Bài của một đệ tử tỉnh Sơn Đông

[MINH HUỆ 15-12-2006]

Tôi có đọc nhiều câu chuyện ngạc nhiên trên “Tuần báo Minh Huệ” về việc giải quyết những sự chạm trán nguy hiểm trong chứng thực Pháp bằng chính niệm chính hành. Tôi cũng nhắc lại một vài ví dụ xảy ra với những đệ tử ở nơi tôi làm việc trong khi họ đang làm ba việc và đi theo quá trình Chính Pháp của Sư phụ. Vì vậy tôi muốn soạn một bài liên quan đến những câu chuyện này. Tuy nhiên, vì những trở ngại tinh thần khác nhau tôi đã không thể bắt đầu. Tôi biết rằng nếu tôi không viết bài này, tôi sẽ có lỗi với cả Sư phụ từ bi của chúng ta và những bạn đồng tu. Giờ tôi cố gắng xua tan những trở ngại tinh thần của mình và chia sẻ những câu chuyện với mọi người. Tầng của tôi có hạn chế vì vậy xin chỉ ra những hiểu biết không thích hợp.

Những đệ tử ở nơi làm việc của chúng tôi luôn làm tốt công việc như một nhóm. Làm ba việc kể từ khi cuộc bức hại bắt đầu năm 1999, chúng tôi chia sẻ kinh nghiệm và học Pháp cùng nhau, phân phát tài liệu giảng rõ sự thật, giảng rõ sự thật, và giúp người dân thoái Đảng và những tổ chức liên quan. Chúng tôi có thể làm tốt cả khi riêng lẻ hay một nhóm hợp nhất. Chúng tôi đã phối hợp với nhau tốt. Vẫn còn có một vài tình trạng yếu kém trong sự tu luyện của chúng tôi, và chúng tôi đã tìm thấy một số khe hở trong sự tu luyện cá nhân và đã chạm trán với một vài tình huống nguy hiểm. May mắn thay, chúng tôi vẫn an toàn vượt qua bằng chính niệm của toàn bộ nhóm.

Một buổi sáng năm 2001, đệ tử A đưa một số tài liệu giảng rõ sự thật tới một người bán hàng ở địa phương. Khi cô rời đi, người bán hàng đã báo cô với cảnh sát. Cảnh sát chặn đệ tử A lại trên đường cô về nhà. Năm 2002, đệ tử B và C tới những ngôi làng ở địa phương để phân phát tài liệu. Họ bị phát hiện và đã bị bắt. Các đệ tử A và B đã trở thành đối tượng để “Chuyển hoá” bởi các lãnh đạo nơi họ làm việc, nhưng họ đã sử dụng chính niệm để bảo vệ bản thân. Khi đệ tử A và B bị bắt giam, chúng tôi luôn có các đệ tử đến thăm họ một cách đường đường chính chính. Chúng tôi an ủi họ và khuyến khích họ ra ngoài với chính niệm, và chúng tôi cũng phát chính niệm cho họ. Những tên lính canh đã bối rối, họ không hiểu tại sao chúng tôi không sợ. Một người đàn ông ở Cục An ninh công cộng đã nghe về điều này và bình luận, “Trong những nhóm khác, khi một người bị bắt giam, những người khác sẽ hoảng sợ và sẽ không dám để cảnh sát biết đến họ bằng việc đến thăm những đệ tử đã bị bắt! Tôi sẽ thích kiểm tra những người trong số này.” Cuối cùng, ông ta đã không có cơ hội gặp bất cứ ai trong số chúng tôi.

Vào mùa thu năm 2003, một đệ tử bị can nhiễu vì cô đã không chú tâm vào việc phát Chính niệm và không thanh lý tư tưởng. Khi cô ra ngoài để phân phát những tài liệu giảng rõ sự thật, cô đã bị bắt. Đơn vị công tác của cô mang cô trở lại và giam cô trong một phòng nhỏ. Khi những đệ tử khác nghe tin này, họ lập tức nói cho mọi người biết để phát chính niệm hàng giờ. Cũng vào lúc đó, lý trí của cô thanh tỉnh và vì vậy cô không hợp tác với những nhà chức trách cũng như từ chối yêu cầu gia đình nộp tiền bảo lãnh cũng như không ký vào biên bản lời khai. Thay vào đó, khi có cơ hội, cô phát chính niệm và giảng rõ sự thật với cảnh sát. Họ quyết định đưa cô tới trung tâm tẩy não ba ngày sau đó. Đêm sau khi cô bị bắt, một cơn đau dữ dội đã đánh thức cô và cô yêu cầu giám ngục mở cửa cho cô đi vệ sinh. Từ lúc cô bị bắt, cô biết rằng cô sẽ không bao giờ đi theo sự sắp đặt của họ và đã đi ra. Trên đường quay trở về phòng nghỉ, cô kiểm tra môi trường xung quanh. Bức tường quá cao để cô trèo qua. Cô quay lại trạm gác, nhưng sau đó cô thấy rằng cánh cửa mở và không có ai ở bên ngoài sân. Đột nhiên cô nhận ra rằng Sư phụ đang giúp cô rời đi, và cô đã rời đi không lưỡng lự. Một đệ tử khác nói, “Vào thời điểm đó, lúc 12h, tôi đang phát chính niệm khi tôi nhìn xuyên qua thiên mục của mình thấy cánh cửa đã mở, vì thế tôi bảo cô ấy nhanh chóng rời đi.” Những điều kỳ diệu này là sự bảo vệ và chăm sóc từ bi của Sư phụ và sức mạnh của chính niệm từ những đệ tử khác.

