Bài của Tôn Bách, Tô Dung, và Thẩm Dung, phóng viên Minh Huệ tại Đài Loan

[MINH HUỆ 14-11-2022] Ngày 13 tháng 11 năm 2022, trời cao trong xanh, hơn 6.000 học viên Pháp Luân Công tại Đài Loan đã hội tụ ở Sân Bóng rổ Hòa Bình, Đài Bắc, để tham gia hội giao lưu tu luyện tâm tính Pháp Luân Đại Pháp Đài Loan.

33d008656875664067684de2d7169ac7.jpg

e86c623cf34eea778481eba9a247ae91.jpg

41c975d43dab523cf8c0c461b7499a34.jpg

7727e79045d8bab9e58200ffa3faf210.jpg

Ảnh 1 ~ 3: Hơn 6.000 học viên Pháp Luân Công tham dự Hội giao lưu tâm đắc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Đài Loan

Ở vị trí chính giữa có treo bức chân dung của Sư phụ Lý Hồng Chí, hai bên là hai đồ hình Pháp Luân với chữ “Chân-Thiện-Nhẫn” và “Pháp Luân thường chuyển”. Hai bên sân khấu là hai bức hoành phi mang câu thơ “Từ bi năng dung thiên địa xuân, chính niệm khả cứu thế trung nhân” (Hồng Ngâm II). Không khí hội trường thù thắng, trang nghiêm. Trong lần Pháp hội này, có 19 học viên đọc bài chia sẻ, giao lưu về thể ngộ của họ trong quá trình tu luyện khi hướng nội tìm, thực tu tâm tính, dụng tâm cứu người, khiến mỗi học viên có mặt tại Pháp hội đều xúc động sâu sắc.

9cdcf7bb21e5ed5752529d321d1ae26b.jpg

a24525fe042bba0c6bad11960d4bd0c9.jpg

5734b3c5410452befb070783f2e6426b.jpg

7d1c801fcd4d211d0385351b4dab3be4.jpg

b8f09af1cf8b28ed3b18250b6c355f9e.jpg

3ffe9e70f37ceafc8cc8a56ba6c46027.jpg

Ảnh 4 ~ 10: Các học viên lên bục đọc bài chia sẻ

Từ vị tư vị ngã đến viên dung chỉnh thể

Học viên Thụy Phần ở Đào Viên là một giáo viên trung học. Cô thích sự thanh tĩnh, thích làm mọi việc một mình. Sau khi tu luyện, 20 năm nay cô đã được an bài làm phụ đạo viên và người phụ trách công tác nhiều mảng khác nhau. Năm nay, khi cô được nhờ đảm nhận vị trí người phụ trách khu vực, ban đầu, cô không muốn chủ động nhận, còn nghĩ cách từ chối khéo. Thụy Phần phát hiện ra cô có tâm sợ hãi, tâm lo lắng và tâm an dật. Cô ngộ ra rằng đây chẳng phải là để trừ đi cái tư tâm “chỉ biết lo cho bản thân” hay sao? Do vậy, cô đã thản nhiên nhận trách nhiệm này.

Thụy Phần tự nhủ: Phụ đạo viên không phải là người chỉ đạo, cần phải đặt mình trong các học viên, cần cùng các đồng tu đề cao, không được có tâm đặt mình trên người khác. Khi đối diện với ngôn từ xung kích mạnh mẽ của đồng tu, nếu có thể giữ tâm bất động, tâm bình khí hòa mà lắng nghe, Sư phụ liền có thể cấp trí huệ cho cô, để cô nghe hiểu rõ cách nghĩ của đồng tu, để có thể giao lưu bình hòa dựa trên Pháp.

Đồng thời, cô còn phát hiện rằng, ẩn sâu đằng sau tâm sợ đắc tội với người khác là tư tâm muốn bảo hộ bản thân không bị tổn thương, không bị liên lụy. Thụy Phần tự nhủ cần nỗ lực hết sức để làm được tu khẩu và khoan dung, từ bi, không nên vì cái tình con người mà động tâm, cũng không nên vì cái tình mà làm ảnh hưởng đến việc giao lưu. Sau khi sự việc qua đi thì phải buông bỏ, thanh trừ nó đi từ trong tâm, không nên nhìn đồng tu một cách cố định trong khi đó chỉ là trạng thái vượt quan tạm thời của họ, còn cần tin tưởng rằng mọi người cùng tu một bộ Đại Pháp thì đều sẽ tiếp tục đề cao trong Pháp.

