Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 19-12-2021] Gần đây, hai cư dân ở thành phố Thiết Lĩnh, tỉnh Liêu Ninh đã bị kết án tù vì nâng cao nhận thức về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Bà Khâu Thiết Linh và bà Vương Kim Huy cùng tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.
Ngày 4 tháng 6 năm 2021, hai học viên bị bắt giữ vì phân phát tài liệu Pháp Luân Công. Cảnh sát đã tạm giữ hai xe máy điện của họ và tịch thu các sách Pháp Luân Công, ảnh chân dung Nhà sáng lập Pháp Luân Công và điện thoại di động của họ. Cảnh sát còn cưỡng chế chụp hình và lấy mẫu máu của họ.
Bà Khâu bị giam giam trong Trại tạm giam huyện Thiết Lĩnh. Sau đó khi phát hiện bà Vương bị sốt, họ đã nhốt bà trong một cát lồng sắt ở tầng hầm của trụ sở Công an quận Tân Thành. Các vụ bắt giữ của họ đã được phê chuẩn vào ngày 3 tháng 7.
Trước phiên toà ngày 26 tháng 10, gia đình bà Vương đã đi tới Nhà tù quận Ngân Châu vài lần và yêu cầu được đại diện cho bà trước toà. Chủ toạ từ chối nói chuyện hay trả lời điện thoại của gia đình. Khi gia đình nói chuyện với trợ lý của thẩm phán, anh ta không thể trả lời bất kỳ câu hỏi nào. Chỉ khi gia đình gọi điện lại cho thẩm phán vào trước ngày diễn ra phiên toà, ông ta mới trả lời điện thoại. Ông ta nói rằng cần phải có chữ ký của bà Vương vào lá đơn thì họ mới được đại diện cho bà.
Gia đình vội vàng đi tới trại tạm giam nhưng lính canh trực ban ở đó không cho phép bà Vương ký tên vào đơn đại diện đó, mà anh ta phải hỏi ý kiến cấp trên trước. Khi gia đình nhận được giấy xác nhận có chữ ký và đi tới toà án, thì toà án đã hết giờ làm việc.
Gia đình gọi điện cho thẩm phán và hỏi họ cần phải làm gì tiếp theo. Thẩm phán trả lời một cách thiếu kiên nhẫn: “Tôi chỉ có thể cho phép các vị tham dự phiên toà, còn các vị không thể biện hộ cho bà ấy.”
Vào lúc 7 giờ sáng ngày 26 tháng 10, người chồng ốm yếu ngồi xe lăn của bà Khâu đã nhờ người thân bắt taxi tới toà án trước 8 giờ sáng. Khi toà án mở cửa lúc 8 giờ 30 phút sáng, chấp hành viên toà án đã không cho ông vào trong. Luật sư xin chấp hành viên: “Khi tôi tới gặp thân chủ của mình, bà ấy liên tục hỏi thăm về chồng mình. Anh nên để họ được nhìn thấy nhau qua cuộc gọi video để bà ấy không phải lo lắng cho ông nữa”. Tuy nhiên toà án vẫn từ chối yêu cầu.
Luật sư của bà Khâu và bà Vương đã biện hộ vô tội cho họ. Các luật sư chỉ ra rằng thân chủ họ không làm hại tới bất kỳ ai hay gây hại gì tới xã hội khi tu luyện Pháp Luân Công. Tuy công tố viên Chu Hồng Bà đã cáo buộc họ “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”, nhưng ông ta không chỉ ra được điều luật cụ thể bị họ phá hoại và phá hoại như thế nào. Hơn nữa, ở Trung Quốc không có điều luật nào hình sự hóa Pháp Luân Công. Thay vào đó, các luật sư nói rằng chính cảnh sát mới là người có hành vi vi phạm pháp luật khi đánh đập các học viên trong khi tiến hành bắt giữ họ.
Luật sư tiếp tục nói rằng thân chủ của họ chỉ là những học viên Pháp Luân Công bình thường. Những cuốn sách cảnh sát tịch thu của họ chỉ là tài sản cá nhân, không phải để quảng bá Pháp Luân Công. Họ chỉ đơn thuần tu luyện Pháp Luân Công để trở thành người tốt và giữ gìn sức khoẻ. Tuy nhiên, họ bị bức hại vì thực hành các quyền cơ bản của mình. Luật sư nói với thẩm phán: “Họ yêu gia đình của mình, họ là đồng bào của ông, không phải là kẻ thù của ông. Hãy tha bổng cho họ.”
Bà Khâu và bà Vương tự làm chứng trong phần biện hộ của mình và kể lại việc họ đã được thụ ích ra sao tu luyện Pháp Luân Công. “Pháp Luân Công dạy người ta chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành người tốt. Chúng tôi phân phát tài liệu chỉ là để kêu gọi mọi người hướng thiện và đừng theo chính quyền cộng sản bức hại người tốt.”
Mặc dù công tố viên thừa nhận rằng Điều 36 của Hiến pháp Trung Quốc quy định rằng công dân Trung Quốc có quyền tự do tín ngưỡng và không có cơ quan chính phủ hay tổ chức xã hội nào được can thiệp hay phân biệt đối xử với tín ngưỡng của công dân, nhưng bà ta nhiều lần nhắc đến quyết định của Bộ Nội vụ về việc gán nhãn Hiệp hội Nghiên cứu Pháp Luân Đại Pháp là một tổ chức khí công bất hợp pháp vào ngày 22 tháng 7 năm 1999, sau khi hiệp hội này rút khỏi Hiệp hội Nghiên cứu Khí công Trung Quốc và đã giải thể.
Công tố viên còn nói rằng bà ta nhận được rất nhiều cuộc gọi và email (thư điện tử) từ cả trong và ngoài nước kêu gọi bà ta không tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công. Tuy không có bằng chứng, nhưng bà ta lại đổ lỗi rằng hai học viên này là người tổ chức việc gọi điện thoại, gây ảnh hưởng tới cuộc sống và công việc hàng ngày của mình.
Ngày 8 tháng 12, gia đình các học viên mới biết rằng bà Khâu bị kết án ba năm tù va 2.000 nhân dân tệ tiền phạt, còn bà Vương bị kết án tám tháng tù và 2.000 nhân dân tệ tiền phạt. Trước khi người thân của hai học viên được thông báo về phán quyết, bà Khâu đã kháng cáo vào ngày 7 tháng 12. Tại thời điểm viết bài, cả bà Khâu và bà Vương vẫn đang bị giam ở trong trại tạm giam thành phố Thiết Lĩnh.
Bài liên quan:
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/19/435035.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/12/26/197168.html
Đăng ngày 17-01-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.