Bài viết của một phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 08-03-2023]
Một cư dân 76 tuổi ở thành phố Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh, đã bị kết án 5 năm tù vì tín ngưỡng của bà vào Pháp Luân Công vào ngày 24 tháng 2 năm 2023. Bà đã kháng án.
Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện tinh thần bị chính quyền cộng sản Trung Quốc đàn áp từ năm 1999.
Bà Ngụy Tú Anh
Bà Ngụy Tú Anh đã bị bắt ngày 25 tháng 5 năm 2021 sau khi bị cảnh sát theo dõi. Bà đã được bảo lãnh tại ngoại vì kết quả kiểm tra sức khỏe không tốt. Hai cảnh sát đã sách nhiễu bà vào tháng 5 năm 2022 trước khi trình trường hợp của bà lên Viện kiểm sát thành phố Linh Hải.
Thẩm phán Tệ Bình của Tòa án thành phố Linh Hải đã đến nhà bà Ngụy cùng với 4 nhân viên ủy ban cư trú ngày 19 tháng 7 năm 2022 để đưa cho bà bản cáo trạng. Bản cáo trạng đó chứa những thông tin bịa đặt rằng bà Ngụy đã bị bắt ngày 27 tháng 4 năm 2022 vì đi phát tư liệu quảng bá Pháp Luân Công và đã bị tạm giam hành chính 10 ngày.
Công tố viên Lý Phong của Viện kiểm sát thành phố Linh Hải đã gọi điện cho con rể bà Ngụy ngày 13 tháng 12 và nói rằng họ sẽ đến nhà bà 3 ngày sau đó để tổ chức phiên xử bà. Phiên xử sau đó đã bị hủy bỏ sau khi hai viên chức của tòa xét nghiệm dương tính với COVID.
Chánh án Hoàng Diễm Xuân, các công tố viên Lý Đông Vũ và Lý Phong, cùng 10 người khác đã đến nhà bà Ngụy vào sáng ngày 10 tháng 2 năm 2023. Họ nói là ở đó để “xác minh một số thông tin về trường hợp của bà và tiến hành các thủ tục.” Tuy nhiên, họ chỉ đọc một số tài liệu đã được chuẩn bị sẵn và rời đi mà không cho bà Ngụy đọc những tài liệu đó hay yêu cầu bà ký bất cứ thứ gì.
Thẩm phán đã công bố vào ngày 24 tháng 2 rằng bà Ngụy đã bị kết án 5 năm tù và bị phạt 10.000 tệ.
Bức hại trước kia
Trước khi bà Ngụy theo tập Pháp Luân Công năm 1997, bà đã phải vật lộn với việc bị tàn phế chân, bệnh tim nặng, bệnh phổi và các vấn đề ở cổ. Bà thường xuyên phải đến bệnh viện và hầu như đã phá sản vì các chi phí y tế ngày một tăng. Tuy nhiên, bà đã sớm có lại được sức khỏe của mình nhờ tập 5 bài công pháp chậm rãi của Pháp Luân Công và sống theo những lời giảng về tinh thần của môn tập. Bà cũng đã thay đổi từ một người nóng tính thành một người nhẹ nhàng và thấu hiểu người khác.
Bởi vì bà kiên định với tín ngưỡng của mình sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu năm 1999, bà Ngụy đã bị bắt nhiều lần và bị kết án 7 năm tù, trước lần khổ nạn mới nhất này.
Bị choáng vì sự sỉ nhục của của cảnh sát khi bị giam giữ vào năm 2009, con gái của bà Ngụy khi đó mới 20 tuổi đã bị suy sụp tinh thần và vẫn cần phải được chăm sóc thường xuyên cho đến hiện nay.
Hai năm sau khi bà Ngụy được phóng thích khỏi tù năm 2014 khi đang ở bên bờ vực của cái chết, bà đã phải đối mặt với những khó khăn lớn khi chính quyền tùy tiện ngừng trả lương hưu cho bà.
Bị bắt vì đi thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công
Bà Ngụy đã đến Bắc Kinh vào năm 2000 để thỉnh nguyện cho quyền được tập Pháp Luân Công. Bà đã bị bắt trên đường đi đến đó và bị giam tại Trại giam thành phố Linh Hải trong 1 tháng.
Bà và một số học viên khác đã quyết định trở lại Bắc Kinh vào năm 2001 để thỉnh nguyện tiếp. Họ đã lựa chọn đi bộ thay vì đi xe buýt hay tàu hỏa để tránh các trạm kiểm tra của cảnh sát. Vào lúc họ chuẩn bị đến Bắc Kinh sau khi đi bộ một tuần, cảnh sát tỉnh Liêu Ninh đã đuổi kịp họ và bắt họ. Bà Ngụy đã bị tra tấn ở trại tạm giam thành phố Linh Hải và đã gần chết sau 2 tháng. Bà đã được bảo lãnh tại ngoại.