Tháng bẩy này, những người từ Cục an ninh công cộng và Phòng 610 tới nơi làm việc của tôi và lừa anh ấy đến phòng cảnh sát và bắt anh ấy đưa đi. Họ đưa anh tới một trung tâm tẩy não. Tất cả các đệ tử cùng nhau phát chính niệm mạnh mẽ. Những đệ tử từ những nơi khác và sống gần trung tâm tẩy não phát chính niệm ở gần đấy. Đệ tử này kiên định giữ vững niềm tin của mình và không bao giờ hợp tác với tà ác, thậm chí phản đối bằng tuyệt thực. Một số đệ tử nhìn thấy tà ác bị tiêu trừ và phân huỷ trong một chất lỏng màu đen và rơi xuống đất như những giọt mưa lớn. Điều đó chứng thực rằng trường mạnh mẽ của chính niệm sẽ đánh bại tà ác. Người đệ tử được trả tự do vào buổi chiều của ngày thứ tám.

Có một vài ví dụ tương tự. Chẳng hạn như, em gái của đệ tử A bị bắt và kết án ba năm ở trại cưỡng bức lao động Wangcun. Đệ tử A và chồng của cô phát chính niệm mọi giờ hàng ngày. Em gái cô bị giam 20 ngày và rốt cục được trả tự do từ trại lao động.

Tiếp theo là một vài câu chuyện có thật khác tôi muốn chia sẻ.

Vào mùa xuân năm 2003, Đệ tử D và một số người khác tới môt ngôi làng để phân phát tài liệu giảng rõ sự thật. Phần lớn thời gian đó là an toàn. Không có tiếng chó sủa và họ phân phát tài liệu qua hơn nửa ngôi làng, và D đi tới khu vực nơi ở của một gia đình và để những tài liệu vào trong sân. Đúng lúc đó, một con chó to xông ra và ngoạm vào chân cô. Cô đã không sợ và ngay lập tức phát chính niệm. Con chó sủa yếu ớt và há miệng ra, và sau đó cúi đầu xuống đi vào trong sân. Cô sờ vào chân và thấy chân mình không bị thương. Thậm chí không có một vết răng in lên mặc dù có một vết bẩn ướt trên ống quần cô. Cô rời đi an toàn và tiếp tục phân phát tài liệu giảng rõ sự thật.

Vào thời điểm khác D đi phân phát tài liệu giảng rõ sự thật, cô tìm thấy một vị trí cao để treo một tấm áp phíc giảng rõ sự thật. Lúc cô cẩn thận gắn tấm áp phíc, một người đàn ông tới đằng sau cô và vỗ nhẹ vào vai cô. Ngay lập tức cô lập chưởng phát chính niệm. Người đàn ông ngạc nhiên và chạy mất.

Có hai cuộc chiến giữa Chân chính và tà ác vào mùa thu năm 2005. Những thế lực đem rất nhiều bài thơ và hình vẽ tà ác để đả kích Sư phụ và Đại Pháp, sau đó dán chúng lên tường của một toà nhà cao hai mét và dài 13 mét. Các đệ tử lo lắng bàn luận làm thế nào để bài trừ sự công kích này và ngăn chặn những tài liệu đầu độc người dân. Vào 11h đêm, một đệ tử đi tới chỗ bức tường. Vẫn còn một vài xe cộ vào lúc đó khi anh bắt đầu xé những tài liệu công kích. Tờ giấy dầy và khó xé. Vào lúc bắt đầu, anh sử dụng móng tay của mình để bóc nó ra. Nhưng với càng ngày càng có nhiều giấy bóc ra, anh có thể bóc chúng ngày càng nhanh. Anh biết rằng Sư phụ đã củng cố và giúp đỡ mình. An cảm thấy rất vui vì anh đã quên đi thực tế rằng anh đã rất mệt. Sau khi gỡ sạch những bài thơ và hình vẽ tà ác, anh kiểm tra thời gian và thấy rằng chỉ mất có nửa giờ đồng hồ.

