Bài viết của Trịnh Ngữ Yên và Lý Tuệ Dung, phóng viên báo Minh Huệ
[MINH HUỆ 04-06-2021] Để kỷ niệm ngày Pháp Luân Đại Pháp thế giới vào ngày 13 tháng 5, từ giữa tháng 5 đến đầu tháng 6, trang Minh Huệ đã đăng tải một loạt các bài viết chia sẻ về cách mà nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn đã giúp các học viên đề cao cả tâm lẫn thân của họ và ban phước cho những người không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhưng đồng tình với nguyên lý của pháp môn.
Các học viên bên ngoài Trung Quốc đã rất xúc động với những bài viết này. Trong báo cáo này, chúng tôi trình bày những phản hồi của hai học viên tại Đài Loan. Cô Ứng Hoa, một kỹ sư hóa học của một công ty lớn ở Đài Loan, nói rằng cô đã học được rất nhiều điều khi đọc các bài viết trên Minh Huệ trong suốt những năm qua, đặc biệt là loạt bài gần đây. Cô Dương, một biên tập viên tin tức của thành phố Đào Viên, cũng được hưởng lợi rất nhiều từ các bài viết.
Trước cường quyền chí bất khuất, trong gian khổ giữ vững khí tiết
“Cái dũng của người nhân từ – Bức thư gửi cha” kể về việc đề cao tâm tính và niềm vui của một học viên sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô đã viết một bức thư gửi bố mình, người đã dạy cô phải trung thực và ngay thẳng nhưng lại bảo thủ về lựa chọn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của cô. Cô giải thích lý do tại sao cô tin tưởng vào đức tin của mình bất chấp cuộc bức hại Đại Pháp đang diễn ra tại Trung Quốc.
Sau nhiều thập kỷ dối trá và tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (CCP), mọi người đã quen với việc cúi đầu tuân lệnh để đổi lấy một cảm giác an toàn tạm thời. Tuy nhiên, điều đó là không nên. “Cái dũng của người nhân từ, không phải là không có sợ hãi, mà là dưới áp lực mạnh mẽ vẫn có thể đứng thẳng lưng; giữ vững bình tĩnh lý trí trước cường quyền; Trong khi vượt qua sự sợ hãi, vẫn dũng cảm tiến lên phía trước,” tác giả viết: “Cái chủng ý chí, đức hạnh tự nhiên xuất ra khi đồng hóa với Chân-Thiện-Nhẫn này cũng nhất định có thể cảm hóa thế nhân. Chúng con đang làm như vậy.”
Cô viết tiếp: “Lịch sử Trung Quốc từ xưa đến nay, dân chúng hoặc là quy thuận hoặc là phản nghịch. Mà học viên Pháp Luân Công lại không hạ mình trước cường quyền, cũng không ở trong bạo quyền mà lấy ác trị ác, đây là điều chưa có tiền lệ trong lịch sử Trung Quốc. Bởi vì trong tâm chúng con có Pháp Luân Đại Pháp vĩ đại!”
Cô viết: “Cha thân yêu, cha cũng là một người chính trực. Xin cha hãy tin rằng: Mây đen không thể che khuất bầu trời, mùa Xuân cuối cùng sẽ tới. Cha có thể là một luồng sáng, đến chiếu rọi bóng tối. Cha có thể không phải là một luồng sáng, nhưng điều cha cần làm là đưa ra lựa chọn, lựa chọn mở to mắt để nghênh đón ánh quang minh. Những lời này nói rất đúng! Cha, cha hãy mở mắt ra đi.”
Cô Ứng Hoa nói rằng bức thư này đã thể hiện rõ nét tư tưởng của một học viên Pháp Luân Đại Pháp điển hình. Với lòng từ bi và sự can đảm, họ không vì dưới áp lực đè nén mà thuận theo những điều bạo ngược, cũng không vì danh lợi mà làm trái lương tâm, càng không dựa vào bạo lực để chứng minh quan điểm của mình. Thay vào đó, họ lựa chọn cách tiếp cận từ bi nhất đối với người khác. Điều này cho thấy hy vọng của nhân loại.
