Bài viết của Lý Huệ Dung, phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 27-09-2021] Sau ba sự kiện thành công từ ngày 17 đến ngày 19 tháng 9, Hội nghị Thượng đỉnh Thế giới về Đấu tranh và Phòng chống Cưỡng bức Thu hoạch Nội tạng bắt đầu phiên họp thứ tư vào ngày 24 tháng 9 với chủ đề “Sự im lặng và tự kiểm duyệt của giới truyền thông về tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng”.

Hội nghị có sáu phiên họp, do năm tổ chức phi chính phủ đồng tổ chức, bao gồm Hiệp hội các Bác sỹ chống Cưỡng bức Thu hoạch Nội tạng (DAFOH, Mỹ), Tổ chức Tự do Lương tâm (CAP Freedom of Conscience ở Châu Âu), Hiệp hội Chăm sóc Quốc tế về Cấy ghép Nội tạng Đài Loan, Hiệp hội Cấy ghép Đạo đức Hàn Quốc (IAEOT), và Hiệp hội Nghiên cứu Du lịch Cấy ghép (Nhật Bản).

Một số diễn giả khách mời đã phát biểu trong phiên họp thứ tư, trong đó có ông Maurice Droin (nhà kinh tế và nhà báo người Pháp), ông Marco Respinti (nhà báo và nhà viết tiểu luận người Ý), bà Zoé Valdés (nhà báo và tác giả), và bà Chang Chin-Hwa (giáo sư báo chí).

Nhà báo Pháp: Đi tìm sự thật

Ông Maurice Droin là một nhà kinh tế và nhà báo người Pháp, từng làm việc cho Bộ Quốc phòng Pháp. Ông cho biết, nạn thu hoạch nội tạng sống của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là tội ác chống lại loài người. Nhưng các hãng truyền thông chính thống của phương Tây đã im lặng về vấn đề này. Đó là do sự cám dỗ về tài chính, sự xâm nhập ý thức hệ và chính sách ngoại giao kiểu chiến binh sói của ĐCSTQ.

9b91494f97e2936f5e791d03ae81ee0d.jpg

Ông Maurice Droin, nhà kinh tế và nhà báo người Pháp, nói về ảnh hưởng của ĐCSTQ

Ông Droin cho hay, vào tháng 6 năm nay, 12 chuyên gia nhân quyền của Liên Hợp Quốc đã công bố một báo cáo về hoạt động thu hoạch nội tạng của ĐCSTQ. Báo cáo không chỉ xác nhận tội ác thu hoạch nội tạng của ĐCSTQ mà còn phát hiện ra rằng cái gọi là “tội trạng” duy nhất của các nạn nhân của tội ác này là họ mang hệ tư tưởng khác với ĐCSTQ. Báo cáo này được xây dựng nhờ nỗ lực lớn của các chuyên gia sau khi vượt qua rất nhiều khó khăn để có được bằng chứng về nạn thu hoạch nội tạng. Song, hãng thông tấn Agence France-Presse của Pháp, sau khi xem xét, đã quyết định không công bố báo cáo này, và còn tự kiểm duyệt [tránh nhắc đến vấn đề này].

Không chỉ vi phạm nhân quyền nghiêm trọng ở Trung Quốc, ĐCSTQ còn thao túng các phương tiện truyền thông cả trong và ngoài nước để che đậy tội ác của nó. Vì thế mà tội ác thu hoạch nội tạng vẫn chưa được báo cáo đầy đủ.

Trong bài phát biểu của mình, ông Droin cho biết: “Tình trạng kiểm duyệt báo chí Trung Quốc ở Trung Quốc là chuyện ‘bình thường’ vì chỉ những bài phát biểu được Đảng Cộng sản phê duyệt mới được đăng. Nhưng kiểm duyệt báo chí phương Tây ở các quốc gia tự cho mình là dân chủ có phải là điều bình thường chăng?”

