Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-02-2022] Khi tôi lên bốn tuổi cũng là thời kỳ Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đang thực hiện một trong nhiều “phong trào cải cách xã hội” – Đại nhảy vọt. Kết quả là rất nhiều người chết đói và cuộc sống của người dân lâm vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn. Tôi thường xuyên không được ăn no và có tính kén ăn nên sức khỏe của tôi rất yếu. Cơ thể tôi bị phù nề và bị chẩn đoán mắc bệnh viêm gan cũng như các bệnh về dạ dày và mạch máu não rất khó chữa trị. Tôi đã bị bệnh tật dày vò cho đến năm 30 tuổi, tôi đã đi chữa trị ở nhiều nơi nhưng không đỡ. Do các vấn đề sức khỏe không tốt nên tâm trạng tôi thường rất tồi tệ. Tuy nhiên, tôi là người rất sùng đạo nên tôi hay đến các ngôi chùa để cầu xin Thần Phật phù hộ.

Lần đầu tiên tôi nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996 khi môn tu luyện này đang được giới thiệu trong khu vực của tôi. Tôi không biết là như thế nào, nhưng cha tôi đã bắt đầu bước vào tu luyện và ông ấy thường đi ra ngoài với các đồng tu khác để nói về Đại Pháp. Trước đây cha tôi bị bệnh xơ cứng động mạch não nhưng sau khi bước vào tu luyện thì bệnh tật của ông đã được chữa khỏi.

Tôi làm trong ngành giao thông vận tải nên lịch làm việc của tôi rất kín. Vào tháng 5 năm 1998, tôi tình cờ được nghỉ hai ngày. Tôi quyết định xem qua cuốn Chuyển Pháp Luân mà cha vẫn thường đọc. Tôi thường thấy đau đầu khi đọc sách nhưng không hiểu sao tôi ngày càng cảm thấy thoải mái khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc liền trong ba giờ mà tôi không hề cảm thấy đau.

Tôi đã bị sốc khi đọc trong cuốn sách có đoạn viết:

“…trong một hạt cát có tam thiên đại thiên thế giới”. (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân).

Tôi nhận thấy rằng các Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp rất rộng lớn và uyên thâm. Tôi thầm nghĩ rằng chắc hẳn tôi đã chờ đợi từ lâu lắm rồi để được đọc cuốn Chuyển Pháp Luân.

Trong khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi đã hiểu được ý nghĩa thực sự của đời người và tại sao con người bị mắc bệnh. Tôi đã vứt bỏ tất cả các loại thuốc mình đang uống. Tôi buông bỏ mọi thứ và chỉ tập trung vào tu luyện, sức khỏe của tôi dần dần được cải thiện. Tôi từ một người yếu ớt và ốm yếu đã trở nên khỏe mạnh, vui vẻ và lạc quan. Ngay cả việc đi xe đạp lên dốc cũng trở nên dễ dàng – cứ như thể có ai đó đang đẩy tôi, giống như Sư phụ đã viết trong cuốn Chuyển Pháp Luân.

Sư phụ đã bảo hộ tôi

Tôi đã bị một vài trận đau dữ dội ở dạ dày và gan, khi bị đau không chịu được tôi đã gọi “Sư phụ” và cơn đau đã biến mất. Khi tôi đang điều khiển xe trên một khúc cua đổ đèo thì đột nhiên cảm thấy đau tức bụng, gan và đầu cùng lúc. Vào thời khắc nguy hiểm đó, tôi nghĩ ngay đến Sư phụ. Tôi đặt tay phải ở tư thế thẳng đứng trước ngực để phát chính niệm và liên tục cầu xin Sư phụ giúp đỡ, cơn đau đã dừng lại ngay lập tức.

Sư phụ giảng:

“Nợ thì phải hoàn [trả]; do vậy trên đường tu luyện có thể phải gặp một số điều nguy hiểm. Nhưng khi gặp những sự việc loại này, chư vị sẽ không sợ hãi, cũng không để cho chư vị thật sự gặp nguy hiểm.“ (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Nếu không có sự bảo hộ từ bi của Sư phụ thì hậu quả tôi phải gánh sẽ không thể tưởng tượng được. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã cứu mạng tôi!

Trợ Sư Chính Pháp

Cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân đã phát động cuộc bức hại trên toàn quốc chưa từng có đối với Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999. Hàng triệu học viên chúng tôi đã bị mất đi môi trường tu luyện yên bình. ĐCSTQ đã phát đi những thông tin dối trá để lừa dối người dân trên toàn thế giới. Để cứu con người thế gian và loại bỏ những độc tố đã ngấm vào tâm trí của con người, Sư phụ đã kịp thời xuất bản kinh văn mới để dẫn dắt tất cả các đệ tử tu luyện trong hoàn cảnh của họ. Chúng tôi đã chuyển từ tu luyện cá nhân sang tu luyện thời kỳ Chính Pháp. Bằng cách đọc các bài giảng, tôi hiểu rằng chúng tôi đang tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp và biết được sứ mệnh to lớn mà các học viên đang gánh vác.

