Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-04-2022] Ngày 25 tháng 4 năm 1999, hơn 10.000 học viên Pháp Luân Đại Pháp đã tập trung bên ngoài Văn phòng Kháng cáo Trung ương, gần khu vực tòa nhà chính phủ Trung Nam Hải ở Bắc Kinh.

Từ năm 1994, Cục Công an đã bắt đầu sách nhiễu các học viên. Từ năm 1997, La Cán, khi đó là người đứng đầu Ủy ban Chính trị và Pháp luật (PLAC), đã tìm lý do để cấm môn tu luyện này, nhưng không thành cho đến tháng 4 năm 1999.

Anh rể của La Cán là Hà Tộ Hưu, là một học giả ở Học viện Khoa học Trung Quốc và là tín đồ thân cận của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Ngày 11 tháng 4 năm 1999, ông ta đã xuất bản một bài báo trên tạp chí Khoa học và Công nghệ Thanh niên (của Trường Đại học Sư phạm Thiên Tân). Trong bài báo đó, ông ta đã bịa đặt những câu chuyện về Pháp Luân Đại Pháp, tuyên bố rằng môn tu luyện này gây bệnh tâm thần, ám chỉ nó có thể trở thành một tổ chức tương tự như Nghĩa Hòa Đoàn, từng lãnh đạo một cuộc nổi dậy vào thế kỷ 19 tàn phá khắp Trung Quốc.

Các học viên ở Thiên Tân đã trải nghiệm rất nhiều lợi ích nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nên muốn dẹp bỏ sự vu khống này. Từ ngày 18 đến ngày 24 tháng 4, họ đã đến Đại học Sư phạm Thiên Tân để trao đổi với các biên tập viên của tạp chí nhằm gỡ bỏ ảnh hưởng tiêu cực của bài báo. Tuy nhiên, ngày 23-24 tháng 4, Sở Công an Thiên Tân đã điều động hơn 300 cảnh sát chống bạo động đánh các học viên và bắt giữ 45 người trong số họ.

Khi các học viên khác đến chính quyền thành phố Thiên Tân để xin thả họ, họ được thông báo rằng vấn đề này có liên quan đến Bộ Công an, nên chính quyền Thiên Tân không thể thả các học viên nếu không có sự chấp thuận của Bắc Kinh. Cảnh sát Thiên Tân nói với các học viên, “Hãy đến Bắc Kinh. Chỉ có Bắc Kinh mới có thể giải quyết vấn đề.”

Chạng vạng tối ngày 24 tháng 4, luyện công xong, mấy người chúng tôi quyết định khoảng 3 giờ sáng sớm hôm sau sẽ đến Bắc Kinh phán ánh tình hình. Buổi tối, tôi nói với chồng quyết định của mình. Anh nghiêm nghị nói: “Việc này có thể cân nhắc lại được không? Đảng Cộng sản sẽ không để yên đâu. Cũng như những sinh viên đại học năm đó (trên Quảng trường Thiên An Môn năm 1989). Họ chỉ yêu cầu chống tham nhũng chứ không chống lại Đảng, nhưng họ đã bị đàn áp đẫm máu!”, anh ấy nói.

Tôi biết hậu quả của việc lên tiếng phản đối ĐCSTQ nhưng tôi đã có quyết định của mình. Tôi lặng lẽ dậy sau 2 giờ sáng hôm sau. “Em vẫn đi à?”, chồng tôi hỏi. Rõ ràng là anh ngủ không ngon. “Vâng, em nghĩ em có trách nhiệm phải đi”, tôi nói.

Tôi cùng các học viên khác đạp xe đến trung tâm Bắc Kinh, hòa vào dòng người đang đạp xe và đi về cùng một hướng, tất cả đều là học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Chúng tôi không biết văn phòng kháng cáo ở đâu, chỉ biết có một bãi đậu xe lớn ở lối vào Công viên Bắc Hải. Con đường này có những xe tuần tra có đèn nhấp nháy của cảnh sát. Cảnh sát chia mọi người thành các nhóm, sau đó mỗi một cảnh sát dẫn một nhóm đi.

Chúng tôi đi theo một cảnh sát một lúc, rẽ trái rồi rẽ phải, cho đến khi tới một chỗ. Anh ấy bảo chúng tôi đứng đó, rồi anh ấy bỏ đi. Sau lưng chúng tôi là một bức tường gạch màu lam cổ kính đã hư hoại phần nào, trước mặt chúng tôi là con phố rộng, bên kia đường là bức tường đỏ của Trung Nam Hải. Các học viên đứng dọc theo bức tường và để trống vỉa hè cho người đi bộ qua lại.

Mọi người đứng im lặng. Một lúc lâu sau, các học viên bắt đầu thay phiên nhauđứng lên phía trước. Khi muốn đổi chỗ, học viên phía sau kéo áo học viên đứng phía trước, rồi học viên phía trước lặng lẽ lui về phía sau để ngồi đả tọa hoặc học Pháp. Các học viên đứng phía trước đọc Chuyển Pháp Luân hoặc nhẩm thuộc Pháp.

Tôi chưa ăn sáng, nhưng không thấy đói, khát. Tôi quên mang theo đồng hồ nên không biết mấy giờ. Cuối cùng, có một thông báo đến từ phía Đông: Thủ tướng Chu Dung Cơ đã trở về và ra lệnh đưa một vài học viên đến gặp ông. Mọi người im lặng chờ đợi kết quả.

