Bài viết của A Tuệ, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-07-2021] Người dân Trung Quốc đã có một cái Tết Nguyên đán 2020 rất lặng lẽ do đại dịch. Các ngôi làng bị phong tỏa, đường bị đóng, phương tiện vận tải hành khách và taxi bị tạm dừng.

Tháng 4, nhờ sự giúp đỡ của các học viên, tôi và con gái tôi đã có thể rời nhà ở vùng nông thôn và trở về thành phố. Những năm trước đó, tôi làm công việc bán hàng trên một xe bán đồ ăn sáng bên đường. Tuy nhiên, do đại dịch, chúng tôi quyết định ngừng bán đồ ăn sáng. Nhờ một người bạn giúp đỡ, tôi đã tìm được một công việc trong một khu dân cư mới xây dựng – công việc dọn dẹp.

Có trách nhiệm với công việc của mình

Trách nhiệm của tôi là dọn vệ sinh tòa nhà cao 17 tầng và một công viên nhỏ, vùng cây xanh xung quanh tòa nhà. Công việc của tôi là lau hành lang từng tầng mỗi ngày, và làm sạch ba cầu thang bộ cùng lan can mỗi tuần một lần. Tôi cũng chịu trách nhiệm giữ cho bãi cỏ và công viên nhỏ không có mảnh vụn và rác. Tôi vui vẻ với công việc mới của mình.

Ngoài công việc dọn dẹp của mình, tôi cần giám sát công nhân cải tạo [hoàn thiện căn hộ], người giao hàng, và chủ sở hữu căn hộ. Khu dân cư có quy định: công nhân cải tạo không được phép để cửa mở trong quá trình xây dựng, chứ chưa nói đến cắt vật liệu hoặc chất rác ngoài hành lang. Nếu làm vậy, họ sẽ bị phạt.

Hầu hết những người thợ đến cải tạo các căn hộ chung cư đều không biết điều này. Vì vậy, bất cứ khi nào tôi nhìn thấy chủ nhà và công nhân mới, tôi liên tục nói với họ về các quy định. Tôi nhắc họ từ góc độ của họ, nói rằng không dễ kiếm tiền, vì vậy xin đừng để bị phạt. Sau khi nghe tôi nói, họ thường gật đầu và nói: “Tôi biết bà là người tốt, và công việc của bà cũng không dễ dàng gì. Chúng tôi sẽ cố gắng không gây rắc rối.”

Đặt định cơ sở tốt để giảng chân tướng

Tôi cũng giúp đỡ những người giao hàng, khi họ làm việc không mệt mỏi cùng những giọt mồ hôi trên mặt. Tôi thường giúp họ một tay, và họ rất biết ơn.

Những tương tác này đã tạo nền tảng tốt để tôi giảng chân tướng về Đại Pháp cho họ. Đôi khi tôi không có đủ thời gian để giảng chân tướng, vì vậy tôi đưa cho họ những cuốn sách nhỏ và bùa hộ mệnh, và bảo họ hãy xem khi có thời gian.

Tôi cũng nói với họ rằng hãy ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo,” điều này sẽ giúp họ an toàn trước dịch Covid-19, vì Thần sẽ bảo hộ họ.

Đôi khi tôi đi bộ xung quanh nhà để xe ở tầng hầm và dọn dẹp rác nếu có, trong khi hát các bài hát do đệ tử Đại Pháp sáng tác. Nếu có công nhân, tôi giảng chân tướng và thuyết phục họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Theo thời gian, chỉ cần họ nghe thấy tôi hát trong tòa nhà, họ sẽ dừng công việc của mình lại. Một số người tán thưởng, những người khác khen ngợi các bài hát, và một số người khác đề nghị tôi tham dự một cuộc thi hát.

Một số người hỏi tôi: “Tại sao mỗi ngày bà đều vui vẻ vậy?” Sau đó, tôi nhân cơ hội để nói với họ về trải nghiệm của mình và những cải biến ở cả thân tâm sau khi tôi bước vào tu luyện.

Tôi còn nói với họ chân tướng về Đại Pháp, tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ, v.v… Cuối cùng, tôi cũng nói với họ rằng Thần Phật đang bảo hộ tôi, đó là lý do tại sao tôi hạnh phúc.

Đối đãi với những tình huống gây khó chịu

Đôi khi họ giơ ngón tay cái tỏ ý tán thưởng, và tôi biết rằng lòng từ bi của đệ tử Đại Pháp đã khiến họ cảm động.

Đôi khi những việc gây khó chịu cũng xảy ra. Mọi người đi tiểu tiện, đại tiện ở một số góc khuất hoặc trên sân thượng.

Bất cứ khi nào nhìn thấy “chất thải”, tôi sẽ dọn dẹp nó. Lúc đầu, tôi miễn cưỡng làm điều đó vì tôi cảm thấy ghê tởm, thậm chí tôi còn nghĩ rằng những người này thật vô đạo đức.

