Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-10-2022] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu!

Trong hơn một thập kỷ, nhóm Phát thanh Minh Huệ Anh ngữ đã sản xuất các podcast chia sẻ tâm đắc thể hội tu luyện và tin tức hàng tuần. Nhờ những nỗ lực bền bỉ và chuyên cần của các học viên, các chương trình podcast Anh ngữ đã trở thành hình mẫu cho tất cả các chương trình Phát thanh Minh Huệ không phải Hoa ngữ khác.

Khoảng sáu tháng trước, tôi gia nhập nhóm Phát thanh Minh Huệ Anh ngữ. Khi đó, tôi không biết gì về podcast, không biết gì về hạng mục này. Nhờ có Sư phụ chỉ dẫn và giúp đỡ của các đồng tu, tôi đã đảm nhận trách nhiệm điều phối hạng mục kể từ thời điểm đó. Dưới đây là một số trải nghiệm của tôi trong quá trình làm việc cho hạng mục.

Chiểu theo an bài của Sư phụ

Tôi là người rất ít nói và sống nội tâm. Trong cuộc sống hàng ngày, tôi thích né tránh sự chú ý và làm việc một mình. Vì vậy, khi điều phối viên chính của hạng mục Phát thanh Minh Huệ đề nghị tôi làm điều phối nhóm Phát thanh Minh Huệ Anh ngữ, tôi đã từ chối theo phản xạ. Tôi nói rằng tôi chưa từng có kinh nghiệm trong hạng mục phát thanh và tôi chưa bao giờ điều phối bất kỳ hạng mục Đại Pháp dài hạn nào. Tuy nhiên, cô ấy khuyên tôi nên suy xét lại.

Đã nhiều năm tôi là thành viên của nhóm Minh Huệ Anh ngữ, làm công việc dịch các bài chia sẻ và tổng hợp tin tức. Trong nhiều năm, tôi đã được hưởng lợi rất nhiều từ những bài viết này và tôi cảm thấy rất vinh dự khi được là một phần của nhóm; tuy nhiên, tôi cũng đã bắt đầu trở nên tự phụ. Đôi khi, các nội dung trong bài viết dường như lặp đi lặp lại.

Sư phụ giảng:

“Toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi biết tôi phải loại bỏ tâm an dật của mình. Khi tôi nói chuyện với trưởng nhóm về cơ hội trong hạng mục radio, cô ấy đã rất ủng hộ. Vì vậy, tuy không biết nhiều về hạng mục này, tôi vẫn quyết định gánh vác trách nhiệm.

Có lúc tôi vẫn không thể tin rằng tôi đã đồng ý nhận trách nhiệm mới này. Tôi chưa bao giờ thích nhảy vào một lĩnh vực mà mình chưa biết gì. Nhưng vào thời điểm ấy, tôi chỉ cảm thấy rằng đó là điều đúng đắn nên làm. Sâu thẳm trong tâm, tôi nghĩ, chính Sư phụ đã an bài cơ hội này để tôi tiếp tục đề cao trong tu luyện.

“Sư phụ đang giúp bạn rất nhiều”

Sứ mệnh của chương trình Phát thanh Minh Huệ là đem đến cho thính giả tin tức về Pháp Luân Đại Pháp và kể lại các câu chuyện tu luyện của học viên. Nhưng để lấy một bài chia sẻ hay một bản tin làm thành podcast, rồi đăng trên các nền tảng khác nhau và trên trang web Minh Huệ, là công việc không hề đơn giản như tôi hình dung.

Tôi học được rằng kể chuyện là một kỹ năng chuyên nghiệp. Để làm cho câu chuyện hấp dẫn và dễ nghe, người kể chuyện phải phát triển kỹ năng của mình, giống như người ta phải phát triển kỹ năng viết để trở thành một nhà văn giỏi. Các phát thanh viên chuyên nghiệp sử dụng các kỹ thuật thở và luyện giọng để trau dồi kỹ năng của họ. Tôi cũng biết được rằng việc sản xuất và xuất bản podcast cần nhiều bước. Nói một cách đơn giản, nó đòi hỏi nhiều công sức và nguồn lực hơn tôi nghĩ.

