Bài viết của phóng viên Minh Huệ Thiên Thành
[MINH HUỆ 19-01-2011] Tamuz, một thanh niên trẻ đến từ Israel, vẫn luôn muốn trở thành một người tốt, và vì anh đang tập Pháp Luân Công, anh đã biết phải làm như thế nào. Anh thường lo lắng về việc anh nên làm gì để mọi người nghĩ anh là một người tốt, nhưng giờ đây anh không còn thấy áp lực trước sự phê bình từ bên ngoài nữa. Anh làm những gì anh cảm thấy đúng đắn.
Tamuz trong một cuộc mít tinh tại Rome để lên án cuộc đàn áp Pháp Luân Công của ĐCSTQ
Tám năm trước, khi Tamuz và gia đình của anh đang đợi đèn xanh thì một học viên Pháp Luân Công đã cho họ tờ bướm giảng rõ chân tướng. Thành viên gia đình anh vốn đang ngồi ở ghế trước dành cho hành khách, đã xem qua và đưa nó cho Tamuz “Cái này dành cho cậu này.” Tamuz đang tập võ thuật. Anh nghĩ rằng anh hài lòng với các bài học võ thuật và không cần bất kỳ môn khí công nào. Tuy nhiên, anh không thể không tìm từ Pháp Luân Công và những cuốn sách về Pháp Luân Công trên mạng và học 5 bài công pháp. Anh nhận ra rằng Pháp Luân Công giúp học viên nhanh chóng tự đề cao bản thân. Lúc anh luyện võ, thì phải mất một thời gian dài để học cách quan tâm đến người khác, nhưng đây là điều đầu tiên anh học được từ Pháp Luân Công.
Vào lúc Tamuz 21 tuổi. Anh đã bắt đầu tập Pháp Luân Công không phải để chữa bệnh khỏe người. Anh muốn có một số câu trả lời cho những gì mà anh đang tìm kiếm. “Tôi đã đọc kinh sách Phật giáo. Tôi biết điều đó có thể đề cao đạo đức con người, nhưng tôi không hiểu sâu sắc vì ngôn từ phức tạp. Tôi luôn thích thú tìm hiểu về vũ trụ. Tôi muốn biết mọi thứ phát triển như thế nào. Sau khi đọc sách Pháp Luân Công, tôi hiểu nhiều hơn về vũ trụ. Tôi có thể thấy được sự thay đổi ở chính mình. ”
Tìm được Pháp Luân Công, trở thành một người tốt hơn
Tamuz luôn muốn trở thành một người tốt. Trong thực tế, nhiều người nghĩ anh là người tốt. Nhưng Tamuz biết anh không phải luôn luôn hành xử theo cách anh muốn. “Trong quá khứ nhiều người nghĩ rằng tôi là một người tuyệt vời, nhưng tôi đã làm nhiều điều để tránh những lời chỉ trích hay kết quả tiêu cực. Đôi khi tôi cảm thấy tôi nên làm điều gì đó nhưng tôi đã không dám.” Kể từ khi anh bắt đầu tập Pháp Luân Công, anh đã trở nên thanh thản hơn. “Mọi thứ đã thay đổi, ngày nay nhiều người vẫn nghĩ tôi là một người tốt, nhưng tôi không còn lo lắng nữa. Tôi có thể làm mọi việc một cách tự nhiên”
Anh đã học cách trở thành người tốt hơn từ Pháp Luân Công. “Tôi đã nhận được nhiều chỉ dẫn hơn. Tôi thực sự nghĩ rằng tôi nên trở thành một người tốt, nhưng trong quá khứ tôi không có khuôn mẫu nào để noi theo. Bây giờ tôi có người hướng dẫn và giúp tôi trở thành một người tốt hơn. Nếu tôi bị đối xử bất công, tôi sẽ nhớ đến các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công. ”