Tuy nhiên, sau khi hướng nội, tôi coi mình như một người tu luyện và nghĩ rằng tôi không nên đổ lỗi cho mọi người về những gì họ đã làm. Không có nhà vệ sinh trong khu vực chung, và có lẽ họ thực sự không thể cầm được nữa. Tôi nghĩ rằng điều này nhằm mục đích giúp tôi buông bỏ tâm sợ phiền phức, sợ bẩn.

Tôi có chín đồng nghiệp trong khu dân cư này, và họ đều lớn tuổi hơn tôi. Tôi chưa bao giờ làm việc với nhiều đồng nghiệp như vậy. Mối quan hệ rất phức tạp, những xích mích và xung đột giữa chúng tôi thường xuyên nổi lên. Tôi thường nghe thấy có tiếng chửi rủa trong phòng thay đồ.

Giữ tâm bất động

Tuy nhiên, tôi không bị dao động và vẫn thiện đãi mọi người. Trong lúc mâu thuẫn, tôi sẽ hát cho họ nghe, và những người chửi bới thường cảm thấy xấu hổ nếu tiếp tục.

Ngoài việc làm tốt công việc của mình, tôi còn giúp đỡ những công nhân vệ sinh khác, cọ rửa và làm sạch những nơi họ không thể tiếp cận, giúp họ sửa chữa cây lau nhà. Tôi giúp giải quyết các vấn đề cho đồng nghiệp và tiết kiệm tiền cho công ty.

Được khen ngợi

Khi một đồng nghiệp nghỉ làm, tôi đã giúp dọn dẹp khu vực mà bà ấy phụ trách. Đối với tất cả những gì tôi đã làm, tôi nhận được sự nhất trí khen ngợi từ đồng nghiệp và công ty.

Sau khi biết tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, họ rất vui khi được làm việc cùng tôi. Khi tôi bước vào phòng thay đồ, trước khi tan sở, họ mỉm cười và nói: “Chúng tôi biết khi bà đang đến.”

Điều này là do họ có thể nghe thấy tiếng hát của tôi từ xa khi bước vào phòng thay đồ. Điều này giúp tôi dễ giảng chân tướng cho họ và khuyên họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó – một số người đã thoái.

Những người không minh bạch chân tướng sẽ hỏi tôi những câu hỏi về Pháp Luân Đại Pháp, và lý do tại sao họ nên thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Tôi đã trả lời tất cả các câu hỏi của họ.

Bất cứ khi nào họ có mặt, họ sẽ muốn tôi hát cho họ nghe. Theo thời gian, mối quan hệ giữa các đồng nghiệp của tôi trở nên hài hòa, và bầu không khí trong phòng thay đồ trở nên yên bình; thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng cười.

Có lần, tôi đến khu vực làm việc của một đồng nghiệp và hát một bài hát trong khi giúp bà ấy lau sàn. Sau đó, bà ấy không tìm thấy cây lau nhà của mình, nên đã hỏi một thanh niên tung tích cây lau nhà.

Cậu thanh niên trẻ nói với bà rằng: “Một phụ nữ khoảng 30 tuổi đội mũ và hát đã lấy nó.” Đồng nghiệp của tôi lập tức biết rằng tôi lại đang giúp bà.

Tôi biết bà ấy không cảm thấy khỏe vì vài ngày trước bà bị đau thắt lưng, vì vậy tôi đến giúp bà. Bà đã theo tiếng hát và tìm được tôi.

Bà mỉm cười nói: “Người thanh niên đó nói bà ngoài 30 tuổi.” Cả hai chúng tôi đều cười.

Vào thời điểm một năm trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, khi ấy tôi mới ngoài 30 tuổi, có người đã hỏi tôi: “Bà ngoài 50 tuổi rồi phải không?”

Lợi ích nhận được từ Đại Pháp

Lúc đó, cuộc sống khó khăn, cộng với bệnh tật hành hạ, cơ thể tôi có biểu hiện lão hóa sớm. Năm 1998, tôi may mắn gặp được Pháp Luân Đại Pháp.

Chỉ vài tháng sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đã khỏi tất cả bệnh tật, bao gồm chứng viêm phế quản đã hành hạ tôi nhiều năm, cũng như nhiều vấn đề sức khỏe đau đớn và suy nhược khác.

Tôi đã không dùng bất kỳ loại thuốc nào trong hơn 20 năm, và tôi đã tận hưởng niềm vui khỏe mạnh và hạnh phúc. Bây giờ tôi đã 52 tuổi, và khi mọi người nhìn thấy tôi, họ nói rằng tôi chỉ ngoài 30 tuổi.

Điều này đúng như Sư phụ đã giảng:

“Thân thể biểu hiện sự lùi lại hướng về tuổi trẻ con người…” (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân)

“Công pháp tính mệnh song tu, từ ngoài mà quan sát người ta cảm thấy như trẻ ra nhiều tuổi; cá nhân nhìn bề ngoài khác nhiều so với tuổi thực tế.” (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân)

Con xin cảm tạ Sư phụ tôn kính! Cảm ơn sự từ bi của Ngài!

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/29/427126.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/9/10/195003.html

Đăng ngày 08-11-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share