Khi xem biểu diễn Shen Yun, cô còn thấy các diễn viên Shen Yun hợp lại thành một chỉnh thể, vô tư vô ngã, hóa thân thành những hình tượng xúc động lòng người. Cô thể ngộ được rằng Chính Pháp cần chúng ta đặt ở vị trí nào thì đừng nghĩ mình có muốn hay không, mà chỉ nghĩ có cần hay không. Khi mỗi một đệ tử Đại Pháp đều có thể dũng cảm gánh vác thì sẽ thấy Sư tôn trải ra con đường tu luyện cho chúng ta, cũng có thể lĩnh hội được nội hàm của sự từ bi của Phật ân hạo đãng.

Trong đề cao tâm tính mà thăng hoa kỹ năng múa

Dư Trân là một học sinh lớp 11 chuyên ban múa của trường trung học nghệ thuật ở Đài Trung. Dù đã tu luyện theo mẹ từ nhỏ, nhưng đến khi học múa ở trường trung học, em mới thực sự nhận ra thế nào là “tu luyện”. Em thể hội được rằng không phải cứ hàng ngày học Pháp, luyện công thì được gọi là tu luyện, mà phải chân chính làm được theo yêu cầu của Sư phụ, phải thực tu.

Dư Trân cho biết em từng trải qua một giai đoạn xuống dốc, động tác múa luyện mãi vẫn không tốt, cảm giác tự ti đeo bám một thời gian dài, nghe không lọt ý kiến của người khác. Bề ngoài tỏ ra là tiếp thu, nhưng không dụng tâm để cải thiện khuyết điểm. Giáo viên chỉ ra cho em biết chỗ nào chưa tốt, em nghe không hiểu cũng không hỏi. Sau đó, Dư Trân ý thức được không thích nghe ý kiến người khác là một tâm chấp trước mạnh mẽ. Khi dần dần buông xuống cái tâm dễ kích động xuống, tâm tính và kỹ năng múa của em đã đề cao rất nhanh.

Năm lớp 10, giáo viên nói rằng điệu múa cháu biên đạo không được lên sân khấu tham gia vòng bán kết. Lúc ấy, cháu liền bật khóc. Trong lúc buồn tủi, cháu nhớ tới Đại Pháp mà Sư phụ giảng, khải ngộ rằng điều quan trọng nhất là đề cao trong quá trình đó, nếu bị tâm giữ thể diện và tâm danh lợi ràng buộc thì sự tiến bộ sẽ tự nhiên bị hạn chế. Lúc đó, chỉ còn chưa đầy một ngày là đến cuộc thi, Dư Trân chọn điệu múa khác, biên đạo và khổ luyện, với hy vọng có thể nỗ lực hết mình để khán giả thấy thái độ kính trọng của mình.

Không ngờ, vốn không ôm hy vọng được tuyển chọn, cháu lại may mắn được các giáo viên chọn vào thi vòng tiếp theo. Khi cháu lên sân khấu, trong nháy mắt, cháu đã thực sự nhập vai vào nhân vật, Dư Trân càng thể hội được rằng thiên phú mà Sư phụ ban cho không phải để chứng thực bản thân, mà là để hồng dương văn hóa truyền thống, dẫn dắt thiện niệm của thế nhân.

Buông bỏ tâm chứng thực bản thân để cứu người

Minh Huấn đã làm cho Đại Kỷ Nguyên nhiều năm. Ông cho biết, trong hai, ba năm nay, trong việc quảng cáo đặt báo, ông đã tiếp xúc với rất nhiều chúng sinh. Ông thường hay bị hỏi: “Giờ còn ai xem báo nữa sao?”, “Ông định mời mọc mua hàng đến lúc nào nữa đây?” và đủ kiểu phản ứng của chúng sinh. Điều này khiến ông thấy mất mặt và có cảm giác ăn xin, cái tình thẹn quá hóa giận này không ngừng gia tăng.

Có thời gian, ông thường cảm thấy có vật chất rất nặng đè lên đầu vai, mệt mỏi kiệt quệ, có lúc ông không giữ nổi tâm tính, đôi lúc còn phát cáu. Ông cũng ý thức được trách nhiệm của mình, cảm giác về sứ mệnh của mình, nỗ lực phó xuất, chúng đều là sự duy hộ và coi trọng cái danh đã thẩm thấu vào tầng tầng tư duy, ẩn kỹ trong cái gọi là nhận thức và trách nhiệm nơi người thường, cái tâm duy hộ cái tôi và cầu danh không ngừng lớn lên.

