Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-02-2021] Cháu gái tên Mai đã ở với tôi một thời gian khi con gái tôi đến thăm tôi vào năm ngoái. Tôi vốn là người chăm sóc chính cho cháu từ khi sinh đến khi cháu lên ba tuổi. Khi còn rất nhỏ, bé Mai rất trong sáng và tốt bụng. Khi được sáu tháng tuổi, cháu đã có thể ngồi thế kiết già, và cho đến vài năm trước, cháu đã có thể đả tọa trong một giờ đồng hồ. Chúng tôi đọc hết một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân và sau đó niệm “Chân-Thiện-Nhẫn hảo, Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Vào thời điểm đó, bé Mai rất xuất sắc trong mọi phương diện cuộc sống.

Tuy nhiên, lần này khi bé Mai trở lại, tôi thấy chân cháu rất cứng và cháu không thể ngồi đả tọa được nữa. Trong đại dịch, không ai thực sự giúp cháu làm bài tập ở trường, vì bố mẹ cháu phải đi làm hàng ngày. Cháu bắt đầu có dấu hiệu không thích đi học và không thể nắm bắt được các khái niệm cơ bản về học thuật. Cháu cũng ngừng viết nhật ký mỗi ngày.

Tôi biết rằng chỉ có Đại Pháp và Sư phụ mới có thể cải biến cháu và chính lại những điều này. Tôi quyết tâm giúp cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và chính lại những thói quen xấu của cháu.

Tôi bắt đầu học Pháp cùng bé Mai vào ngày 9 tháng 8 sau khi mẹ cháu rời đi. Chúng tôi đã cố gắng đọc hết Luận ngữ và sáu trang đầu tiên trong cuốn Chuyển Pháp Luân trong một giờ đồng hồ. Tôi tự nhủ: “Nếu chúng ta đọc sách Chuyển Pháp Luân với tốc độ này, thì sẽ mất bao lâu để học hết cuốn sách?” Sau đó tôi đột nhiên nhận ra rằng đây là một dạng can nhiễu và tôi không thể mê trong giả tướng này.

Chúng tôi tiếp tục học Pháp vào ngày hôm sau, và sau một giờ chúng tôi có thể đọc hết 12 trang. Đây là một sự tiến bộ nhỏ so với ngày trước đó và tôi cảm thấy khá vui. Bé Mai cũng rất tập trung. Cháu đã ngồi khoanh chân thả lỏng và tự chỉnh lại khi đọc sai chữ; đó thực sự là một thử thách đối với một đứa trẻ tám tuổi.

Vào ngày thứ năm, tôi và bé Mai có thể đọc được 15 trang, và đến ngày thứ 10, chúng tôi có thể đọc được 18 trang. Đến ngày thứ 15, chúng tôi đã có thể đọc 20 trang trong một giờ đồng hồ.

Bé Mai phát âm các từ rất tốt và đọc trôi chảy. Đôi khi, cháu giúp tôi chỉnh cách phát âm. Khi tinh tấn hơn, chúng tôi đề cao tâm tính của mình, sức chịu đựng và từ bi. Tôi nhận ra rằng mình cần phải làm tốt hơn và trở thành tấm gương cho cháu gái mình. Tôi quyết định ngồi đả tọa trong một giờ rưỡi đồng hồ trong khi học Pháp, và mặc dù đôi khi tôi rất khó chịu đựng cơn đau, nhưng mỗi lần như vậy tôi đều kiên trì.

Tình trạng thể chất của bé Mai đã được cải thiện đáng kể sau một tuần học Pháp. Trước đây, cháu thường thức dậy với mí mắt, môi hoặc toàn bộ khuôn mặt sưng tấy. Đôi khi cháu thậm chí còn nhìn không rõ. Cảm giác khó chịu của cháu đã hoàn toàn biến mất sau khi ngày đầu tiên học Pháp. Sư phụ đã thanh lý thân thể cho cháu.

Bé Mai bị viêm xoang từ khi còn nhỏ và luôn cảm thấy khó thở vào ban đêm. Cháu cần rất nhiều khăn giấy để thông mũi vào buổi sáng. Điều này chỉ xảy ra hai lần sau khi chúng tôi bắt đầu học Pháp. Ngộ tính của bé Mai khá tốt và cháu nhận ra rằng Sư phụ đã tiêu nghiệp cho cháu, và kể từ đó, cháu không bị viêm xoang nữa.

Một ngày nọ, bé Mai bị trầy xước đầu gối khi trượt ván. Cháu bị chảy máu ngay lúc đó, nhưng bé Mai nghĩ đó là việc tốt vì Sư phụ đang tiêu nghiệp cho cháu. Tôi thoa một ít dầu mè lên đầu gối cháu, và trong vòng một tuần, vết thương đã lành hẳn. Bất cứ khi nào bé Mai cảm thấy khó chịu, cháu đều biết rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể và giúp cháu tiêu nghiệp. Cháu học cách biết ơn Sư phụ.