Vào nửa cuối năm 2002, tôi dừng việc chạy xe và chuyên tâm tu luyện Chính Pháp và làm những việc mà các đệ tử Đại Pháp nên làm. Thông qua việc đọc một cách hệ thống những bài giảng Pháp của Sư phụ, tôi nhận thấy tầm quan trọng và sự cấp thiết của việc giảng chân tướng cứu con người thế gian.

Các học viên địa phương đã thảo luận về tình hình và chúng tôi đã giao lưu với nhau hàng ngày. Lúc đầu, chúng tôi chủ yếu giảng chân tướng bằng cách nói chuyện trực tiếp với mọi người. Nhưng đối với tôi, hiệu quả không được tốt. Nếu không có tài liệu để phát cho mọi người mang về nhà đọc thì tôi cảm thấy vẫn không đủ để theo kịp tiến trình Chính Pháp của Sư phụ. Tôi nhận thấy việc cung cấp tài liệu in ấn là rất cần thiết.

Thành lập các điểm sản xuất tài liệu

Tôi luôn quan tâm đến công nghệ, vì vậy tôi đã nghĩ đến việc tham gia một lớp đào tạo máy tính để học cách làm các tài liệu giảng chân tướng và đĩa DVD có thông tin về Đại Pháp. Thật bất ngờ, một học viên khác đề nghị tôi đến thành phố để học công nghệ máy tính để có thể giúp thành lập các điểm sản xuất tài liệu. Ngay sau khi tôi có mong muốn đó thì nó đã trở thành hiện thực!

Sư phụ giảng:

“Điều ấy là do sư phụ an bài, sư phụ làm cho; do đó mới nói là tu tại tự kỷ, công tại sư phụ. Chư vị chỉ cần tự mình có nguyện vọng như thế, mong muốn như vậy; [còn] sự việc chân thực là do sư phụ làm giúp.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Sư phụ từ bi đã nhìn thấy tôi có tâm nguyện muốn làm tài liệu nên Ngài đã an bài cho tôi hoàn thành tâm nguyện. Cùng với sự giúp đỡ của các đồng tu, một điểm sản xuất tài liệu gia đình hoàn chỉnh đã được thiết lập trong vòng một tháng.

Loại bỏ can nhiễu và tu luyện chăm chỉ

Tôi đã dành hết tâm sức để làm các tài liệu chân tướng về Đại Pháp từ năm 2004 đến năm 2005 và nắm vững các kỹ thuật bảo trì máy móc. Tôi thường mua nguyên vật liệu, giao tài liệu, sửa chữa máy móc và giúp thiết lập các điểm sản xuất khác cho các học viên trong thành phố của chúng tôi và các khu vực lân cận. Nhiều điểm sản xuất tài liệu đã được thiết lập tại thành phố của chúng tôi.

Tôi ra vào nhà với những túi tài liệu lớn nhỏ cả ngày cho đến năm 2011. Tôi đi sớm về muộn – điều này đã làm hàng xóm và ban quản lý cư dân chý ý và nghi ngờ. Tôi đã quá bận rộn nên không thể làm tốt việc học Pháp của mình.

Tôi đã hướng nội và tìm thấy chấp trước của mình khi làm mọi việc. Tôi ngay lập tức quy chính lại những thiếu sót của mình dựa trên Pháp, vì vậy cựu thế lực đã không thể lợi dụng những sơ hở của tôi. Vì lý do an toàn, tôi nảy ra ý định muốn rời nhà và tìm một công việc trông coi công trường. Tôi không quan tâm được trả bao nhiêu tiền, miễn là nó không ảnh hưởng đến công việc Đại Pháp của tôi.

Với suy nghĩ này, trong vòng chưa đầy một tháng, Sư phụ đã an bài cho tôi làm bảo vệ phòng máy xử lý nước thải. Họ yêu cầu tôi không được rời khỏi phòng. Tuy nhiên, tôi đã sử dụng sức mạnh siêu nhiên được Sư phụ ban cho và bảo vệ căn phòng bằng chính niệm. Ví dụ, nếu tôi cần đến nơi sản xuất tài liệu để sửa chữa, tôi sẽ thỉnh cầu Sư phụ xắp xếp các vị thần bảo vệ trong phòng khi tôi đi ra ngoài và không để người quản lý đến kiểm tra. Dưới sự an bài của Sư phụ, tôi vững vàng bước đi trên con đường thần thánh chứng thực Pháp.

Tôi trở về nhà vào năm 2017. Ban quản lý cư dân thỉnh thoảng đến can nhiễu nhưng họ không thể làm ảnh hưởng đến những gì tôi đang làm. Tôi rất biết ơn sự an bài của Sư phụ và sự giúp đỡ quên mình của các đồng tu.