Từ lâu, ĐCSTQ đã thâm nhập vào xã hội phương Tây thông qua tuyên truyền, trả tiền cho truyền thông để đăng các bài báo của nó, rồi tác động đến việc hoạch định chính sách của các nước. Vì thế mà các bác sỹ, quan chức dân biểu, và các nhà lập pháp nhắm mắt làm ngơ trước những vụ vi phạm nhân quyền ở Trung Quốc.

Ông Droin khuyến nghị mọi người chú ý đến các hãng truyền thông độc lập như The Epoch Times và NTD, cả hai đều nhằm mục đích đưa tin không bị kiểm duyệt về ảnh hưởng của ĐCSTQ. Những nỗ lực của hai cơ quan truyền thông này có ý nghĩa quan trọng, bởi vì “tìm kiếm và phát hiện ra sự thật là rất có ích, sau đó bạn sẽ có thể đánh giá được tầm quan trọng của việc bảo vệ quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí mà hiện đang bị nô lệ hóa”.

Nhà báo là cơ quan giám sát của xã hội

Ông Marco Respinti là một nhà báo và nhà viết tiểu luận chuyên nghiệp ở Ý, cũng là Giám đốc Phụ trách của ấn phẩm học thuật quốc tế Bitter Winter, chuyên đưa tin về các vấn đề tự do tôn giáo và nhân quyền. Ông nhận định: “Báo chí là cơ quan giám sát của nền dân chủ, không ngừng hoạt động vì mục đích vì một xã hội tốt đẹp hơn. Điều này càng đúng trong trường hợp báo chí điều tra các quốc gia độc tài, nơi mà tin tức giả và bạo lực là bánh mì hàng ngày.”

Chẳng hạn như ĐCSTQ, nó không chỉ tiêu diệt mọi tôn giáo, mà còn giam giữ và tra tấn các nhóm tín ngưỡng, cả về thể chất lẫn tinh thần. Ông cho biết hoạt động thu hoạch nội tạng của ĐCSTQ đã kéo dài mấy thập kỷ nay, và nạn nhân chính là các học viên Pháp Luân Công. Các dân tộc thiểu số khác cũng trở thành mục tiêu như người Duy Ngô Nhĩ, người Tây Tạng và người theo đạo Cơ Đốc giáo.

b1e2aa1146e611fd6b860b25e0cda703.jpg

Ông Marco Respinti, một nhà báo, nhà viết tiểu luận chuyên nghiệp ở Ý, nói về trách nhiệm của các nhà báo

Ông nói rằng ĐCSTQ đã che đậy nhiều tội ác của nó, thậm chí còn phái các quan chức đi tuyên truyền dối trá trên các diễn đàn quốc tế. Lấy các học viên Pháp Luân Công và người Duy Ngô Nhĩ làm ví dụ. ĐCSTQ dán nhãn những người dám nói lên sự thật này là “những kẻ dối trá”. Khi không thể che đậy tội ác của nó trước bằng chứng hiện hữu, ĐCSTQ sẽ tìm lý do để “biện minh” cho những hành động của nó và tránh sự can thiệp của cộng đồng quốc tế.

Đáng tiếc là, một số nhà báo đã nhượng bộ ĐCSTQ vì áp lực. Khi truyền bá lại những dối trá của ĐCSTQ, họ đã khiến tình hình ở Trung Quốc tệ đi khi ĐCSTQ leo thang đàn áp gây ra cái chết cho nhiều người hơn. Thực ra, nhà báo không thể nhìn nhận những gì ĐCSTQ nói trên bề mặt được. Chẳng hạn, mặc dù chính quyền này tuyên bố nội tạng cấy ghép đã được sự đồng ý của người hiến tặng, song số ca cấy ghép lại vượt xa số người hiến tặng đã đăng ký.