Với sự chỉ đạo của nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, Tamuz đối đãi khác nhau với các tình huống và thu được kết quả tốt đáng kinh ngạc. Trong quá khứ, anh tự bảo vệ mình khi mẹ hoặc bà ngoại la mắng anh, nhưng điều đó chỉ thêm dầu vào lửa
Nhưng Pháp Luân Công đã thay đổi anh. “Một hôm bà tôi xem chương trình truyền hình nói rằng những người trẻ tuổi không làm gì và lãng phí cuộc đời của họ. Bà bắt đầu lo lắng cho tôi và bắt đầu nổi cơn tam bành.” Anh chỉ đứng im ở đó và lắng nghe.” Tôi không nói lại. Sau một lúc, tôi đi vào phòng khách. Khi tôi trở lại phòng khách, bà nói tôi, ‘Tamuz, bà xin lỗi đã đối xử với không phải với cháu’. Điều này chưa bao giờ xảy ra — chưa bao giờ. Tôi đã học được Nhẫn là gì. Đây là lối mà mọi người nên cử xử”
Trong quá khứTamuz buồn khổ vì bất kỳ tổn thất nào. Đôi khi anh cảm thấy anh đáng được hơn thế, nhưng đôi khi anh cảm thấy mình đã có quá nhiều hay chưa đủ tốt. Kể từ khi anh bắt đầu tập Pháp Luân Công, anh cảm thấy thanh thản. “Tôi đã nhận ra rằng tôi nên hài lòng với những gì mình có. Mọi thứ sẽ tiếp tục xảy ra theo cách mà nó nên phải thế. Sự khác biệt duy nhất là tôi thường hay suy nghĩ quá nhiều và làm cho bản thân tôi lo lắng. Tôi không còn nghĩ ngợi quá nhiều nữa. Tôi không còn cảm thấy áp lực. Tôi không còn muốn điều này hay điều nọ.Tôi vẫn đang làm mọi thứ mà tôi cần làm, nhưng tôi sẽ cố gắng làm tốt hơn”
Giảng rõ chân tướng để chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc
Lúc đầu Tamuz tập trung vào việc học Pháp Luân Công và không chú ý nhiều đến cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ. Khi anh càng đọc nhiều sự thật về cuộc bức hại đăng trên mạng lưới Minh Huệ, anh cảm thấy anh không thể ngồi đó và không làm gì cả lâu hơn nữa. “Sau một thời gian tôi nhận ra rằng tôi phải lập tức nói với gia đình tôi vì giờ tôi đã biết về cuộc bức hại. Đó là một bước lớn đối với tôi. Một ngày nọ, tôi nói với họ tất cả mọi điều trong bữa ăn tối. Tôi nói họ rằng tôi đã được hưởng rất nhiều lợi ích từ việc luyện tập Pháp Luân Công và tôi phải làm điều gì đó đối với cuộc đàn áp Pháp Luân Công tại Trung Quốc ”
Anh đã giải thích với gia đình và tất cả mọi người mà anh biết Pháp Luân Công là gì và về cuộc bức hại tàn bạo chống lại Pháp Luân Công đã và đang diễn ra tại Trung Quốc. Nhiều người đã hỏi Tamuz tại sao anh chỉ quan tâm đến Pháp Luân Công trong khi còn rất nhiều vấn đề trên thế giới. Anh nói, “Tại Israel, nhiều người Do Thái thường than phiền về những tổ chức chống Do Thái, ngay cả khi họ ở Đức, Nam Phi hoặc Mỹ. Điều đó làm họ buồn phiền, mặc dù họ ở cách xa Israel bởi vì họ chống lại người Do Thái. Tương tự như vậy , các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc cũng giống như tôi. Tất cả chúng tôi đều là các học viên Pháp Luân Công. Nếu tôi sống ở Trung Quốc, tôi có thể không có được một công việc tốt, tôi có thể không được phép đến trường học, hoặc tôi có thể bị ném vào một trại lao động cưỡng bức. Sẽ giống như vậy thôi. ”