Các thế lực không thừa nhận sự thất bại của chúng. Chưa đến hai tuần sau, chúng đặt những hình vẽ tà ác bên trong hơn 80 khung ảnh lớn và đặt chúng dọc theo vỉa hè. Rất nhiều người đi bộ đã dừng lại để xem chúng. Các đệ tử tới và giảng rõ sự thật với những người xem mặt đối mặt. Một số đệ tử giảng rõ sự thật với những người quản lý vật trưng bầy và phân phát những tài liệu giảng rõ sự thật khác. Nó trở thành một nơi tốt để giảng rõ sự thật. Sau khi biết sự thật, rất nhiều người rời đi để tránh bị đầu độc. Các thế lực thấy rằng chúng không thể đạt được mục đích của mình, và phải nhanh chóng bao che lại. Nó do vậy chứng minh rằng tà ác không thể đánh bại Chân chính.

Có hai câu chuyện gần đây hơn. Một đệ tử nam chấp chước nặng nề vào sợ hãi sau khi cuộc bức hại bắt đầu, và thậm chí từ bỏ tu luyện. Nhưng anh ta biết rằng Đại Pháp là tốt và đã quay trở lại con đường tu luyện và chứng thực Pháp. Để bù đắp những cái đã mất, anh chăm chỉ học Pháp, luyện công, giảng rõ sự thật, và phân phát Cửu Bình. Một ngày mùa hè, anh đang đổ nước sôi vào một cái bình, nhưng chiếc bình quá nóng và anh không thể cầm nó. Nước sôi dội vào chân anh nhưng anh không cảm thấy đau, và anh đột nhiên nhận ra rằng Sư phụ đang bảo vệ anh. Anh xúc động kể với vợ rằng Sư phụ đã chịu thống khổ cho mình. Anh kiểm tra chân mình và không thấy có vết hay thương tích nào.

Có một câu chuyện khác về một đệ tử nữ. Trong khi quét dọn đường phố, cô cảm thấy chóng mặt hai lần nhưng không chú ý đến nó. Sau khi cô kết thúc công việc và trở về nhà, cô đau đớn nằm trên giường, cảm thấy choáng váng và buồn nôn. Cô có thể nghe thấy những tiếng động trong đầu mình, nhưng cô vẫn băn khoăn, “Mình đã làm gì không tốt? Tà ác đã sử dụng cái gì để bức hại mình? Mình có thể cầu xin sự giúp đỡ từ Sư phụ và nói rằng chúng không có giá trị bức hại mình. Mình sẽ không theo sự an bài của chúng. Mình chỉ đi theo sự an bài của Sư phụ.” Cô nghĩ như vậy trong 10 phút, cho đến khi cô dần dần bình phục. Sau đó cô ngồi dậy và phát chính niệm. Khi con trai cô đi làm về, nó có thể thấy sắc mặt mẹ không được khoẻ, vì thế nó kiểm tra mạch của cô và nói, “Làm thế nào mà con không thể bắt được mạch của mẹ? Chúng ta nên tới bác sỹ bây giờ.” Cô trả lời, “Những đệ tử khác với người thường. Làm sao con không thể bắt được mạch của mẹ? Đơn giản. Mẹ sẽ khoẻ trong giây lát.” Cô đã hoàn toàn bình phục vào sáng hôm sau.

Chúng ta ngộ đạo từ những câu chuyện xảy ra rằng trên con đường tu luyện và chứng thực Pháp, nếu chúng ta tin và đi theo Pháp, chịu trách nhiệm cứu độ chúng sinh và giữ vững chính niệm khi đối mặt với phiền phức, Sư phụ sẽ bảo vệ, quan tâm và chỉ lối cho chúng ta mọi lúc. Sư phụ đã nói rằng chính niệm của các đệ tử có sức mạnh to lớn. Chính niệm bởi một nhóm hay bởi mỗi cá nhân hay thậm chí tự phát sẽ biểu lộ sức mạnh thần thánh và đè bẹp, tiêu diệt tà ác một cách hiệu quả, làm giảm bức hại. Chính niệm là một vũ khí mạnh mẽ và một kho báu thần thánh mà Sư phụ đã cho chúng ta để giúp đỡ những đệ tử, cứu độ chúng sinh và bảo vệ bản thân chúng ta. Chúng ta hãy chăm chỉ học Pháp, phát chính niệm và làm tốt mọi bước trong giai đoạn cuối cùng này của Chính Pháp, vì thế Sư phụ sẽ không phải lo lắng quá nhiều cho chúng ta.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/12/15/144704.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/1/3/81414.html

Đăng ngày 26-02-2007; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share