Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-03-2011] Một lần, tôi tới một làng hẻo lánh để phân phát các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp, nhưng đã bị lạc đường vì ánh sáng trên đường rất yếu ớt. Tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ; hình ảnh của Ngài đã xuất hiện cách tôi một đoạn, vì thế tôi bước nhanh về phía đó. Tôi đã theo sát Sư phụ, rồi Ngài biến mất sau khoảng 40 phút. Tôi đã nhìn thấy đường về nhà ở ngay phía trước.

Trong vài năm qua, tôi đã học Pháp và tập công vào buổi sáng. Tôi phân phát các tài liệu giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp vào ban đêm, rồi trở về nhà trước bình minh. Đôi khi tôi không ngủ cả ngày. Lúc đầu thì tôi cảm thấy mệt mỏi, nhưng khi nghĩ đến thệ ước của mình và mọi người đang chờ đợi được cứu, tôi biết rằng không thể cho phép mình ngủ. Trong những năm qua, trừ khi trời mưa như trút hay tuyết rơi dày ngoài trời, tôi hiếm khi ngủ ở nhà. Tôi đã chạy xe đạp nhiều dặm đường tới các ngôi làng khác, đối đầu với những điều kiện thời tiết xấu và những viên chức cố gắng bắt giữ tôi. Có những thời gian khó khăn, nhưng tôi đã trải nghiệm vô hạn niềm vui qua những khó khăn này.

Một đêm, tôi đến một thôn có khoảng 20 hộ. Mỗi nhà đều có một con chó. Tôi đã phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi không muốn những con chó sủa và đánh thức bất kỳ ai trong khi phân phát các tài liệu. Khi tôi mở một cái cửa tới một cái sân, một con chó lớn đang vẫy tai và im lặng nhìn tôi. Khi tôi đặt Cửu Bình và một cuốn sách nhỏ bên ngoài cửa sổ và chuẩn bị bước ra khỏi sân, con chó đã ngậm tài liệu ở mồm, đẩy cửa vào nhà và mang cho chủ nó tài liệu. Tôi đã khóc. Chú chó này cũng là một chúng sinh trong vũ trụ.

Bên cạnh công việc nhà, tôi chỉ làm ba việc. Tôi đã làm các công tác Đại Pháp với một tâm thanh tịnh. Tôi hiếm khi ngủ, nhưng chưa bao giờ mệt mỏi. Tôi biết rằng Sư phụ đã ban cho tôi năng lượng để tiếp tục. Đôi khi, tôi không thể về nhà sớm vào buổi sáng và chợp mắt một chút; thì tôi sẽ thấy Sư phụ đang cười với tôi với vẻ quan tâm và từ bi. Lúc đó, tôi sẽ không còn mệt mỏi nữa, và có thể dậy để tiếp tục làm ba việc.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1993. Tôi muốn chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện của mình với Sư phụ và các bạn đồng tu.

1. Học Pháp Luân Đại Pháp

Năm 1992, anh rể tôi bị dính ruột, và không thể ăn uống trong một tuần. Chị gái thứ hai của tôi thì bị tim bẩm sinh; bác sỹ nói rằng nó không thể chữa trị và đã từ chối điều trị cho chị ấy. Ai đó bảo với chị gái cả của tôi rằng có một người có thể chữa bất kỳ bệnh nào giống như thần tiên vậy, và đã tìm người đó. Sau khi chị cả tôi giải thích với ông điều gì xảy đến với gia đình, ông bảo chị về nhà và mọi thứ sẽ ổn. Chị tôi về nhà với tâm đầy hoài nghi, nhưng thấy rằng cả anh rể và chị gái thứ hai của tôi đã được cứu chữa!

Một ngày tôi đến nhà chị cả và đã gặp vị thần tiên đó ở đấy. Giây phút tôi nhìn thấy ông, tôi cảm thấy mình rất gần gũi với ông, nhưng tôi không thể diễn tả cảm giác của mình. Ông cao lớn và rực rỡ ánh quang; tâm trí tôi trống rỗng như thể không khí đã bị đông cứng. Ông chính là Sư phụ của chúng ta, người mà tôi đã tìm kiếm cả cuộc đời mình. Tôi đã hai lần tham dự các khóa giảng của Sư phụ. Khi sách Chuyển Pháp Luân được xuất bản, Sư phụ đã đích thân đưa tôi một cuốn. Tôi đã đọc cuốn sách cả ngày lẫn đêm. Tôi sẽ luôn ghi nhớ duyên phận của mình với Sư phụ, và đó là động lực để tôi dũng mãnh tinh tấn trên con đường tu luyện.