Đây là động lực cho cô Ứng Hoa để làm tốt hơn nữa và không ngừng đề cao bản thân.
Khúc đại hợp xướng trong phòng giam vang tận mây xanh
Nhiều học viên bị giam cầm tại Trung Quốc chỉ vì có đức tin. Tuy nhiên phong thái ngay chính và sự kiên tín vào đức tin của các học viên đã làm lay động các tù nhân khác, khiến họ từ những người có thái độ thù địch trở thành cảm thông và tôn trọng.
Một ví dụ là bài “Khúc đại hợp xướng trong phòng giam”, trong đó tác giả đã chia sẻ những câu chuyện về giá trị truyền thống với các tù nhân khác. Với kiến thức pháp luật của mình, anh ấy cũng đã viết những lá thư thỉnh nguyện giúp các tù nhân mà anh ấy tin là bị oan sai. Có lần, tất cả những người bị giam giữ đã hát cho nhau nghe. Sau khi nghe tác giả hát bài “Pháp Luân Đại Pháp hảo,” các tù nhân đã muốn tìm hiểu thêm về Pháp Luân Đại Pháp.
Cuối cùng họ đã hát bài hát đó và cùng nhau hát các bài hát Đại Pháp khác. “Trong hơn một tuần đó, hầu như đêm nào phòng giam cũng hát bài ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ trong hơn nửa tiếng đồng hồ; bài hát này hát dưới kiểu đại hợp xướng. Suốt mấy đêm liền, bảy, tám người ở bên ngoài phòng giam không giao hàng, không kiểm tra hàng mà cứ đứng ở ngoài cửa phòng giam chúng tôi, họ vừa cười, vừa hò hét, có lúc còn vỗ tay nhiệt liệt. Tôi ở trong phòng có thể nghe thấy hết những âm thanh đó,“ tác giả viết, “điều kỳ lạ là, giám ngục trực ban không quan tâm cũng không hỏi han. Khi đi qua cửa sổ giám sát phòng giam thì đều mỉm cười bước qua. Có lẽ, đa phần họ cũng hiểu được chân tướng Pháp Luân Đại Pháp, hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp dạy con người hướng thiện, làm người tốt.”
Hơn 10 năm trôi qua, nhưng tác giả vẫn không khỏi xúc động với kỷ niệm đó. Anh ấy nói rằng bài hát “Pháp Luân Đại Pháp hảo” sẽ còn sống mãi.
Cô Ứng Hoa cảm động rơi lệ với bài viết này. Qua đó, cô ấy có thể thấy cách mà mọi người–gồm cả các tù nhân–được truyền cảm hứng như thế nào bởi chính niệm của các học viên và sức mạnh của Chân-Thiện-Nhẫn.
Sự thiện lương đã cứu một gia đình
Trong thời đại hỗn loạn ngày nay với quá nhiều điều bất trắc, vô số điều kỳ diệu đã ứng nghiệm nhờ Pháp Luân Đại Pháp. Một ví dụ là bài “Cuộc hôn nhân bên bờ tan vỡ bỗng trở nên hòa hợp”, kể về một phụ nữ rời bỏ cuộc sống thành thị và một công việc tốt để cùng chồng chuyển tới một thị trấn nhỏ. Sự hy sinh của cô ấy không những không được đánh giá cao, mà cả chồng và mẹ chồng cô ấy đều đối xử tệ với cô ấy và thậm chí còn đánh cô ấy, họ bị lừa dối bởi những tuyên truyền phỉ báng của Đảng Cộng sản Trung Quốc về Pháp Luân Đại Pháp.
