Bài viết của một đệ tử Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-09-2022] Từ khi Minh Huệ tiếng Croatia được thành lập, hạng mục này đã trở thành một trong những hoàn cảnh quan trọng nhất để tôi tu luyện tâm tính, mở mang trí huệ và liên tục giảng thanh chân tướng theo dưới nhiều hình thức. Khi mới tham gia hạng mục Minh Huệ, tôi không sao hình dung được Sư phụ đã an bài chi tiết đến thế nào để tôi có thể tham gia hạng mục này. Điều này cũng nhắc nhở tôi rằng mọi phương diện trong cuộc sống của đệ tử Đại Pháp đều đã được an bài tỉ mỉ để tôi có thể tu luyện và hoàn thành thệ ước với Sư phụ.

Pháp hội gần đây được tổ chức tại một nước châu Âu. Đây là cơ hội quý báu để tăng cường phối hợp giữa các đồng tu địa phương. Tất cả các hoạt động của đệ tử đều được tổ chức mấy ngày trước ngày diễn ra Pháp hội, như sự xuất hiện lần đầu của Đoàn nhạc Tian Guo, là cơ hội tuyệt vời để giảng chân tướng cho người dân địa phương. Mặc dù không sống ở quốc gia đó, nhưng tôi đã dành tâm sức để tổ chức một số sự kiện. Tôi nghĩ tôi cũng từng có thệ ước tham gia một số sự kiện, nên những quan niệm như khoảng cách xa gần không là gì cả và rất dễ vượt qua.

Sau những sự kiện đó, tôi thấy Pháp hội cũng như tất cả các hoạt động giảng chân tướng, đều đã thành công tốt đẹp. Tuy vậy, một số công việc Minh Huệ thì không được thành công lắm, nhưng đó lại là cơ hội quý báu để đề cao tâm tính.

Viết bài cho Minh Huệ và cơ hội hướng nội tìm

Khi chuẩn bị tham dự Pháp hội, vì trách nhiệm và vì cần xác định một số vấn đề về công tác tổ chức, tôi đã rất tập trung và chú ý đến từng chi tiết. Tôi hỏi các đồng tu khác xem họ có thể đảm nhận trách nhiệm này không, và tôi giữ thái độ linh hoạt với quyết định của họ. Toàn bộ quá trình diễn ra rất tự nhiên và tôi đã nhận được nhiều sự phối hợp. Tuy vậy, về việc viết bài cho Minh Huệ thì tôi lại chưa bàn bạc chi tiết. Cụ thể là, khi nhắn tin với các thành viên trong nhóm, tôi có đề nghị một thành viên chụp ảnh và thuật lại chi tiết về Pháp hội cũng như các hoạt động của các đồng tu. Tôi cũng đề nghị anh ấy viết bài gửi Minh Huệ tiếng Anh và tiếng Trung. Sau đó, chúng tôi tiếp tục trao đổi chi tiết về các hoạt động này. Nghĩ lại các vấn đề lúc ấy, tôi hiểu rằng dù thế nào, tôi cũng đã đồng ý để anh ấy phụ trách việc viết bài và chụp ảnh Pháp hội và các hoạt động xung quanh. Chúng tôi là một nhóm nhỏ, lại không có người chuyên đưa tin về các sự kiện, nên đây cũng là một vấn đề mới đối với anh ấy.

Ngày hôm sau Pháp hội, anh ấy báo với tôi rằng anh bận nhiều việc quá nên không viết được bài cho Minh Huệ như dự kiến. Anh đề xuất viết bài gửi Minh Huệ dưới dạng tổng hợp các thể ngộ của tất cả những đồng tu đã tham gia, cũng có thể sử dụng những bức ảnh chất lượng do các đồng tu địa phương chụp. Tôi sững sờ khi đọc tin nhắn của anh ấy, rồi bực dọc, và giận anh ấy đã thay đổi kế hoạch đã định. Tôi biết anh rất bận nên không trách anh ấy, nhưng lại oán hận khi nghĩ: “Tại sao anh ấy lại vô trách nhiệm đến vậy? Tại sao không viết được chút gì sau bao nhiêu hoạt động như thế?” Tôi rất thất vọng.

