Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-03-2021] Tôi rất may mắn khi được tham gia khóa giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí ở Thạch Gia Trang lần thứ 2 vào tháng 3 năm 1994 và lần giảng Pháp thứ hai của Sư phụ ở Tế Nam vào tháng 6 năm 1994. Tôi sẽ không bao giờ quên được những trải nghiệm tuyệt vời này.
Tôi đến hội trường sớm vào ngày đầu tiên của khóa giảng ở Thạch Gia Trang và đứng trên bục chờ Sư tôn. Tôi nghe thấy một học viên gọi lớn: “Sư phụ!” Tôi nhìn thấy một người có dáng cao lớn, tuấn tú đến gần tôi. Tôi gọi: “Sư phụ!” và vô tình đưa tay ra bắt tay với Sư phụ. Sư phụ đáp lại các học viên khác và vươn rộng tay Ngài đến gần tôi trước khi thu lại. Tôi nhanh chóng nắm lấy tay của Ngài. Sư phụ từ bi nhìn tôi, tay Ngài to lớn và ấm áp. Tôi cảm thấy vô cùng vinh dự!
Khóa giảng Pháp ở Thạch Gia Trang được tổ chức tại câu lạc bộ của Nhà máy dệt bông số 1 Thạch Gia Trang. Câu lạc bộ nằm bên cạnh một phòng khiêu vũ và tiếng ồn từ phòng khiêu vũ đã can nhiễu Sư phụ giảng Pháp. Các phụ đạo viên không thể thuyết phục những người ở phòng khiêu vũ giữ trật tự trong suốt buổi học. Vì vậy, vào ngày thứ ba, lớp học đã dời đến câu lạc bộ của Nhà máy dệt bông số 3.
Con đường rộng lớn nối hai mặt đông tây chạy qua trước mặt câu lạc bộ. Câu lạc bộ nằm trong một cái sân nhỏ với cổng chính và hai cổng nhỏ ở hai bên. Các học viên thường đi vào câu lạc bộ từ cổng nhỏ ở phía tây.
Bắt đầu ngày thứ tư của khóa giảng Pháp, một học viên đến từ Bắc Kinh và tôi mỗi ngày đều đợi ở con đường ngoài cổng chính để gặp Sư phụ. Mỗi ngày, Sư phụ đi chiếc Cherokee và đỗ ở bên ngoài lối vào cổng chính. Khi Ngài bước xuống xe, chúng tôi đều thành kính chắp tay hợp thập. Sư phụ vẫy tay với chúng tôi và chúng tôi nhìn Ngài bước vào câu lạc bộ. Những ngày tiếp theo, chúng tôi đều đợi Sư phụ ở lối vào.
Mội ngày, Sư phụ bảo học viên chúng tôi viết bài tâm đắc thể hội và đọc vào ngày hôm sau. Hôm sau, tôi đến sớm và chờ ở lối vào câu lạc bộ. Học viên ở Bắc Kinh đã hỏi tôi rằng: “Anh đã viết bài chia sẻ chưa”? Tôi nhanh chóng quay về vội vàng viết một bài và quay trở lại. Khi tôi đến cổng chính, tôi nhìn thấy Sư phụ đang ngồi trong xe ký tên vào bức ảnh cho học viên ở Bắc Kinh. Tôi đứng cách đó 5 mét. Tôi khóa xe đạp và đi bộ đến chỗ anh ấy. Sư phụ chuẩn bị ký xong và cầm cuốn sách đưa lại cho học viên ấy.
Học viên đó không dời đi sau khi nhận lấy cuốn sách. Không ai trong chúng tôi nhìn thấy Sư phụ bước ra khỏi xe. Chiếc xe chầm chậm di chuyển về phía tây của cổng và dừng lại. Chúng tôi đi theo chiếc xe đến đó và chờ Sư phụ xuống xe. Sau khoảng 10 phút, lớp học sắp bắt đầu, nhưng chúng tôi vẫn không thấy Sư phụ ra. Người lái xe bước ra và nói: “Sư phụ đã vào trong hội trường rồi”. Chúng tôi cảm thấy bối rối. Chúng tôi không hề nhìn thấy Sư phụ bước ra khỏi xe!