Cô ấy đã cố gắng giảng chân tướng cho chồng mình hết lần này lần khác, nhưng chồng cô không chuyển ý. Khi bố mẹ cô, cũng là các học viên, đến thăm, chồng cô cũng đã nhục mạ họ. Sau sự việc này, tác giả đã viết một lá thứ dài 14 trang gửi chồng cô ấy.
Cô viết: “Trong suốt những năm chúng ta kết hôn, em không ngừng nhắc nhở bản thân phải nhẫn nhịn và tử tế với người khác, nhìn vào điểm mạnh của họ và cố gắng làm tốt nhất có thể. Là một học viên, em nên phó xuất mà không sợ mất mát. Sáu năm qua đã chứng minh rằng em đã làm như vậy. Vì vậy, em có thể nói rằng em không hối tiếc trong cuộc hôn nhân này. Em đã buông bỏ bất cứ điều gì có thể buông bỏ. Em không muốn ly hôn nhưng em không hề sợ điều đó. Điều đó không có nghĩa là bởi vì em tu luyện, em đã làm sai điều gì đó và nên dung nhẫn mọi thứ. Lòng tốt và sự bao dung của em không thể là lý do để người khác bắt nạt em.”
Chồng cô đã xúc động. “Anh rất cảm động! Anh nhận ra mình đã làm không đúng. Anh sẽ không hành xử như vậy nữa.” Anh đã xin lỗi. Sau đó, anh ấy trở thành một người thẳng thắn, tốt bụng, và sẵn sàng giúp đỡ gia đình. Anh ấy cũng ủng hộ cô ấy trong việc nói cho người khác về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. “Chồng tôi thường khen tôi trước mặt cha mẹ anh, họ hàng và đồng nghiệp. Chúng tôi là một cặp đôi hạnh phúc trong mắt bạn bè và gia đình anh. Họ thậm chí còn xem chúng tôi là những chuyên gia xử lý khủng hoảng hôn nhân,” tác giả viết.
Cô Ứng Hoa nói rằng cô đã hiểu ra rằng lòng tốt chân chính có sức mạnh rất lớn. Đó không phải là nhượng bộ vô điều kiện. Đúng hơn, đó là giữ bản thân ở tiêu chuẩn cao và giúp người khác tìm lại lương tâm của họ.
Cử chỉ ngôn hành của người tu luyện ảnh hưởng đến môi trường xung quanh
Các học viên thuộc mọi giai tầng xã hội. Khi trong tâm có Chân-Thiện-Nhẫn, họ tạo ra ảnh hưởng tích cực ở bất kỳ nơi đâu.
Ví dụ như trong bài “Đem lại sinh khí mới mẻ ở sân giải trí dành cho trẻ em”. Cô Dương, một biên tập viên tin tức đến từ thành phố Đào Viên, kể rằng cô thực sự thích bài chia sẻ này. Tác giả của bài viết không phải là giáo viên, nhưng cách sống và suy nghĩ ngay thẳng của cô ấy đã cải thiện đáng kể môi trường làm việc của cô ấy–một sân chơi giải trí dành cho trẻ em.
Từ tiêu đề tới nội dung, cô Dương nói rằng cô thấy nhiều chi tiết trong bài chia sẻ đáng chú ý. Ví dụ, tác giả viết:
“Cậu ấy [sinh viên tên Ngụy] là người đặc biệt nhất trong số những người tôi khuyên tam thoái. Tôi còn nhớ khi cậu ấy đồng ý thoái xuất khỏi Đoàn và Đội thì đột nhiên toàn thân đổ mồ hôi ướt đẫm chiếc áo thun trắng đang mặc. Cậu ấy hỏi tôi là chuyện gì vậy?
“Cháu sợ à?” Tôi hỏi.
“Cháu không sợ, ngược lại cháu thấy rất nhẹ nhàng, hơn nữa là có một luồng nhiệt xung thẳng ra ngoài thay vào đó, cháu cảm thấy một luông ấm áp bên trong cháu,” cậu ấy đáp.