Khi chúng tôi họp định kỳ, anh ấy đã nhắc lại một số việc để biện minh cho việc chúng tôi không nhất thiết phải là người viết bài, mà có thể viết bài từ thể ngộ của những đồng tu tham gia. Nghe vậy, tôi cảm thấy như vậy cũng có chỗ đúng, nhưng cũng có thể là cái cớ. Tôi nghĩ: “Tất nhiên, ở những nước không có Minh Huệ thì có thể làm vậy, nhưng chúng tôi có hẳn một nhóm làm Minh Huệ cơ mà. Giờ, nếu chúng tôi không hoàn thành nhiệm vụ này thì mục đích của chúng tôi là gì đây? Chúng tôi có cả một nhóm làm Minh Huệ thì tại sao không đóng vai trò chủ đạo trong việc đưa tin về hoạt động của các đồng tu chứ?”

Trong cả cuộc họp, tôi nói bằng giọng lạnh lùng, cũng muốn nói thêm về vấn đề này, nhưng đồng thời tôi cũng hiểu ra rằng chắc hẳn phải có bài học gì đó cho tôi, do đó tôi đã hết sức kìm chế để không bị quá đà. Sau đó, tôi hướng nội và nhớ lại lý do viết bài đưa tin về các sự kiện. Tại sao tôi lại nhờ anh ấy viết bài? Vì anh ấy là đệ tử lâu năm, lại là trụ cột lúc thành lập nhóm Minh Huệ của chúng tôi, vả lại anh cũng sống ở một quốc gia khác. Vì thế, tôi mới nghĩ anh ấy đương nhiên sẽ không có nhiều việc như các đồng tu địa phương, nên có thể đảm nhận việc chụp ảnh và viết bài. Trên bề mặt, theo cách nghĩ của tôi, thì anh ấy là người phù hợp nhất để viết bài. Tôi không thấy logic này có gì sai, bèn hướng nội tiếp.

Ngay sau đó, tôi nhận ra, tôi chỉ “giao việc” chứ chưa bàn kỹ với anh ấy. Tôi nhớ lúc bàn cách giải quyết các vấn đề tổ chức Pháp hội, tôi và các đồng tu khác đã trao đổi với nhau, tôi đã khích lệ các đồng tu mới cùng tham gia. Với đồng tu Minh Huệ, tôi lại có quan niệm người thường rằng anh ấy là đệ tử lâu năm nên sẽ “dễ dàng hoàn thành” mà bỏ qua những yếu tố khác.

Ngoài ra, với một việc quan trọng như đưa tin về sự ra mắt của Đoàn nhạc Tian Guo cũng như Pháp hội đầu tiên ở nước tôi, chẳng phải tôi nên có trách nhiệm hơn sao? Tôi cần hỏi lại xem anh ấy có cùng cách nghĩ như tôi về cách làm không, có thể viết bài cả về các sự kiện lẫn Pháp hội không. Lẽ ra, tôi có thể hỏi anh ấy có cần trợ giúp gì không, định tiến hành ra sao, có nên phân chia trách nhiệm ra không, chẳng hạn người thì chụp ảnh, người thì phỏng vấn, người phụ trách viết bài hay không?

Tôi nhận ra tôi đã thiếu trách nhiệm trong việc chuẩn bị cho việc viết báo cáo, lại còn quan niệm rằng anh ấy là đệ tử lâu năm nên kỳ vọng quá cao mà không hỏi lại xem anh ấy có thể làm được tất cả mọi việc không – toàn là tôi tự nghĩ. Tâm oán hận lúc trước đối với anh ấy, đúng hơn là đối với sự việc này, liền biến mất sạch. Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề – bài viết gửi Minh Huệ tiếng Trung và Minh Huệ tiếng Anh thì sao đây?

Chất lượng bài viết phản ánh trạng thái tu luyện

Một đồng tu nhận trách nhiệm viết bài về các hoạt động và Pháp hội. Ban đầu, anh ấy viết một bài về các hoạt động và gửi tôi duyệt. Tôi có thay đổi mấy chỗ trong bài viết này và gửi tới Minh Huệ tiếng Trung kèm theo bức ảnh do một đồng tu địa phương không phải là thành viên nhóm Minh Huệ chụp. Trước khi gửi đi, tôi nghĩ bài viết này còn sơ sài và thiếu nội dung để có thể thực sự khởi tác dụng cứu người. Sau đó, anh ấy nói đôi khi “hình ảnh còn có tác dụng hơn cả lời nói”.

Mấy ngày sau khi các hoạt động kết thúc, tôi gửi bài viết tới Minh Huệ tiếng Trung để không bị đưa tin quá muộn. Bài viết nhanh chóng được đăng tải. Mấy hôm sau, tôi nhận được phản hồi của một đồng tu Trung Quốc rằng bài viết về các hoạt động tại Croatia cần được sửa lại cho đúng. Vì làm Minh Huệ yêu cầu phải bảo mật và an toàn, nên trao đổi về vấn đề như thế hơi lạ, vì tôi không thể hỏi cô ấy làm gì, có phải là thành viên của nhóm Minh Huệ tiếng Trung không, và tôi cũng không muốn nói về vai trò của tôi trong nhóm Minh Huệ địa phương. Dù sao, cuối cùng, mọi việc cũng đã được trao đổi.

