Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 02-04-2021] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp sống trong một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc. Tôi muốn kể với các bạn một câu chuyện có thật, vô cùng kinh tâm động phách nhưng cũng rất thần kỳ.

Cuối tháng 8 năm 2019, sau kỳ nghỉ hè con trai tôi, một học sinh trung học, đến trường khai giảng năm học mới. Cháu bắt đầu bị mất ngủ và có những hôm cả đêm không thể chợp mắt chút nào. Vợ chồng tôi nghĩ do cháu bị áp lực do học hành nên chúng tôi đã cố gắng khuyên bảo cháu nhưng cuối cùng chúng tôi đã phải cho cháu nghỉ học một vài ngày.

Trong suốt thời gian đó, cháu có những biểu hiện bất thường và hay tự lẩm bẩm một mình. Sau vài ngày ở nhà cháu đòi quay lại trường học. Hai tuần sau chúng tôi nói chuyện với giáo viên chủ nhiệm của cháu và mọi việc dường như đã ổn định. Tôi đưa cháu đi khám tại khoa giấc ngủ ở bệnh viện địa phương, bác sĩ nói cháu chỉ bị lo âu nhẹ và không có vấn đề gì nghiêm trọng.

Buổi tối ngày 21 tháng 9, khi tôi đón cháu từ trường về nhà, tôi để ý thấy cháu biểu hiện như không còn cảm xúc và tay chân cử động không linh hoạt. Kéo theo sau đó là những đêm dài mất ngủ.

Buổi sáng ngày 26, cháu bỗng dưng gào thét điên cuồng, nói muốn chết và lao đầu vào cánh cửa. 4 người lớn chúng tôi mới có thể giữ cháu lại.

Đột nhiên con trai biến thành như vậy, cả gia đình chúng tôi đều rất khổ sở.

Ngày 2 tháng 10, chúng tôi đưa cháu đến bệnh viện kiểm tra. Ban đầu bác sĩ nói có thể cháu bị viêm màng não. 10 ngày sau đó tình trạng của cháu xấu đi nhanh chóng. Hầu như cháu không thể ăn uống chút nào và chỉ còn cách truyền tĩnh mạch. Cháu không thể kiềm chế được bản thân và khuôn mặt đờ đẫn vô cảm, cháu không thể nói được và cũng không nhận ra ai cả. Chỉ trong thời gian ngắn cháu đã bị sút 9 kg. Cuối cùng các bác sĩ kết luận cháu không bị viêm màng não. Bác sĩ tâm lý nghi ngờ cháu mắc bệnh tâm thần phân liệt và khuyên chúng tôi nên điều trị ở nơi khác.

Ngày 13 tháng 10, chúng tôi đến khám tại một bệnh viện tâm thần. Loại thuốc an thần dùng ở đây khiến con trai tôi mê man lúc tỉnh lúc mơ. Cháu vẫn không thể ăn và các bác sĩ khuyến nghị nên truyền thức ăn qua đường mũi thông qua ống dẫn nhưng cách này rất khó nếu cháu không chịu hợp tác. Sau đó bác sĩ đề nghị sử dụng liệu pháp sốc điện vì đây là phương pháp có hiệu quả nhanh nhất.

Buổi tối ngày 14 tháng 10, một ngày trước lịch điều trị sốc điện của cháu, mẹ tôi đến bệnh viện thăm cháu. Bà mang theo chiếc máy phát MP3 của chị gái tôi trong đó có chứa bản nhạc Phổ độ của Pháp Luân Đại Pháp.

Khi tôi mở bản nhạc này cho cháu nghe, đột nhiên phát hiện cháu lúc nãy vốn không biểu cảm trên mặt mà giờ đây nước mắt chảy dài, cháu khóc rất thương tâm và không nín lại được. Bác sĩ có vẻ hài lòng: “Đây là dấu hiệu tốt. Nó có nghĩa là cậu bé vẫn còn có phản ứng cảm xúc.”