“Đây là việc tốt! Thứ tà Đảng kia là âm khí tà ác. Sau khi cháu thoái xuất khỏi nó, thân thể đương nhiên sẽ hồi phục về khí dương,” tôi giải thích.
Một lần khác, chàng trai trẻ họ Ngụy gặp một tai nạn sau khi thoái ĐCSTQ. Cậu ấy nói với tác giả: “Cô à, sau khi cháu thoái Đoàn và Đội, mấy hôm trước cháu gặp phải tai nạn xe cộ. Hôm đó cháu lái xe máy không biết sao lại bị người ta đâm vào, người cháu không bị sao hết, nhưng nón bảo hiểm của cháu rơi xuống đất và văng ra rất xa,” cậu ấy nói với tác giả.
Ngụy nói tiếp: “Lúc cháu nhìn thấy nón bảo hiểm rơi xuống, cháu cảm giác như nó đã đỡ thay cho cháu. Cô à, cháu thật sự đã giữ được mạng sống. Cảm ơn cô rất nhiều!”
Sau khi đọc câu chuyện này, cô Dương nhận ra tầm quan trọng của việc giúp đỡ mọi người, đặc biệt là những du khách đến từ Trung Quốc Đại lục, thoái ĐCSTQ để có một tương lai tốt đẹp hơn.
Một khía cạnh khác khiến cô Dương ấn tượng là việc tác giả đã xử lý mọi loại trò chơi điện tử và các đồ chơi khác trong sân chơi giải trí liên quan đến thây ma, ma và quái vật. Khi tác giả nói chuyện với chủ sân chơi giải trí và những người bán hàng, họ có thể cảm thấy cô ấy thực sự quan tâm đến trẻ em và tương lai của chúng, do đó mọi người đã ủng hộ kế hoạch của cô ấy là thay thế những trò chơi đó bằng những trò chơi tốt hơn và mang tính giáo dục cao hơn.
Cô Dương nói rằng tác giả này đã nêu một tấm gương tuyệt vời cho các đồng nghiệp, trẻ em, và những người khác mà tác giả biết. Cô nói: “Tôi cũng tự hào về Pháp Luân Đại Pháp vì pháp môn đã thay đổi rất nhiều người và xã hội theo hướng tốt đẹp hơn.”
“Không tu Đạo mà đã ở trong Đạo”
Một ví dụ như vậy là chồng của một học viên được mô tả trong bài “Ông Vương có công việc làm thêm tốt nhất”. Sau khi chứng kiến những lợi ích về thể chất và tinh thần mà vợ ông có được từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông Vương thành tâm kính trọng Pháp Luân Đại Pháp và các học viên. Kết quả là, ông đã giúp lắp đặt nhiều chảo vệ tinh trong cộng đồng để cư dân có thể truy cập các thông tin không bị kiểm duyệt ở nước ngoài, bao gồm cả những thông tin liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp.
Cô Dương nói rằng ông Vương giống như người mà Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã đề cập tới: “Không tu Đạo mà đã ở trong Đạo” (Chuyển Pháp Luân quyển II). Trên thực tế, cô Dương đã cảm động đến rơi lệ bởi vì nhiều việc ông Vương làm tuyệt vời đến mức ngay cả một học viên có lẽ cũng khó làm được như vậy.
“Sau hàng thập kỷ tuyên truyền và lừa dối của ĐCSTQ, nhiều người ở Trung Quốc Đại lục chỉ muốn có tiền bằng bất kỳ giá nào” cô nói – “Điều mà bài chia sẻ đề cập không chỉ cho chúng ta hy vọng về xã hội mà cũng là động lực cho các học viên chúng ta làm tốt hơn và chia sẻ vẻ đẹp của Đại Pháp với nhiều người hơn.”
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/4/426589.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/6/193562.html
Đăng ngày 16-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.