Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-01-2023] Sau khi bị bắt trong một đợt bắt giữ của cảnh sát vào năm 2012 vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã may mắn gặp nhiều người tốt bụng giúp đỡ. Tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với họ thông qua bài viết này.

Giám đốc điều hành công ty giang rộng vòng tay giúp đỡ

Sau khi bị bắt, tôi bị đưa đến trại tạm giam địa phương. Sau khi giám đốc điều hành công ty nghe nói về hoàn cảnh của tôi, từ sáng sớm cô ấy đã lái xe từ thành phố khác (cô ấy đang đi công tác) đến gặp thị trưởng trước 8 giờ sáng để yêu cầu trả tự do cho tôi.

Tôi và chồng rất cảm động trước nghĩa cử của cô ấy. Cô ấy đã đắc phúc báo, nhanh chóng được đề bạt lên vị trí cao hơn.

Những lính canh tốt bụng ở trong trại tạm giam

Ở trại tạm giam địa phương, tôi gặp được vài nữ lính canh tốt bụng và họ luôn cố gắng giúp đỡ tôi mỗi khi có thể.

Các tù nhân luôn gây chuyện và những lúc như thế lính canh trực ban đều nhắc nhở họ: “Hãy nhìn các học viên Pháp Luân Công kìa, họ không bao giờ tham gia vào các vụ đánh nhau của các cô. Sao các cô không học hỏi họ?”

Có một nữ lính canh trẻ tuổi, nhỏ hơn tôi chừng 20 tuổi, rất tốt bụng. Mỗi khi đến ca trực, cô ấy đều đưa tôi đến văn phòng của mình để trò chuyện một hồi lâu. Cô ấy hiểu rất rõ sự tà ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc và từ chối vào Đảng.

Điều kiện sinh hoạt ở trong trại tạm giam rất tồi tệ. Chúng tôi được cho ăn gạo mốc, canh củ cải dính lông và sâu lẫn bên trong. Nữ lính canh trẻ đối xử với tôi rất tốt và thường mua trái cây và thức ăn khác cho tôi.

Cấp trên của cô ấy đã cảnh cáo cô ấy vì thân thiết với tôi, tuy nhiên cô ấy vẫn tìm cơ hội để giúp đỡ tôi. Sau này khi tôi bị chuyển đến trại lao động, cô ấy đã đặc biệt đến đó thăm tôi.

Một lính canh khác gần như phát khóc khi thông báo tôi bị kết án hai năm trong trại lao động. Cô ấy giúp tôi xách hành lý trong đó có chiếc chăn bông nặng đến cổng trại tạm giam.

Người bác bác sỹ thiện lương ở trong trại lao động

Ngay khi vừa đến trại lao động tôi đã bị đưa đi khám sức khỏe và kết quả cho thấy huyết áp của tôi rất cao. Bác sỹ yêu cầu tôi đến bệnh viện để đo huyết áp ba lần một ngày, cô ấy cũng đến công xưởng để căn dặn lính canh không được bắt tôi làm việc vì tôi bị cao huyết áp.

Khi tôi cảm ơn vị bác sỹ vì sự thiện lương của cô ấy, cô ấy đã nở nụ cười thấu hiểu. Có lẽ cô ấy đã minh tỏ chúng tôi là ai thông qua việc tiếp xúc với các học viên bị giam giữ ở đây trước đó. Không lâu sau, trại lao động từ chối nhận tôi vì lý do sức khoẻ, cho nên tôi đã được thả chỉ sau vài tuần chấp hành bản án hai năm phi pháp.

Khi tôi kể với gia đình và bạn bè về những người tốt bụng đó, ai nấy đều cảm động trước hành động chính nghĩa của họ. Chồng tôi nói: “Trong xã hội ngày nay, những người như vậy thì rất là hiếm. Họ thật đáng kính!”

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/1/9/454683.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/2/14/207320.html

Đăng ngày 03-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share