Khi bản thân bị lệch khỏi tiêu chuẩn Đại Pháp, sau khi mất đi lực lượng của Đại Pháp, mới thường cảm thụ thân tâm đều mỏi mệt và bị vật chất can nhiễu. Ông cảm tạ Sư phụ đã giúp ông nhận thức ra chấp trước trường kỳ này để hướng nội mà tìm sâu sắc hơn nữa. Ông luôn ghi nhớ chỉ có tu tốt chính mình, mở rộng trường chính niệm của một đệ tử Đại Pháp, mới có thể giảng thanh chân tướng, trợ Sư cứu người tốt hơn nữa.

Chủ cũ thụ ích nhờ trân quý thánh duyên, minh bạch chân tướng

Hoàng Thị Hà, một học viên Việt Nam làm công tác điều dưỡng, cho biết cô hay cùng gia đình đi thắp hương bái Phật, nhưng không thực sự hiểu ý nghĩa của việc này, chỉ khi được em trai giới thiệu nghe bài giảng Pháp của Sư phụ, cô mới hiểu thế nào là tu luyện, cô nhận ra đây chính là Pháp mà mình muốn tìm.

Trước khi đắc Pháp, cô Hà bị viêm xoang, hay bị chảy nước mũi, đau đầu, gai xương đốt sống, xương cổ tay phù nề do bị viêm nhiễm, tay giơ lên thì bị cong vặn. Trong một giấc mơ, cô cảm giác có ba, bốn người đang kéo tay, eo và lưng cô dãn ra. Sau khi tỉnh lại, cô ngộ ra rằng là Pháp thân của Sư phụ đang giúp cô điều chỉnh thân thể. Giờ, hai tay cô Hà đều đã thẳng, xương cổ tay cũng đã trở lại bình thường.

Năm ngoái, ngón chân cô Hà đột nhiên nổi lên rất nhiều mụn nước nhỏ, không ngừng chảy mủ, chảy máu, và ngứa, hễ gãi là sưng phù lên, không sao đi giày được, đi lại vô cùng đau đớn. Nhưng cô hiểu rằng người luyện công không thể bị bệnh nên hàng ngày vẫn đi làm bình thường, học Pháp luyện công. Một tuần sau, chân cô Hà đã lành trở lại. Người mà cô hay chăm sóc trực tiếp nhìn thấy những biến hóa trên thân thể cô Hà, nên hiểu ra Pháp Luân Đại Pháp là tốt, sau đó thân tâm bà đều được lợi ích. Con trai bà cũng nói: “Nhờ có cô tu luyện Pháp Luân Công, thân thể mẹ tôi sau phẫu thuật mới hồi phục được nhanh như vậy.”

Mỗi khi mở cuốn Chuyển Pháp Luân bản tiếng Việt, thấy ảnh Sư phụ, cô Hà liền xúc động đến rơi lệ, cô nói: “Lúc trước, tôi hay than trách cuộc sống sao khổ quá, muốn rời bỏ quê hương, một thời gian dài, tôi luôn có tâm muốn tu Phật, nhưng tôi không biết chân đạo ở đâu. Sau khi đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân, đã giải khai được rất nhiều khúc mắc, minh bạch được và mất trong nhân duyên của đời người, những cảm giác bất hạnh trước đây đều đã tiêu biến rồi.” Hiện giờ, hàng ngày, cô học Pháp luyện công, sinh hoạt sung túc và cảm thấy cuộc sống thật ý nghĩa.

Tu bỏ tâm tật đố trong khi làm công tác truyền thông

Cô Lã Văn Hinh đã làm cho Đại Kỷ Nguyên được bảy năm. Cô chia sẻ, khi mới làm cô mang tâm thái dốc toàn tâm toàn ý vào công việc giảng thanh chân tướng qua truyền thông, mặc dù thức khuya, làm đến sáng sớm, cũng không bỏ lỡ buổi luyện công sáng bao giờ. Nhưng khi thời gian làm viêc tăng lên, những nhân tâm chưa tu bỏ cũng dần hiển lộ rõ ra. Khi phải làm việc bảy ngày một tuần, mỗi ngày chỉ ngủ ba tiếng đồng hồ, cô phát hiện ra trong tâm có tâm tật đố do bị phân công công việc không công bằng, chứ không phải do số giờ làm việc nhiều.

