Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở Trùng Khánh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-05-2022] Kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, ông Đoàn Phương Hoà (77 tuổi) ở Trùng Khánh đã liên tục bị giam trong các trung tâm tẩy não và trại lao động.

Dưới đây là lời kể của ông về vụ sách nhiễu ông gần đây nhất.

***

Ngày 13 tháng 4 năm 2022, cảnh sát địa phương Trương Trạch Côn đã gõ cửa nhà tôi. Tôi nói với anh ta: “Nếu có gì cần thảo luận thì cứ đứng ở ngoài nói. Nếu anh vào trong nhà là anh đang xâm nhập trái phép vào nhà riêng của tôi.”

Trương hỏi: “Ông vẫn còn tu luyện Pháp Luân Công phải không?”

“Một công pháp tốt như thế và đã giúp cải thiện sức khoẻ của tôi. Dĩ nhiên tôi vẫn đang tu luyện.”

“Chính quyền không cho phép ông tu luyện.”

Tôi nói: “Dù là ở Trung Quốc hay các nước khác trên thế giới, luyện Pháp Luân Công không vi phạm bất kỳ luật nào”.

“Hãy để tôi chụp hình ông.”

“Tôi không cho phép. Nếu anh dám làm thì anh đang vi phạm luật về quyền riêng tư”.

Trương kiên quyết muốn vào nhà tôi để nhìn ngó xung quanh nhưng tôi không cho. Sau đó anh ta đã rời đi.

Khoảng 11 giờ sáng ngày 25 tháng 4, ngay khi tôi trở về sau khi mua hàng tạp hoá thì Trương và một cảnh sát khác đã đứng đợi tôi ở bên ngoài nhà và đã bắt tôi đến Đồn Công an Trường Sinh Kiều, tại đây, họ lấy đi tất cả mọi thứ của tôi, gồm cả khăn giấy mà tôi vừa mua.

Cảnh sát đã còng tay tôi vào ghế thẩm vấn và hỏi thông tin cá nhân của tôi. Tôi từ chối trả lời và nói với họ: “Tôi đã gần 80 tuổi. Các anh đối xử với tôi như thế này là sai trái!” Sau đó họ rời đi.

fd59bf2132b9013a38caf49c8af0f7bf.jpg

Minh hoạ tra tấn: Ghế thẩm vấn

Sau đó vài cảnh sát khác đến và tiếp tục thẩm vấn tôi. Họ nói rằng tôi đã phân phát tài liệu Pháp Luân Công ở nơi nào đó từ 6 giờ 10 đến 7 giờ 30 phút sáng ngày 24 tháng 4, nhưng thật tế lúc đó tôi không đi ra ngoài. Cảnh sát lấy ra hai cuốn sách nhỏ có nội dung liên quan đến Pháp Luân Công và nói rằng tôi đã phân phát chúng. Tôi nói với họ: “Bây giờ các tài liệu chân tướng Pháp Luân Công có ở khắp nơi. Dù là ai đã phân phát chúng, các anh cũng nên đọc qua nội dung một chút.”

Họ lại nói với tôi: “Tu luyện Pháp Luân Công là phi pháp”.

Tôi đáp: “Dù là ở Trung Quốc hay bất kỳ nơi nào trên thế giới thì tu luyện Pháp Luân Công đều không vi phạm bất kỳ luật nào. Nếu các anh nói đó là phi pháp, thì đưa văn bản cho tôi xem nào, điều luật nào nói rằng tu luyện Pháp Luân Công là phi pháp? Mà tôi biết rằng Hiến pháp Trung Quốc bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của công dân.”

Họ nói: “Chúng tôi không đôi co với ông. Đây là công việc của chúng tôi.”

“Tôi không tranh luận mà chỉ đang nói sự thật. Các anh là cơ quan thực thi pháp luật và các anh phải làm theo luật. Các anh không biết rằng quy định mới là nhân viên của chính quyền phải chịu trách nhiệm cho những việc họ làm trong quá khứ hay sao? Các anh nên biết rõ rằng bản thân phải chịu trách nhiệm vì tham gia vào cuộc bức hại.” Tôi tiếp tục nói với họ với hy vọng họ ngừng bức hại người tốt.

Sau đó cảnh sát đưa cho tôi một số tài liệu và yêu cầu tôi ký tên vào. Tôi nói với họ: “Tôi không thể ký vì điều đó không hề tốt cho các anh lẫn cho tôi”.

Sau đó tôi được thả vào khoảng 9 giờ tối, tôi nhận ra rằng cảnh sát đã lục soát nhà tôi trong khi tôi đang bị giam giữ. Tôi hỏi vợ tôi rằng cảnh sát có ép bà ấy hay con gái của chúng tôi ký kết gì không. Bà ấy nói rằng con gái của chúng tôi đã làm như thế để tôi được thả. Tôi xin tuyên bố rằng chữ ký mà con gái ký thay tôi là vô hiệu.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/5/9/442292.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/22/201442.html

Đăng ngày 14-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share