[MINH HUỆ 27-4-2006] Tôi đã tu luyện trong 7-8 năm. Bây giờ tôi nhìn lại, và tôi cảm thấy giống như tôi về cơ bản đã không biết tu luyện là như thế nào. Chỉ trong năm nay, đặc biệt là những tháng gần đây, dường như tôi đã chạm được tới danh giới của sự tu luyện.

Tôi đắc Pháp vào cuối năm 1998. Có người đã cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân, và quyển sách đã lôi cuốn tôi lúc nào không biết. Tôi đọc hết quyển sách, và tôi cảm thấy tâm hồn mình trở nên thanh khiết, tôi cảm thấy hạnh phúc từ đáy lòng mình. Sau đó, tôi lại ngại đọc quyển Chuyển Pháp Luân, và tôi chỉ muốn đọc những bài giảng Pháp mới của Sư phụ, tìm kiếm những kiến thức mới, và nghĩ rằng những bài giảng Pháp sau này của Sư phụ là những Pháp lý cao hơn. Tôi chỉ đọc cuốn Chuyển Pháp Luân vài lần cẩn thận, và sau đó tôi bắt đầu đọc sách với những suy nghĩ lan man đến khắp nơi. Tôi thậm chí còn không biết Sư phụ dạy gì sau khi kết thúc một chương. Tôi không chắc rằng mình đã đọc hết cuốn Chuyển Pháp Luân 100 lần chưa sau rất nhiều năm tu luyện, và nghiêm trọng hơn là, những lúc tôi điềm tĩnh đọc và phát hiện ra rằng những điều tôi ngộ ra được là rất ít.

Vì ít học Pháp, tôi đã lý giải những lời dạy của Sư Phụ bằng những quan niệm cũa người thường không lý trí lắm, làm cho tôi rất dễ ràng bước sang cực đoan. Khi Sư phụ nói chúng ta cần tinh tấn, có nghĩa là sẽ không còn nhiều thời gian nữa là Chính Pháp kết thúc, sau đó tôi nghĩ rằng tất cả những thứ thông thường không quan trọng, và tôi đã không còn muốn làm bất cứ điều gì của người thường. Khi Sư phụ dạy chúng ta rằng tu luyện là phải thoát khỏi những tình cảm, tôi nghĩ rằng tất cả những thành viên trong gia đình là rào cản trên con đường tu luyện của tôi, và trở nên không hoà hợp với họ ngay khi tôi muốn “tinh tấn”, cứ như là tôi phải lựa chọn giữa gia đình và tu luyện. Khi tôi nghe Sư phụ nói rằng luyện công là một phương pháp gia trì trong tu luyện, sau đó tôi đã hiểu lầm rằng luyện hay không luyện cũng được. Khi tôi nghe Sư phụ nói rằng giảng thanh chân tướng rất quan trọng, sau đó tôi sốt sắng hoàn thành việc in các tài liệu giảng thanh chân tướng, phân phát tài liệu, và tôi đã sao nhãng việc học Pháp luyện công, tôi nghĩ rằng giảng rõ sự thật sẽ bao gồm tất cả.

Từ khi tôi ít học Pháp, tâm tính của tôi trở nên thấp, và tôi đã không vứt bỏ được cái tình từ căn bản. Vì thế, tôi mắc lỗi. Khi tôi phát chính niệm, tôi làm với những chấp chước của con người: sự tức giận và lòng căm thù. Tôi ngồi đó suy nghĩ với tất cả những tư tưởng của mình, và sử dụng toàn bộ sức mạnh của cơ thể, làm tôi rất mệt sau mỗi lần phát chính niệm, và thậm chí nó làm tôi sợ phát chính niệm. Sau đó tôi ít khi phát chính niệm. Cuối cùng, tà ác lợi dụng sơ hở của tôi, và tôi đã đi một con đường vòng lớn, làm tổn hại đến bản thân và gia đình. Tôi rất chán nản trong một thời gian dài, và cảm thấy như tu luyện là quá khó khăn.