Chúng tôi cần tuyển người kể chuyện, biên tập viên và nhà sản xuất. Tôi lúng túng không biết tìm nhân lực ở đâu. Sau khi các điều phối viên của hạng mục Phát thanh Minh Huệ gửi thông báo tuyển dụng, tôi chỉ nhận được một vài phản hồi. Nhưng rồi tôi bắt đầu nhận được sự giới thiệu từ những người kể chuyện hiện tại và các học viên khác.

Khi nói chuyện với từng học viên mới gia nhập nhóm, tôi hiểu được kinh nghiệm và kỹ năng căn bản của họ đã đưa họ đến với hạng mục này như thế nào. Dường như đã có an bài từ trước đó rất lâu.

Khi chúng tôi cần một biên tập viên, một dịch giả đã giới thiệu con gái của cô ấy đang học đại học. Khi chúng tôi cần một nhà sản xuất, một học viên ban đầu muốn làm người kể chuyện đã vui vẻ đồng ý sản xuất podcast. Cô ấy có sẵn phòng thu của riêng mình và đã được trang bị kiến ​​thức nền tảng về xử lý âm thanh.

Mỗi khi chúng tôi cần ai đó có kỹ năng cụ thể, người đó lại xuất hiện như thể đã có sắp đặt từ trước. Một học viên đã nói với tôi “Sư phụ đang giúp bạn rất nhiều”.

Một ngày, tôi suy nghĩ nhiều về các loại chương trình khác nhau mà chúng tôi có thể sản xuất, và tôi đã nghĩ đến việc sản xuất một podcast âm nhạc. Tôi đã đưa ý tưởng này vào danh sách việc cần làm của mình để tôi không quên. Hai ngày sau, tôi nhận được email từ một đồng tu hỏi liệu chúng tôi có thể sản xuất một podcast cho chuyên mục chia sẻ tâm đắc thể hội và một bài hát do một học viên người Úc sáng tác cho Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới hay không. Tôi cảm thấy như có người đã đọc được suy nghĩ của mình và mang đến cho tôi một món quà Giáng sinh.

Trước đây, tôi có tâm sợ hãi, cụ thể là sợ trách nhiệm. Tôi không bao giờ thích ra quyết định trong cuộc sống của mình, bất kể việc lớn hay việc nhỏ. Mặc dù tôi đã có một số tiến bộ trong việc loại bỏ chấp trước này, nhưng tôi vẫn cảm thấy trách nhiệm điều phối hạng mục như một gánh nặng đè lên vai. Tuy nhiên, tôi luôn cảm nhận được có Sư phụ ở bên và nhận được sự giúp đỡ và khích lệ từ các đồng tu. Do đó, tôi đã vượt qua.

Khi tôi mới tham gia hạng mục, một biên tập viên đã dành hàng giờ để hướng dẫn tôi quy trình sản xuất podcast và sau đó đã sửa nhiều lỗi tôi mắc phải khi xuất bản podcast trên trang web. Một phát thanh viên từ NTDTV đã tới đào tạo kỹ năng kể chuyện rất cần thiết và cung cấp tài liệu đào tạo dành riêng cho nhóm của chúng tôi. Tôi cũng thường xuyên nhận được sự động viên và phản hồi tích cực từ các đồng tu, đặc biệt là các thành viên trong nhóm của chúng tôi.

Trân quý các đồng tu và cơ hội làm việc cùng nhau

Một học viên đã từng nhận xét rằng nhiều bài chia sẻ tâm đắc thể hội trên Phát thanh Minh Huệ Anh ngữ nghe giống nhau và câu từ không chuẩn. Tôi giải thích với cô ấy rằng, có thể các bài chia sẻ gốc bằng tiếng Trung là của các học viên ở Trung Quốc, những người không có trình độ học vấn cao, người dịch lại hầu hết không phải là người bản ngữ nói tiếng Anh. Tuy nhiên, trong đầu tôi lại nghĩ “Bạn có biết các học viên chúng tôi đã bỏ bao nhiêu công sức và thời gian để dịch tất cả những bài viết đó và đăng chúng cho tất cả những người bên ngoài Trung Quốc đọc không? Bạn có thể quý trọng một chút được không?”

