Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Virginia

[MINH HUỆ 20-02-2023] Ngày 23 tháng 2 năm 2023, Hạ viện Virginia đã thông qua nghị quyết tuyên dương một học viên Pháp Luân Công đến từ tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc là bà Vương Xuân Ngạn, vì những nỗ lực của bà trong việc thúc đẩy nhân quyền và tự do tôn giáo. Bà Vương vẫn kiên định tu luyện Pháp Luân Công mặc dù bị bức hại ở Trung Quốc. Nhiều năm qua, bà đã đến gặp các quan chức cấp bang và địa phương để nói về Pháp Luân Công và cuộc bức hại đang diễn ra ở Trung Quốc, đồng thời phơi bày sự chuyên chế bạo ngược của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Bà Kaye Kory, Đại biểu Quận 38 của bang Virginia, là người đề xuất nghị quyết này. Bà phát biểu trước các đại biểu tại cuộc họp đại hội đồng bang rằng bà Vương đã bị bức hại, bị cầm tù ở Trung Quốc, và bị bắt phải may quần áo cho thương hiệu của một nhà thiết kế của Mỹ trong trại lao động cưỡng bức nhiều năm chỉ vì bà không chịu từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công. Bà Kory gọi bà Vương là một người sống sót kiên cường và cho biết rằng bà Vương vẫn quan tâm đến người khác dù bà đang trong hoàn cảnh khó khăn. “Bà ấy không chỉ là nhân chứng cho sự bạo ngược của ĐCSTQ, mà còn là tấm gương truyền cảm hứng cho tất cả những người theo đuổi tự do như chúng ta”, bà Kory nói.

2529d758de93336bd02c044cbc37d78d.jpg

Đại biểu Kaye Kory (bên phải) và học viên Pháp Luân Công, bà Vương Xuân Ngạn

Bảy năm ác mộng trong tù

Từ khi tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998, chứng mất ngủ kinh niên và bệnh viêm khớp của bà Vương đã biến mất. Bà nhận ra tu luyện nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn quý giá hơn công việc kinh doanh là nguồn kiếm tiền của bà.

Sau khi phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ đã tuyên truyền sai lệch nhằm bôi nhọ môn tu luyện và các học viên. Vì không ai biết được sự thật về Pháp Luân Công nên bà Vương đã dùng tiền của mình để in tờ rơi giảng chân tướng và vạch trần những dối trá của ĐCSTQ. Chính quyền đã bắt giữ và bỏ tù bà. Chồng bà đã qua đời vì bị bức hại.

Vì không chịu từ bỏ tu luyện mà bà bị chính quyền giam giữ hai lần trong Trại Lao động Cưỡng bức Mã Tam Gia, vốn khét tiếng là nơi tàn ác. Bà từ chối ký vào tuyên bố từ bỏ tu luyện, cho dù lính canh tra tấn bà như thế nào đi nữa.

Bà cho biết, bảy năm trong tù “đúng là cơn ác mộng”. Bà bị lính canh đánh đập tàn bạo và lấy máu ba lần. Khi đó, bà không biết họ đang tìm xem nhóm máu có tương thích với bệnh nhân cần cấy ghép tạng không. Một hôm, họ đưa bà đến bệnh viện để phẫu thuật, và bà đã thoát chết trong gang tấc sau khi họ phát hiện ra rằng nhóm máu của bà không tương thích với bệnh nhân.

Bà phải lao động cưỡng bức mười mấy tiếng đồng hồ mỗi ngày để may quần áo hàng hiệu. Lính canh trưởng nói với các tù nhân rằng quần áo sẽ được xuất khẩu sang Châu Âu và Châu Mỹ. Hồi ấy, bà ước ao một ngày nào đó có thể cho mọi người trên khắp thế giới biết được những bộ đồ này là bằng chứng về tội ác của ĐCSTQ.

Bà cho hay: “Ngày nào tôi cũng phải đối mặt với áp lực rất lớn, và tôi không biết mình có còn sống được đến ngày mai không. Tôi vượt qua được bởi vì tôi có Chân-Thiện-Nhẫn trong tâm”.

Trốn thoát sang thế giới tự do

Sau khi được thả, bà vẫn bị chính quyền theo dõi bảy năm sau đó. Khi nhận thấy mình có thể bị bắt trở lại nhà tù bất cứ lúc nào, bà đã trốn sang Thái Lan rồi đến Mỹ. Bà không quên ước nguyện năm nào và đã dùng chính câu chuyện của mình để vạch trần tội ác của ĐCSTQ với thế giới.

