Bài viết của một phóng viên Minh Huệ tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-09-2021] Giống như các chiến dịch chính trị trong lịch sử khác, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lại phát động một chiến dịch “xoá sổ” khác [một nỗ lực có tính sắp đặt để cưỡng bức từng học viên nằm trong danh sách đen của Chính phủ từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp]. Chiến dịch này đã gia tăng sự bức hại đối với các học viên Pháp Luân Công. Không chỉ các quan chức cấp cao của Uỷ ban các Vấn đề Chính trị và Pháp luật, Phòng 610, các cảnh sát, mà cả các nhân viên cộng đồng khu vực và làng xã, đã tham gia vào chiến dịch này.

Cùng lúc đó, trong khi phát chính niệm, nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp vẫn giảng chân tướng về Đại Pháp cho mọi người ở trung tâm thương mại, cửa hàng, trên phố, và nhiều nơi khác nữa. Kết quả là, chiến dịch “xoá sổ” đó đã suy yếu. Những người đã dính líu vào chiến dịch đó cảm thấy tội lỗi, đặc biệt khi mà cuối cùng họ đã hiểu ra sự thật. Chân tướng của Đại Pháp tựa như chiếc chìa khóa để đả khai khúc mắc trong tâm mọi người. Những kẻ dã tâm thì sợ hãi, và đang cố gắng chạy trốn khi chúng đối mặt với sự thật.

Những kẻ thủ phạm từ chối bị nhận dạng

Bài viết từ tỉnh Thiểm Tây

Vào ngày 7 tháng 9 năm 2021, ba người bất ngờ xuất hiện ở nhà tôi. Một người là lãnh đạo lực lượng an ninh vũ trang đã về hưu, và hai người còn lại một là công chức an ninh địa phương và một là Bí thư Đảng tại địa phương. Khi tôi hỏi tên của họ, tôi nhận ra có người đang ghi hình. Tôi đã yêu cầu họ tắt máy quay, và họ đã làm ngay. Khi tôi cố ghi hình khuôn mặt họ bằng điện thoại của mình, họ đã sợ hãi và che mặt.

Vị lãnh đạo lực lượng vũ trang đã về hưu bắt đầu trò chuyện bằng cách nói: “Gần đây chị vẫn ra ngoài đấy chứ? Chị vẫn luyện Pháp Luân Công phải không?” Tôi đáp: “Tu luyện Pháp Luân Công là quyền hợp pháp của mỗi công dân. Dù mọi thứ có thay đổi, nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ sẽ không bao giờ thay đổi.”

Tôi tiếp tục: “Pháp Luân Công thay đổi cuộc đời của người ta. Nhiều người tu luyện Pháp Luân Công, trong đó có cả những sinh viên và tiến sỹ có học vấn cao. Anh đã bao giờ nhìn thấy hay nghe thấy bất kỳ học viên Đại Pháp nào trộm cắp, cướp giật, hay giết người chưa? Anh đã bao giờ ghi nhận vấn đề nào như vậy chưa?” Họ có vẻ đồng tình. Tôi tiếp tục: “Thực ra, Pháp Luân Công đem lại bình an. Thế giới và cuộc sống này cần Pháp Luân Công. Dịch bệnh mà chúng ta đang phải đối mặt hiện nay là do đạo đức con người đã bại hoại.”

“Không nói gì thêm nữa,” vị lãnh đạo về hưu hét lên. “Pháp Luân Công là phản Đảng, phản xã hội. Cô mà còn tiếp tục nói như vậy nữa, cô sẽ buộc phải ký đấy.” Vị phụ trách an ninh địa phương nói thêm: “Nếu cô ký văn bản này, cô có thể luyện Pháp Luân Công ở nhà, mà như thế sẽ không ảnh hưởng đến con cái cô.” Tôi quả quyết nói với họ: “Một khi người nào đó có đức tin, người đó sẽ đối xử tốt với người khác, và trở nên vô tư. Con cái họ sẽ được hưởng lợi từ việc đó. Lời nói và hành động của tôi đều phù hợp với hiến pháp Trung Quốc. ĐCSTQ đã tuyên truyền sự dối trá và bịa đặt trong 22 năm rồi. Họ đang sợ bị diệt trừ. Họ cử các anh đến đây để làm cái việc bất hảo này. Các anh thực sự cần biết chân tướng về Pháp Luân Công.

