôi, chính niệm của tôi giảm. Tôi nhận thấy mình không nên thừa nhận sự can nhiễu này. Dần dần, chính niệm của tôi trở nên mạnh mẽ hơn và tôi không muốn di chuyển. Khi tôi thậm chí đã có một chính niệm mạnh mẽ hơn, tôi nhận ra, “Cơn mưa này không phải là tình cờ, nó không đến sớm hơn hoặc muộn hơn. Cơn mưa này đến để can nhiễu chúng ta khi chúng ta phát chính niệm mạnh mẽ. Với chính niệm, mình cần bác bỏ nó và thanh trừ các yếu tố tà ác đằng sau.” Tôi nói với sinh mệnh đang kiểm soát cơn mưa trong tâm mình, “Ta cho ngươi một cơ hội dừng không mưa nữa. Ta sẽ loại trừ ngươi nếu ngươi tiếp tục làm mưa.” Cơn mưa dừng lại, và sau một lúc thì bầu trời trở nên trong sáng. Mây trắng rải rác trên nền trời đêm.

Tôi cảm thấy như mình vừa thu nhận được một sự hiểu biết sâu sắc mới. Trong quá trình Chính Pháp, tất cả các sinh mệnh cần phải hành động theo Chính Pháp cần. Điều này bao gồm cả mưa gió và thậm chí những yếu tố lớn hơn. Nhưng tôi bình thường vẫn dùng tâm người thường, và tôi đã rất ngạc nhiên vì sức mạnh và phạm vi chính niệm của mình.

Trên đây là sự hiểu biết của cá nhân tôi. Làm ơn chỉ giùm những gì còn chưa đúng.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/8/30/161778.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/9/13/89510.html

Đăng ngày 12-11-2007; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share