Bà tận dụng mọi cơ hội để giảng chân tướng cho các quan chức chính quyền các cấp và tham gia nhiều hoạt động nhân quyền. Trong hai năm qua, bà đã cùng các học viên khác đi đến hơn 40 thành phố ở bang Virginia để thông tin cho mọi người về cuộc bức hại mà đến nay vẫn đang diễn ra ở Trung Quốc.

Một lần, một viên chức cấp hạt gặp bà Vương, và nói với bạn của mình rằng: “Bà ấy giống như một người sống sót sau vụ thảm sát. Sự hiện diện của bà ấy tại đây còn có sức thuyết phục hơn viết hàng chục cuốn sách.”

Nhân chứng cho cuộc bức hại

Điều ước của bà Vương khi ở trong tù đã thành hiện thực. Bà đã mang theo được hai món đồ mà bà đã làm trong tù. Bà đưa chúng ra làm bằng chứng về tình trạng lao động cưỡng bức bên trong nhà tù Trung Quốc

Năm 2022, bà Vương được mời tham dự một cuộc thảo luận bàn tròn về nhân quyền do Tổng chưởng lý bang Virginia tổ chức. Bà đưa hai món đồ cho ông, và ông đã chụp ảnh lại. Đại biểu Kaye Kory đã cho các đồng nghiệp của bà tại Đại Hội đồng xem món đồ đó khi nói về trải nghiệm của bà Vương. Đại hội đồng đã thông qua Nghị quyết Hạ viện Số 9 (H.R.9) ngày 11 tháng 2 năm 2022. Bên cạnh việc lên án ĐCSTQ vì nạn tra tấn, cưỡng bức lao động và thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công, Đại Hội đồng bang Virginia còn kêu gọi ĐCSTQ lập tức chấm dứt bức hại Pháp Luân Công.

Sau khi nhận được bằng khen, bà Vương cho biết: “Đây là vinh danh Chân-Thiện-Nhẫn, thật tuyệt vời. Chính phủ và người dân Hoa Kỳ đã có lựa chọn đúng đắn, chọn đứng về phía công lý và lương tâm. Ở Trung Quốc, nhiều học viên Pháp Luân Công vẫn đang phải chịu đựng cuộc bức hại. Tôi lo lắng cho họ. Bằng khen này không phải dành cho cá nhân tôi, mà là cho các học viên và Pháp Luân Công”.

Bà Kaye Kory nói: “Nghị quyết này có ý nghĩa quan trọng”, bởi nó đã trở thành một hình mẫu về việc tuyên dương những người đáng được tôn trọng. “Sự can đảm phi thường của bà ấy đáng được tuyên dương, và chúng ta nên học hỏi bà ấy.”

7fa653cf9fb7c2dd79233d5b73623115.jpg

Nghị quyết 367 của Hạ viện Virginia tuyên dương bà Vương Xuân Ngạn

Toàn văn Nghị quyết 367 của Hạ viện Virginia ban hành ngày 20 tháng 2 năm 2023 như sau:

Tiêu đề của nghị quyết: Tuyên dương bà Vương Xuân Ngạn

XÉT THẤY Bà Vương Xuân Ngạn, một cư dân ở Bắc Virginia, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công ở Trung Quốc vào năm 1998, đã nghiêm khắc hành xử theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công, từ đó bà thu được các lợi ích về sức khoẻ, tinh thần và tâm linh;

XÉT THẤY từ tháng 7 năm 1999, không lâu sau khi bà Vương Xuân Ngạn bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, đến nay, ĐCSTQ đã và đang bức hại tàn bạo các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc dưới hình thức giám sát, quấy nhiễu, bắt giữ, cầm tù, tra tấn về thể xác và tinh thần, cưỡng bức lao động, và thu hoạch nội tạng sống;

XÉT THẤY ĐCSTQ đã hai lần giam cầm bà Vương Xuân Ngạn vì in tờ rơi về Pháp Luân Công, kết án bà tổng cộng 7 năm lao động cưỡng bức, bắt bà làm việc 10 tiếng một ngày để sản xuất các sản phẩm xuất khẩu sang Hoa Kỳ và Châu Âu. ĐCSTQ đã bắt bà xét nghiệm máu ba lần, và điều này bị nghi ngờ là một khâu của nạn thu hoạch nội tạng sống từ tù nhân lương tâm;

