Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-04-2022] Thời gian gần đây, tôi đã viết các bài chia sẻ của mình nhân kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới và cũng giúp một số đồng tu gửi bài chia sẻ của họ. Tôi cảm nhận được lòng từ bi vô lượng của Sư phụ khi Ngài kỳ công an bài, điểm hóa và dẫn dắt tôi đề cao trong suốt quá trình này.

Quyết định gửi bài chia sẻ

Khi lần đầu tiên tôi đọc được Thông tri kêu gọi viết bài chia sẻ của Minh Huệ nhân dịp kỷ niệm 30 năm ngày Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền, tôi đã nghĩ rằng việc viết bài chia sẻ rất khó vì tôi không có khả năng. Vì thế tôi đã từ bỏ ý định sẽ gửi một bài viết trước khi đọc kỹ toàn bộ Thông tri.

Sau đó, tôi đã đọc một số bài chia sẻ trên Minh Huệ Net khuyến khích các học viên tham gia viết bài, vì vậy tôi đã đọc lại thông tri của Minh Huệ vài lần. Tôi cũng đã có thêm lĩnh hội mới và thấy tự tin hơn. Tôi ngộ ra rằng việc gửi bài chia sẻ là một cơ hội hiếm có để trợ Sư Chính Pháp, thanh trừ các phần tử tà ác và cứu độ chúng sinh. Miễn là chúng ta có Pháp ở trong tâm thì Sư phụ sẽ khai mở trí huệ cho chúng ta và giúp chúng ta hoàn thành tốt bản thảo. Vì thế tôi bắt đầu viết bài với một tâm thái đầy tự tin.

Khi bắt đầu viết bài tôi chỉ biết rằng có ba yếu tố quan trọng cần có trong một bài viết tham luận đó là đưa ra các luận điểm, minh chứng hỗ trợ và các lập luận để giải thích, đây là lần đầu tiên tôi viết một bài tham luận để chứng thực Pháp. Tuy nhiên, với mong muốn chứng thực Pháp cùng với sự gia trì của Sư phụ, tôi đã sớm hoàn thành bản thảo. Mặc dù tôi chưa hài lòng với nội dung bài viết nhưng đã đáp ứng được khung hình của một bài viết thì đã là một bước tiến lớn đối với tôi. Tôi đã đọc bài viết của mình cho một vài học viên và nhờ họ cho tôi lời khuyên. Một trong số họ nói với tôi một cách chân thành rằng bài viết của tôi chưa đủ sống động. Tôi cũng cảm thấy bằng chứng tôi đưa ra chưa đủ nhiều và lý lẽ cũng không đủ mạnh.

Không lâu sau đó, Minh Huệ có đăng Thông tri kêu gọi viết bài nhân dịp kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 2022. Vì thời hạn gửi bài tham luận muộn hơn một chút nên tôi tạm thời gác lại và bắt đầu viết một bài chia sẻ theo Thông tri của Minh Huệ. Tôi đã nhanh chóng hoàn thành bài viết dưới sự gia trì của Sư phụ.

Giúp đỡ các học viên khác

Tôi khuyến khích các học viên xung quanh cũng gửi các bài viết chia sẻ. Một số học viên lớn tuổi không biết viết và nhờ tôi giúp đỡ. Tôi cảm động vì một số điều tôi đã trải qua trong quá trình giúp đỡ họ viết bài. Sư phụ luôn dõi theo và khai sáng cho từng đệ tử chân tu.

Một học viên gần 60 tuổi, đã chuyển từ một vùng nông thôn đến khu phố của tôi từ một năm trước và sống rất gần nhà tôi. Cửa sổ hai nhà đối diện nhau và chúng tôi có thể trông thấy nhau. Khi tôi nói chuyện với cô ấy về việc gửi bài viết, cô ấy nói rằng mình chỉ có trình độ tiểu học và chưa bao giờ viết bất cứ điều gì. Sau khi chúng tôi chia sẻ, cô ấy nhận ra rằng năm nay là kỷ niệm 30 năm Sư phụ hồng truyền Đại Pháp và cô ấy cảm thấy xấu hổ vì đã bỏ lỡ quá nhiều cơ hội chứng thực Pháp trước đây. Vì vậy, cô quyết tâm làm thật tốt lần này.

