Từ hội thảo chia sẻ kinh nghiệm trên internet lần thứ 8 của các học viên ở Trung Quốc

Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-11-2011] Tôi là một ca sĩ chuyên nghiệp có đẳng cấp. Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong suốt mười bốn năm qua. Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần, và Đại Pháp đã thay đổi tôi hoàn toàn.

Trước khi bắt đầu tu luyện, tôi chỉ mới 20 tuổi. Tôi đã làm rất tốt những gì tôi đã làm và đã giành được nhiều giải thưởng trong các cuộc thi chuyên nghiệp trong thành phố và tỉnh. Tôi đã đạt được nhiều vinh quang cho công ty tôi, và các lãnh đạo nơi tôi làm việc đặt rất nhiều hy vọng vào tôi. Album của tôi được phát hành trên toàn quốc và tôi đã nhận được phản hồi rất tốt. Tôi cũng nổi tiếng trong giới ca sĩ chuyên nghiệp thuộc lĩnh vực của tôi. Tuy nhiên, đúng như tất cả mọi thứ đang diễn ra rất tốt, tôi được chẩn đoán “có nhiều nốt xuất hiện cả hai mặt của thanh quản” và cần phải phẫu thuật. Thậm chí tồi tệ hơn, sau khi phẫu thuật, tôi không còn có thể hát những nốt cao và nốt trung và các nốt thấp tốt như trước. Giọng tôi bị khàn không lâu sau khi tôi bắt đầu hát. Về cơ bản nó chấm dứt cuộc sống nghệ thuật của tôi. Tôi đã tuyệt vọng và đi tới một hộp đêm để hát. Đó là một vòng luẩn quẩn: Tôi không đi ngủ vào ban đêm và sẽ không thức dậy vào buổi sáng, và khi tôi bị khàn giọng, tôi sẽ bỏ qua nó và tiếp tục hét lên. Bạn tôi nói đùa với tôi rằng tôi đã trở thành một ca sĩ giọng khàn.

Tôi đã bị mất giọng trong tình huống đó. Tôi trở nên ngoan cố, tê liệt, mệt mỏi, và lạnh lùng. Tôi vẫn còn trẻ, nhưng tôi đã bị viêm họng, viêm cuống phổi, viêm niệu đạo, và đau đầu. Nhưng điều tồi tệ nhất là có nhiều nốt ruồi đen to bằng hạt đậu khắp các nơi trên cơ thể. Chúng không phải là khối u, chúng không đau hoặc ngứa, nhưng chúng xấu đến nỗi tôi không bao giờ có thể mặc bất cứ quần áo hở cổ nào. Tôi đã đi đến tất cả các bệnh viện ở khắp tỉnh. Một bác sĩ lấy một mẫu từ phía sau lưng của tôi để xét nghiệm, nhưng không thể xác định rằng đó là gì. Tôi không biết phải làm gì và chỉ cố gắng thử tất cả mọi cách, chẳng hạn như các bài thuốc dân gian, bói toán, Trung y, y học phương Tây..v..v.., nhưng không có kết quả.

Khi đồng nghiệp của tôi nghe nói về điều này, họ nói với tôi về Pháp Luân Công và nói với tôi rằng môn này có hiệu quả kỳ diệu trong điều trị bệnh. Một người nói rằng môn này chữa khỏi bệnh cho cô sau nhiều năm sống cùng với cái lưng bị vẹo. Vì vậy, tôi bắt đầu tu luyện trong việc tìm kiếm cách trị các bệnh của tôi. Sau sáu tháng tập luyện, tất cả các bệnh của tôi biến mất trước sự ngạc nhiên của tôi. Đó là một phép lạ, và nếu nó không có một điều gì đó đã xảy ra với cá nhân tôi, tôi sẽ không tin những gì người ta nói với tôi. Bên cạnh những thay đổi kỳ diệu đối với sức khỏe của tôi, tâm trí của tôi cũng thay đổi hoàn toàn. Thông qua học Pháp, tôi hiểu rằng mục đích của cuộc sống là để quay về cội nguồn và chính mình, tôi hiểu làm thế nào để trở thành một người tốt và một người tu luyện vị tha. Đại Pháp đã thanh lọc tâm và thân của tôi, và cảm thấy giống như một sự tái sinh hoàn toàn. Tôi cảm thấy rất may mắn rằng tôi đắc Pháp trong thế giới hỗn loạn hiện nay.