Về cơ bản, cô ấy phản hồi rằng số thành viên trong Đoàn nhạc Tian Guo viết trong bài là không chính xác. Tôi ngạc nhiên và phản đối, nhấn mạnh rằng bài viết này không viết gì sai sự thật. Cô ấy vẫn bình tĩnh và đề nghị tôi kiểm tra lại, đặc biệt là chỗ về số thành viên của đoàn nhạc. Ngoài ra, cô ấy cũng nói bức ảnh chính trong bài bị nửa sáng, nửa tối, bài viết chưa nêu chi tiết về các cuộc trò chuyện với người dân địa phương.

Tôi cảm thấy như đang bị chỉ trích thẳng thừng, và xấu hổ bởi bài viết này có phần kém về mặt nội dung. Rồi trong tâm lại nổi lên những ý niệm thế này: “Nếu ngay từ ban đầu, người phải viết bài mà viết thì mọi chuyện đã ổn rồi. Giờ bài thì do người khác viết, mà lại làm vội nên bây giờ chúng tôi lại phải chỉnh sửa, bổ sung.” Sau đó, tôi lại nghĩ đến Minh Huệ tiếng Trung: “Các đồng tu ở Minh Huệ tiếng Trung khắt khe quá. Thực ra, lối viết của họ cũng xa lạ và khó hiểu đối với độc giả phương Tây, cả về lô-gíc lẫn dẫn chứng minh họa cho chủ đề. Hành văn của người Trung Quốc và của người phương Tây rất khác nhau. Sao họ chỉ nhìn vào thiếu sót của chúng tôi và không thấy ở thiếu sót của họ?” Tôi cảm thấy như đang trao đổi với ai đó trong đầu.

Tôi cố gắng kìm chế mọi ý nghĩ tiêu cực để nghĩ tích cực hơn, bởi người tu luyện cần nhìn nhận vấn đề một cách tích cực và rút ra bài học từ đó, chủ yếu bằng cách hướng nội tìm. Phải một lúc sau, tôi mới tĩnh lại được. Phát chính niệm đã khởi tác dụng. Sau đó, tôi xem lại bài viết được đăng, đúng là có thể đã có sự nhầm lẫn về số thành viên của Đoàn nhạc Tian Guo. Tôi cứ nghĩ lỗi này xuất hiện trong quá trình dịch bài sang tiếng Trung, nhưng đúng là bài viết của chúng tôi cũng có chút không rõ ràng và cần được sửa lại. Tôi nhận ra đồng tu đó đã đúng. Tôi cảm ơn cô ấy đã bình tĩnh khuyên tôi sửa lại bài viết mặc dù tôi phản ứng theo kiểu tự vệ, còn nói lỗi ấy là do họ. Cô ấy đã cho tôi thấy thế nào là luôn bảo trì tâm thái từ bi.

Một lúc sau, tôi lên Facebook và thấy bài viết này cũng đã được đăng lên Facebook của Minh Huệ, nhưng tiêu đề lại bị sai chính tả. Tôi nghĩ: “Thật không thể tưởng tượng được, một bài ngắn như vậy mà có nhiều vấn đề đến thế!” Trong tiêu đề của bài viết, Tian Guo bị viết thành Tain Guo. Tôi thực sự không hiểu nổi. Khi kiểm tra kỹ hơn, tôi nhận ra lỗi này xuất hiện trong bài viết của chúng tôi, viết “ai” thay vì “ia”. “Ai” là cách phát âm của “I” (tôi) trong tiếng Anh.

Tôi nhận ra rất nhiều vấn đề liên quan tới cái “tôi” ấy xuất hiện trong các bài viết gửi Minh Huệ. Qua mấy vấn đề này: từ việc lẽ ra tôi cần phải sắp xếp công việc cho tốt, đến chấp trước vào danh tiếng của bản thân vì các bài viết về các hoạt động tại địa phương chúng tôi có nhiều vấn đề quá, tôi cảm thấy nó phản ánh chỗ chưa tốt của nhóm chúng tôi cũng như chính tôi. Một thể ngộ nữa mà tôi nhận ra từ chữ “ai”, và tôi nghĩ điều quan trọng nhất là tôi không được coi làm Minh Huệ là phương tiện để tôi đạt được lợi ích gì trong tu luyện, hay “tôi” đã phó xuất bao nhiêu trong công tác Minh Huệ. Tôi nên nhìn nhận rằng làm Minh Huệ là một cơ hội để phục vụ người khác tốt hơn, bởi Minh Huệ là môi trường thần thánh để cứu người. Tất cả những lỗi trong các bài đăng trên Facebook cho thấy tôi phải đề cao trong tu luyện, thực sự tống khứ tâm vị tư, trở thành một sinh mệnh vị tha, phục vụ vô điều kiện để cứu chúng sinh.