2. Pháp Luân Đại Pháp kỳ diệu đã tịnh hóa thân thể tôi

Tôi đã bị nhiều bệnh tật trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và rất ốm yếu. Tôi không thể làm việc nhiều, mặc dù là đàn ông, tôi được trông đợi có thể làm được nhiều việc. Không một phương pháp chữa trị y khoa nào mà tôi đã thử có tác dụng. Sau khi trở thành một học viên, tất cả bệnh tật của tôi đã biến mất và tôi trở nên khỏe mạnh. Hiện giờ, tôi làm tất cả các việc nặng nhọc trong nhà, mà có những việc tôi chưa bao giờ dám dù là tưởng tượng. Mọi người mà nhìn thấy tôi thay đổi đáng kinh ngạc thế nào đều giơ tay ủng hộ và bị kinh ngạc bởi quyền năng của Pháp Luân Đại Pháp.

3. Điểm hóa của Sư phụ

Cha tôi là một người ăn nói rất nhẹ nhàng, tính khí nhu hòa với người khác. Ông rất hay giúp đỡ mọi người và mọi người đều quý mến ông. Tuy nhiên, ở nhà ông không như vậy. Ông la hét và đánh đập con cái và hành động không lý trí. Mọi người trong gia đình đều sợ ông. Ông đặc biệt ghét tôi, bất kể tôi làm gì để làm ông hài lòng. Tôi thường cảm thấy điều này thật bất công và đã ôm giữ một sự oán hận đối với ông.

Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã hiểu về khái niệm nghiệp lực luân báo và nhân quả của các mối quan hệ tiền duyên. Tôi đã cố gắng thay đổi mối quan hệ với cha mình nhưng không có hiệu quả. Tôi đã không thể chịu đựng và đôi khi đã phàn nàn trong tâm. Sư phụ đã điểm hóa cho tôi trong một giấc mơ: tôi nhìn thấy bản thân đang mặc một chiếc áo choàng hoàng đế màu vàng với một bộ áo giáp và một đôi ủng cao. Tôi đội một chiếc mũ tua đỏ và cầm một chiếc roi ngựa tua đỏ ngồi trên một chiếc ghế mây. Có một con ngựa đẹp được trang bị đầy đủ trước mặt tôi. Một người hầu khoảng 60 tuổi đang quỳ với tay chống trên đất và lưng duỗi thẳng, đợi tôi bước lên lưng ông và leo lên ngựa. Tôi ngạo mạn bước lên người ông để leo lên ngựa. Ông ấy run rẩy đứng dậy và đưa tôi chiếc thòng lọng. Tôi quất roi ngựa và phóng đi, rồi quay lại nhìn người hầu. Ông ấy đứng trong gió lạnh nhìn thật đáng thương và vẫy tay với tôi. Tôi  nhìn kỹ ông ấy – ông chính là cha tôi trong kiếp này.

Tôi bị sốc và tỉnh giấc, và hiểu rõ mọi việc. Từ đó, tôi không còn oán hận cha mình và để mặc ông la mắng đánh đập tôi như thể tôi chỉ là một thiếu niên, mặc dù tôi đã ở độ tuổi 50. Tôi thực sự mong một ngày, cha tôi và tôi có thể sống hòa thuận với nhau.

4. Hướng tâm tu luyện, xử lý tốt mối quan hệ gia đình

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thường cãi vã và đánh nhau với vợ. Tôi tính khí xấu, và vợ con tôi đã sợ hãi tôi. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mọi việc đảo ngược lại. Vợ tôi thường gây rắc rối cho tôi. Cô ấy lấy và giấu sách của tôi khi tôi muốn học Pháp; cô ấy thường muốn tôi làm nhiều việc vặt vãnh, khóa xe đạp của tôi và không để tôi dùng nó, giấu và ném các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp của tôi và chửi mắng tôi, cố gắng ngăn cản tôi làm các công tác Đại Pháp.

Tôi biết đã đến lúc mình đề cao tâm tính, và rằng tôi có thể đã ngược đãi cô ấy trong những kiếp trước. Tôi cố gắng không đánh và chửi lại vợ, tuy nhiên, tôi bực tức cô ấy và cảm thấy vô ích. Sau này trong khi học Pháp, tôi nhận ra rằng mình phải thanh trừ các thế lực tà ác đang khống chế cô ấy và không thể chỉ thụ động chấp nhận nó. Tôi không muốn cô ấy phạm bất kỳ lỗi lầm nào chống lại Đại Pháp, vì thế tôi đã phát chính niệm để tiêu trừ tà ác trong các không gian khác. Đồng thời, tôi cũng hướng nội để tìm ra các nhân tâm. Tôi nhận ra mình đã không nhìn nhận mọi thứ theo cách thông thường từ góc độ của cô ấy khi các rắc rối nảy sinh. Tôi thường ưu tiên những công việc riêng của mình – không gì được phép xen vào, và tôi không quan tâm xem cô ấy cảm thấy thế nào. Tôi hiếm khi nói chuyện với vợ, vì thế cô ấy cảm thấy lạnh lẽo và bị bỏ rơi.