Ông Respinti giải thích: “Nhà báo không phải là thám tử, nhưng với công việc của họ, họ có thể tiến hành một số biện pháp điều tra; nhà báo không phải là thám tử, nhưng họ có thể cung cấp các dữ kiện mà các thám tử có thể sử dụng phần nào. Nhà báo thậm chí không phải là người dẫn hướng tinh thần, nhưng khi làm đúng trong công việc của mình, họ có thể đưa ra hướng dẫn giúp nuôi dưỡng phần nào tâm hồn của con người. Chúng ta hãy khôn ngoan tránh xa những nhà báo chỉ biết tuyên truyền, còn những nhà báo giỏi ít nhất cũng có thể tránh đầu độc tâm hồn độc giả của mình.”

Là một nhà báo chuyên nghiệp, ông khuyến nghị các nhà báo khác phối hợp để xây dựng một kho thông tin và báo cáo về tội ác thu hoạch nội tạng. Ông cũng khuyến khích họ thảo luận cởi mở về độ tin cậy của những thông tin này và phản ứng của ĐCSTQ. Những nỗ lực này sẽ giúp chấm dứt việc giết hại những sinh mạng vô tội ở Trung Quốc.

Chấm dứt tội ác

Bà Zoé Valdés là một nhà báo, tác giả, và nhà điện ảnh đến từ Cuba. Bà tuyên bố: “Tôi dành toàn bộ tâm huyết vào các tác phẩm của mình và với tư cách một nhà báo, tôi đang và sẽ tố cáo những tội ác đối với những người bất đồng chính kiến mà bị trừng phạt, tra tấn và giết hại vì niềm tin của họ”, đồng thời chỉ ra rằng phần lớn nạn nhân là các học viên Pháp Luân Công và người Duy Ngô Nhĩ: “Những hành vi phạm tội này phải lập tức chấm dứt.”

bed2c44e6b1bf022daeae69b35a187fc.jpg

Bà Zoé Valdés, nhà báo và tác giả, kêu gọi chấm dứt tội ác của ĐCSTQ

Bà nói ĐCSTQ đã phạm mọi loại tội ác chống lại loài người, nó đã cố gắng che đậy và khiến mọi người bỏ qua hoặc quên đi những tội ác đó. Bất kỳ người trí thức và nhà báo nào có lương tâm cũng cần phải lên án ĐCSTQ và hối thúc nó chấm dứt những tội ác đó.

Như với tội ác thu hoạch nội tạng của ĐCSTQ, thay vì phản đối, các phương tiện truyền thông chính thống thực ra lại đang bênh vực họ. Các chuyên gia nhân quyền tại Liên Hợp Quốc đã tuyên bố rằng họ đã có được một báo cáo đáng tin cậy về hoạt động thu hoạch nội tạng của ĐCSTQ và tội ác này rất bí mật. Khi đưa tin về thông tin này, nhiều hãng truyền thông lại thêm một câu rằng ĐCSTQ đã phủ nhận tội ác đó.

Bà Valdés chỉ ra rằng ĐCSTQ thậm chí còn cấm bất kỳ ai vào Trung Quốc để tiến hành điều tra độc lập. Bà cho biết độ tin cậy của nhiều hãng truyền thông tin tức là rất đáng ngờ. Thay vì lên án kẻ xấu và điều tra sự thật, họ chỉ lặp lại những lời dối trá của ĐCSTQ.

Cuối cùng, bà nói thu hoạch nội tạng là một tội ác nghiêm trọng của ĐCSTQ. Khi một số kênh truyền thông chính thống không đưa tin, che đậy hoặc bảo vệ ĐCSTQ, họ chính là đang hoạt động như những đồng minh của nó.

Nhiệm vụ của Thế giới Tự do Truyền thông

Bà Chang Chin-Hwa, Giáo sư của Viện Báo chí Cao học của Đại học Quốc gia Đài Loan, cho biết nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng của ĐCSTQ đã tồn tại nhiều năm nay và vẫn đang tiếp diễn. Hơn nữa, các học viên Pháp Luân Công là nguồn cung cấp nội tạng chính; đây là một phát hiện chính do Tòa án Trung Quốc (China Tribunal) công bố vào tháng 6 năm 2019.