Tamuz nói về Pháp Luân Công từ các quan điểm khác nhau, tùy thuộc vào người anh nói chuyện. Anh cố gắng để có nhiều người tìm hiểu về cuộc đàn áp Pháp Luân Công của ĐCSTQ. “Các học viên Pháp Luân Công không phải là muốn lôi kéo nhiều người hơn cũng tới tập Pháp Luân Công. Tôi sẽ mừng cho những ai muốn tập Pháp Luân Công, nhưng đó không phải là mục đích của tôi. Nếu bất cứ ai nghĩ rằng tôi đang bảo anh ta phải tập Pháp Luân Công, tôi nói rõ rằng đó không phải là những gì tôi đang cố gắng làm. Điều tôi muốn nói đến là nhân quyền. ”
Phơi bày áp lực của ĐCSTQ và tiếp tục phổ truyền sự thật về Pháp Luân Công
Tamuz luôn muốn có một cuộc triển lãm nghệ thuật quốc tế Chân-Thiện-Nhẫn tại trường Đại học Tel Aviv, nơi mà anh đang học để mọi người thông qua các tác phẩm nghệ thuật của học viên Pháp Luân Công, mà hiểu về Pháp Luân Công và việc đàn áp Pháp Luân Công diễn ra ở Trung Quốc. Vào tháng 3 năm 2008, Tamuz và một đồng tu được tổ chức sinh viên và giáo sư của họ cho phép đặt triển lãm nghệ thuật khoảng 2 tuần ở tiền sảnh của thư viện trung tâm trường đại học Tel Aviv.
Tuy nhiên, tổ chức sinh viên gọi anh vào tối ngày khai mạc và hỏi liệu anh có thể cung cấp bất kỳ bằng chứng nào về việc triển lãm nghệ thuật đã tổ chức ở các địa điểm gây chú ý trước đây không. Tamuz và các học viên cùng trường khác biết rằng có một số sinh viên và giảng viên đến từ Trung Quốc. Rõ ràng họ đã biết về cuộc triển lãm và đã thông báo với Đại sứ quán Trung Quốc, nói với Trường đại học và yêu cầu họ thu hồi giấy phép. Chính quyền Cộng sản Trung Quốc tài trợ cho học viện Khổng Tử của trường đại học. Nhiều trường đại học trên thế giới cũng có học viện Khổng Tử giống như vậy. Đây là một cách mà Đảng Cộng sản Trung Quốc tài trợ và thao túng các trường đại học.
Tamuz và một số học viên Pháp Luân Công khác bắt đầu ra sức nói chuyện với trường đại học để cố gắng tiếp tục cuộc triển lãm nghệ thuật. Tamuz nhớ lại ” Trước tiên, chúng tôi đi đến gặp hiệu trưởng, nhưng ông ấy thậm chí không tiếp chúng tôi. Chúng tôi bị đẩy sang một vị quản lý khác, người mà tuyên bố rằng ông không có trách nhiệm và đã đẩy chúng tôi cho người khác. Một lần chúng tôi thấy người phụ trách, chúng tôi nói chuyện với ông ấy và ông đã đồng ý cho chúng tôi một tuần, nhưng yêu cầu chúng tôi hiểu hoàn cảnh của ông ấy. Chúng tôi nói với ông ấy rằng điều đó là bất hợp pháp. Sau đó, ông ấy bắt đầu la mắng chúng tôi và đuổi chúng tôi ra khỏi văn phòng của ông ấy. Chúng tôi đã không có đủ cơ hội để thảo luận với các lãnh đạo nhà trường vì không ai muốn nói chuyện với chúng tôi. ”
Một tuần sau cuộc triển lãm nghệ thuật đã bị hủy bỏ. Nhưng Tamuz và sinh viên khác đã nhất quyết rằng họ không phải chấm dứt cuộc triển lãm nghệ thuật vì nó đã bị hủy bỏ do áp lực của ĐCSTQ.
