Bài viết của Thanh Ngọc

[MINH HUỆ 16-06-2011] Tôi bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2001. Đã khá lâu kể từ khi tôi đắc Pháp, nhưng tôi không thật sự tu luyện trong một khoảng thời gian dài. Tôi tu luyện lúc có lúc không, cho đến khi tôi truy cập được vào website Minh Huệ Net. Tôi bắt đầu tu luyện chăm chỉ sau đó. Tôi xin được tóm tắt kinh nghiệm tu luyện đã qua của tôi, để báo cáo với Sư phụ, và chia sẻ với các đồng tu.

Đắc Pháp trong tù

Cách mà tôi đắc được Pháp giống như một vở kịch. Trước đây, tôi là một quản lý cấp cao trong một công ty nhà nước và sống một cuộc sống xa hoa mà ai cũng phải ghen tị. Tôi nghe nói về Pháp Luân Công khi Sư phụ Lý đến vùng tôi và giảng Pháp. Một người quản lý ở một công ty khác có quan hệ hợp tác với công ty của tôi đã tham dự bài giảng. Ông ấy khuyên chúng tôi học Pháp Luân Công khi chúng tôi dùng bữa cùng nhau. Tôi nghe vậy nhưng không có ý muốn biết thêm. Thêm nữa tôi đã bị đầu độc bởi thuyết vô thần trong nhiều năm đến nỗi tôi không tin vào nghiệp báo. Tôi đã bỏ qua cơ hội đầu tiên để đắc Pháp.

Sau đó, hai người đồng nghiệp của tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công. Tôi nghe thấy họ bàn luận về môn tập. Nhận thức đầu tiên của tôi là tập luyện môn này chỉ là để chữa bệnh khỏe người. Vào năm 1998, tôi giới thiệu nó cho mẹ của tôi để bà tập. Tôi đã chuẩn bị đi lấy một cuốn Chuyển Pháp Luân từ đồng nghiệp, thì mẹ tôi gọi cho tôi. Bà nói với tôi rằng những học viên Pháp Luân Công ở thành phố của bà đang bị Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bí mật điều tra. Bà bảo tôi tránh xa nó ra. Bố mẹ của tôi thuộc về thế hệ đã sống qua từng thời khắc sau khi ĐCSTQ nắm quyền. Họ rất lo sợ. Họ sẽ không bao giờ làm những gì mà ĐCSTQ cấm. Tôi đã không đến chỗ đồng nghiệp, vì thế đó là lần thứ hai tôi bỏ qua cơ hội đắc Pháp.

Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ truyền bá những lời dối trá phỉ báng về Pháp Luân Công trong phạm vi cả nước. Những chương trình TV vu khống Pháp Luân Công được phát đi phát lại cả ngày. Những học viên trong công ty tôi đã từ bỏ tập dưới áp lực đó. Đối với một người không biết gì về môn này như tôi, tôi đã từ bỏ suy nghĩ về việc mình có thể học Đại Pháp.

Thời gian đó công ty của chúng tôi bị vướng vào một vụ án kinh tế. Tất cả những người liên quan, kể cả tôi, bị triệu tập và giam giữ. Những người quản lý đã lợi dụng kẽ hở của luật pháp và phạm tội – tôi là người vô tội.

Ở trong trại giam, tôi đã gặp nhiều học viên Đại Pháp. Đó là thời điểm đen tối nhất của cuộc bức hại Pháp Luân Công. Từng nhóm từng nhóm học viên bị bắt và giam giữ. Sau đó họ bị gửi đến trại lao động cưỡng bức hoặc nhà tù. Qua những cuộc đối thoại với họ, tôi bắt đầu hiểu rằng Pháp Luân Công không chỉ để cho chữa bệnh khỏe người. Nó là để tu luyện và quay trở về với bản ngã của mỗi người. Tôi cũng hiểu tại sao những học viên đó dám mạo hiểm để rồi bị bắt, bị đánh đập hay thậm chí bị giết, nhưng họ không từ bỏ đức tin của mình. Đó là vì niềm tin vào Phật Pháp.