Nhưng chế độ cộng sản tà ác (ĐCSTQ) đã không cho phép sự tồn tại của phương pháp tu luyện tuyệt vời mà dạy cho mọi người trở nên tốt hơn và nâng cao sức khỏe của người dân. Nó tiếp tục nói dối, vu khống và bức hại các học viên những người tin vào Chân-Thiện-Nhẫn. Đảng cộng sản Trung Quốc đã trở nên tàn ác nhất của nhân loại. Tôi dừng tu luyện dưới áp lực của bức hại, và đây là một điều mà tôi sẽ lấy làm hối tiếc trong suốt phần còn lại của cuộc đời tôi. Tôi đã kết hôn và có một cậu con trai. Toàn bộ gia đình tôi rất sống rất vui vẻ. Tình hình tài chính của chúng tôi rất tốt và chúng tôi đã sống rất hạnh phúc. Nhưng sau ba năm, bố chồng của tôi qua đời và chồng tôi đã nghiện cờ bạc. Chồng tôi đã nhanh chóng đánh mất tất cả tiền tiết kiệm của chúng tôi và thậm chí đã bán toàn bộ đồ trang sức của tôi. Kết cục chúng tôi đã nợ nần chồng chất. Sau đó, chồng tôi bỏ nhà đi trong một thời gian dài, tôi không thể liên lạc được với anh ta.

Gia đình của chúng tôi ở trong một tình cảnh đáng sợ. Mẹ chồng tôi đã khóc hàng ngày, con trai của tôi sinh ra đã mắc chứng xưng Amidan và luôn sử dụng thuốc phiện và tiêm moc-phin vì bệnh sốt thường xuyên, căn bệnh cũ của tôi đã tái phát và đầu tôi bị tổn thương nặng. Tôi đã mất hy vọng và tôi không thể tin rằng cuộc sống có thể thay đổi nhanh đến thế. Tôi đã bên bờ suy sụp.

Năm 2003, với sự giúp đỡ của các bạn học viên, tôi đã có thể trở lại con đường tu luyện. Khi tôi nghe Pháp của Sư Phụ một lần nữa, tôi không thể không khóc. Tôi giống như một đứa trẻ lạc được trở về nhà. Nó cảm thấy như tâm và thân của tôi đã được tái sinh một lần nữa. Tôi không còn oán giận chồng và chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp đối xử tốt với anh ta. Cho dù chúng tôi có những mâu thuẫn, tôi luôn nhìn mọi thứ từ quan điểm của chồng tôi và sau đó hướng nội để xem tôi làm chỗ nào chưa tốt. Vì thế gia đình chúng tôi trở nên hài hòa hơn rất nhiều. Để trả các khoản nợ, tôi đã lấy tiền tiết kiệm mà tôi đã dành dụm được trước khi tôi kết hôn. Bạn tôi nói rằng tôi thật ngốc khi làm điều đó. Tôi nói, “Tôi là một đệ tử Đại Pháp và phải là một người tốt. Nếu tôi không giúp đỡ chồng tôi khi anh ấy gặp rắc rối, thì làm thế nào tôi có thể là một người tốt?” Để thanh toán các khoản nợ của chúng tôi, tôi đã không mua bất kỳ bộ quần áo mới nào trong vòng bốn hoặc năm năm. Đồng nghiệp của tôi cười vào mặt tôi rằng “ca sĩ nổi tiếng” của ngày xưa đã trở thành “người đàn bà cổ hủ.” Chồng tôi đã nhìn thấy tất cả những điều này, và anh ngưỡng mộ Đại Pháp từ đáy lòng vì anh nhìn thấy sự khoan dung, vị tha, và lòng nhân từ của một học viên Đại Pháp. Anh ấy nói, “Cảm ơn em. Em là người anh hùng trong gia đình của chúng ta.” Tôi nói, “Anh nên cảm ơn Đại Pháp và Sư Phụ. Sẽ không phải là em mà không có Đại Pháp và sẽ không có gia đình của chúng ta. Đánh giá một cách chính xác hơn, Đại Pháp đã cứu cả gia đình của chúng tôi.” Con trai tôi cũng đã trở thành một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi, cháu rất khỏe mạnh và không bao giờ phải dùng đến chất gây nghiện lần nữa. Tất cả bạn bè và gia đình của chúng tôi biết tình hình trước đây của chúng tôi có thể biết được sự thật của cuộc bức hại và thấy Pháp Luân Đại Pháp thực sự là một trường tu luyện tuyệt vời và dạy người ta trở thành người tốt. Họ đều lựa chọn một tương lai tốt đẹp cho bản thân.

Tu luyện thật khó khăn. Cũng tại thời điểm mà chồng tôi đã làm tôi thất vọng, một người đàn ông khác đến với tôi và đã bắt đầu quan tâm đến tôi. Anh ta đã gợi ý cho tôi. Tôi biết rằng không việc gì xảy ra một cách tình cờ. Thông qua học Pháp, hướng nội và thấy rằng, thậm chí ngay cả sau nhiều năm tu luyện, các chấp trước về sắc dục vẫn còn rất mãnh liệt, và tôi vẫn có nhiều chấp trước mạnh mẽ cho một cuộc sống hạnh phúc. Tôi cũng hiển thị chấp trước như hiển thị, tâm an dật và sợ xúc phạm người khác cũng như chấp trước về gia đình.