XÉT THẤY bà Vương Xuân Ngạn đã can đảm kiên định tu luyện Pháp Luân Công, cho dù phải chịu những mất mát to lớn dưới bàn tay của ĐCSTQ, như mất chồng khi ông bị tra tấn đến chết vì cố gắng bảo vệ bà; mất con gái khi cô buộc phải chạy trốn khỏi Trung Quốc để thoát khỏi sự quấy nhiễu của ĐCSTQ; và mất đi doanh nghiệp là sinh kế và khoản tiết kiệm lớn cả đời của bà;

XÉT THẤY kể từ năm 2020, bà Vương Xuân Ngạn cùng các học viên Pháp Luân Công đã đi đến hơn 40 quận và thành phố trên khắp tiểu bang, và đi đi lại lại tới Richmond hơn chục lần, để nâng cao nhận thức về Pháp Luân Công cho các quan chức cấp bang và địa phương, những người vô tình và không tự biết đã tạo điều kiện thuận lợi cho ĐCSTQ tiến hành lao động cưỡng bức và thu hoạch nội tạng sống từ tù nhân lương tâm ở Trung Quốc; và

XÉT THẤY đáp lại những nỗ lực của bà Vương Xuân Ngạn cùng các đồng tu của bà, Hạ viện tiểu bang đã thông qua nghị quyết HR 9 trong Kỳ họp Đại Hội đồng năm 2022 nhằm lên án cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Công và nạn cưỡng bức lao động, nạn thu hoạch nội tạng sống từ tù nhân lương tâm của ĐCSTQ;

Hạ viện QUYẾT ĐỊNH tuyên dương bà Vương Xuân Ngạn – người can đảm phơi bày sự chuyên chế bạo ngược của ĐCSTQ – vì những nỗ lực của bà nhằm thúc đẩy sự nghiệp nhân quyền và tự do tôn giáo cũng như khuyến khích nhiều người hơn trong Khối Thịnh vượng chung góp phần giúp duy trì các quyền tự do hiện có của chúng ta; và,

ĐỒNG THỜI QUYẾT ĐỊNH Thư ký của Hạ viện tiểu bang chuẩn bị một bản sao của nghị quyết này để trao cho bà Vương Xuân Ngạn để bày tỏ sự ngưỡng mộ của Hạ viện đối với những đóng góp của bà cho Khối thịnh vượng chung.

Bối cảnh: Pháp Luân Đại Pháp là gì và vì sao bị ĐCSTQ bức hại?

Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công) lần đầu tiên được Đại sư Lý Hồng Chí truyền xuất ra công chúng ở Trường Xuân, Trung Quốc vào năm 1992. Môn tu luyện này hiện đã được thực hành ở hơn 100 quốc gia và khu vực trên toàn thế giới. Hàng triệu người sau khi noi theo những lời dạy dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và học năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, đã có những chuyển biến tích cực cả về sức khỏe thể chất lẫn tinh thần.

Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nhìn nhận sự phổ biến ngày càng rộng của Pháp Luân Đại Pháp là mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của ĐCSTQ, do đó, ngày 20 tháng 7 năm 1999, ông ta đã ra lệnh tiêu diệt môn tu luyện này.

Dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Giang, ĐCSTQ đã thành lập Phòng 610, một tổ chức an ninh ngoài vòng pháp luật có quyền lực vượt trên ngành an ninh và tư pháp, với chức năng duy nhất là tiến hành cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp.

Trang Minghui.org xác nhận rằng, 24 năm qua đã có hàng nghìn học viên bị bức hại đến chết. Con số tử vong thực tế chắc chắn còn cao hơn nhiều, hơn nữa, số học viên bị cầm tù và tra tấn chỉ vì kiên định tu luyện là không thể kể hết.

Có bằng chứng xác thực cho thấy ĐCSTQ hậu thuẫn cho việc giết hại để thu hoạch nội tạng từ các học viên bị giam cầm làm nguồn cung cho ngành công nghiệp cấy ghép nội tạng của Trung Quốc.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/3/1/457292.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/3/3/207531.html

Đăng ngày 11-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share