Sư phụ đã giảng,

“Tại các hoàn cảnh đều đối xử tốt với người khác, lấy Thiện đãi người, huống là thân nhân chư vị. Đối với ai cũng vậy, đối với cha mẹ, đối với con cái đều tốt, ở đâu cũng cân nhắc đến người khác; cái tâm ấy không phải là tự tư, mà là tâm từ thiện, là từ bi.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi dần dần loại bỏ được chấp trước ích kỷ và thay đổi thái độ với vợ mình. Sau một thời gian, cô ấy cũng đã thay đổi. Cô ấy theo dõi thời gian cho tôi khi tôi phát chính niệm. Khi tôi rời khỏi nhà, cô ấy bảo tôi cẩn trọng và về nhà sớm. Tôi đã nhận ra tầm quan trọng của việc phát chính niệm và hướng nội.

5. Thực hiện thệ ước và cứu độ chúng sinh

Tôi thường đi bộ đến các vùng xa xôi. Một lần, tôi mang theo rất nhiều tài liệu trong ba-lô và đã đi bộ 12 tiếng đồng hồ. Chân tôi có những vết rộp lớn, và tôi vẫn còn cách nhà 5 dặm. Tôi muốn bắt một chiếc xe buýt, nhưng không có, vì thế tôi từ bỏ và tiếp tục đi bộ. Đột nhiên, ai đó hỏi tôi “Có phải anh đã mệt và đang đau đớn? Nó có đáng vậy không?” Tôi đã ngạc nhiên và đáp lại “Chẳng là gì cả. Thật đáng để trợ Sư Chính Pháp.” Tôi về nhà và nhanh chóng rơi vào giấc ngủ. Trong mơ, tôi thấy Sư phụ đang rọi chiếu những tia sáng vàng kim với sự từ bi trên khuôn mặt Ngài. Tôi lập tức thức dậy và cảm thấy thoải mái vô cùng. Tất cả những mệt mỏi đã biến mất, và tôi tập công. Nó thực sự là “Cật khổ đương thành lạc” (‘Khổ kỳ tâm chí’, Hồng Ngâm)

6. Chính niệm chuyển nguy thành an

Một ngày tôi lên kế hoạch đến một ngôi làng. Trước khi đi, tôi nghe ai đó nói “nguy hiểm”, nhưng tôi đã không nghĩ nhiều về nó. Với chấp trước vào làm việc và hiển thị, cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở của tôi. Khi tôi đang phân phát tài liệu, một con chó đã sủa. Hai người đàn ông đã tóm lấy tôi và đưa tôi đến một đồn cảnh sát. Tôi đã phát chính niệm và không thừa nhận bức hại của tà ác, và nghĩ rằng nếu tôi có sai lầm, thì chỉ có Sư phụ và Đại Pháp mới có thể chính lại tôi.

Cảnh sát đã còng tay tôi vào một ống nước và hỏi tôi lấy tài liệu từ đâu. Một cảnh sát đã định đánh tôi bằng một chiếc thắt lưng, trong khi một người khác đọc cuốn cửu bình mà tôi mang theo. Tôi đã phát chính niệm, mong anh ấy hiểu chân tướng về cuộc đàn áp. Anh ấy đã đọc một lúc và nói “Đảng cộng sản Trung Quốc thực sự là tà ác.” Lúc đó, một người phụ nữ bước vào và bênh vực tôi “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp đều là người tốt. Hãy để anh ấy đi.” Tôi biết rằng cô ấy đã đọc các tài liệu của chúng ta trước đây và đã hiểu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi trở nên càng tự tin vào những hành động của mình.

Tôi đã hướng nội và nhận ra rằng mình có một chấp trước tranh đấu mạnh mẽ và không từ bi khi nói chuyện với cảnh sát. Tôi lập tức chính lại bản thân và đã giảng rõ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho các cảnh sát. Tôi từ chối hợp tác với họ hay từ bỏ đức tin của mình. Một hôm, một cảnh sát bước vào và bảo với những cảnh sát còn lại: “Anh ta không định nói bất kỳ điều gì cả, thậm chí nếu các anh có giết anh ta. Hãy làm những gì mà các anh cần làm.” Và họ đã thả tôi ra sau 15 ngày.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/3/1/征文选登–在苦中我体验到了无限的乐-236723.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/3/25/124023.html
Đăng ngày 16-5-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share