Nhưng sự việc chưa dừng lại ở đó. Khi một đồng tu khác gửi bài viết về Pháp hội, người điều phối Minh Huệ Đa ngữ nhận xét rằng bài viết này cần phải chỉnh sửa khá nhiều thì mới có thể đăng trên Minh Huệ tiếng Trung. Ông ấy nhấn mạnh rằng không nên chỉ lấy riêng chủ đề sắc dục và lợi ích sức khỏe làm ví dụ về trải nghiệm tu luyện tại Pháp hội. Bài viết này sau đó đã được chỉnh sửa theo hướng này và được gửi tới Minh Huệ tiếng Trung. Tuy nhiên, một tháng sau, Minh Huệ mới cho đăng bài viết này sau khi sửa thêm, và cũng chỉ nêu tóm tắt những trải nghiệm về chủ đề cứu người. Ở cuối bài viết, họ cũng thêm vào thông tin nền để người đọc có được bức tranh toàn cảnh về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nghĩ khi làm vậy, họ đã đặt người đọc lên trước. Còn chúng tôi lại chưa làm được.

Sau đó, tôi nhận ra rằng, các đồng tu ở Minh Huệ tiếng Trung rất đặt tâm trong việc biên tập bài viết, họ xem xét vấn đề từ nhiều góc độ, bao gồm cả thực tế Chính Pháp hiện nay. Chúng ta không còn ở giai đoạn tu luyện cá nhân nữa, và Pháp hội của chúng ta trong giai đoạn cuối này nên tập trung vào việc chứng thực Pháp, cứu người, và tu luyện tâm tính một cách thiết thực và sâu sắc trong quá trình đó, chứ không phải tập trung vào lợi ích sức khỏe hay những thứ về tri giác. Ở một tầng sâu hơn, tôi cảm nhận được sự thần thánh khi làm Minh Huệ, rằng để có nguyên tắc biên tập tốt thì phải tu luyện chủ ý thức một cách chủ động và tinh tấn để theo kịp yêu cầu của chính Pháp. Bởi vậy, những vấn đề như độ sáng, màu sắc ảnh, góc chụp, thông tin trong bài viết, và trên hết là độc giả Trung Quốc thích đọc gì trên Minh Huệ… tất cả đều nhằm mục đích cứu người và lưu lại tấm gương cho tương lai. Không phải là biên tập bài viết theo sở thích cá nhân, mà là trách nhiệm đối với vũ trụ mới. Tôi nhận ra tôi thực sự cần phải mở rộng dung lượng và trở thành một thành viên có trách nhiệm của nhóm Minh Huệ.

Ảnh có tác dụng làm toát lên bối cảnh khái quát

Bài học cuối cùng cũng lại liên quan tới bài viết về các hoạt động, cụ thể là bức ảnh đăng ở cuối bài viết. Tôi đã nhận được phản hồi của một đồng tu Trung Quốc rằng bức ảnh ấy không phù hợp, nên xóa đi. Đó là bức ảnh được chụp trước Đại sứ quán Trung Quốc, trong đó các đồng tu đang đứng mỉm cười, mắt nhìn máy ảnh, lưng quay về phía đại sứ quán, trong khi tay đang ở thế phát chính niệm. Từ lần đó, tôi đã nhận ra rằng những nhận xét về bài viết đều liên quan đến sự đề cao của chúng tôi nên không khiến tôi khó chịu. Tôi liền cố gắng tìm ra vấn đề là gì và sẵn sàng xóa ngay bức ảnh đó.

Tuy nhiên, một số đồng tu lại phản đối và cho rằng bức ảnh này không phải là không phù hợp. Một số thậm chí còn thảo luận, chia sẻ đường link tới các bài viết đã đăng về các đồng tu ở các nước khác cũng chụp ảnh bên ngoài Đại sứ quán Trung Quốc. Khi theo dõi các cuộc thảo luận đó, tôi rất bình tĩnh và nhận ra một điều quan trọng rằng lời nhận xét kia hoàn toàn đúng. Các đồng tu trong tấm ảnh đang trong thế tay phát chính niệm, miệng tươi cười, hai mắt mở to, Đại sứ quán Trung Quốc ở đó làm nền. Tôi nghĩ: “Chúng ta cần phải đối mặt với tà ác và thanh tỉnh, kiên quyết diệt nó, chứ không phải là đứng bên cạnh nó với nụ cười trên khuôn mặt. Chúng ta không phải thể hiện gì trên bề mặt, mà cần phải thực sự diệt tà ác.”