Tâm tính của bé Mai được đề cao trong khi chúng tôi học Pháp. Cháu biết rằng khi có người đối xử tệ với mình, cháu vẫn nên thiện đãi họ. Cháu học được tầm quan trọng của việc thủ đức – vật chất màu trắng và ngộ tính của cháu cũng được đề cao. Tôi đã cố gắng hết khả năng của mình để trả lời những câu hỏi của cháu về việc học Pháp và giải thích mọi thứ theo cách mà cháu có thể hiểu được. Cháu chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi hay buồn ngủ trong khi học Pháp. Khi học Pháp, bé Mai không bao giờ thêm hoặc bỏ sót một từ nào. Cháu thực sự thể hiện được những phẩm chất của một tiểu đệ tử Đại Pháp.

Đến ngày thứ 13, bé Mai đã có thể ngồi đả tọa trong một giờ đồng hồ. Trong 10 phút cuối, tôi có thể nói rằng cháu rất đau, và tôi đã bảo cháu rằng cháu có thể tháo chân ra. Cháu nói: “Không! Con muốn ngồi trọn vẹn một giờ đồng hồ.” Do đó, chúng tôi ngồi đả tọa cho đến khi học Pháp xong.

Chúng tôi đã đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân trong 16 ngày và sau đó nghe thu âm các bài giảng của Sư phụ ở Quảng Châu. Trong năm ngày còn lại trước khi bé Mai trở về nhà, chúng tôi đã xem các bài giảng video của Sư phụ ở Quảng Châu để khắc sâu những ký ức và nhận thức của cháu về Đại Pháp. Trong suốt 20 ngày bé Mai ở với tôi, chúng tôi đã đọc, nghe và xem các bài giảng của Sư phụ. Nó thực sự hữu ích.

Điều này cũng giúp bé Mai tiến bộ trong học tập. Cháu thường mất 30 phút để hoàn thành 120 câu hỏi và cháu sẽ sai khoảng 16 câu trong số đó. Sau khi học Pháp trong 10 ngày, cháu chỉ mất 20 phút để trả lời 120 câu hỏi và cháu chỉ bỏ qua nhiều nhất là ba câu hỏi trong số đó. Nhìn thấy bé Mai thay đổi như thế nào, con gái tôi càng tin tưởng vào Đại Pháp hơn.

Bé Mai đã bỏ được nhiều thói quen xấu. Cháu học cách quản lý lịch trình ngủ, vệ sinh cá nhân của mình, và cháu tiếp tục viết nhật ký. Cháu nói: “Thiện là một đức tính tốt và nó sẽ mang lại hạnh phúc cho mọi người.” Cháu cũng nói rằng cháu sẽ bắt đầu từ những việc nhỏ trong cuộc sống và học cách thiện đãi mọi người. Chỉ như vậy cháu mới có thể trở thành người tốt hơn.

Tôi đã rất xúc động khi thấy sự thay đổi của bé Mai.

Bé Mai luyện đàn tranh đến trình độ bảy, học Thi Kinh, hiểu các bộ phim tiếng Anh, đọc các tiểu thuyết kinh điển từ khắp nơi trên thế giới và học chơi cờ vây. Cháu đã hoàn thành tất cả những điều này một cách xuất sắc.

Bé Mai rất may mắn đã đắc Pháp khi còn trẻ như vậy. Tôi tin rằng cháu sẽ tiếp tục đề cao trong tương lai. Sư phụ thật từ bi và Đại Pháp thật thần kỳ!

Tâm tính của tôi cũng đề cao trong khi học Pháp với cháu gái của mình trong 20 ngày đó. Tôi trở nên quyết tâm hơn trong tu luyện khi nhìn thấy sự quyết tâm và kiên trì của cháu. Nó cũng củng cố ý chí muốn cứu độ nhiều chúng sinh của tôi và ý chí chịu đựng khó khăn khi tôi thấy cháu chịu đựng sự khó chịu khi ngồi đả tọa.

Tôi có thể từ bỏ nhiều chấp trước trong thời gian đó, chẳng hạn như thiếu kiên nhẫn, ôm hận và la mắng mọi người. Quan trọng nhất là tôi đã có thể loại bớt cái tình thân quyến đối với gia đình và không còn ôm giữ oán hận nữa.

Con xin cảm tạ Sư phụ vì đã an bài cơ hội này cho con đề cao tâm tính và dạy cháu gái cách tu luyện. Con thực sự đã được thụ ích rất nhiều.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/28/419048.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/9/192257.html

Đăng ngày 18-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share