Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Anh

[MINH HUỆ 11-11-2022] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu! Hôm nay tôi xin chia sẻ kinh nghiệm quảng bá Shen Yun ở Anh vào năm ngoái.

Quảng bá Shen Yun ở trung tâm mua sắm

Khi biết rằng Shen Yun sẽ đến nước Anh vào năm 2021 thì tôi ước mình được tham gia quảng bá Shen Yun. Tôi tin rằng Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã ban cho tôi cơ hội này để tu tốt bản thân và cứu độ chúng sinh. Tôi nói lên tâm nguyện của mình với người điều phối. Cuối tuần đó tất cả các học viên ở Anh sẽ đồng loạt phát tờ rơi quảng bá Shen Yun. Tôi đã tham gia sự kiện này. Một học viên đã mời tôi tham gia quảng bá Shen Yun ở trung tâm mua sắm. Làm việc quảng bá ở các trung tâm mua sắm đòi hỏi thể lực tốt và khả năng giao tiếp tiếng Anh tốt. Hạng mục này hy vọng có thêm các học viên trẻ tuổi tham gia nên tôi đã lần đầu tiên tham gia quảng bá Shen Yun ở một trung tâm mua sắm.

Ngày đầu tiên chúng tôi đến rất sớm. Cả quãng đường đến trung tâm mua sắm mà tôi cứ buồn ngủ vì tôi không quen dậy sớm. Tôi có phần bực mình khi đến nơi vì trung tâm mua sắm đó không phải là một nơi sang trọng. Chẳng ai nói với tôi là tôi nên làm gì ở gian hàng. Tôi không vui vì cảm thấy người điều phối không thu xếp mọi thứ được tốt. Sau đó tôi nhận ra rằng niệm đầu của tôi là không chính. Vì tôi đã ở đó thì phải phối hợp vô điều kiện và không nên phàn nàn. Tôi nên nghĩ về việc bây giờ tôi nên làm gì. Nếu tôi ôm giữ niệm đầu bất hảo thì chẳng phải tôi đang can nhiễu đến trường năng lượng thuần chính mà các học viên khác đang duy trì ư? Tôi bắt đầu phát chính niệm và điều chỉnh tâm thái của mình.

Tôi cũng có thêm trải nghiệm trong quá trình này. Mới đầu tôi cảm thấy mỏi và đau lưng và không thể đứng thẳng được sau khi ở trung tâm mua sắm cả ngày. Sau vài hôm tôi không cảm thấy mệt nữa. Khi mọi người từ chối nhận tờ rơi, tôi cảm thấy buồn hoặc xấu hổ.

Lúc đó tôi nhớ đến điều Sư phụ dạy:

“Ngoài ra, những người mà chư vị ngẫu nhiên gặp, những người gặp trong cuộc sống, những người gặp trong công tác, [với những người ấy] chư vị cần giảng chân tướng cho họ. Ngay cả với người ở nơi thế gian này mà chư vị gặp thoáng qua không kịp nói chuyện thì chư vị cũng cần để từ bi lưu lại cho họ; không được lạc mất [những ai] đáng được độ, càng không được lạc mất [người] có duyên.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003, Giảng Pháp tại các nơi IV)

Tôi không nên để bản thân cảm thấy tức giận hoặc buồn bực. Tôi nên lưu lại cho những người mà tôi chỉ thoáng thấy sự từ bi và thiện lương. Với những suy nghĩ này, tôi lại cảm thấy phấn chấn trở lại.

Tôi thấy có một vài vấn đề cần được cải thiện. Tôi không phàn nàn gì mà âm thầm thực hiện. Tôi thấy không có bảng phân công nhiệm vụ vào giờ nghỉ. Đôi khi không có đủ học viên ở gian hàng khi mọi người đi ăn trưa. Tôi đã lập một bảng phân công nhiệm vụ cho phép mỗi học viên có đủ thời gian để nghỉ trưa trong khi vẫn có đủ nhân lực ở gian hàng.

Tôi thường gặp những người muốn biết về Shen Yun nhưng lại không muốn mua vé ngay. Mỗi lần chúng tôi đều đi qua quá trình khiến mọi người cảm thấy hứng thú và rồi đến bước khiến họ muốn mua vé và cuối cùng là mua vé. Đó là một trận chiến giữa chính và tà ở không gian khác. Bước cuối cùng mua vé là đặc biệt kịch liệt. Hầu như chúng tôi cần vài học viên phát chính niệm để thanh trừ tà ác.

