Viết bởi một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-06-2011] Tôi là một nữ sinh đại học và bắt đầu tập Pháp Luân Công vào tháng 2 năm ngoái. Tôi đang viết lại kinh nghiệm tu luyện của mình để chia sẻ với các đồng tu.

Bắt đầu tu luyện Đại Pháp

Tôi biết rằng chế độ cộng sản vu khống Pháp Luân Công. Tôi có cuốn Chuyển Pháp Luân ở nhà. Vì tôi đã bị lừa bịp một cách sâu sắc bởi những tuyên truyền của chế độ, tôi đã không hiểu sự thật về Pháp Luân Công cho đến khi tôi đọc được một tờ rơi vài năm sau đó. Sau khi đọc những cuốn sách Đại Pháp, tôi hiểu ra rằng nó dạy cách để làm người tốt. Không lâu sau tôi trở lại thành người thường vì tôi tu luyện lúc có lúc không và không trân quý cơ hội này. Và rồi năm nay, tôi nghe rằng một học viên đã bay lên không trong khi thiền định, vì thế tôi sợ bị bỏ rơi lại đằng sau và bắt đầu tu luyện lại.

Tôi nghiêm khắc hỏi chính mình: “Ta có muốn tu luyện không? Ta có thể từ bỏ chấp trước không?” Tôi tự hỏi vài lần và nghĩ rằng rất khó. Tôi bị chấp trước vào quá nhiều thứ. Cuối cùng, tôi quyết định tu luyện một cách vô điều kiện và muốn trở thành một học viên Đại Pháp.

Hôm đó tôi đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi cảm thấy đây không phải chỉ là một cuốn sách đơn thuần – đó là một cuốn sách tu luyện. Loài người đã tạo ra nhiều nghiệp lực sau nhiều kiếp luân hồi. Sư phụ đã vớt chúng ta lên từ địa ngục, thanh lọc chúng ta, chăm lo cho chúng ta, và an bài cho chúng ta con đường thần thánh nhất. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử mà tôi có thể thật sự quay trở về.

Tôi đạt điểm cao, nhưng thường bỏ học và đi học muộn. Tôi ngủ nhiều trong thời gian rỗi. Sau khi tập Pháp Luân Công, tôi không bỏ học nữa, và cũng không thích ngủ nhiều. Khi gặp mâu thuẫn với bạn cùng lớp, tôi không tập trung vào vấn đề của người khác nữa. Tôi khoan dung hơn và không lo lắng bị mất thể diện. Tôi ít khi có tâm thù ghét. Khi tôi nghe bạn học tôi thốt ra những câu chửi thề, tôi cảm thấy tiếc và đáng thương cho họ. Tôi hy vọng họ có thể hiểu được chân tướng.

Tà ác lợi dụng sơ hở của chúng ta

Tôi đọc những kinh văn ngắn của Sư phụ lần đầu tiên tôi truy cập vào trang Minh Huệ. Tôi hiểu ra sự quan trọng và cấp bách của việc cứu độ chúng sinh. Tôi cũng giảng chân tướng cho các bạn học của tôi. Vì tôi có nhiều chấp trước nên tôi đã không giảng chân tướng được rõ ràng và một người bạn học đã tố cáo tôi với cảnh sát một vài tuần sau đó. Tôi nhìn vào trong và nhận ra rằng tôi đã không tu luyện bản thân tốt: Tôi đã không hiểu sâu về Pháp; tâm trí tôi không thanh tịnh trong lúc học Pháp. Tôi không phát chính niệm đầy đủ, và tâm trí tôi không thanh tỉnh khi tôi giảng chân tướng. Đôi khi tôi nói ở tầng quá cao và làm cho người nghe sợ. Tôi cảm thấy tự mãn khi có người thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tôi cảm thấy mất phương hướng nếu họ từ chối thoái Đảng, đó là không xuất phát từ tâm từ bi.

Bí thư Đảng ở tổ chức của tôi đã hai lần nói chuyện với tôi. Tôi nhớ rằng Sư phụ nói chúng ta phải cứu độ hết thảy chúng sinh, vậy nên vị bí thư đó cũng nên được cứu. Tôi giảng chân tướng cho ông ta, nhưng ông ta không nghe. Ông ta nói tôi phải từ bỏ tập luyện, nếu tôi tiếp tục tập Pháp Luân Công và ông ta sẽ đưa tôi ra cảnh sát và nhiều thứ khác nữa. Sau đó ông ta gọi điện đến nhà tôi, bố và chú tôi bắt đầu thuyết phục tôi ngừng tập. Họ không xoay chuyển được tâm của tôi, do đó họ đánh tôi đến khi tôi bị chảy máu mũi. Cuối cùng, khi họ nhận ra rằng tôi sẽ không đổi ý, họ bỏ đi và vị bí thư kia cũng bỏ cuộc. Sau đó tôi có hai giấc mơ, ngụ ý rằng tôi không có đủ từ bi. Chấp trước vào tình cảm của tôi đã đẩy họ ra xa.