Gia đình 4 người bị bắt và hỏi cung cùng nhau
Vào lúc 5 giờ sáng ngày 17 tháng 4 năm 2009, hơn 20 cảnh sát đã ập đến nhà bà Ngụy. Họ đột nhập vào bằng cách phá cửa nhà bà. Ba cảnh sát đã khống chế bà Ngụy, còng tay bà và nhét giẻ vào miệng bà. Họ lôi bà xuống cầu thang và đẩy bà vào xe ô-tô cảnh sát.
Chồng và hai con gái của bà Ngụy cũng bị lôi ra khỏi giường và bị còng tay. Cô Triệu Bình, con gái thứ hai của bà, chỉ đang mặc quần áo lót khi cảnh sát bất ngờ lật chăn của cô lên. Cô gọi bố giúp đỡ nhưng ông đã bị cảnh sát khống chế. Cảnh sát không cho cô mặc quần áo và đưa cô cùng gia đình cô đến đồn cảnh sát.
Trong khi hỏi cung bà Ngụy, một cảnh sát đã giẫm lên ngực bà, khiến cho bà nhổ ra miệng đầy máu mấy lần. Cảnh sát cũng đánh vào đầu và mặt bà bằng một chai chứa đầy nước, trước khi đổ nước sôi lên người bà.
Vào nửa đêm, một cảnh sát đưa cho bà Ngụy một chút mì ăn liền để ăn, nói rằng mì được gửi từ chồng của con gái cả của bà là cô Triệu Hồng. Cảnh sát đã lục soát quần áo của bà Ngụy và lấy 45 tệ mà bà có.
Bà Ngụy cảm thấy có vị gì đó lạ trong mì và đã ngừng ăn. Nhưng cô Triệu Bình, vốn đã bị đói cả ngày đã ăn hết. Chị cô và bố cô đã không ăn.
Chồng và hai con gái của bà Ngụy đã được phóng thích vài giờ sau đó. Không lâu sau khi họ trở về nhà, cô Triệu đã bị suy sụp tinh thần. Cô thường không mặc quần áo và quyết không rời khỏi phòng mình. Đôi khi cô tự nhốt mình ở trong phòng vệ sinh. Cô không thể nhận ra người nhà của mình và thỉnh thoảng lại gào thét và đánh mọi người. Cô quyết không tắm hay sử dụng băng vệ sinh khi cô có kinh nguyệt. Cô bị chấy ở trong tóc và các móng tay cô rất dài. Trong một khoảng thời gian, cô đã bị tăng cân nghiêm trọng vì cô không thể ngừng ăn. Gia đình cô đã phải chia khẩu phần ăn cho cô để giúp cô giảm cân.
Bị kết án 7 năm tù
Không lâu sau khi bà ăn mì vào đêm ngày 17 tháng 4 năm 2009, bà Ngụy bắt đầu bị chóng mặt, buồn ngủ, nôn và lú lẫn. Mấy ngày sau đó, bà bị chuyển đến trại tạm giam thành phố Linh Hải, nơi tình trạng của bà tiếp tục xấu đi. Bà cũng bắt đầu nôn ra máu, và bị co giật và đau ngực.
Không lâu sau khi cảnh sát đưa bà Ngụy đến Trung tâm tẩy não Phủ Thuận vào tháng 7 năm 2009, họ đã phải chuyển bà trở lại trại tạm giam, vì bà yếu đến mức họ sợ là bà có thể chết ở trung tâm tẩy não.
Khi bà Ngụy bị đưa ra xét xử ở Tòa án thành phố Linh Hải vào cuối tháng 7 năm 2009, bà đã bị khiêng vào trong phòng xử và phải thở ô-xy. Bà yếu đến mức không thể đứng hay nói chuyện. Thẩm phán Lý Đại Minh đã nhanh chóng hoãn phiên xử.
Bà Ngụy vẫn rất yếu khi thẩm phán tổ chức phiên xử khác ở trại tạm giam ngày 7 tháng 8 năm 2009. Thẩm phán Lý đã lừa gạt em gái và em trai bà ký nhận tội vào tài liệu trường hợp của bà bằng cách hứa phóng thích cho bà vào ngày hôm sau. Ông ta nói thêm rằng họ không nên nói với con gái lớn của bà là Triệu Hồng về điều đó, bởi vì cô cũng tập Pháp Luân Công và cô sẽ không đồng ý để mẹ cô nhận tội.