Tôi đọc hết cuốn Chuyển Pháp Luân và cảm thấy thân thể và tâm hồn như được làm mới. Trái tim tôi như tìm được một mái nhà sau hơn 30 năm lạc lối nơi nhân thế. Học Pháp và tập công trở thành thường lệ đối với tôi. Mặc dù điều kiện ở trong nhà giam khác quá xa so với những gì tôi đã quen khi còn ở nhà, nhưng sức khỏe của tôi đã cải thiện rất nhiều. Trước khi tập tôi không có bệnh gì nghiêm trọng. Tuy nhiên tôi thường bận bịu cả ngày và bị áp lực công việc, cộng với vòng xoáy xã hội, tôi bị huyết áp cao và cận nặng khi tôi gần 30 tuổi. Tôi nhận ra thị lực của mình đã cải thiện nhiều sau 6 tháng tập Pháp Luân Công. Trước kia, tôi không thể nhìn màn hình TV rõ ngay cả khi đeo kính. Giờ tôi có thể nhìn rõ từ khoảng cách xa. Vì vậy tôi cảm thấy tâm trạng rất tốt mặc dù đang ở trong nhà giam.

Sự vui vẻ của tôi làm những người điều tra vụ án của tôi khó hiểu. Từ những người lính gác, họ biết rằng tôi đã tập Pháp Luân Công. Từ Pháp, tôi học được rằng chúng ta nên luôn luôn nói sự thật. Tôi từ bỏ ý nghĩ ban đầu về việc bào chữa cho công ty và bản thân tôi. Tôi đã nói sự thật và hợp tác. Tôi không còn ghét họ nữa. Họ ngạc nhiên và không chống lại việc tôi học Pháp Luân Công. Những lính gác không quan tâm đến việc tôi tập luyện, mặc dù đó là thời kỳ đen tối nhất của cuộc bức hại. Giờ tôi nhận ra Sư phụ đã tạo nên hoàn cảnh tốt như thế cho tôi. Tôi không nghĩ rằng tôi đã có thể tiếp tục tập luyện dưới áp lực lúc bấy giờ.

Học viên Đại Pháp đã tạo nên một môi trường tốt ở nhà giam nơi tôi bị giữ. Tất cả những phạm nhân khác, nghiện ma túy hay là trộm cướp, đều cảm động vì lòng tốt và tính vô vị kỷ của học viên. Họ chấp nhận các học viên Đại Pháp và không bao giờ cản trở việc học Pháp hay tập luyện của chúng tôi. Tôi nghiêm khắc đối chiểu bản thân mình theo các tiêu chuẩn đề ra trong Chuyển Pháp Luân. Tôi cố cư xử tốt với mọi người và có ý thức làm việc. Những người khác nhìn vào tôi với sự kính trọng. So với môi trường làm việc nơi mà tôi phải nghe lời cấp trên và lo lắng về những đường lối chính sách trong công ty, tôi cảm thấy thư giãn mặc dù điều kiện vật chất không được tốt.

Lúc đầu tôi đã có những tư tưởng hoài nghi. Tôi học Pháp nhiều hơn như Sư phụ yêu cầu. Tôi thấy tất cả câu hỏi của mình đều được trả lời bằng cách đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi đã có những nhận thức khác sau mỗi lần đọc. Những tư tưởng hoài nghi dần dần được loại bỏ.
Sau đó, tôi có chấp trước truy cầu. Tôi mong muồn vụ án của tôi được xong nhanh hơn. Tôi muốn cuộc bức hại Pháp Luân Công kết thúc sớm hơn. Như thế tôi sẽ là người may mắn nhất. Vì tôi đắc Pháp lúc này, tôi sẽ không bị bức hại gì, và nếu nó kết thúc, tôi vẫn có thể là một người thường ngay cả khi tôi không đạt viên mãn. Suy nghĩ của tôi thật ích kỷ và tôi chỉ muốn đạt được tự giải phóng. Tôi đã không hiểu được nguyên lý về cứu độ chúng sinh. Chỉ khi tôi từ bỏ chấp trước truy cầu, học Pháp và tập công với thành tâm thì tất cả mọi vấn đề được giải quyết ngay lập tức. Vụ án của tôi tiến triển suôn sẻ và tôi được thả không lâu sau đó.

