Bài viết của Tĩnh Tâm, một học viên ở Bắc Kinh

[MINH HUỆ 23-09-2011] Tôi luôn có quan hệ tốt với em dâu mình, và chúng tôi giống như chị em gái. Khi tôi chuyển tới Bắc Kinh vì công việc vào năm 1984, chúng tôi không còn thường xuyên liên lạc nữa và hàng năm chỉ còn gặp nhau một đôi lần.

Năm thành viên của gia đình cô ấy đều là thành viên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Họ đã mù quáng tin vào sự tuyên truyền của ĐCSTQ, mặc dù bố mẹ của em dâu tôi đã bị đàn áp trong cuộc Cách mạng Văn hóa. Cho tới tận bây giờ, họ vẫn sợ ĐCSTQ. Trong một lần viếng thăm hiếm hoi của chúng tôi, tôi đã cố gắng nói với họ về Pháp Luân Công và gợi ý họ thoái đảng. Lời gợi ý của tôi đã vấp phải sự phản đối kịch liệt của họ. Họ từ chối lắng nghe và tranh cãi gay gắt với tôi. Họ tuyên bố rằng họ kiên định theo ĐCSTQ, nhưng trong thâm tâm, họ thật sự chỉ sợ ĐCSTQ và ghét sự kiểm soát của nó đối với họ.

Ba tháng sau sự kiện đó, em dâu tôi phát hiện ra cô ấy có một khối u ở hông cần phải phẫu thuật. Tôi đã liên lạc với cô ấy và một lần nữa lại cố gắng thuyết phục cô ấy thoái ĐCSTQ. Tôi giải thích nguồn gốc của ĐCSTQ và điểm lại tất cả các sự kiện lớn trong lịch sử, như Cách mạng Văn hóa, phong trào dân chủ năm 1989 ở Bắc Kinh, cũng như sự hủ bại của chính quyền đương thời và những ảnh hưởng tàn khốc của nó với Trung Quốc. Lần này, cô ấy có vẻ hiểu và đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Cô ấy cũng hiểu ra quyền năng chuyển hóa đằng sau Đại Pháp khi tôi giải thích sự thay đổi mà tôi đã trải nghiệm từ khi luyện tập. Tôi đưa cô ấy một lá bùa nhỏ (1), và cô ấy đồng ý nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Sau đó, tôi nghe nói là cô ấy đã phải dùng nạng và đôi chân bị đau đớn khôn xiết ngay cả sau khi đã được phẫu thuật một năm rưỡi. Lo lắng cho cô ấy nên tôi đã tới thăm. Cô ấy nói cô ấy vẫn chưa nhẩm những câu mà cô ấy đã hứa. Tôi kể cho cô ấy một vài câu chuyện chữa bệnh kỳ diệu được đăng tải trên trang Minh Huệ. Cô ấy bắt đầu hiểu ra là cô ấy cần phải thành tâm nhẩm niệm những câu đó. Hai tháng sau, cô ấy không còn phải dùng nạng nữa.

Đầu năm nay, thắt lưng của cô ấy bị đau đớn vô cùng. Cô ấy được chuẩn đoán là thoái vị đĩa đệm cột sống thắt lưng và một lần nữa, cô ấy được đề nghị phẫu thuật. Sau đó, cuối tháng Bảy, cô ấy được chuẩn đoán bị ung thư gan.

Gia đình của cô ấy rất đau lòng khi nghe tin đó. Mặc dù vậy, cô ấy vẫn thành tâm nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” hàng ngày, như thể không có gì thay đổi cả. Em trai tôi từng nói với giọng buồn bã: “Em hy vọng điều kỳ diệu thật sự xảy ra.” Một vài người họ hàng của em dâu tôi cũng là các học viên Pháp Luân Công đã tới thăm cô ấy, vài người trong số họ sống ở thị trấn khác. Họ cũng đọc các sách Pháp Luân Công cho cô ấy. Ngày trước khi nghe những thứ này, cô ấy không thể tiếp thu chút gì. Lần này thì khác, cô ấy bắt đầu hiểu các bài giảng và cảm thấy rất thoải mái khi nghe các bài giảng trên băng tiếng. Một tháng sau đi kiểm tra lại, bệnh ung thư gan của cô ấy đã biến mất.

Gia đình của cô ấy rất kinh ngạc khi điều này xảy ra. Em trai tôi nói một cách phấn khích: “Điều kỳ diệu đã thật sự xảy ra! Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Giờ đây, em trai tôi cũng nhẩm những câu đó, và vợ cậu ấy đã bắt đầu đọc các sách Pháp Luân Công.

Ghi chú:
(1) Lá bùa nhỏ – Ở Trung Quốc, các học viên thỉnh thoảng giảng chân tướng bằng cách tặng mọi người một vật nhỏ để đeo hoặc giữ, trên đó ghi một vài chữ nhắc nhở họ về sự tốt đẹp của Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/9/23/弟媳肝癌一月痊愈-消息震动亲友-246980.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/10/6/128559.html
Đăng ngày 16-10-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share