“Thường xuyên có những cuộc diễu hành chống Do Thái ở gần trường đại học bởi vì họ muốn dân chủ hơn. Họ sẽ nói với chúng tôi một cách tự hào rằng chúng ta rất tự do. Việc một cuộc triển lãm nghệ thuật bị hủy bỏ là rất không bình thường.”
Họ quyết định nộp đơn khiếu nại hợp pháp chống lại trường Đại học Tel Aviv. Tamuz nói thêm rằng họ chẳng mong muốn gì hơn việc có cuộc triển lãm nghệ thuật diễn ra vào một tuần khác theo như hợp đồng đã thống nhất.
Họ quyết định nộp đơn khiếu nại bởi vì họ không muốn thấy điều tương tự xảy ra lần nữa. Tamuz giải thích, “Nếu ĐCSTQ biết rằng kế sách này có tác dụng thì họ sẽ tiếp tục lặp lại hết lần này đến lần khác. Nếu chúng ta cho họ thấy rằng điều này sẽ không có tác dụng thì họ không thể tiếp tục nữa. Ngoài ra, việc hiệu trưởng một trường đại học ở một nước dân chủ lại bị điểu khiển bởi một chính phủ ngoại quốc là không ổn. Nếu chúng tôi không có bất kỳ hành động nào, các tổ chức ở Israel có thể sợ mà không dám phối hợp với chúng tôi. Họ có thể lấy đó làm tham chiếu. ” Bên cạnh đó, Tamuz và nhiều học viên Pháp Luân Công khác tin tưởng rằng điều đó cũng sẽ là cơ hội tốt để có thêm nhiều người biết về Pháp Luân Công.
Vụ khiếu nại hợp pháp thu hút rất nhiều sự chú ý của giới truyền thông. Các học viên Pháp Luân Công thông báo cho nhiều tờ báo, đài truyền hình và đài truyền thanh về những gì đã và đang xảy ra với các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc. “ĐCSTQ đã gây ra một hiệu ứng đảo ngược. Lúc đầu, chỉ một vài nghìn sinh viên và các giảng viên xem triển lãm nghệ thuật, nhưng hiện nay hàng chục ngàn người biết về nó nhờ vào tin tức của các phương tiện truyền thông”
Trong suốt phiên tòa, trường đại học đã trình bày một lý do rất kỳ lạ. Tamuz nói, “Họ yêu cầu ngừng cuộc triển lãm nghệ thuật, ngay cả trước khi họ xem nó. Họ nói rằng họ đã nhận được email từ các sinh viên Israel tại Trung Quốc nói rằng cuộc triển lãm đã gây áp lực cho họ và khiến họ sợ. Tuy nhiên, trường đại học đã không đưa những email ra làm bằng chứng. Ngoài ra, họ đã không báo cáo việc này với cảnh sát hoặc cho bộ ngoại giao. Điều này khá kỳ lạ. ”
Sau hơn một năm kiện tụng, thẩm phán đã ra phán quyết rằng vì Đại sứ quán Trung Quốc đã tài trợ nhiều hoạt động tại trường đại học Tel Aviv, trường đại học đã nhượng bộ trước áp lực mà vi phạm quyền tự do biểu đạt của sinh viên bằng cách ngăn chặn cuộc triển lãm nghệ thuật. Thẩm phán cũng yêu cầu trường đại học bố trí cho cuộc triển lãm vào một tuần khác và phải trả 45.000 sheqels Israel cho các chi phí pháp lý.
