Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-06-2022] Kể từ khi chính quyền cộng sản Trung Quốc phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, bà Ngô Quế Phương (72 tuổi) ở thành phố Chu Khẩu, tỉnh Hà Nam đã bị bắt 9 lần và bị tra tấn bằng nhiều hình thức khác nhau chỉ vì kiên định đức tin của mình. Kết quả là, bà đã không thể tự đi lại và cánh tay trái của bà không còn chút sức lực. Tuy nhiên, cảnh sát vẫn không ngừng sách nhiễu bà.

Có được cuộc đời mới nhờ tu luyện Pháp Luân Công

Sau khi chồng của bà Ngô Quế Phương qua đời vì bệnh tim từ khi còn trẻ, bà đã phải rất chật vật để nuôi dạy ba người con trai của họ. Bà đã mắc nhiều bệnh tật và thường xuyên cảm thấy cuộc sống thật vô vọng.

Cuộc sống của bà Ngô đã thay đổi hoàn toàn sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào ngày 15 tháng 8 năm 1996. Bà đã lấy lại sức khỏe của mình chỉ trong một thời gian vô cùng ngắn. Tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công đã giúp bà tìm thấy ý nghĩa thực sự của nhân sinh và nhen nhóm hy vọng vào tương lai.

Tuy nhiên, cuộc sống của bà Ngô đã bị hủy hoại sau khi chính quyền cộng sản Trung Quốc bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Bà đã bị bắt 9 lần, bị nhốt trong trại tạm giữ 2 lần với tổng cộng 4,5 tháng, sau đó là trong Trại tạm giam 2 lần với tổng cộng là 5,5 tháng. Bà cũng đã bị kết án 3 năm lao động cải tạo, nhưng không phải chấp hành vì tình trạng sức khỏe của bà. Trong những năm qua, nhà của bà đã bị lục soát 6 lần.

Bị tra tấn trong lúc bị giam giữ

Các cảnh sát Cao Phong và Lưu Mẫn của Đội An ninh Nội địa thành phố Chu Khẩu đã bắt giữ bà Ngô tại nhà của bà vào ngày 3 tháng 10 năm 1999, mà không xuất trình bất kỳ giấy tờ pháp lý nào. Khi bà Ngô hỏi lý do bắt giữ bà, họ trả lời rằng kể từ khi bắt đầu cuộc bức hại, chưa có ai hỏi bà Ngô về thái độ của bà đối với Pháp Luân Công. Vì vậy, bà bị xem là “một con cá lọt lưới” và bị giam 15 ngày.

Khoảng 1 năm sau, vào lúc 3 giờ chiều ngày 9 tháng 11 năm 2000, cảnh sát Vương Quốc Thắng, Hầu Hồng Kỳ, Lý Đức Phương đã xông vào nhà của bà Ngô mà không xuất trình lệnh khám xét. Họ lục soát căn hộ của bà và tịch thu hàng chục cuốn sách Pháp Luân Đại Pháp và 500 nhân dân tệ tiền mặt. Họ đưa bà tới Đội An ninh Nội địa và bắt đầu thẩm vấn bà vào lúc 6 giờ chiều.

Các cảnh sát Lý Dục Chính và Lưu Đẩu đã cưỡng chế bà Ngô quỳ xuống và trói bà bằng một sợi dây nylon dầy. Lý tát vào mặt bà khoảng 30 lần khiến một chiếc răng của bà bị gẫy và nhiều chiếc răng khác bị lung lay. Lý tiếp tục đánh vào đầu bà Ngô khiến bà bị rụng tóc nghiêm trọng kéo dài trong 6 năm sau đó. Lý đã tra tấn bà cho đến khi bản thân ông ta kiệt sức. Bà Ngô đã gần như ngất xỉu.

Bà Ngô bị bắt quỳ như vậy 3-4 tiếng trước khi được cởi trói. Tuy nhiên, sự ngược đãi vẫn chưa dừng lại. Một cảnh sát đã đã bắt bà Ngô phải giữ một cây gậy gỗ ở trên đầu trong nửa giờ trước khi cảnh sát Hoàng Kim Khải đưa bà xuống phòng làm việc của anh ta ở tầng dưới, nơi chỉ đạo viên Vương Quốc Thắng đã chờ sẵn ở đó. Anh ta trói bà Ngô bằng một sợi dây nylon mỏng rồi dùng dây thừng quất vào người bà, dùng gậy gỗ đánh bà. Chỉ đến khi thấm mệt Vương mới dừng đánh đập bà. Sau khi đánh bà Ngô vài giờ, cảnh sát này ra lệnh cho bà Ngô phải nâng một thanh gỗ trong nửa giờ, trước khi đưa bà đến một căn phòng khác.