Cô đã mua một cuốn sổ nhưng không viết nổi hai dòng chữ, cô đã không viết trong nhiều năm và đã gần 60 tuổi. Cô ấy đã nhờ tôi giúp đỡ và tôi đã đến nhà để giúp cô ấy. Cô kể về sự oán hận của mình với người thân trong nhiều năm trước và cách cô ấy thay đổi mối quan hệ với họ sau khi bước vào tu luyện Đại Pháp. Cô đã rơi nước mắt khi nhớ lại những trải nghiệm đau lòng đó. Đây là lần đầu tiên cô bộc lộ sự phẫn uất của mình trước một học viên. Khi tôi hoàn thành bản thảo bài viết cho cô ấy, cô cảm thấy sự bất công và tâm oán hận của mình đã biến mất vào ngày hôm sau và những điều đó giống như một câu chuyện xa xưa. Cô cảm thấy rất nhẹ nhõm và thư thái, cô nhận ra rằng Sư phụ từ bi đã gỡ bỏ những vật chất xấu đó giúp cô.

Một học viên khác đã gần 80 tuổi và chưa bao giờ viết bất kỳ bài viết nào. Một học viên trẻ hơn trong nhóm của chúng tôi kể với bà rằng cô đã giúp một học viên khác đăng bài nhưng lại không hỏi xem bà có cần giúp đỡ viết bài không. Người học viên lớn tuổi đã rất ngại khi muốn nhờ cô ấy giúp đỡ, nhưng sau khi về đến nhà, bà đã rất lo lắng và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Bà chắp tay trước bức chân dung của Sư phụ và nói: “Thưa Sư phụ, con không được học hành tử tế, con không biết viết nên con chưa thể báo cáo quá trình tu luyện của con với Ngài. Xin Ngày an bài một học viên đến giúp con!”

Gần như cùng thời điểm đó, tôi đang nghĩ đến việc còn học viên nào trong khu vực của chúng tôi chưa viết bài và tôi đã nghĩ đến bà ấy. Ngày hôm sau, Sư phụ đã an bài cho hai chúng tôi gặp nhau trên phố. Khi biết bà vẫn chưa viết được bài, tôi hứa sẽ giúp bà và bà đã vui mừng khôn xiết. Tôi đã đến nhà bà vào buổi chiều hôm đó. Bà kể lại rằng bà đã cầu cứu Sư phụ như thế nào và không cầm được nước mắt. Tôi nhanh chóng giúp bà hoàn thành bài viết của mình. Tôi đọc lại bài viết cho bà nghe, bà đã rất xúc động và khóc trong suốt quá trình đó.

Một học viên khác vừa mới ra tù vì tu luyện Đại Pháp đã chuyển đến khu vực của tôi từ thị trấn nơi tôi đắc Pháp trước đây. Các học viên khác đề nghị tôi chia sẻ kinh nghiệm với anh ấy. Khi chúng tôi gặp nhau, tôi được biết anh đã không gửi bài viết vì anh không biết viết. Tôi chỉ động viên anh ấy nhưng lại không có ý nghĩ sẽ giúp anh ấy viết bài. Sau khi tôi trở về nhà, trải nghiệm đau lòng của anh ấy sau khi mãn hạn tù cứ xuất hiện trong tâm trí tôi. Lúc đó, cơ thể anh yếu ớt, đầu óc không minh mẫn, không nói được và phải có người đút cho anh ăn. Nhưng anh đã nhanh chóng hồi phục nhờ học Pháp và luyện công. Sư phụ đã điểm hóa cho tôi đến giúp anh viết ra kinh nghiệm tuyệt vời của mình. Tôi cảm thấy Sư phụ không muốn bỏ lại bất kỳ đệ tử nào của Ngài vì vậy tôi ngay lập tức bắt tay vào việc giúp anh viết bài.