Sau đó, tôi nhận ra rằng tôi cũng thường quên bày tỏ sự biết ơn trước nỗ lực của người khác. Ví dụ, có những người kể chuyện đã từng thu âm một bài chia sẻ sáu đến bảy lần bằng ba chiếc microphone khác nhau để có được bản thu âm tốt nhất. Biên tập viên dành nhiều thời giờ để thu gọn và tạo kịch bản cho các podcast tin tức mỗi tuần.

Nhiều học viên đã viết về những trải nghiệm giống nhau, như loại bỏ nghiệp bệnh hoặc đề cao tâm tính, đó cũng là thể hiện của việc họ đang thực hành cùng một Pháp, chiểu theo cùng một Sư phụ. Trong một thế giới bại hoại và hỗn loạn như ngày nay, Đại Pháp vẫn đưa con người ra khỏi địa ngục và cải biến họ quay trở về bản tính thiện lương của mình. Chúng ta không trân quý và biết ơn sao? Nếu Đại Pháp chỉ có thể cải biến một số người và đề cao tâm tính của họ, thì có thể sẽ không có việc “lặp lại” nhưng đó không phải là điều mà Sư phụ từ bi muốn thấy (chỉ một số học viên được hưởng lợi). Có phải vì tâm lý tò mò của chúng ta, tâm lý không muốn “buồn chán”, muốn đạt được kết quả mà không cần nỗ lực, đã khiến chúng ta xem thường việc “lặp lại”?

Đối với tôi, đôi khi tôi thờ ơ trước những nỗ lực của người khác và tôi luôn tập trung vào những gì cần được cải thiện trong hạng mục. Sau khi nhận ra điều này, tôi bắt đầu chú ý đến những tiến bộ mà từng thành viên trong nhóm đã có được. Tôi nhận thấy các file thu âm có nhịp điệu ổn định hơn, âm điệu rõ ràng hơn diễn cảm hơn. Tôi nhận thấy các podcast được sản xuất với chất lượng âm thanh tốt hơn và nhất quán hơn, cũng như nhiều bài chia sẻ thú vị và đa dạng hơn đang được chọn và chỉnh sửa cho các podcast của chúng tôi.

Trong sáu tháng làm việc tại hạng mục Phát thanh Minh Huệ, tôi đã hiểu sâu hơn nhiều về trách nhiệm của các đệ tử Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Quá trình chư vị tu luyện viên mãn cá nhân thực ra là để đặt định cơ sở cho tương lai duy hộ Pháp, chứng thực Pháp; bởi vì chư vị có tố chất nhất định, nắm vững Pháp một cách sâu sắc, đồng thời trong quá trình tu luyện cá nhân của chư vị, đạt viên mãn hoàn thành những tiêu chuẩn mà cá nhân chư vị có thể đạt được, vào thời khắc then chốt có thể thực sự chứng thực Pháp, thực thi những gì mà đệ tử Đại Pháp cần phải làm. Do vậy trách nhiệm của các đệ tử Đại Pháp, không phải là chỉ vì viên mãn cá nhân, mà là cứu độ chúng sinh trong khi chứng thực Pháp, đó mới là sứ mệnh của các đệ tử Đại Pháp, đó mới là chỗ vĩ đại của các đệ tử Đại Pháp chân chính.” (Giảng Pháp trong chuyến đi quanh Bắc Mỹ [2002])

Hơn bao giờ hết, tôi cảm thấy trách nhiệm to lớn mà mỗi đệ tử Đại Pháp gánh vác; trách nhiệm đối với tu luyện của bản thân, trách nhiệm đối với gia đình và xã hội; trách nhiệm đối với hạng mục đang tham gia; trách nhiệm đối với thế nhân và tất cả những sinh mệnh đã đặt hy vọng vào chúng ta.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!

(Bài chia sẻ tại Pháp hội Minh Huệ đa ngữ 2022)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/3/450215.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/7/204199.html

Đăng ngày 23-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share