Tôi rời nhà vào ngày 20 tháng 7 năm 2019 và đến ở trong nhà của một đôi vợ chồng học viên. Hai vợ chồng học viên này đã phải rời khỏi nhà của họ do bị bức hại. Sau đó tôi được biết chỉ vài ngày sau khi tôi rời đi, nhân viên của ban quản lý dân cư đã chặn đường và đưa vợ tôi đến ủy ban khu phố. Họ đe dọa cô ấy và cố gắng bắt cô ấy nói cho họ biết nơi tôi ở. Vợ tôi từ chối hợp tác và chỉ nói với họ rằng tôi đã ra ngoài làm ăn. Cô ấy cũng nói với họ về những lợi ích của việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Làm công việc kỹ thuật không hề dễ dàng và tôi thường gặp phải các vấn đề mà tôi không biết cách giải quyết. Tôi đã thảo luận với các học viên kỹ thuật khác để học hỏi kinh nghiệm và đôi khi đi đến các cửa hàng sửa chữa địa phương để được giúp đỡ. Ngoài việc sửa chữa thiết bị, tôi còn tự làm tài liệu nên ngày nào cũng kín lịch. Mặc dù điều đó rất khó khăn, nhưng tôi biết rằng tôi là một học viên Đại Pháp và tôi phải chịu đựng những khó khăn khắc nghiệt nhất. Nếu không có sự gia trì của Sư phụ và Pháp thì tôi không thể hoàn thành được điều gì. Bằng cách này, dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, nhiều vấn đề tưởng như khó khăn cũng đã được giải quyết.

Đệ tử Đại Pháp là một chỉnh thể. Khi các điểm sản xuất lài liệu từ các quận, huyện, thị xã lân cận cần hỗ trợ, dù cách xa tới 50 dặm tôi cũng không bao giờ từ chối đến giúp. Tôi đi đến đó bằng chiếc xe đạp điện mà Sư phụ đã an bài cho tôi, sửa chữa và quay trở về ngay trong ngày. Trên đường đi tôi luôn nhẩm thuộc Pháp hoặc phát chính niệm. Tôi cầu xin Sư phụ giúp tôi và xin các Thần tiêu diệt tà ác, phá trừ an bài của cựu thế lực để tôi có thể thuận lợi đến địa điểm của các học viên và trở về nhà an toàn.

Sư phụ đã bảo hộ tôi khi gặp nguy hiểm

Tôi đã có nhiều trải nghiệm kỳ diệu. Vào tháng 5 năm 2019, ĐCSTQ bắt đầu quấy rối chúng tôi bằng cách đến nhà các học viên Đại Pháp. Một buổi sáng vào khoảng 10 giờ, tôi đang sửa máy in tại nhà của một học viên thì chúng tôi đột nhiên nghe thấy tiếng ai đó gõ cửa rất lớn. Các học viên khác đã đóng cửa phòng nơi tôi đang sửa chữa và sau đó mở cửa chính. Ngay khi tôi nghe thấy tiếng nói chuyện, tôi nhận thấy tình hình không tốt. Tôi ngay lập tức ngồi trong thế kiết già và tập trung phát chính niệm mạnh mẽ. Tôi đã xin Sư phụ giúp che một tấm màn xung quanh phòng để cảnh sát không thể mở cửa. Sau đó, một viên cảnh sát muốn mở cửa căn phòng nơi tôi đang sửa máy. Khi xoay nắm cửa, anh ta nói: “Tôi nghe thấy ai đó trong phòng”. Sau đó anh ta yêu cầu các học viên đưa chìa khóa phòng. Một người bình tĩnh nói: “Đây là phòng của con dâu tôi, cháu đã đi ra ngoài làm việc và không để lại chìa khóa cho chúng tôi”. Viên cảnh sát lắc nắm cửa rất mạnh nhưng vẫn không thể mở được. Một lúc sau, cháu gái nhỏ của vị học viên đi học về.

Nhìn thấy cơ hội, viên sĩ quan muốn đánh lừa cô bé để lấy chìa khóa của cô. Tuy nhiên, cô bé biết rằng họ không phải là những người tốt nên đã nói: “Mẹ cháu có chìa khóa nhưng mẹ đã không để chìa khóa lại cho cháu”. Cuối cùng, cảnh sát và nhân viên quản lý đành ra về tay trắng. Trên thực tế, cánh cửa phòng không hề bị khóa nhưng cảnh sát đã không thể mở cửa. Tôi đã được an toàn dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ.

Khi giao tài liệu cho các học viên khác, thường có những lần tôi đến ngay sau khi cảnh sát đã rời đi hoặc tôi rời đi rồi thì cảnh sát đến. Sự bảo hộ từ bi của Sư phụ đã giúp tôi vượt qua những tình huống nguy hiểm như vậy.

Với tiến trình Chính Pháp của Sư phụ đang tiến đến rất nhanh, thời gian còn lại là rất ít. Tôi sẽ cố gắng tu luyện bản thân thật tốt, trân quý cơ duyên vạn cổ mà Sư phụ đã an bài cho chúng ta, thực hiện tốt từng bước và nỗ lực hết mình để cùng Sư phụ trở về ngôi nhà chân chính trên thiên thượng.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/24/439333.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/9/199845.html

Đăng ngày 25-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share