Cảnh sát Lưu Đẩu cho rằng cuộc tra tấn đã kết thúc nên bảo bà Ngô nằm xuống giường. Sau 7-8 tiếng bị tra tấn, bà Ngô đã đau đến mức phải chật vật lắm mới gượng nằm xuống được.

Ngay khi Hoàng Kim Khải nhìn thấy bà nằm xuống, anh ta đã quát bà: “Ngô Quế Phương, ai cho bà nằm!?” Anh ta kéo bà Ngô ra khỏi giường và lôi đến phòng làm việc của mình và bắt đầu tra tấn bà một đợt mới. Anh ta và chỉ đạo viên Vương lại trói bà Ngô, thắt chặt sợi dây bằng cách dùng đầu gối thúc vào lưng bà. Sau đó, họ dùng gậy gỗ đánh bà. Họ đánh bà mạnh đến nỗi khiến cây gậy bị gãy. Họ chuyển sang đánh bà Ngô bằng giày da của mình cho đến khi đế giày bị hỏng.

Cuộc tra tấn kéo dài đến rạng sáng. Vương lại thắt chặt sợi dây lại và lần này, cơn đau đã khiến bà Ngô ngất xỉu. Sau khi bà tỉnh lại, họ mới cởi trói cho bà. Vương giữ chặt cánh tay bà còn Hoàng nắm lấy bàn tay bà để điểm chỉ vào một giấy tờ gì đó, nhưng không nói cho bà biết là nó dùng để làm gì.

Lúc đó là tháng 11 và trời đang rất lạnh. Bà Ngô đã phải quỳ trên sàn bê tông chỉ với một chiếc quần mỏng trong hơn 10 tiếng. Khi Hoàng và Vương lôi bà Ngô ra khỏi văn phòng, hai chân bà đã không còn cảm giác gì nữa, và khuôn mặt của bà cũng biến dạng. Đã 22 năm kể từ cuộc tra tấn đó, nhưng bà Ngô vẫn không thể tự đi lại. Bà phải di chuyển bằng chiếc xe ba bánh nhỏ và vẫn không thể nâng nổi bát cơm bằng tay trái của mình, còn cánh tay phải của bà thì run rẩy mất kiểm soát.

Ngày 10 tháng 1 năm 2001, cảnh sát bắt đầu một cuộc thẩm vấn khác kéo dài 4 ngày sau khi ai đó phơi bày cuộc tra tấn mà bà Ngô đã phải chịu đựng ở trên lên internet. Lần này, họ lại tra tấn bà.

Sau này bà Ngô mới nghe nói rằng đoàn đại biểu của một tổ chức nhân quyền quốc tế đã đến Chu Khẩu để điều tra vụ tra tấn bà. Vì để phong tỏa và che đậy cuộc bức hại, rất nhiều học viên đã bị chuyển đến một thành phố khác và bị kết án lao động cưỡng bức.

Tháng 2 năm 2001, bà Ngô đã bị kết án 3 năm lao động cưỡng bức, nhưng vì bà bị tàn tật do tra tấn, nên không cơ sở giam giữ nào đồng ý tiếp nhận bà, và do đó bà đã được thả vào ngày 4 tháng 3.

Sau khi bà Ngô trở về nhà, cảnh sát liên tục đến sách nhiễu bà, và thỉnh thoảng họ còn tới gõ cửa nhà bà vào lúc nửa đêm. Bà và gia đình không một ngày nào được sống yên ổn và tinh thần họ bị đả kích nặng nề.

Những vụ bắt giữ và giam cầm khác

Theo chỉ thị của trưởng công an Lý Phượng Lệ, cảnh sát đã bắt bà Ngô và đưa đến trung tâm tẩy não vào ngày 2 tháng 5 năm 2001. Tuy nhiên, trung tâm tẩy não từ chối nhận bà vì bà không thể tự chăm sóc bản thân.

Ngày 29 tháng 12 năm 2001, cảnh sát đột nhập vào nhà bà Ngô vào lúc nửa đêm khi bà đang ngủ. Họ tịch thu các cuốn sách Pháp Luân Công, băng và đĩa video của bà. Họ yêu cầu con trai bà Ngô bế bà lên xe cảnh sát và đưa bà đi. Tuy nhiên, ngày hôm sau, họ phải chở bà Ngô về nhà do bà Ngô gặp khó khăn khi đi lại.

Bà Ngô bị bắt thêm một lần nữa vào ngày 9 tháng 6 năm 2003 và bị đưa đến trại tạm giam thành phố Chu Khẩu. Ngày hôm sau, cảnh sát cố gắng tống tiền gia đình bà Ngô 8.000 nhân dân tệ, nhưng họ không có khả năng chi trả.