Tamuz nói: “Thẩm phán nói rằng học viên Pháp Luân Công đã làm đúng. Ông ấy nói rằng việc làm của trường đại học là sai. Ông nói rằng họ đã đưa ra một quyết định do áp lực từ Đại sứ quán Trung Quốc. Điều này cho thấy điều đó không phải là chủ ý của trường. Họ đã hủy bỏ cuộc triển lãm vì áp lực từ phía Đảng Cộng sản Trung Quốc. ”
Bản án đã dẫn đến việc nhiều phương tiện truyền thông đưa tin hơn. Trong thực tế, toàn bộ phiên tòa đã khiến thêm nhiều người Israel chú ý đến Pháp Luân Công. Tamuz nói, “Trong thực tế, phiên tòa kết thúc đã tạo ra nhiều sự chú ý đối với Pháp Luân Công và triển lãm nghệ thuật .Nhiều người Israel đã chứng kiến sự tàn ác của ĐCSTQ và cách nó hành xử như thế nào. Họ không giải quyết vấn đề một cách cởi mở và hòa nhã. Thay vào đó, họ cố tạo ra thiệt hại. Điều này đã đem đến nhiều cơ hội cho cuộc triển lãm nghệ thuật của chúng tôi vì nhiều người đã nghe tin tức từ các phương tiện truyền thông. ”
Phiên tòa đã làm thay đổi thái độ của một luật sư nổi tiếng. Trước khi Tamuz và một học viên Pháp Luân Công đệ đơn khiếu nại, anh đưa ra ý tưởng của mình nhưng đã bị luật sư từ chối. Bà ấy nói, “Tại sao anh làm điều này? Anh không có cơ hội để thắng trong phiên tòa đâu”. Khi bà ấy nghe bản án, bà nhận xét: “Đó là một phép lạ Nó giống như một món quà vậy.” Tamuz nói, “Chúng tôi không kêu la hay có bất kỳ hành động nào khác. Chỉ là chúng tôi không chịu đầu hàng. Chúng tôi chỉ tiếp tục tuân theo lời dạy của Pháp Luân Công.”
Khi phiên tòa kết thúc, Tamuz đã tốt nghiệp Đại học Tel Aviv. Tuy nhiên, học viên Pháp Luân Công khác vốn đã đệ đơn khiếu nại cùng anh đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ từ các sinh viên và giáo sư. “Các sinh viên và giáo sư đã nói với họ (các học viên Pháp Luân Công) rằng họ đã đúng và rằng trường đại học lẽ ra không nên làm điều đó.”
Việc Tamuz đệ đơn khiếu nại là đúng đắn, vì vậy anh đã không có bất kỳ tâm sợ hãi hay lo lắng nào. “Nếu bạn biết điều bạn đang làm là đúng thì bạn sẽ tiếp tục làm điều đó.”
Tamuz và nhiều học viên Pháp Luân Công khác đã tham gia nhiều hoạt động địa phương để có cơ hội để nói với mọi người Pháp Luân Công là gì và phơi bày tội ác của ĐCSTQ chống lại Pháp Luân Công. Tamuz hy vọng rằng cuộc đàn áp Pháp Luân Công sẽ sớm kết thúc.
Tamuz nói, ” Nếu chế độ Cộng sản Trung Quốc thấy rằng những người bên ngoài Trung Quốc cũng biết về cuộc bức hại thì điều đó sẽ giúp chấm dứt cuộc đàn áp ở Trung Quốc . ĐCSTQ sợ rằng mọi người sẽ nghe được về những điều xấu mà nó đã làm. Việc tổ chức các sự kiện tạo cơ hội để giúp nhiều người hơn biết về Pháp Luân Công, biết rằng Pháp Luân Công là tốt và biết về cuộc đàn áp khủng khiếp. Nếu nhiều người hơn đến với những sự kiện này, thì khi đó tác động còn lớn hơn nữa. Tôi đang làm tất cả những gì tốt nhất có thể bởi vì tôi không thể ngồi ở đây mà không làm gì cả, tôi sẽ cảm thấy khó chịu nếu tôi biết những gì đã xảy ra ở Trung Quốc và tôi ngồi đó không làm gì hết ”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/1/19/找到正确的道路-235005.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/2/4/123020.html
Đăng ngày 04-03-2010; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản