Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Nam

[MINH HUỆ 04-04-2007] Đọc chương trình ‘Hồi tưởng các kinh nghiệm với Sư phụ với sự biết ơn’, tôi rất cảm động. Tôi gần như nhìn thấy Sư phụ xuất hiện trước mặt tôi, vì chính Sư phụ đang dìu dắt chúng ta đi trở về. Chính Sư phụ đang dìu dắt chúng ta ra khỏi hố sâu khổ đau và tuyệt vọng này và bước đi trên con đường thành Thần. Chính Sư phụ đã tịnh hoá cho chúng ta và hướng dẫn cho bản chất của chúng ta. Sư phụ luôn luôn che chở cho chúng ta và cứu độ làm cho chúng ta sống lại. Nơi đây, tôi sẽ viết xuống kinh nghiệm của tôi trong lúc khoá dạy thứ năm Pháp Luân Công tại Quảng Châu để chia sẻ với các bạn học viên.

Năm 1994, dưới sự dìu dắt của những người có tiền duyên địa phương, tôi vượt qua các trở ngại để tham gia khoá dạy của Sư phụ. Vừa bước ra khỏi xe lửa, tôi nhìn thấy nhiều học viên Đại Pháp trưng một băng vải viết ‘Pháp Luân Công’ đến chào đón các bạn học viên đến. Họ cũng giúp mang hành lý của các bạn mới đến.

Sau mỗi buổi giảng xong, tôi để ý thấy các học viên mà ở lại phía sau đi lượm rác rưởi trong phòng học. Trước mặt toàn thể khán thính giả, Sư phụ báo tin rằng có người vừa đưa lên vòng vàng, tiền bạc, và ai mà mất các món đồ ấy có thể lên nhận lại. Sư phụ cao lớn hơn người thường. Cung cách của Ông rất chững chạc. Ông xem rất thân thiện, dễ dãi và hiền từ.

Có một học viên tên là Cai Shan mà đứa con gái có thiên mục mở từ khi còn nhỏ. Nguyên thần của nó có thể rời cơ thể và đi đến “thế giới cực lạc”. Nó nhìn thấy một vị Phật vĩ đại, và nó nói rằng nó đã tu luyện từ chín kiếp rồi. Vợ của Cai Shan đã học một môn khí công giả với đứa con gái. Đứa con gái đi trị bệnh cho người ta nhưng cảm thấy bệnh nhiều sau đó khi về nhà. Nó có thể cũng bị xỉu trong lớp học (nó học lớp sơ cấp trung học lúc bấy giờ). Khi nó đi gặp bác sĩ, một người bác sĩ còn nói rằng nó bị ung thư. Gia đình đốt nhiều hương để cầu xin với chư Phật trong nhiều chùa. Nhưng không có gì giúp được. Khi đứa con gái sắp chết, một người bạn của nó tại Quảng Châu đến thành phố của chúng tôi từ một nơi rất xa để truyền Pháp Luân Công. Sau ba ngày giới thiệu và thuyết phục, Cai Shan và gia đình của ông ta đi Quảng Châu để tham gia khoá học thứ tư Pháp Luân Công. Đứa con gái được khiêng đến đó. Tuy nhiên, sau nhiều ngày, nó được bình phục. Cai Shan cũng hết bệnh nhức đầu, mà đã làm ông ta đau khổ từ nhiều năm. Vợ ông ta trước đó thường lăn trên mặt đất và kêu e ét sau khi học các khí công giả. Qua sự giúp đỡ của Sư phụ, bà ta trở lại bình thường.

Cai Shan và gia đình của ông ta được Đại Pháp cứu thoát ra khỏi biển khổ đau. Nhưng thật là đáng tiếc là gia đình đó không muốn đi làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Công sau khi cuộc bức hại bắt đầu năm 1999. Nhưng Sư phụ từ bi của chúng ta không bỏ họ. Sư phụ vẫn tiếp tục nhắc nhở họ trở lại với Đại Pháp trong những giấc mơ của họ và trong đời sống hằng ngày. Một lần khi Cai Shan đi đến một ngôi chùa nọ, họ chụp hình trước bốn chữ “Pháp Luân thường chuyển mà được sắp bày trong một ô vuông. Sau khi hình được rửa ra, chữ “Thường” mờ đi. Ba chữ kia “Pháp Luân chuyển” còn nhìn thấy rõ ràng. Nhưng ông ta vẫn không hiểu. Tôi hy vọng thành thật rằng những bạn tu nào mà đi vòng như Cai Shan có thể trở lại với Đại Pháp.

Chúng tôi ở trong Đại Học Trung Y Quảng châu để cho tiền phòng và ăn được thấp hơn. Có nhiều học viên từ miền Đông Bắc. Phần đông họ đều rất tinh tấn trong tu luyện. Chúng tôi chứng kiến một Pháp Luân to lớn đang quay và nhiều đám mây ngũ sắc trên nền trời Quảng Châu.

Sư phụ dùng nhiều thủ ấn khác nhau. Tôi cảm thấy mỗi mỗi tế bào trong cơ thể của tôi được thẩm thấu trong sự hoà hài và từ bi của Sư phụ. Khi yên tĩnh lắng nghe bài giảng của Sư phụ, tôi chỉ có thể cảm được Sư phụ tốt lành như thế nào. Năm 1994, khi nhiều loại khí công giả đang truyền khắp Trung Quốc, đạo đức con người xuống đến một mức độ ghê gớm. Sư phụ giúp chúng ta giải quyết rất nhiều điều xấu và nói với chúng ta rằng các thầy khí công giả làm những điều xấu. Một số các thầy phát ra những chất đen khi họ bắt tay với người ta. Nghe nói rằng Zhang Zhenhuan chết vì lý do đó. (Zhang Zhenhuan là giám đốc của Học viện Khí công Quốc gia lúc bấy giờ. Ông là một giám đốc, và là một đại tá trong ĐCSTQ. Ông chết vào năm 1994.)

Khi Sư phụ giảng về chấp trước vào thịt, tôi đi về nhà dùng cơm với thịt. Bỗng có một mùi hôi khiến tôi buông bỏ ăn thịt.

Tôi thành thật hy vọng rằng những ai mà đã đắc Pháp có thể quí tiếc thời gian tu luyện này và bảo hộ Pháp và không để mất cơ hội quí báu này.

Nhắc lại sự từ bi và nụ cười của Sư phụ ngày hôm nay, thì dường như khoá giảng vừa mới kết thúc hôm qua. Tôi có một giấc mơ trong đó tôi trở lại Quảng Châu và quì gối trước Sư phụ. Sư phụ xuất hiện như lúc Ông ở Quảng châu trong bộ đồ tây phục. Sư phụ nói với tôi, “Sư phụ biết hết mọi điều.” Sư phụ sẽ luôn ở với chúng ta.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/4/4/152129.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/4/18/84674.html

Đăng ngày 29-06-2007; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share