Một hôm có gia đình ba người đến quầy hàng của chúng tôi. Ông bố thì rất hứng thú và rút ví liền để mua vé sau khi tôi giới thiệu xong. Lúc đó, cô con gái nói rằng cháu không thể đi vì cháu có kỳ thi. Sau đó chúng tôi phát hiện rằng đợt biểu diễn không rơi vào kỳ thi của cháu. Cháu lại nói rằng cháu không muốn bị phân tán trước kỳ thi. Ba người bọn họ chẳng thể thống nhất với nhau. Người bố cảm thấy ái ngại và nói rằng ông ấy phải thảo luận với gia đình. Họ quay đi và bắt đầu thảo luận. Tôi nhìn thấy họ đứng không xa lắm chỗ quầy hàng của chúng tôi. Phần biết của họ chắc chắn muốn nắm lấy cơ hội này để được cứu. Tôi bắt đầu âm thầm phát chính niệm và rủ hai học viên khác cùng phát chính niệm. Sau một hồi lâu họ quay lại. Ông bố và bà mẹ rất vui vẻ mua vé và thậm chí còn nói đùa rằng họ nên cảm ơn con gái họ vì đã đồng ý đi, nếu không họ sẽ không được xem buổi biểu diễn. Tôi rất xúc động vì sự phối hợp của các học viên. Ở không gian này dường như hết sức bình thường. Nhưng ở không gian khác thì chắc hẳn nó là một trận chiến lớn.

Một lần khác, một cặp đôi đến quầy của chúng tôi. Tôi cho họ xem giá vé và giới thiệu ngắn gọn về Shen Yun cho họ. Họ chọn 5 vé. Khi tôi vào trang trả tiền, người phụ nữ muốn gọi điện thoại mời bố mẹ cô ấy đến xem buổi biểu diễn. Sóng điện thoại ở trong khu mua sắm rất kém. Cô ấy không thể gọi điện được cho bố mẹ cô. Họ đã rời đi mà không mua vé. Tôi chia sẻ việc này với các học viên khác và nhận ra rằng đáng nhẽ lúc đó tôi nên dùng trí huệ giúp họ mua vé. Vì tôi không muốn ép họ mua vé nên tôi đã không nỗ lực giúp họ mua vé. Điều duy nhất mà tôi có thể làm lúc đó là phát chính niệm để giải thể những can nhiễu đến việc họ được cứu.

Vài giờ sau, khi trung tâm mua sắm sắp đóng cửa thì tôi nhìn thấy cặp đôi đó quay trở lại. Họ nói rằng họ vẫn đợi bố mẹ cô ấy gọi điện lại. Tôi gợi ý họ có thể mua vé với các giá tiền khác nhau để tất cả đều có thể ngồi giữa. Tôi phát chính niệm khi họ nói chuyện. Họ gọi cho bố mẹ của họ, con gái và bạn bè. Có một cuộc gọi thì kết nối được trong khi một cuộc khác thì không. Tôi tiếp tục nói với họ về việc Đảng Cộng sản Trung Quốc đã đàn áp văn hóa truyền thống như thế nào và tại sao tôi lại sẵn sàng làm tình nguyện viên quảng bá Shen Yun. Anh ấy bảo tôi rằng anh có một công ty thiết kế nội thất và đã từng đến Trung Quốc. Tôi nhờ một học viên làm trong ngành công nghiệp thiết kế cùng tham gia trò chuyện với chúng tôi để anh ấy có thể tiếp tục nói chuyện với chúng tôi. Một học viên khác tiếp tục phát chính niệm. Tôi vô cùng xúc động bởi sự phối hợp thầm lặng của chúng tôi. Cuối cùng cặp đôi đó đã mua 10 vé!

Quảng bá Shen Yun ở chỗ làm

Quảng bá Shen Yun cho người lạ là khác với quảng bá cho mọi người ở xung quanh, và tôi cảm thấy không hề dễ. Làm sao tôi có thể quảng bá Shen Yun cho đồng nghiệp của tôi một cách thoải mái và không giống kiểu một người bán hàng đây? Tôi cảm thấy thời gian rất cấp bách sau khi đọc bài kinh văn “Hãy tỉnh” của Sư phụ. Tôi biết mọi người xung quanh tôi, bạn bè và đồng nghiệp đều có mối quan hệ nhân duyên với tôi. Tôi hy vọng rằng họ có thể được cứu. Họ là những người trong xã hội dòng chính. Tôi có một cuộc hẹn ăn trưa với một đồng nghiệp. Tôi không có tờ rơi quảng bá Shen yun và không biết làm sao để chuyển sang chủ đề nói về Shen Yun. Tôi cảm thấy khó chịu. Sau đó tôi tự nhủ rằng tôi chỉ nên nói với cô ấy về vẻ đẹp của Shen Yun mà tôi đã xem và dùng ngôn từ của mình để nói với cô ấy, và nó hoàn toàn tự nhiên. Tối hôm đó tôi nhận được tin nhắn của cô ấy nói rằng vợ chồng cô ấy đã mua vé rồi. Tôi rất đỗi ngạc nhiên thế nhưng lại thấy cảm động. Thực ra, tôi chẳng làm gì ngoài việc nói vài câu. Tôi thậm chí còn chẳng đưa cho họ tờ rơi nữa. Tôi nhận ra rằng chắc hẳn họ đã đợi tôi nói cho họ lâu lắm rồi và để gây dựng mối quan hệ này. Hơi đáng tiếc là tôi giới thiệu cho họ quá muộn. Sự việc này đã khích lệ tôi rất nhiều.

Sau đó tôi giới thiệu Shen Yun cho nhiều đồng nghiệp. Mới đầu tôi chỉ nhắc đến Shen Yun và không thu xếp việc xem Shen Yun cùng nhau. Sau đó Sư phụ đã giúp tôi nhận ra rằng tôi nên dẫn họ đi xem Shen Yun. Một hôm, sau một buổi lễ chúc mừng ở công ty, tôi đi taxi cùng với bốn đồng nghiệp về nhà. Trong khi đang đi trên con đường Nhà hát, một đồng nghiệp hỏi chúng tôi xem có ai đi xem show diễn nào năm nay không. Tôi nhân cơ hội này và nói rằng năm nay tôi không xem gì nhưng có một show diễn múa cổ điển Trung Quốc tên là Shen Yun vào năm sau mà tôi rất muốn đi xem. Trước khi tôi giới thiệu Shen yun là gì thì các đồng nghiệp tôi nói ngay lập tức: “Đi xem chung đi!” Hôm đó chúng tôi mua 5 vé hạng nhất. Hôm sau tôi mời các đồng nghiệp khác cùng đi với chúng tôi. Họ nhận lời liền. Kết quả thậm chí còn tốt hơn cả một buổi giới thiệu về Shen Yun. Sau đó tôi nói chuyện với các đồng nghiệp mà tôi đã giới thiệu Shen Yun từ trước nhưng họ chưa mua vé và mời họ đi xem show diễn. Họ đồng ý và mua vé tức thì.

Ngay từ đầu đã có một đồng nghiệp muốn xem show diễn cùng chúng tôi rồi. Khi tôi gặp anh ấy lần thứ hai, anh ấy nói rằng khi về đến nhà thì anh ấy đã quên không mua vé. Anh ấy nhắc đi nhắc lại vài lần. Sau đó tôi được tịnh hóa nên không thể đến chỗ làm do thấy đau bụng. Sau đó đồng nghiệp của tôi nói rằng một chủng Covid biến thể mới xuất hiện và nhân viên có thể không được đến chỗ làm nữa. Tôi nghĩ, anh ấy vẫn chưa mua vé, tôi phải gặp được anh ấy trước khi có lệnh phong tỏa. Mặc dù thân thể cảm thấy khó chịu nhưng tôi vẫn đến chỗ làm. Khi nhìn thấy anh ấy, tôi nhắc anh ấy nên mua vé. Anh ấy nói rằng sẽ mua vé ngay khi xong việc. Đến trưa tôi lại nhắc anh ấy. Anh ấy nói rằng anh ấy lại quên vì quá bận và rằng anh ấy sẽ mua một vé liền. Tôi thấy sau một lúc mà anh ấy không có động thái gì. Tôi nhận ra chắc hẳn có can nhiễu gì rồi. Không, tôi phải giúp giải thể các can nhiễu của tà ác. Tôi đến thẳng bàn làm việc của anh ấy và nói: “Chúng ta cùng xem vé đi nào!” Anh ấy vào trang web của Shen Yun ngay, đặt một vé và xác nhận thời gian và chọn ghế ngồi ngay cạnh tôi. Tôi không rời anh ấy cho đến khi anh ấy mua xong. Thể ngộ của tôi là tôi không nên giải đãi vào phút cuối. Một vài người muốn mua vé nhưng họ gặp rất nhiều can nhiễu. Tôi cần phải giúp họ. Tôi sẽ không áp dụng cách tương tự với tất cả mọi người. Tôi cảm thấy rằng anh ấy muốn xem show diễn từ nội tâm, nhưng có can nhiễu bên ngoài. Chỉ có chính niệm của đệ tử Đại Pháp mới có thể giải thể những nhân tố bất hảo.