ebf1609d409f431f9ee9b9fd9d560300.jpg

Bà Chang Chin-Hwa, giáo sư báo chí, cho biết chúng ta không thể lờ đi thực tế rằng nội tạng được bán như hàng hóa

Bà cho biết Tòa án đã hỏi về một số bệnh viện Trung Quốc trong quá trình điều tra và hay biết rằng một số nội tạng là của các học viên Pháp Luân Công, và gần đây đã phát hiện ra rằng các học viên Pháp Luân Công là nguồn nội tạng chính. Tòa án Trung Quốc có trích dẫn một báo cáo mới được công bố về phát hiện rằng có những người bị giết theo yêu cầu để lấy nội tạng. Báo cáo cho rằng ĐCSTQ đã phạm tội ác chống lại loài người, mặc dù Bắc Kinh liên tục phủ nhận.

Các cuộc điều tra cho thấy đây là tội ác diệt chủng từ cấp tối cao xuống với động cơ tài chính. Ngoài ra, Tòa án cho biết người Duy Ngô Nhĩ và người Tây Tạng cũng có thể bị ngược đãi nghiêm trọng. Mặc dù đây là một tội ác lớn và nghiêm trọng nhưng hầu như không có kênh thông tin chính thống nào đưa tin.

Bà Chang cũng trích dẫn báo cáo mà ông Droin đã đề cập đến của Liên Hợp Quốc do 12 chuyên gia nhân quyền thực hiện. Bà cho biết bà đã bị sốc bởi những phát hiện và đau lòng khi hầu như không có hãng truyền thông chính thống nào đưa tin về báo cáo này. Ở Đài Loan, chỉ có Thông Tấn Xã Trung ương đăng bài báo của nhân viên của họ ở Geneva. Bài báo có tiêu đề “Các chuyên gia nhân quyền của Liên Hợp Quốc sốc trước nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng nhắm vào các nhóm thiểu số ở Trung Quốc. Bắc Kinh giận dữ bác bỏ.”

Mặc dù tiêu đề bài báo tỏ ra đây là một báo cáo trung lập, song nó đã thực sự làm mất uy tín các phát hiện của các chuyên gia nhân quyền của Liên Hợp Quốc và đánh lừa độc giả. Bà Chang nói rằng câu “Bắc Kinh giận dữ bác bỏ” gây ấn tượng rằng báo cáo của Liên Hợp Quốc có thể gây tranh cãi, thậm chí thiếu độ tin cậy. Khi làm vậy, các hãng truyền thông đang che đậy sự thật và để tội ác tiếp diễn.

Bà Chang cho hay, vấn đề không chỉ nằm ở các nhà báo hay các hãng truyền thông. Nhiều học giả và chuyên gia Trung Quốc đã phát hiện ra rằng ĐCSTQ đã dùng tiền để mua quyền lực hòng kiểm soát thế giới, từ các doanh nghiệp, ngành công nghệ, công nghiệp giải trí, xuất bản, học thuật cho đến truyền thông tin tức. Do đó, các hãng truyền thông có quan hệ với thị trường Trung Quốc đều bị ảnh hưởng.

Bà cũng kêu gọi mọi người ủng hộ các hãng truyền thông độc lập luôn trung thực với nguyên tắc làm báo như The Epoch Times và NTD Television. Chúng ta đã học được từ lịch sử rằng những vi phạm nhân quyền nghiêm trọng cần phải được phương tiện thông tin đại chúng chú ý. Khi phơi bày sự thật, chúng ta có thể giúp chấm dứt tội ác sớm hơn.

Bà nhắc lại rằng truyền thông có trách nhiệm ngăn chặn tội ác buôn bán nội tạng vì lợi nhuận của ĐCSTQ.

Kết luận, bà Chang bày tỏ hy vọng rằng nhiều hãng truyền thông có thể “khôi phục và tuân thủ đạo đức nghề nghiệp” và “tiết lộ sự thật để chúng ta có thể ngăn chặn tội ác càng sớm càng tốt”.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/9/27/431930.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/9/30/195976.html

Đăng ngày 03-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share