Tôi ngộ ra rằng ham muốn và sắc dục không phải là tôi. Đó không phải là muốn hay truy cầu những điều gì đó. Đó là những sinh mệnh sống và truy cầu nhiều thứ. Nó là đặc điểm căn bản của chúng và cách chúng tồn tại. Vì thế, nếu tôi muốn chúng, chúng sẽ đến với tôi. Vì vậy, tôi đã xác định rõ và loại bỏ chúng. Tôi nói với họ, “Tôi là một đệ tử của Sư Phụ Lý Hồng Chí. Tôi chỉ đi trên con đường mà Sư Phụ an bài cho tôi và tôi không muốn hoặc không thừa nhận bất cứ điều gì khác. Tôi sẽ không cho phép bất kỳ một sinh mệnh nào cài những thứ khác cho tôi vì bất cứ lý do nào. Vô sở bất bao vô sở di lậu và phát chính niệm liên tục cho đến khi tôi loại bỏ được chúng.

Một khi tôi có chính niệm, những sinh mệnh tà ác bị loại bỏ, chồng tôi điều chỉnh lại bản thân, và tất cả các rắc rối của tôi qua đi. Trong công việc, hết thảy mọi thứ tôi chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp. Tôi luôn luôn nói thật và không bao giờ sử dụng bất cứ điều gì ở sở làm cho mục đích cá nhân, chẳng hạn như điện thoại, giấy, bút. Đại Pháp đòi hỏi các đệ tử đối xử tốt với người khác. Tôi đã từng đấu tranh giành những việc tốt khi được giao nhiệm vụ, nhưng bây giờ tôi luôn nhường công việc cho người khác khi họ muốn. Tôi đã tham gia một cuộc thi hát quốc gia và giành được một giải thưởng lớn với rất nhiều tiền. Những người khác nói tôi nhận được phần thưởng vì tôi là một người tốt, nhưng tôi nói rằng tôi nhận được may mắn bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi sử dụng tiền và trang trải tất cả các khoản nợ tôi có và cũng mua thêm một chiếc máy tính và một chiếc máy in. Cùng với điểm sản xuất tài liệu tại nhà của tôi, việc in các tài liệu bất cứ khi nào tôi cần trở nên rất tiện lợi. Tôi phân phát nhiều tài liệu ở bất kì nơi nào tôi đi diễn, và vào những thời điểm bình thường khi tôi đang ở trong thành phố, tôi dành thời gian rảnh rỗi để đi bộ xung quanh và phân phát các tài liệu đến từng gia đình.

Pháp Luân Đại Pháp yêu cầu các đệ tử không được chấp trước vào danh và lợi, nhưng điều này không có nghĩa là đệ tử Đại Pháp không thể nổi tiếng hay được lợi. Đại Pháp đòi hỏi các đệ tử không được chấp trước vào tiền bạc, nhưng điều này không có nghĩa là tất cả các đệ tử phải nghèo xơ xác. Đại Pháp về cơ bản yêu cầu các đệ tử loại bỏ được các chấp trước về danh, lợi, tình. Bây giờ cuộc sống của tôi rất tốt. Chồng tôi quay lại và trở thành một người tốt, con trai của tôi học tốt ở trường và là một đứa bé rất ngoan, tiền lương của tôi và chồng bây giờ cao hơn gấp nhiều lần so với trước đây. Hiện nay tôi cũng tham gia giảng dạy riêng, và là một giáo viên, tôi không chấp nhận bất kỳ món quà từ học sinh và cha mẹ của họ. Trong trường hợp bất khả kháng, sau đó tôi trả lại bằng một thứ khác, chẳng hạn như mua sách hoặc quà tặng sinh viên, hoặc dạy thêm chúng. Cha mẹ học sinh thấy rằng tôi đối xử với học sinh của tôi như con mình và tất cả đều xúc động. Họ đã nói rằng ngày nay không có nhiều giáo viên như tôi trong thế giới. Sự thừa nhận này đối với tôi cũng trở thành một cơ hội tốt cho tôi để giảng chân tướng về cuộc bức hại và mọi người có thể chấp nhận những thực tế này. Tuy nhiên, trong thực tế, tôi vẫn còn cách xa những yêu cầu của Sư Phụ, và nếu những gì Đại Pháp đã ban cho tôi giống như một đại dương, thì tôi trong bài viết này tôi chỉ có thể mô tả như một giọt nước nhỏ.

Pháp Luân Đại Pháp là tốt! Đại Pháp là tốt mà đòi hỏi tôi phải là một người tốt trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Pháp Luân Đại Pháp là tốt! Đại Pháp thật tốt đến nỗi tôi được yêu cầu phải hiểu người khác ngay cả khi tôi đang ở trong tình huống khó khăn. Pháp Luân Đại Pháp là tốt! Đại Pháp thật tốt ngay cả khi nó đang bị bức hại, Đại Pháp yêu cầu các đệ tử cứu độ chúng sinh. Lý do mà các đệ tử Đại Pháp có thể làm tốt là do lòng từ bi vô hạn của Sư Phụ và ân huệ của Đức Phật. Tôi chỉ có thể tu luyện tinh tấn và thực sự Trợ Sư Chính Pháp!

Hợp thập. Con xin cảm tạ Sư Phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/10/明慧法会–一名歌唱演员得法修炼的故事-248919.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/19/129569.html
Đăng ngày 07-12-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share