Trong những tuần đó, tôi cảm thấy những nhân tố xấu gây áp lực lên tôi nặng nề. Tôi biết rằng tà ác muốn tiêu diệt tôi, nên tôi củng cố một niệm, rằng cho dù bất cứ bao nhiêu chấp trước tôi có, Sư phụ sẽ sắp xếp để tiêu trừ chúng. Vì tà ác cản trở Chính Pháp, Sư phụ sẽ tiêu trừ chúng. Tuy nhiên, tôi đôi khi có những suy nghĩ tiêu cực, ví dụ như cho dù tà ác bức hại đến đâu, tôi vẫn quyết tâm tu luyện. Chẳng phải như vậy là tôi đã thừa nhận sự bức hại của tà ác sao? Chấp trước vào sợ hãi của tôi cũng xuất hiện.

Sư phụ đã dạy chúng ta:

“Chúng tôi giảng Pháp Luân Đại Pháp. Tu luyện pháp môn này của chúng tôi, chỉ cần chư vị giữ vững tâm tính, nhất chính áp bách tà, thì chư vị không xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Chư vị nếu chẳng giữ vững tâm tính, chư vị truy cầu điều này, truy cầu điều khác, chắc chắn sẽ chiêu mời rắc rối.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã luôn nghĩ rằng tà ác có thể bức hại tôi. Chẳng phải đó là một dạng truy cầu? Tôi không muốn thứ dơ bẩn đó. Tôi muốn đi theo con đường Sư phụ an bài cho tôi để tu luyện tinh tấn. Sư phụ đã giúp tôi tiêu trừ thứ tà ác đó. Nếu không có sự chăm lo của Sư phụ, tôi sẽ không được như ngày hôm nay.

Mỗi ngày là một khảo nghiệm về lòng tin vào Sư phụ và Đại Pháp.

Tôi muốn chia sẻ một vài thứ từ khi tôi tu luyện được vài tháng. Mỗi ngày tôi có một khảo nghiệm để thử thách xem tôi có quyết tâm tu luyện không.

Từ khi tôi biết về trang Minh Huệ, tôi luôn thích đọc những bài chia sẻ của đồng tu. Lý do tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công không phải để khỏi bệnh, và tôi cũng không gặp phải tình trạng gì nguy hiểm. Tôi đã không gặp khó khăn trong cuộc sống. Lúc đầu khi tôi tu luyện, tôi luôn tự hỏi xem Sư phụ có đang lo cho tôi không. Sau đó, khi tôi đọc một bài viết bởi Sư phụ trả lời một câu hỏi của đồng tu, tôi tìm thấy câu trả lời cho câu hỏi của tôi và không còn chấp trước vào suy nghĩ đó nữa.

Trong những ngày đó, ngay khi tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, những suy nghĩ dơ bẩn lại nổi lên và tôi cảm thấy những nhân tố xấu phát ra từ cơ thể tôi cộng thêm việc có những suy nghĩ xấu về Sư Phụ. Tôi biết đó là nghiệp tư tưởng nhưng nó làm tôi khó chịu.Tôi chỉ muốn khóc và cảm thấy tôi không xứng đáng để học Pháp. Tôi nhận ra rằng tu luyện là chuyện nghiêm túc. Những việc xấu tôi làm trong quá khứ trở thành những khảo nghiệm cho con đường tu luyện của tôi. Sư phụ một lần nữa đã tiêu trừ nghiệp lực cho tôi và cho phép tôi tiếp tục tu luyện.

Những can nhiễu của tà ác trong những hôm đó làm tôi cảm thấy rằng tôi không xứng đáng làm đệ từ Đại Pháp. Thật khó khăn và tôi cũng cảm thấy buồn. Sau đó tôi đọc một bài chia sẻ của một học viên và hiểu ra rằng đó là can nhiễu của cựu thế lực và mục đích của chúng là bắt tôi từ bỏ tu luyện.

Tôi không quen những đồng tu khác ở trong vùng và tôi không có ai để chia sẻ. Tôi biết ơn Sư phụ đã cho tôi truy cập được vào trang Minh Huệ vì tôi có thể đọc những bài chia sẻ của học viên khác. Ngày 13 tháng 5 là sinh nhật thứ 60 của Sư phụ. Trong khi đọc những lời chúc từ các đồng tu gửi cho Sư phụ và những bài viết của các đồng tu kể lại chuyện Sư phụ truyền Pháp ở Trung Quốc đại lục, tôi đã bật khóc.

Tôi đọc những bài viết nói về những đồng tu ghi nhớ và nhẩm thuộc Pháp, nên tôi cũng quyết định học thuộc Chuyển Pháp Luân. Tôi đang học thuộc Bài giảng thứ nhất. Mặc dù đó là một quá trình chậm chạp nhưng tôi quyết tâm thực hiện nó. Sư phụ dạy chúng ta,

“Mọi người biết chăng? Tôi làm việc gì đây? Đối với tất cả học viên tôi đều dẫn dắt như là đệ tử, bao gồm cả người tự học mà có thể tu luyện một cách chân chính.” (Chuyển Pháp Luân)

Mỗi khi tôi nghĩ về đoạn Pháp trên của Sư phụ, tôi không nén được và bật khóc. Tôi luôn cảm thấy thật huy hoàng vì được là đệ tử Đại Pháp. Tôi sẽ giữ tâm thanh tịnh để học Pháp cho tốt. Tôi xin cám ơn Sư phụ vì sự từ bi cứu độ của Ngài, và tôi cám ơn các đồng tu vì sự trợ giúp của họ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/6/15/女大学生-每一天都是信师信法的考验-242424.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/7/5/126515.html

Đăng ngày 27-7-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share