Tôi tiếp tục: “Các anh đến đây để thực hiện cái gọi là chiến dịch “xóa sổ”. Các anh có thực sự biết ý nghĩa của chiến dịch này không? Nếu các anh có thể xóa được hết tất cả những bất công mà tôi đã phải chịu, bồi hoàn thiệt hại tài chính do lương của tôi bị giảm và khôi phục danh tiếng đã bị tổn hại của tôi, thì mới có thể gọi nó là xóa sổ được. Sau khi bị bức hại trong nhiều năm như thế, tôi không thể ký vào cái tài liệu “xóa sổ” này được.” Họ đã không nói được lời nào và vội rời đi.

Bí thư thôn: “Chị đã thuyết phục tôi”

Liên quan đến chiến dịch “xoá sổ”, những cán bộ địa phương đã đến nhà tôi mấy lần. Một người đàn ông và một phụ nữ đã xuất hiện tại nhà tôi vào tháng Tám. Người đàn ông là bí thư thôn còn người phụ nữ là một công chức chính quyền thành phố chịu trách nhiệm bức hại Pháp Luân Công.

Đầu tiên họ xác minh tên tôi. Tôi đáp: “Vâng, tôi đây, là một học viên Pháp Luân Công có đức tin mạnh mẽ.” Người phụ nữ bắt đầu lôi giấy tờ ra. Tôi ngăn bà ta lại bằng cách nói: “Xin đừng làm vậy. Tôi biết chị muốn gì ở tôi, nhưng tôi từ chối. Tôi đã từng bị bức hại trong tám tháng ròng và tôi sẽ không ký giấy tờ nào hết.” Bà ta nói: “Chị không nghĩ rằng ĐCSTQ đã cấp nhà cho chị sao?” “Không”, tôi đáp. “Chúng tôi chưa từng nhận một cái gì từ ĐCSTQ. Tôi kiếm được nó từ lao động của mình. Nếu ĐCSTQ không lấy mất nhà của tôi đã là tử tế lắm rồi.”

Rồi tôi đề nghị họ ngồi xuống và xin lỗi vì tôi có chút xúc động. Tôi nói tiếp: “Tôi chả có gì phải chống lại các vị cả. Tôi trở nên nhạy cảm khi các vị đã kéo dài cuộc bức hại này đến 22 năm rồi. Không lẽ là sai nếu ai đó lựa chọn để phát huy nhân cách tốt và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn sao?

“Pháp Luân Công đã được phổ truyền đến hơn 100 quốc gia trên toàn thế giới. Việc thực hành nó là hợp pháp tại Trung Quốc. Không có điều luật nào nói rằng Pháp Luân Công là có tội. Sách của Pháp Luân Công cũng hợp pháp. Các vị có thể kiểm tra Pháp lệnh số 50 về Quản lý Báo chí và Xuất bản năm 2011. Cựu Tổng bí thư ĐCSTQ Giang Trạch Dân bức hại Pháp Luân Công. Những hành động của ông ta là phi pháp và vi hiến. Để bôi nhọ Pháp Luân Công, ĐCSTQ đã dàn dựng vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn. ĐCSTQ cũng không cho phép các học viên Pháp Luân Công nói ra sự thật. Điều đó có hợp lý không?” Tôi hỏi.

Bầu không khí đã dịu xuống, và Bí thư thôn nói: “Nếu chị nói nữa, tôi sẽ bị chị thuyết phục đấy.” Tôi nói với người phụ nữ: “Chị đã bức hại Pháp Luân Công. Chị có tài liệu pháp lý nào để làm việc đó không?” Bà ta ngập ngừng rồi nói: “Có, tôi có.” Tôi nói, “Kể cả chị có cái tài liệu đó đi nữa, thì nó cũng phi pháp.” Bà ta khăng khăng, nói rằng không thể nào. “Điều 35 Hiến pháp đã quy định rõ về tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng, và tự do xuất bản. Tất cả các ấn phẩm do Pháp Luân Công phát hành ra đều hợp pháp.”

Tôi thấy mắt người đàn ông sáng lên và ông ta nói: “Chúng ta đi thôi.” Tôi đi cùng họ ra xe. Người đàn ông đã vẫy tay hai lần trước khi họ lái xe đi. Tôi biết ông ấy đã minh chân tướng.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/16/-430838.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/10/25/196315.html

Đăng ngày 17-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share