Tinh tấn

Khi làn sóng thoái ĐCSTQ và những tổ chức liên đới bắt đầu vào năm 2004, một học viên đã nói với tôi về nó và tôi đã thoái đảng một cách không do dự. Tôi đột nhiên tỉnh giấc và nhận ra rằng tôi tin tưởng vào Pháp từ tận đáy lòng. Cho dù là gì, nếu Sư phụ và Đại Pháp yêu cầu, tôi sẽ làm mà không thắc mắc gì. Tôi nghĩ Sư phụ đã nhìn thấy sự kiên định của tôi đối với Đại Pháp và giúp tôi có một công việc dễ hơn và lương cao hơn. Một đồng nghiệp của tôi biết nhiều về máy tính. Một lần chúng tôi nói chuyện và đã nói về việc chặn Internet. Anh ấy nói, “Internet không thể bị chặn. Có nhiều phần mềm có thể phá bỏ việc chặn Internet.” Và anh ấy đã đưa cho tôi phần mềm Freegate.

Tôi thật vui sướng khi mở trang Minh Huệ Net lần đầu tiên. Tôi biết ơn Sư phụ đã an bài cho tôi. Tôi cũng hối hận vì đã không truy cập được vào Minh Huệ Net sớm hơn. Trước đây, tôi nhận đường dẫn đến Dynaweb nhưng đã không dám dùng.

Tôi đọc chia sẻ của các học viên khác trên Minh Huệ Net và nhận ra rằng tôi đã thụt hậu khá xa. Ngay cả những học viên cao tuổi đã thiết lập khu sản xuất tài liệu giảng chân tướngcủa riêng họ và học cách sử dụng máy tính. Tôi tự nhủ, “Mình trẻ và sử dụng máy tính trong công việc hàng ngày. Mình nên thiết lập một điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng của riêng mình.” Lúc đó, những học viên mà tôi biết không sử dụng Internet. Tôi phải tự dạy mình. Tôi học cách tải các tệp tin xuống và in tờ rơi để đi phát. Lúc đầu tôi không biết nhiều về máy tính và có rất nhiều vấn đề về bảo mật. Tuy nhiên, tôi không sợ vì tôi không nhận thức được những vấn đề đó. Lúc đó tôi không có máy tính ở nhà. Tôi mua giấy in đến chỗ làm và sử dụng máy tính ở công ty. Tôi in ấn vào buổi sáng sớm khi đồng nghiệp chưa đến. Đôi khi tôi in tài liệu vào cuối tuần. Có những lần mà đồng nghiệp đi vào ngay sau khi tôi in xong. Tôi chưa bao giờ gặp vấn đề gì. Sau đó tôi tải về bài “Thiết lập một điểm sản xuất tài liệu từ đầu” và học cách tạo đĩa mã hóa và in đĩa CD. Tôi không bao giờ nghĩ mình có thể học được những thứ đó trước đây. Sau đó tôi mua máy tính ở nhà và có thể in đĩa CD rồi đi phát.

Vượt qua những quan niệm

Trong một bài viết trên Minh Huệ Net tôi đã đọc, tác giả nói rằng cô ấy luôn luôn cố gắng giảng rõ sự thật ở khu dân cư nơi những cán bộ luật pháp sống. Nhận thức của tôi là họ nhận được rất ít tài liệu giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Trước đây tôi sợ đi đến những khu vực như vậy. Nhà tôi không xa khu nhà của công an. Tôi tự khuyến khích mình vượt qua quan niệm sợ hãi và đi đến đó. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên tôi đến đó. Đó là một buổi sáng thứ Bảy. Đội mũ và đeo khẩu trang (tôi vẫn sợ), tôi đi vào một tòa chung cư. Sau khi tôi dán một tờ thông tin Đại Pháp lên tường, một người phụ nữ đi xuống. Từ chỗ bà ta đứng, bà ta sẽ có thể nhìn rõ những gì tôi làm. Tôi giật mình nhưng không sợ. Tôi lấy tờ giấy xuống và bỏ đi. Bà ta đi xuống và không nói gì. Tôi đi vào một tòa chung cư khác và dán một tờ thông tin lên tường. Đây là lần đầu tiên một người nhìn thấy tôi kể từ ngày tôi bắt đầu phát tài liệu. Dường như có nhiều các nhân tố tà ác hơn ở những khu dân cư này. Người dân ở đây có ít cơ hội tìm thấy sự thật hơn. Sau đó tôi đến khu dân cư này vài lần. Tôi nghĩ là không nên để lại nhiều tài liệu, nên tôi chỉ đi đến một hoặc hai tòa chung cư. Sau đó tôi sẽ quay lại đó và cố không dán tài liệu ở cùng một chung cư tôi đã dán trước đây. Những đĩa Thần Vận là tài liệu tốt nhất để phát và có được chính niệm là điều quan trọng nhất.