Trong phản hồi đó, họ còn nói rằng nếu người thường ở Trung Quốc mà xem bức ảnh này thì sẽ lầm tưởng rằng các đồng tu phương Tây vui vẻ tươi cười khi chụp ảnh bên cạnh Đại sứ quán Trung Quốc, như vậy sẽ gửi đi một thông điệp hoàn toàn sai. Những đồng tu trong các báo cáo khác nhìn vào đại sứ quán trong thế tay phát chính niệm để diệt tà ác. Sự tương phản ấy rất rõ ràng. Sau đó, một thành viên của nhóm Minh Huệ bình luận rằng “Đúng vậy, đúng là lẽ ra chúng ta phải tự hiểu điều đó và không đưa bức ảnh này vào bài viết.” Lúc ấy, tôi mới nhận thấy rõ rằng, hễ làm gì, chúng ta đều cần thanh tỉnh là làm thế nào và tại sao lại làm vậy – nghĩa là tại sao chúng ta đăng nội dung này – bởi vì chúng ta đang tu luyện chủ ý thức.

Tôi phải nhấn mạnh rằng tôi không nghĩ những đồng tu trong bức ảnh ấy có ý làm gì xấu, và tôi hoàn toàn không trách họ. Nhưng không có gì là ngẫu nhiên, nếu không phải vì bức ảnh đó thì đã không có cuộc thảo luận kia. Tôi nhận ra bức ảnh này là một điểm hóa rất tốt để chúng tôi hướng nội. Nó như một dấu hiệu cho thấy chúng tôi, với tư cách cá nhân hay cả nhóm cũng vậy, đều cần phải đề cao trong tu luyện, thực sự diệt tà ác, chứ không phải cứ chụp ảnh và cho rằng làm thế là tốt rồi.

Những an bài chi tiết

Vì tất cả những điều này, tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã an bài tỉ mỉ mọi cơ hội cho chúng tôi tu luyện. Tôi cũng xin cảm ơn nhóm Minh Huệ tiếng Trung đã cho tôi cơ hội đề cao trong tu luyện. Chú ý đến từng chi tiết trong các bài viết là một biểu hiện về sự chân tu của họ trong công việc, và chủ yếu dựa trên yêu cầu của chính Pháp. Công việc của chúng ta trong Minh Huệ, cũng như mọi sự trên đời, đều cần phải kiến lập trên cơ sở chân tu trong Pháp Luân Đại Pháp. An bài của Sư phụ là vô cùng tỉ mỉ. Tôi thực sự cần trân quý hơn nữa.

Tôi xin kết thúc bài viết bằng một đoạn Pháp của Sư phụ:

“Tôi rất bội phục một số đồng tu làm hạng mục Đại Pháp, như những đồng tu làm Minh Huệ; họ không thể giống như người khác tham gia các hoạt động, cũng không thể tham gia các hoạt động khác của đệ tử Đại Pháp, cho dù tham dự cũng không thể nói mình làm gì; rốt cuộc thì là thời kỳ phi thường. Có người nói tôi là ký giả của Đại Kỷ Nguyên, tôi là biên tập của Tân Đường Nhân, tôi là thế này thế kia; đệ tử Đại Pháp trách nhiệm rất lớn, hẳn đều có cảm giác vinh dự mà. Nhưng họ không thể nói, công lao lớn đến mấy cũng phải cất trong bụng của mình. Một ngày, hai ngày không sao cả; một năm, hai năm cũng không sao cả; [nhưng] đây thoáng cái là 20 năm. (Sư phụ cười) Thực tế rất nhiều [đệ tử] lặng lẽ làm các hạng mục đệ tử Đại Pháp, có những đệ tử Đại Pháp khác cũng thế, lặng lẽ làm. Thật sự rất xuất sắc, trong mắt chư Thần thì quả thực đối đãi bằng con mắt khác. Tôi chính là bội phục [những đệ tử] như thế.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2019)

Tạ ơn Sư phụ, cảm ơn các đồng tu.

(Bài viết được trình bày tại Pháp hội Minh Huệ Đa ngữ năm 2022)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/9/29/450122.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/3/204130.html

Đăng ngày 16-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

 

Share