Ở trong trại tạm giam, lính canh Khang Dược Tiến đã đeo một cặp cùm kim loại nặng 25 kg và chiếc còng tay nhỏ nhất cho bà Ngô. Bà không thể cử động được dù chỉ một chút. Sau khi các tù nhân và nhân viên của trại tạm giam cầu xin cho bà Ngô, Khang mới đồng ý tháo cùm cho bà.

Bà Ngô bị bệnh tim nghiêm trọng và huyết áp cao do bị tra tấn ở trong trại tạm giam. Tính mạng của bà gặp nguy hiểm. Để trốn tránh trách nhiệm tiềm ẩn, trại giam đã thúc giục cảnh sát đưa bà về nhà.

Tháng 7 năm 2005, cảnh sát lại lục soát nhà bà Ngô một lần nữa trong khi bà không có ở nhà.

Ngày 15 tháng 9 năm 2009, khi 7 học viên Pháp Luân Công đang ở nhà bà Ngô để cùng nhau học các bài giảng của Pháp Luân Công, hàng chục cảnh sát mặc thường phục đã xông vào mà không có lệnh khám xét. Họ đã bắt bà Ngô và những người khách của bà với cáo buộc “phá hoại ổn định xã hội”. Ba trong số những người khách của bà đã được thả vào ngày hôm sau, 3 người khác bị đưa đến trại tạm giam và bị giam 3 ngày. Bà Ngô và người khách còn lại bị đưa đến trại tạm giam huyện Thương Thủy.

Ngay khi họ đến trại tạm giam, bà Ngô đã lên cơn đau tim và đang trong tình trạng nguy kịch. Kết quả khám sức khỏe cho thấy bà bị cao huyết áp, bệnh tim và teo não. Cảnh sát đã thả bà hai ngày sau đó.

Tiếp tục bị sách nhiễu

Tháng 3 năm 2021, chủ nhiệm Vương Chấn Anh của cộng đồng dân cư cầm theo một bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công được in sẵn đến nhà bà Ngô và yêu cầu con trai bà chép tay lại. Ông ta đe dọa nếu bà không từ bỏ Pháp Luân Công, các cháu trai của bà sẽ bị cấm đi học hoặc không tìm được việc làm. Bà Ngô biết rằng người này đến không có thiện ý, đang làm điều vô lý và phi pháp, nên bà đã kiên quyết từ chối tuân thủ.

Một tuần sau, Vương quay trở lại nhà bà Ngô với bản tuyên bố. Bởi bà Ngô vẫn kiên quyết từ chối ký tên, ông ta đã báo bà với cảnh sát.

Kể từ đó, cứ một tuần họ lại đến nhà bà một lần để yêu cầu bà ký tên vào bản tuyên bố.

Ngày 14 tháng 4, Cao Hạnh Phúc và Nhâm Phan Suất của cộng đồng dân cư cùng với vài cảnh sát đã kéo đến nhà của bà Ngô. Họ tuyên bố đang giúp một cảnh sát mới biết vị trí nhà bà.

Sáng ngày 23 tháng 4, cảnh sát lục soát nhà bà Ngô một lần nữa. Bà bị bắt đến trụ sở Công an thành phố Chu Khẩu và bị giữ ở đó một ngày.

Kể từ đó, các nhân viên cộng đồng kéo đến nhà bà để kiểm tra tình hình của bà ba tuần một lần. Ngày 30 tháng 6, trong lúc bà Ngô đang nấu cơm trưa, khi bà ngước mắt lên thì thấy căn phòng của mình bỗng nhiên chật cứng người. Sự việc quá đột ngột này đã khiến bà bị căng thẳng tinh thần cao độ và lên cơn đau tim. Thấy tình hình không ổn, những người đó đã rời đi.

Vụ sách nhiễu này đã khiến con trai thứ của bà, người mới chỉ vừa mới xuất viện, lại phát bệnh và phải nhập viện điều trị ở phòng chăm sóc tích cực trong hai ngày.

Ngày 30 tháng 7, hơn 10 cảnh sát lại kéo đến sách nhiễu bà Ngô một lần nữa. Họ đe dọa: “Chúng tôi có thể bắt bà bất kỳ lúc nào. Dù bà có bệnh hay không thì cũng không liên can gì tới chúng tôi”.

Bài liên quan:

Từng bị liệt một phần cơ thể do tra tấn, người phụ nữ 72 tuổi lại bị sách nhiễu vì đức tin của mình

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/2/444395.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/10/202181.html

Đăng ngày 19-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share