Bài viết của học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-04-2022] Trong “Chiến dịch Xóa sổ” của chính quyền cộng sản Trung Quốc, cả học viên Pháp Luân Công và gia đình của họ đều trở thành nạn nhân và chịu khổ nạn. Kể từ năm 2020, các nhà chức trách đã truy lùng tất cả ở học viên địa phương và ra lệnh cho họ từ bỏ đức tin của mình kể từ năm 2020.

Các quan chức chính quyền không chỉ bắt giữ và tra tấn các học viên mà còn lừa dối và đe dọa gia đình của các học viên phải quay lưng với Pháp Luân Công. Do đó, một số thành viên trong gia đình đã gây áp lực hoặc thậm chí làm tổn thương thể chất các học viên, cố gắng tiếp tay cho chính quyền để cưỡng chế các học viên họ từ bỏ tín ngưỡng vào Pháp Luân Công.

Trong chiến dịch sách nhiễu, chính quyền không từ một thủ đoạn nào để khiến các học viên và thân nhân của họ bị kiệt quệ cả về thể chất, tài chính và tinh thần. Gia đình con trai tôi và tôi cũng là nạn nhân của chiến dịch đó.

Vài người đàn ông đã kéo đến nhà con trai tôi vào cuối năm 2020 và yêu cầu cháu nói ra địa chỉ của tôi. Thời điểm đó, cháu nội của tôi mới vừa chào đời. Mặc dù con trai tôi lo lắng cho sự an toàn của vợ và con trai, nhưng cũng biết rằng các viên chức này sẽ bắt giữ và tra tấn tôi khi họ tìm thấy tôi, nên con trai tôi từ chối cung cấp vị trí của tôi.

Những người đàn ông không rõ lai lịch đó đã liên tục quay trở lại sách nhiễu và đe dọa gia đình con trai tôi. Họ nói với con trai tôi rằng nếu tôi tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công, con trai của cháu sau này sẽ không đủ tiêu chuẩn để tham gia quân đội hoặc giữ làm việc trong cơ quan nhà nước.

Sau đó, họ còn lừa rằng nếu con trai tôi giúp họ tìm tôi hoặc thay mặt tôi ký tên vào giấy tờ, thì toàn bộ vấn đề đều được giải quyết. Con trai tôi đã hoảng sợ ký tên vào tờ giấy mà không đọc nội dung là gì. Sau khi cháu ký tên, một quan chức nói với cháu: “Từ giờ trở đi nếu không tìm thấy mẹ anh, chúng tôi sẽ tìm anh.”

Con trai chưa bao giờ kể với tôi về vụ sách nhiễu đó và những áp lực mà nó phải chịu đựng. Cho đến một ngày khi không thể chịu nổi nữa, thằng bé gục xuống trước mặt tôi và khóc, nói rằng mình đã bị phân biệt đối xử và bắt nạt từ khi còn nhỏ vì tôi tu luyện Pháp Luân Công. Thằng bé không có ai để giãi bày và phải tự mình chịu đựng mọi thứ.

Tôi rất đau lòng khi thấy con trai khổ sở vì tôi. Các quan chức Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã sách nhiễu và khiến cháu lo lắng về sự an toàn của gia đình và tương lai của con trai mình. Vợ cháu sống trong nỗi sợ hãi thường xuyên và đã hết sữa cho con bú chỉ vài tháng sau khi sinh. Vợ chồng con trai tôi đã phải chi thêm một khoản tiền để mua sữa cho đứa bé, điều này khiến tình hình tài chính vốn đã eo hẹp của chúng càng trở nên túng thiếu hơn. Con trai tôi đã phải làm thêm nhiều việc để kiếm thêm tiền trang trải cho cuộc sống.

Tôi tự nuôi bản thân mình còn khó, nói gì đến việc giúp đỡ con trai tôi. Chồng tôi đã mất cách đây vài năm do áp lực từ cuộc bức hại. Lãnh đạo nơi tôi làm việc đã cắt lương của tôi trong nhiều năm và cuối cùng đã sa thải tôi, và tôi không thể tìm được một công việc mới vì lý do tương tự.

Đến tháng 3 năm 2022, ba viên chứcđã đến nhà con trai tôi và những người thân khác và một lần nữa nói với họ rằng việc tu luyện của tôi sẽ liên lụy ra sao tới tương lai của đứa cháu trai một tuổi của tôi.

Không có luật nào ở Trung Quốc quy định rằng con, cháu của các học viên Pháp Luân Công không được giữ chức vụ nhà nước, phục vụ trong quân đội hoặc được thăng chức. Các nhà chức trách đã dùng những lời dối trá vô căn cứ để dọa các học viên và gia đình của họ, khiến họ sợ hãi mà ký giấy từ bỏ Pháp Luân Công.

Tôi biết một học viên, người này đang sống một mình kể từ sau khi chồng bà qua đời. Cháu trai của bà ấy đã có một vị trí trong ngành công an. Các nhà chức trách đã nói với anh ta rằng nếu bà của anh ta không ký tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công, thì anh ta hãy tạm biệt cơ hội này đi. Dưới sự đe dọa và uy hiếp đó, một nhóm gồm con cái của học viên và gia đình của họ đã nổi điên và phát hỏa đùng đùng kéo đến nhà bà ấy gây náo loạn. Người con gái bắt mẹ mình phải ký tên vào tuyên bố từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Công. Không màng người mẹ già của mình buồn rầu ra sao, các con của bà đã theo dõi chặt chẽ bà để bảo rằng bà không tiếp tục tu luyện.

Người học viên này đã phải ngừng đọc sách Pháp Luân Công và ngừng luyện công. Bà sống trong đau khổ, nhưng đó không phải là mối quan tâm của con gái bà ấy. Không thể nhìn thấy một tia hiếu thuận nào của con cháu đối với bà ấy. ĐCSTQ đã đạt được mục tiêu của nó khi khiến con cái của bà mất đi lý tính với mẹ mình mà làm càn, ĐCSTQ chính là muốn làm gia đình họ chia năm xẻ bảy, dùng lời dối trá, mang lợi ích ra dụ hoặc, xúi giục hận thù và xung đột, để người thân đấu đá lẫn nhau, mâu thuẫn trùng trùng, và khiến gia đình tan vỡ.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/9/440993.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/26/200059.html

Đăng ngày 03-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share