Chúng tôi vội vàng vào hội trường. Không lâu sau khi chúng tôi bước vào, Sư phụ bước lên bục giảng và ngồi xuống. Bốn học viên ở Bắc Kinh ngồi bên cạnh chúng tôi. Một trong số họ là một người phụ nữ trẻ bước vào và ngạc nhiên khi nhìn thấy Sư phụ đã ngồi ở bàn trên bục rồi. Cô ấy hỏi các học viên khác rằng: “Sư phụ bước vào từ khi nào vậy?” Tôi đã chờ ở cổng phía tây một lúc lâu nhưng không nhìn thấy Sư phụ đi vào!“ Khi nghe thấy điều này, tôi cũng nói: “Chúng tôi đều dõi theo xe của Sư phụ và đợi 10 phút liền nhưng chúng tôi không nhìn thấy Ngài bước ra khỏi xe”. Người học viên nữ nói: “Mỗi ngày hầu như tôi đều chờ Sư phụ ở lối vào cổng nhỏ và đều nhìn thấy. Hôm nay tôi không thấy Sư phụ vào. Tôi nghĩ Ngài chắc hẳn đã dùng công năng”.
Bị can nhiễu bởi khí công giả
Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thích tập luyện khí công. Tôi bị ảnh hưởng bởi môn khí công giả và tin rằng phát khí là có thể trị khỏi bệnh. Giáo viên trung học của tôi bị bệnh lao xương. Bệnh viện tỉnh nói với thầy rằng chân ông cần phải cắt bỏ nhưng vì lý do liên quan đến gia đình nên cuộc phẫu thuật đã không được thực hiện. Vùng xương chậu khiến ông đau đớn và ông không thể đứng dậy sau khi ngồi xuống. Người giáo viên này đã nhờ tôi xem thử cho ông. Lúc đó, tôi không biết hậu quả của việc này, vì vậy tôi đã dùng khí để trị cho ông ấy. Ông ấy cảm thấy tốt hơn sau vài lần trị liệu nhưng bắp đùi và xương chậu của tôi đau đớn vào những ngày mưa gió và mây mù. Tôi cố gắng dựa vào rèn luyện thể chất để làm giảm cơn đau, chẳng hạn như chơi bóng đá cho đến khi kiệt sức.
Một ngày sau khi trở về từ khóa giảng Pháp của Sư phụ ở Thạch Gia Trang, trời bắt đầu mưa. Tôi đến cửa hàng tiện lợi để ăn chút gì đó. Trong khi ngồi theo hàng, tôi đột nhiên nhận ra chân mình không còn đau nữa. Tôi nhớ lại rằng chân của tôi đã không bị đau gần đây. Tôi nhận ra rằng có một lần Sư phụ đã chữa lành chân cho tôi ở trong lớp học.
Một lần, trong giờ nghỉ ở lớp học tại Tế Nam, Sư phụ từ bục giảng bước xuống. Một vài học viên xin Sư phụ chữ ký và những người khác đặt câu hỏi. Khi Sư phụ đến gần chúng tôi, tôi nhanh chóng lấy ra một cuốn sách Đại Pháp và muốn xin chữ ký của Sư phụ. Khi tôi đưa cuốn sách xin Sư phụ, Ngài nhìn tôi và nói: “Tôi đã ký cho chư vị rồi phải không?” Tôi bối rối và không nghĩ nhiều về lúc đó.
Lát sau, tôi suy nghĩ cẩn thận về điều đó. Sư phụ đã ký sách cho tôi vào ba ngày trước. Có rất nhiều học viên vậy làm sao Sư phụ có thể nhớ được Ngài đã ký cho tôi? Tôi đã bị sốc! Điều kỳ diệu từ Sư phụ đã điểm hóa cho tôi.
Bố tôi bị đột quỵ và không thể cầm nổi một cái ốc vít. Ông đã tham gia khóa giảng Pháp thứ hai của Sư phụ ở Tế Nam. Trong lớp học, ông đã bỏ đi thói quen hút thuốc kéo dài hàng thập kỷ.
Mỗi khi tôi nhìn thấy bức ảnh cả khóa học năm đó chụp cùng Sư phụ ở Tế Nam, cảnh tượng như hiện rõ trước mắt tôi. Có hơn 4.000 người trong bức ảnh đó chụp cùng Sư phụ. Sư phụ tự mình tổ chức và sắp xếp mọi thứ. Phải mất vài giờ để thực hiện xong việc này. Sư phụ cần giảng Pháp vào buổi tối hôm đó. Thời tiết cuối tháng 6 ở Tế Nam rất nóng nhưng Sư phụ vẫn bận rộn mà không một lời phàn nàn hay không kiên nhẫn khiến chúng tôi thật sự cảm động sâu sắc.
Thật là một vinh dự lớn khi tôi được trực tiếp nghe Sư phụ giảng Pháp! Tôi sẽ trân quý cơ hội tu luyện hiếm có này, vững tin vào Sư phụ và Đại Pháp và kiên định bước trên con đường tu luyện của mình.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/31/421172.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/9/192258.html
Đăng ngày 22-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.