Cô tìm ra được tâm tật đố này phân thành nhiều cấp độ, khi cảm thấy đồng nghiệp không dụng tâm làm việc như cô, khi coi thường người khác, khi bị bài xích, khi nghĩ người khác cũng nên phải chịu những khó khăn mình trải qua những năm đó, khi người khác cho rằng những phó xuất của cô trong công việc là đương nhiên phải thế, tâm tật đố có thể bộc phát ra dưới các hình thức khác nhau. Bình thường giữa hai người có quan hệ rất tốt, nhưng hễ tâm tật đố nổi lên, liền biến thành vô cùng yếu nhược.

Trong khi không ngừng học Pháp, cô ý thức được vì mình không buông bỏ được tâm lợi ích, nên mới xuất hiện đủ loại mâu thuẫn nhắm vào tâm chấp trước của cô. Sau khi hướng nội tìm thật kỹ càng, cô mới ngộ ra Sư phụ đã khổ tâm an bài, đều là để giúp đệ tử loại bỏ đi cái danh, lợi, tình. Cô cảm thấy mình có thể bình tĩnh mà nhìn ra quan niệm tự tư, nghĩ phải bỏ nó đi, giống như nhìn thấy một bộ phận nào đó của bản thân đang chết đi vậy. Rốt cuộc, cô nhận thức rằng bộ phận quan niệm hình thành suốt 30 năm qua này thực ra không phải là chính mình, sau khi nguyện ý xả bỏ nó đi, những oán khí tích tụ trong tâm liền bay biến mất như khói tan mây tản.

Quay lại con đường tu luyện phấn chấn bắt kịp đồng tu

20 năm trước, Lôi Hiểu Trân và người nhà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng trong hoàn cảnh bận bịu khiến cô dần dần rời xa tu luyện. Trong mấy năm tu mà như không tu, cô đột nhiên gặp quan tình và quan sắc dục, khiến cô hoàn toàn rơi vào trạng thái sinh hoạt người thường, một quan không qua tốt liền gặp quan tiếp theo, mâu thuẫn với gia đình và hôn nhân lại thêm căng thẳng. Khi đang trong thống khổ, Hiểu Trân nhớ tới Sư phụ và sự tốt đẹp của tu luyện, nhưng dù làm thế nào, cô cũng không phấn chấn lên được.

Một lần, có đồng tu khích lệ cô cần “phát chính niệm”. Khi nghe ba chữ này, Hiểu Trân cảm thấy những vật chất màu xám bao quanh thân thể đã lâu trong nháy mắt liền bị đánh tản đi hết. Cô liền hẹn gặp đồng tu để cùng học Pháp, luyện công và phát chính niệm, rồi tham gia giao lưu cùng nhóm lớn. Sau khi hoàn cảnh tu luyện ổn định lại, không chỉ cuộc sống của cô đã chuyển biến tốt hơn mà bầu không khí gia đình cũng cải thiện.

Vài năm trước, Hiểu Trân sáng lập một thương hiệu bánh mì, trong thời gian ngắn thu hoạch rất tốt, truyền thông đua nhau đưa tin. Nhưng bệnh dịch ập tới, khiến cô mất doanh thu, công việc kinh doanh trong ba năm đều tan biến. Cô dùng quãng thời gian đó để gia tăng học Pháp, nghĩ rằng bản thân vẫn còn sứ mệnh chính Pháp cứu người, nên cô đột phá tâm sợ hãi khi gọi điện thoại giảng chân tướng, dần dần cô buông bỏ được tâm lợi ích, tâm danh lợi đối với sự nghiệp kia, đồng thời cô ngộ được rằng đây cũng là điều Sư phụ hy vọng, là cơ hội tốt để cô có thể trở thành một người mẹ tốt.

Cô thể hội được sau khi buông bỏ mọi chấp trước, thực tu chính mình, Sư phụ sẽ có an bài tốt nhất, doanh thu của cô được cải thiện khi trạng thái tu luyện được đề cao. Hiểu Trân bày tỏ lòng cảm ân vì Sư phụ đã cho cô cơ hội quay lại con đường tu luyện. Cô sẽ trân quý từng khắc để cố gắng đuổi kịp.

Hội giao lưu tâm đắc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Đài Loan viên mãn kết thúc vào khoảng bốn rưỡi chiều, dù là học viên lâu năm hay học viên mới đều đã xúc động sâu sắc khi nghe các đồng tu chia sẻ trực tiếp, cũng là cơ hội khích lệ lẫn nhau tranh thủ thời gian để hoàn thành thệ ước, tỷ học tỷ tu, dũng mãnh tinh tấn.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/11/14/451907.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/15/204758.html

Đăng ngày 22-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share