Ban đầu chỉ có 5 người chúng tôi muốn xem show diễn. Cuối cùng tôi đã có 24 đồng nghiệp đi cùng. Tôi nhận ra rằng việc dẫn họ đi xem show diễn là hiệu quả nhất. Tôi phải chủ động dẫn dắt chứ không thể thụ động được. Điều quan trọng là tôi phải hành động. Một vài đồng nghiệp nói với tôi rằng họ mua vé vì tôi giới thiệu về Shen Yun rất sống động. Tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ tôi và để tôi có thêm tự tin trong việc quảng bá Shen Yun. Tôi nhận ra rằng hạng vé mà họ mua không phải là ngẫu nhiên. Tôi gợi ý họ mua hạng vé cao nhất vì họ xứng đáng vị trí tốt nhất. Tôi hy vọng rằng họ có thể đắc được điều tốt nhất.

Gặp trở ngại khi đi xem Shen Yun

Các học viên nói rằng chúng ta không nên giải đãi thậm chí là sau khi mọi người mua vé. Việc mỗi một người đến xem show diễn là rất quan trọng. Vì thế, chúng ta vẫn nên phát chính niệm cho những người xung quanh mà đã mua vé rồi. Tôi không coi trọng việc đó. Có các loại can nhiễu xảy ra vài tuần trước khi đi xem buổi biểu diễn.

Một đồng nghiệp nói với tôi rằng cô ấy không thể đi vì người giúp việc không có thời gian trông con cho họ. Sau đó một đồng nghiệp đến từ Nga và một người khác đến từ Ukraina nói rằng họ không có tâm trạng đi xem show diễn do chiến tranh Nga –Ukraina. Sau đó có một thông báo rằng nhân viên đường sắt ở Luân Đôn sẽ đình công vào ngày có show diễn. Vài đồng nghiệp trở nên do dự về việc họ có nên đi xem show diễn không vì có rất nhiều khó khăn trên đường đi. Tôi nghĩ tôi đã làm những gì nên làm rồi. Tôi đã gắng sức để họ mua vé. Có đi hay không thì là lựa chọn của họ. Tôi không muốn ép họ. Nhưng khi nghĩ về điều mà học viên đó nói với tôi, tôi bắt đầu phát chính niệm để giải thể can nhiễu.

Các đồng nghiệp của tôi làm việc ở nhà do đình công đường sắt. Tôi tìm kiếm xem có cách nào tránh cuộc đình công và tuyến đường tốt nhất đến nhà hát để tà ác không thể lợi dụng bất kỳ sơ hở nào. Một hôm tôi lập một nhóm chat trước show diễn để liên lạc cho dễ. Tôi tìm hiểu giao thông và gửi lên nhóm các tuyến đường và thời gian như giờ taxi, giờ tự lái, tuyến xe buýt và các tuyến chuyển tiếp. Tôi lưu ý mọi người là đến rạp hát 1 tiếng trước giờ biểu diễn bắt đầu. Để không bị muộn do giao thông, tôi đăng ký làm việc tại một quán cà phê gần rạp hát vào ngày có show diễn và mời họ đến quán cà phê đó. Tôi in vé ra phòng trường hợp điện thoại của họ có vấn đề.