Một lần tôi đến khu vực dân cư của các cán bộ tòa án. Tôi biết mỗi chung cư có một cổng. Tôi tự nhủ, “Mình đang cứu độ chúng sinh ở đây. Chắc phải có một vài cổng mở.” Tôi đến một tòa nhà bất kỳ bằng xe đạp. Tôi đi qua vài tòa chung cư và các cổng đều đóng. Tôi đến tòa cuối cùng và có vẻ như nó cũng không mở cửa. Đó là một ngõ cụt và tôi phải xuống xe. Tôi đến cổng và nhận ra là nó không đóng. Tôi đi lên cầu thang và gặp hai người ở trên tầng hai. Tôi không dừng lại và tiếp tục bình tĩnh đi lên. Tôi lên tầng trên cùng. Khi tôi đi xuống, tôi nhét đĩa DVD Thần Vận vào một số cánh cửa. Khi tôi xuống tầng một thì cổng đóng. Nếu tôi đến cổng sau khi hai người kia đi ra ngoài thì cổng đã đóng rồi và nếu thế tôi đã không thể vào. Quả là một an bài tốt đẹp!

Một Chủ Nhật, tôi đi phát DVD Thần Vận. Tôi phát hiện ra có một nhóm công an ngay cạnh một cửa hàng. Tôi muốn đi vào, nhưng sợ vì an ninh thường nghiêm ngặt ở những khu vực như vậy. Tôi không vào đó mà đi đến những cửa hàng khác. Sau đó tôi nghĩ rằng không phải ngẫu nhiên mà tôi phát hiện ra cửa hàng đó và tôi nên kiểm tra xem có cơ hội nào để vào đó không. Khi tôi trở về cổng của đoàn cảnh sát, một người phụ nữ đang đi vào và bảo vệ hỏi cô ấy cần gì. Trong khi họ nói chuyện, tôi đặt một DVD Thần Vận ở bàn trước và bỏ đi. Qua những sự việc đó, tôi nhận ra rằng Sư phụ sẽ an bài cho chúng ta để cứu người, chỉ cần chúng ta kiên định.

Hầu hết bạn của tôi không biết tôi tập Pháp Luân Công. Tôi đã không giảng chân tướng cho họ. Tôi chỉ nói chuyện với một hay hai người bạn. Tuy nhiên, tôi đã có nhiều tư tưởng xấu về bản thân, và tôi quá bận làm nhiều việc và đã không học Pháp, nên lời của tôi có rất ít tác dụng đối với họ. Tôi cũng không biết nên bắt đầu một câu chuyện với người lạ như thế nào. Tôi nhận ra rằng mình đã chưa học Pháp đủ.

Khi tôi không bận việc ở công ty, tôi tải Chuyển Pháp Luân và những bài giảng khác xuống máy tính và học Pháp bất kể khi nào tôi có thời gian. Tâm tính của tôi cải thiện rất nhiều thông qua học Pháp. Tôi thiếu kiên nhẫn trong khi in đĩa CD và in tờ rơi. Tôi thường nóng giận với con gái tôi và điều đó làm cho nó buồn. Tôi đã bình tâm nhờ học Pháp. Làm công việc chứng thực Pháp bản thân nó không thực sự là tinh tấn tu luyện. Tôi phải đồng thời tu luyện chân chính.

Tôi biết một học viên trong nhà giam. Cô ấy đã từ bỏ tu luyện sau khi được thả. Tôi đã gặp cô ấy trong một cửa hàng hai năm trước. Tôi không nghĩ đó là ngẫu nhiên và muốn giúp cô ây, nhưng tôi không nghĩ mình có thể thuyết phục cô ây quay lại với Đại Pháp. Tôi cố đưa cho cô ấy vài tài liệu để đọc nhưng cô từ chối nhận. Tôi không dám nói ra rằng tôi có thể truy cập được vào trang Minh Huệ Net, và tôi cũng không liên hệ với cô ấy sau đó. Gần đây cô ấy liên lạc với tôi và lần này tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội một lần nữa. Tôi đưa cho cô ấy Tuần báo Minh Huệ và các kinh văn gần đây của Sư phụ và cô ấy đã nhận lấy chúng. Những học viên khác cũng đang giúp đỡ cô ấy. Trong cuộc nói chuyện với cô ấy, tôi cảm thấy rằng lời nói của tôi đã có uy lực hơn. Sau đó tôi vượt qua sợ hãi của mình và đưa cô ấy đến chỗ làm. Tôi chỉ cho cô ấy cách truy cập Minh Huệ Net. Điều đó thực sự làm cô ấy ngạc nhiên.