Không xa về phía Tây, có một con hẻm hẹp ở phía Bắc. Đi vào trong hẻm, có rất nhiều nhà riêng. Nhà nào cũng đóng kín cửa ra vào và cửa sổ nên không thể nghe thấy âm thanh nào từ bên trong. Rõ ràng là họ đã nhận được thông báo từ trước. Gần đó có một nhà vệ sinh công cộng. Tôi thấy mấy học viên đang dọn dẹp và xả nước trong nhà vệ sinh để giữ cho nhà vệ sinh luôn sạch sẽ. Cách bên trái nhà vệ sinh một đoạn là một căng tin đơn sơ đang mở cửa, bên trong có mấy người đang lặng lẽ ngồi ăn. Chúng tôi mua ít đồ ăn và ăn ở đó, rồi lại mau chóng trở lại đứng vào hàng.

Sau khi quay về hàng, một chiếc loa phát thanh bắt đầu hối thúc các học viên nhanh chóng giải tán. Chúng tôi mặc kệ, cứ đứng im lặng ở đó. Một đồng tu giọng trầm trầm bảo tôi, có một đoàn xe vừa đi qua, và một học viên trong quân đội đã nhận ra một chiếc xe chống đạn trong đoàn xe. Một trong những chiếc xe đó đang quay video, chụp ảnh. Sau đó, tôi được biết chiếc xe này là của Giang Trạch Dân, ông ta núp trong xe chống đạn và quan sát chúng tôi.

Đột nhiên, một số học viên thốt lên: “Nhìn kìa, Pháp Luân!” Tất cả chúng tôi đều nhìn lên trời. Tôi nhìn thấy nhiều Pháp Luân màu sắc rực rỡ ló ra từ mặt trời, rồi đáp xuống cây cối, tường, mái nhà và đường phố. Các cảnh sát đứng đối diện với chúng tôi cũng nhìn lên. Họ hẳn là không nhìn thấy gì nên tò mò quay lại nhìn chúng tôi. Cảnh tượng tuyệt vời, phi thường và ngoạn mục này chỉ kéo dài vài phút, nhưng sẽ mãi đọng lại trong ký ức của tôi.

Một lúc sau, những người đàm phán bước ra. Tôi được biết Thiên Tân đã thả các học viên.

Khi màn đêm buông xuống, các học viên nhanh chóng rời đi. Trước khi đi, chúng tôi đã cẩn thận kiểm tra xung quanh, nhặt hết rác thải, kể cả những đầu mẩu thuốc lá bị cảnh sát vứt xuống, và mang theo chúng. Chúng tôi nhắc nhau: Trời khuya rồi, đừng đi một mình, phải đi cùng nhau.

Hàng ngàn học viên Pháp Luân Đại Pháp đã nhanh chóng biến mất trong bóng tối, để lại đằng sau những con đường sạch sẽ.

Bối cảnh: Cuộc kháng nghị ngày 25 tháng 4 là gì?

Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công) lần đầu tiên được Đại sư Lý Hồng Chí truyền xuất ra công chúng ở Trường Xuân, Trung Quốc, vào năm 1992. Môn tu luyện này hiện được thực hành tại hơn 100 quốc gia và khu vực trên toàn thế giới. Hàng triệu người đã học các bài giảng dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, đã có những chuyển biến tích cực về sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần.

Ngày 23 và 24 tháng 4 năm 1999, cảnh sát ở Thiên Tân, một thành phố gần Bắc Kinh, đã hành hung và bắt giữ hàng chục học viên tụ họp bên ngoài trụ sở của một tòa soạn để trao đổi về những sai lệch trong một bài báo mới đăng nhằm công kích Pháp Luân Đại Pháp. Khi tin tức về cuộc bắt giữ lan rộng, nhiều học viên đã tới trao đổi với chính quyền, họ được thông báo phải đến Bắc Kinh khiếu nại.

Hôm sau, ngày 25 tháng 4, khoảng 10.000 học viên Pháp Luân Đại Pháp đã tự phát tập trung tại Văn phòng Kháng cáo Trung ương tại Bắc Kinh theo chỉ dẫn của các quan chức Thiên Tân. Cuộc tụ họp này diễn ra hết sức ôn hòa và trật tự. Một số đại diện của các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã được mời vào gặp Thủ tướng Chu Dung Cơ và các cán bộ của ông. Chiều tối cùng ngày, các quan ngại của các học viên đã được giải đáp, những học viên bị bắt giữ ở Thiên Tân đã được thả, các học viên liền trở về nhà.

Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nhìn nhận sự phổ biến ngày càng lớn của Pháp Luân Đại Pháp là mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của Đảng nên đã ra lệnh cấm môn tu luyện này vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.

Trang Minghui.org đã xác nhận cái chết của hàng nghìn học viên bị bức hại trong 22 năm qua. Con số tử vong thực tế chắc chắn cao hơn nhiều. Số người bị cầm tù và tra tấn vì đức tin của họ còn cao hơn nữa.

Có bằng chứng xác thực cho thấy ĐCSTQ đã hậu thuẫn cho tội ác thu hoạch nội tạng bằng cách sát hại các học viên bị bắt giữ để làm nguồn cung cho ngành công nghiệp ghép tạng.

Dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Giang, ĐCSTQ đã thành lập Phòng 610, một tổ chức an ninh ngoài vòng pháp luật, có quyền lực vượt trên ngành an ninh và tư pháp, và có chức năng duy nhất là tiến hành bức hại Pháp Luân Đại Pháp.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/23/441612.html

Bản tiếng Anh : https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/25/200051.html

Đăng ngày 05-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share