Tu luyện bản thân

Tôi đã có một quan niệm người thường khi nghĩ về cha mẹ mình, tôi nghĩ cả hai đều đã ở độ tuổi 80, họ bước vào tu luyện Đại Pháp muộn và không có nhiều thứ để chia sẻ. Thế nên tôi đã không để ý đến họ. Tuy nhiên, Sư phụ đã an bài cho tôi đọc được bài viết của một đồng tu giúp mẹ chồng 80 tuổi viết bài, điều này khiến tôi nhận ra quan niệm của mình về tuổi tác cha mẹ là không đúng. Sư phụ không muốn bỏ lại bất kỳ đệ tử nào thì làm sao tôi có thể làm thế? Tôi nhanh chóng giúp cha mẹ hoàn thành bài viết của họ.

Sau khi tôi hoàn thành việc giúp đỡ hơn mười học viên viết và gửi đăng các bài chia sẻ của họ thì cũng gần đến hạn gửi bài tham luận. Vì thế tôi lại tiếp tục chỉnh sửa bản thảo bài viết của mình. Tôi đã có thêm một số tư liệu trong quá trình giúp đỡ các học viên khác, điều này đã làm phong phú thêm bài viết của tôi. Tôi đã hoàn thành bài tham luận một cách nhanh chóng và thuận lợi.

Khi tôi gửi bản thảo bài tham luận, một học viên nhớ rằng có một học viên rất thân quen với tôi vẫn chưa viết bài. Tôi đã nói chuyện với cô ấy mấy lần nhưng lần nào cô ấy cũng trả lời: “Đầu óc tôi trống rỗng, tôi không có gì để viết”. Tôi cảm thấy không thoải mái khi phải nhắc cô ấy nhiều lần nên tôi để cô ấy tự quyết định. Khi người học viên nhắc đến cô ấy với tôi, tôi nhận ra rằng tôi đã không cố gắng hết sức để giúp cô ấy.

Vì ngày hôm sau là thời hạn gửi bài nên tôi quyết định đến gặp cô ấy ngay. Cô ấy đang giúp người thân trông con của họ nên không có ở nhà và hầu hết mọi người đều không biết cô ấy đang ở đâu. Sau rất nhiều khó khăn, cuối cùng tôi cũng tìm thấy cô ấy. Sau khi nghe tôi chia sẻ thể ngộ của mình về lời kêu gọi viết bài tâm đắc thể hội, cô ấy đã rất xúc động. Tôi nhanh chóng giúp cô ấy hoàn thành bài viết của mình và cô đã rất hạnh phúc.

Trong quá trình giúp đỡ các đồng tu, tôi cảm nhận sâu sắc tầm quan trọng của việc tu luyện tâm tính bản thân. Đồng thời, tôi thấy được sự tận tụy và quên mình của những học viên gánh vác trách nhiệm gửi bài cho Minh Huệ. Họ đã tự mình gõ tất cả các bài viết trên máy tính, sau đó xem xét và chỉnh sửa lại. Công việc tuy tốn nhiều thời gian và mệt mỏi nhưng cô vẫn luôn vui vẻ, không một lời phàn nàn. Tôi đã học được rất nhiều điều từ cô ấy.

Những quan niệm và chấp trước của tôi đã ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi theo thời gian. Nếu không có sự bảo hộ và khai sáng của Sư phụ thì một số học viên trong khu vực chúng tôi đã bỏ lỡ mất cơ hội chứng thực Pháp và tôi đã bỏ lỡ cơ hội đề cao bản thân. Nếu việc giúp đỡ những học viên khác viết bài là một phần trong thệ ước tiền sử của tôi và tôi đã không cố gắng hết sức để làm tốt điều đó thì tôi sẽ để lại những hối tiếc trong quá trình tu luyện của mình.

Con xin tạ ơn Sư phụ. Con sẽ làm thật tốt trong tương lai để không phụ lòng từ bi cứu độ của Ngài. Con không thể nghĩ ra lời nào hay hơn để bày tỏ lòng biết ơn đối với Ngài. Con sẽ tu luyện bản thân thật tốt để cứu được nhiều người hơn nữa.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/29/441803.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/16/201308.html

Đăng ngày 11-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share