Vì tôi tu luyện một cách bí mật, bạn bè và đồng nghiệp không biết điều này. Tôi có tâm sợ hãi và chấp trước giữ thể diện, nên tôi không nói ra cho mọi người biết. Vài người bạn của tôi sau đó bị bệnh ung thư. Tôi vượt qua chấp trước sợ hãi của mình và đưa cho họ những lá bùa bảo hộ. Tôi bảo họ nói nhẩm “Pháp Luân Công hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và đưa cho họ đĩa DVD Thần Vận. Sau đó tôi nhận ra rằng mọi người chấp nhận điều đó dễ hơn một khi tôi vượt qua chính mình và từ bỏ chấp trước sợ hãi.

Gia đình được hưởng lợi ích

Tôi đã đọc sách và tập công một cách bí mật kể từ khi tôi đắc Pháp. Tôi không dám nói với gia đình và nghĩ họ sẽ cố ngăn tôi tập công và đọc sách. Tôi không muốn phá bỏ cuộc sống yên bình mà chúng tôi đang có. Nói về Pháp Luân Công, gia đình tôi có một thái độ vô trách nhiệm là xa rời mọi thứ và rất khó để có một không khí gia đình ấm cúng.

Tuy nhiên tôi đã nghiêm khắc với bản thân theo yêu cầu của Đại Pháp. Gia đình tôi ngạc nhiên vì trước đây tôi ích kỷ và quyết đoán. Tôi thay đổi thành một người bình tĩnh và không bao giờ hiếu thắng nữa. Tôi nói với từng người về việc tôi được lợi như thế nào và Đại Pháp tốt như thế nào. Mẹ tôi bị bệnh tim cấp tính và chấp nhận lời khuyên của tôi khi tình trạng của bà bị nguy cấp. Bà đeo bùa bảo hộ và nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Bà đã hồi phục nhanh chóng và giờ bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân. Tuy nhiên bà không dám nói với người khác.

Bố tôi thì ngoan cố. Ông ghê tởm ĐCSTQ và nhanh chóng thoái Đảng và những tổ chức liên quan. Tuy nhiên, ông có vài hiểu nhầm về Đại Pháp, ví dụ như, “bao vây Trung Nam Hải”“bất nhẫn.” Sau khi chúng tôi mua máy tính, tôi đã bật đĩa DVD “Chúng tôi nói sự thật cho tương lai” và những đĩa khác về tiên tri cho ông xem. Khi ông xem, tôi phát chính niệm để tiêu trừ các nhân tố tà ác đang can nhiễu ông. Đầu tiên ông nói ông không muốn xem. Khi chương trình bắt đầu, ông xem chăm chú. Từ đó ông thay đổi. Giờ đây, thỉnh thoảng nếu tôi không giữ tâm tính, ông sẽ nói “Con có đang tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn không? Đôi khi cư xử của con không tốt hơn bố đâu!

Em gái tôi rất lập dị và cực đoan. Tôi đã đánh giá thấp và không thích cô ấy. Tôi đã cố đề cao bản thân và nói chuyện với cô ấy về Pháp Luân Công. Tôi đã không nói sâu, vì tôi nghĩ nó sẽ không hiểu. Tuy nhiên, ngộ tính của cô ấy rất tốt. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân lần đầu tiên, cô ấy nói mọi câu hỏi về cuộc sống từ lúc nhỏ đều đã được giải đáp, ví dụ như tại sao con người đến thế giới này và mục đích của cuộc sống. Tôi cảm thấy xấu hổ. Ngộ tính của nó còn tốt hơn tôi nhiều. Cô ấy bắt đầu tập công và học Pháp chăm chỉ, và cảm thấy Pháp Luân đang xoay ở phía bụng dưới. Cô ấy cảm thấy thân thể bay lên trong lúc nửa mơ nửa tỉnh. Trước đó cô ấy là người cực đoan và tính khí thất thường, thường quát chồng nếu mọi thứ không theo những gì mình muốn. Nhưng cô ấy đã đề cao bản thân rất nhiều. Em tôi đối xử tốt với chồng và mẹ chồng. Nó nói nó sẽ bị đau đầu nếu nó quát mắng. Đại Pháp đã thay đổi em tôi. Chồng của nó ủng hộ nó học Pháp Luân Công. Anh ấy dạy vợ mình cách truy cập Minh Huệ Net và anh ấy cũng được hưởng lợi ích. Một tối khi anh ấy đạp xe đạp, một chiếc ôtô do một người say rượu lái đã đâm vào anh ấy. Anh ngã xuống đường trong tư thế ngồi và không có một vết thương nào. Từ đó, anh ấy có cái nhìn tích cực về Đại Pháp và bắt đầu tập Pháp Luân Công với sự giúp đỡ của em gái tôi.