Buổi sáng ngày 15 tháng 10, mũi kim truyền dịch bị rơi ra ở dưới chăn, lúc tôi phát hiện thì tay cháu đã bị chảy khá nhiều máu. Đến bữa sáng cháu bắt đầu ăn được và uống nước được. Lúc này tôi đã minh bạch sức khoẻ của cháu không sao nữa rồi. Mẹ tôi cũng thúc giục tôi đưa cháu về nhà.

Bác sĩ không đồng ý với quyết định này của tôi nhưng tôi đã bỏ qua lời khuyên của họ. Bệnh viện không phải là một nơi yên tĩnh để hồi phục sức khỏe. Đôi khi có những bệnh nhân tâm thần nhập viện lúc nửa đêm nên thường gây ra náo loạn.

Con trai tôi không thể tự bước đi nên chúng tôi phải dùng xe lăn để đưa cháu lên xe và chồng tôi phải cõng cháu lên từng bậc thang trong nhà.

Từ lúc đó đến cuối tháng 11 cháu ở trong giai đoạn hồi phục. Mỗi ngày chúng tôi đều mở bản nhạc Phổ độ cho cháu nghe. Cháu đã có cảm giác thèm ăn trở lại và tăng gần nửa cân mỗi ngày trong hai tuần đầu tiên. Cháu không còn bị mất kiểm soát và thậm chí có lúc rất tỉnh táo.

Lúc này tôi đã cảm thấy bình tâm hơn rất nhiều và không phải lo lắng nhiều về quá trình hồi phục của cháu. Tôi tin tưởng rằng Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp sẽ chăm sóc bảo hộ cháu. Chúng tôi cũng dừng không cho cháu dùng thuốc nữa. Ngày 25 tháng 11, cuối cùng con trai tôi cũng tự chủ được cơ thể mình. Cháu đã hồi phục tinh thần và trí nhớ mặc dù không thể nhớ những gì đã xảy ra trong bệnh viện.

Nếu hôm đó cháu không kịp nghe bản nhạc của Pháp Luân Đại Pháp, tôi thật sự không dám tưởng tượng kết cục sẽ bi thảm ra sao. Chính Sư phụ đã cứu độ cháu và tôi thật sự không thể diễn tả bằng lời lòng cảm ân của mình đối với Sư phụ.

Quan nạn này kéo dài trong 100 ngày. Bởi vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi có thể đối mặt với sự việc này một cách bình tĩnh hơn chồng tôi. Anh ấy bị suy sụp tinh thần đến mức nói rằng muốn đi ra ban công bệnh viện mà nhảy lầu tự tử. Ông bà nội cháu vì việc này đã khóc không biết bao nhiêu nước mắt và họ hàng cũng đều rất lo lắng. Nếu không có Đại Pháp, không chỉ tương lai của cháu sẽ rất bi thảm mà mọi người trong gia đình cũng sẽ đau khổ rất nhiều.

Bố mẹ chồng tôi rất tôn kính Sư phụ sau khi biết được câu chuyện hồi phục kỳ diệu của cháu ở bệnh viện. “Bây giờ chúng ta đều rất tin tưởng Đại Pháp,” bố chồng tôi nói. Họ còn kể câu chuyện này với những người họ hàng xung quanh.

Tôi muốn nhân cơ hội này để gửi lời cảm ân tới các đồng tu, họ hàng và bạn bè vì đã hỗ trợ gia đình tôi trong quãng thời gian khó khăn đó. Tôi hi vọng rằng sau khi chứng kiến sự việc này và uy lực phi thường của Pháp Luân Đại Pháp, mọi người sẽ công nhận Pháp Luân Đại Pháp hảo và có được một tương lai tươi sáng.

Tôi cũng hi vọng những ai vẫn chưa hiểu chân tướng về Đại Pháp sẽ dành chút thời gian tìm hiểu bởi vì những điều thần kỳ như chuyện đã xảy ra với gia đình tôi không phải là điều hiếm gặp đối với ai có đức tin kiên định.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.]


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2021/4/2/大法音樂《普度》-救回精神分裂的兒子的命-422863.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/9/191802.html

Đăng ngày 03-07-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share