Trời mưa nhỏ vào ngày có show diễn. Tôi cảm thấy không thoải mái trước ngày hôm đó. Tôi không có sức lực. Tôi phân vân về việc liệu có nên đi không. Một niệm đầu khác là nếu tôi không đi thì các đồng nghiệp tôi cũng sẽ không đi. Đây rõ là can nhiễu mà. Tôi đến nhóm học Pháp vào buổi sáng và luyện công hai lần. Đến tận trưa mà không ai trả lời tin nhắn của tôi. Tôi vẫn gửi lên nhóm chat để nói cho họ biết tình hình giao thông thế nào và nơi tôi đang ngồi ra sao. Tôi nói rằng tôi rất mong ngóng xem show diễn và đã chuẩn bị một chiếc váy cho sự kiện này để khích lệ họ. Vào buổi chiều, một vài đồng nghiệp đã đến và ngồi ở quán cà phê. Quán cà phê đó đóng cửa lúc 5 giờ. Chúng tôi đến một nhà hàng. Tôi gửi ngay một tin nhắn lên nhóm. Nửa tiếng sau có 5,6 người đến. Sau một lúc thì một nhóm nữa đến. Tôi cố gắng hết sức để xóa tan sự khó chịu của tôi và kể cho họ Shen Yun là gì với một sự hứng khởi. Cuối cùng tất cả 24 người đã đến. Thậm chí vị đồng nghiệp người Nga cũng đến. Vị đồng nghiệp kia đã cố gắng giải quyết vấn đề với người giúp việc.

Các đồng nghiệp của tôi ngồi chật quán ăn nhỏ. Một số người nói với tôi rằng họ đã phải mất hai tiếng để đi trong khi đó thường chỉ mất có nửa tiếng thôi. Tôi vô cùng cảm động. Họ cũng trải nghiệm con đường tu luyện trước khi họ đến. Họ đã đến mặc dù trời mưa và giao thông bất tiện. Họ đến sớm như giờ mà chúng tôi đã hẹn với nhau. Không ai đến xem muộn cả.

Sau buổi diễn, ai cũng vui. Tất cả bọn họ cảm ơn tôi đã giúp họ có trải nghiệm đặc biệt này. Tôi nhận ra rằng để có trách nhiệm với mỗi người, tôi phải có trách nhiệm đối với toàn bộ chặng đường của họ. Sứ mệnh của tôi vẫn chưa hoàn thành sau khi tôi bán được vé cho họ. Tôi phải có trách nhiệm từ đầu đến cuối đối với những người đồng nghiệp làm cùng tôi hàng ngày và giải thể tất cả can nhiễu mà cản trở họ được đắc cứu.

Lời kết

Trong quá trình quảng bá Shen Yun, nó không khó đối với tôi khi coi việc quảng bá như một công việc và coi việc bán hết vé là thành công. Tôi cần luôn nhắc nhở bản thân rằng mục đích thực sự là cứu chúng sinh. Vì thế quá trình này rất quan trọng. Nó đòi hỏi tôi phải giúp họ giải thể các can nhiễu. Tôi cảm nhận được sự khích lệ của Sư phụ trong toàn bộ quá trình này. Trước kia tôi từng là một người không hề thích bán hàng. Dần dần tôi có được kinh nghiệm qua việc luyện tập và thấy việc bán hàng không hề khó. Một vài người mua vé nói rằng họ rất xúc động vì tôi nói rất sống động và tận tình. Họ muốn cho tôi biết rằng tôi đã làm tốt. Tôi nhận ra rằng tôi không nên để các chấp trước người thường như cảm thấy xấu hổ, cảm thấy ngại ngùng và sợ bị từ chối ngăn cản họ được đắc cứu. Con tạ ơn Sư phụ đã ban cho con cơ hội tham gia vào việc quảng bá Shen Yun và cho phép con hoàn thành thệ ước.

Trên đây là thể ngộ tại tầng thứ sở tại của tôi. Xin hãy chỉ ra điều gì không phù hợp.

Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

(Bài chia sẻ được đọc ở Pháp hội Bắc Âu năm 2022)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/11/11/451688.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/16/204769.html

Đăng ngày 26-01-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share