Chồng tôi rất tử tế, có trách nhiệm và tin vào nhân quả. Tuy nhiên, anh ấy đã có những suy nghĩ xấu về Đại Pháp vì sự ảnh hưởng của ĐCSTQ. Tôi không dám nói cho anh ấy về việc tập luyện của tôi. Chồng tôi chú ý rằng tính tình của tôi trở nên tốt hơn và tôi đang đề cao. Trước khi tập Pháp Luân Công, tôi không có trách nhiệm với bố mẹ và anh em trai của chồng và không muốn đến nhà họ. Sau khi tôi đắc Pháp, tôi bắt đầu hỏi chồng tôi về gia đình chồng và cố gắng đi cùng anh đến nhà bố mẹ. Đôi khi chúng tôi nói về Pháp Luân Công và, chúng tôi đều nhận những email về chân tướng Đại Pháp. Anh ấy đã có được nhận thức tốt hơn về Đại Pháp. Khi anh ấy không cảm thấy khỏe, tôi khích lệ một cách nhẹ nhàng, “Em có thể dạy anh các bài tập công. Anh thấy bây giờ sức khỏe em tốt thế nào rồi dấy.” Anh ấy hỏi tôi, “Em đã tập được bao lâu rồi?” Chồng tôi có ngộ tính rất tốt. Anh cảm thấy khỏe sau khi tập công và đề cao rất nhanh nhờ học Pháp. Có thể anh ấy có căn cơ tốt, vì anh hiểu các Pháp lý rất nhanh.

Con gái của tôi sức khỏe kém từ lúc nhỏ. Cháu bắt đầu tập công và học Pháp từ trung học. Từ đó nó không bao giờ phải uống thuốc nữa. Khi virus cúm A đang bị phát tán vào một mùa đông, nhiều học sinh bị lây nhiễm và trường của cháu bị đóng cửa vài ngày. Cháu chỉ bị chảy nước mũi và hồi phục trong hai ngày mà không cần uống thuốc. Cháu thích học Pháp nhưng không thích tập công lắm. Tôi đã khích lệ cháu tập công và đôi khi mắng mỏ khá nặng. Tôi nhận ra rằng mình không nên mắng con, mặc dù đó là đang muốn giúp cháu đề cao. Tôi đã từ bỏ tâm thiếu kiên nhẫn và những chấp trước khác trong quá trình đó. Trong năm cuối trung học cơ sở, con gái tôi đã tập một bài công pháp và học Pháp mỗi ngày. Về mặt học lực cháu chỉ hơi trên mức trung bình trong lớp. Vài phụ huynh đề xuất là chúng tôi thuê ai đó để (lừa gạt) giúp nâng cao điểm của nó. Tôi đã thảo luận việc đó với con gái tôi, và chúng tôi quyết định không làm việc lừa đảo đó. Chúng tôi sẽ để cho mọi việc tùy kỳ tự nhiên. Con gái tôi đã làm rất tốt trong kỳ thi vào trung học phổ thông và được điểm cao nhất trong ba năm.

Tôi đắc Pháp sau 20 tháng 7 năm 1999, và đã không đề ra tiêu chuẩn cao cho bản thân. Trong quá trình Chính Pháp, chúng ta nên cố hết sức để chứng thực Pháp, dù chúng ta là học viên lâu năm hay học viên mới. Tôi viết bài này cũng là để khích lệ bản thân.

Con xin cảm tạ Sư phụ!. Cảm ơn các đồng tu! Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/6/16/国企高管狱中得法的故事-242544.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/7/4/126498.html
Đăng ngày 12-8-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share