Một tuần sau, vào ngày 14 tháng 8, thay vì thấy bà Ngụy được tha bổng, em gái và em trai bà đã nhận được một bản phán quyết đối với bà: án 7 năm tù. Họ đã nói chuyện với Vương Cảnh Sơn, phó giám đốc Sở cảnh sát thành phố Linh Hải, để yêu cầu phóng thích cho bà Ngụy. Vương đã chế nhạo họ rằng, “Làm sao mà các vị có thể dựa vào một thỏa thuận bằng miệng [với thẩm phán Lý]?”
Bị tra tấn như địa ngục ở trong tù
Bốn cảnh sát đã đến trại tạm giam ngày 8 tháng 9 năm 2009, bọc bà Ngụy trong một cái chăn và lái xe đưa bà đến Trại tù nữ tỉnh Liêu Ninh.
Bà bị đưa đến Khu 8, được biết đến là “trại tù ở trong trại tù”. Nhưng ngay cả các lính canh ở đó cũng từ chối tiếp nhận bà do tình hình sức khỏe của bà. Bà đã bị bỏ ở trên sàn trong nửa ngày và sau đó bị đưa đến Khu 11 dành cho những người già và bị tàn phế. Bà vẫn bị lú lẫn, buồn ngủ suốt cả ngày, và không thể nói chuyện.
Sợ rằng bà Ngụy có thể chết ở đó, các lính canh đã sắp xếp một số tù nhân theo dõi bà, bao gồm cả khi bà sử dụng phòng vệ sinh hay tắm rửa. Những tù nhân này thường túm tóc bà và đập đầu bà vào tường.
Khi bà dần dần hồi phục, các lính canh ra lệnh cho những tù nhân độc ác và tàn bạo nhất tra tấn bà Ngụy, bao gồm cả việc không cho bà ngủ và tát vào mặt bà. Khi bà bị đau ngực, họ đã nhằm vào ngực bà để đánh và đá vào phần kín của bà. Sau khi bà bị ngất đi do bị đánh đập, những tù nhân đó túm tay bà và bắt bà ký vào một bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công đã được chuẩn bị sẵn.
Các tù nhân cũng bắt bà Ngụy ngồi trên sàn bê-tông và thay phiên nhau đánh đập bà. Một cái răng của bà đã bị đánh văng ra. Tù nhân Tề Duyệt ngồi lên người bà và tiếp tục đánh bà. Miệng của bà chảy máu và bà không thể cử động. Sau khi bà tỉnh lại, bà hỏi các tù nhân là tại sao họ lại đánh bà như thế. Tề bảo bà rằng, “Chính quyền bảo chúng tôi rằng nếu chúng tôi đánh chết (các học viên) Pháp Luân Công, thì sẽ coi là họ tự tử”.
Thỉnh thoảng Tề lại lôi bà Ngụy vào phòng vệ sinh, vốn không có camera giám sát và đánh đập bà. Do bị tra tấn, bà Ngụy đã trở nên mất năng lực và bị nằm liệt giường. Ngoài việc đánh đập, Tề còn giữ lại đồ ăn và nước được cung cấp cho bà Ngụy.
Trong 5 năm bị giam, các lính canh đã sắp xếp tổng cộng là 19 tù nhân để theo dõi và tra tấn bà Ngụy. Bà đã được phóng thích sớm vì lý do y tế vào ngày 14 tháng 4 năm 2014, 2 năm trước bản án kết thúc.
Bắt đầu vào tháng 12 năm 2016, Phòng An sinh Xã hội Linh Hải đã ngừng trả lương hưu cho bà và yêu cầu bà Ngụy trả lại 130.000 tệ mà bà đã nhận được trong thời gian bà bị giam trong tù. Bà đã nộp đơn kiện Phòng An sinh Xã hội và thắng kiện. Nhưng thay vì thiết lập lại việc trả lương hưu cho bà, Phòng An sinh Xã hội đã sách nhiễu bà.
Thông tin về những thủ phạm bức hại:
Hoàng Diễm Xuân (黄艳春), chánh án, Tòa án thành phố Linh Hải: +86-18941603418
Lý Phong (李峰), công tố viên, Viện kiểm sát thành phố Linh Hải: +86-13314160001, +86-416-8107161
(Thông tin về những thủ phạm khác có trong bài gốc tiếng Trung).
Báo cáo liên quan:
Ms. Wei Xiuying Remains in Liaoning Women’s Prison Despite Her Poor Physical Condition
Ms. Wei Xiuying Had to Be Carried Into Court as a Result of Being Brutally Tortured
Ms. Wei Xiuying in Critical Condition Due to Torture
Ms. Wei Xiuying from Linhai City, Liaoning Province, In Danger of Losing Her Life Due to Persecution
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/3/8/457513.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/3/26/207826.html
Đăng ngày 11-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.