Sau đó, qua chia sẻ với các bạn đồng tu, tôi điềm tĩnh bắt đầu tìm trong nội tâm. Tôi đã tìm thấy nơi tôi đã đi lệch đường. Trông có vẻ như tôi nghe theo những lời của Sư phụ, nhưng tôi đã không hiểu đúng Pháp hay làm theo những lời của Sư phụ. Sư phụ bảo chúng ta hãy học Pháp, học Pháp và học Pháp, đọc sách, đọc sách và đọc sách. Sư phụ bảo chúng ta rằng Sư phụ đã để mọi thứ vào trong Pháp này, và miễn là chúng ta tu luyện theo Chuyển Pháp Luân, chúng ta sẽ đi đến đích. Vì thế, tôi đã thử đọc Chuyển Pháp Luân với một tư tưởng thuần tịnh. Lần đầu, tư tưởng của tôi vẫn lơ đãng xung quanh, vì thế tôi đọc to lên để đưa tư tưởng của mình quay trở lại. Nếu tư tưởng của tôi lại lơ đãng, tôi sẽ quay lại đọc thầm, và tôi lại có thể tập trung.

Tôi cứ thay đổi cách học Pháp như thế và dần dần tôi đã tập trung được tư tưởng của mình và trầm tĩnh lại và tôi đã có thể ngộ được các Pháp lý. Tôi biết rằng Sư phụ đã dạy tôi cách tu luyện bản thân sao cho tốt và vứt bỏ tính ích kỷ để trở thành một người luôn luôn nghĩ đến người khác trước. Tôi thấy rằng Sư phụ đã dạy tôi tu luyện trong khi hoàn toàn phù hợp với cuộc sống đời thường, vẫn có gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, quan hệ xã hội, và tu luyện bản thân mình một cách vững chắc. Tôi thấy rằng Sư Phụ dạy tôi phải có tâm hoà ái từ bi và đối xử tốt với tất cả mọi người. Tôi đã học được rằng mọi việc xảy ra là một cơ hội để tìm bên trong nội tâm của mình và vứt bỏ tâm chấp trước để tôi có thể đề cao lên. Tôi đã học được rằng Pháp Luân Đại Pháp là công pháp tính mệnh song tu nên chúng ta cần phải vừa tu tâm tính vừa luyện công.

Gần đây tôi bắt đầu học thuộc lòng cuốn Chuyển Pháp Luân, và cũng đọc cả kinh văn mới. Tôi không chỉ ngộ được nhiều Pháp lý, mà tư tưởng còn trở nên kiên định. Tôi cảm thấy thuần tịnh, từ bi và hạnh phúc. Tôi có thể dễ dàng tìm thấy các tâm chấp trước của mình và nhanh chóng nắm lấy chúng, nhổ tận gốc rễ của chúng lên, và vứt bỏ chúng. Đặc biệt là khi tôi gần đây cập nhật các chữ tiếng Hán được Sư phụ chỉnh sửa trong cuốn Chuyển Pháp Luân tôi thường cảm thấy rất bình an, như tôi có thể ngồi hàng giờ đồng hồ mà không cảm thấy mệt mỏi. Trước kia tôi thường rất căng thẳng và tôi không thể ngồi yên lâu được. Bây giờ tôi cảm thấy sự bình thản trong lòng của một tâm bất động, và không gì có thể can nhiễu đến ngay cả khi có gì đó tự nhiên xuất hiện trong tâm. Tôi đã thật sự trải nghiệm được sự kỳ diệu của tu luyện và tôi may mắn được làm một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Tôi cảm thấy được tâm Đại Nhẫn và Đại Từ bi của Sư Phụ và cảm thấy rằng Sư Phụ đang ở ngay bên mình, bảo vệ tôi, và dẫn đường cho tôi với tâm từ bi. Cảm ơn Sư Phụ!

Mặc dù tôi đã tiến bộ nhiều, tôi vẫn còn rất nhiều chấp chước và quan niệm cũa người thường. Những suy nghĩ xấu vẫn cứ xuất hiện, và tình trạng tu luyện của tôi đôi khi còn rất tệ. Điều tốt là, cuối cùng tôi đã biết tu luyện là như thế nào, như phủ nhận an bài của cựu thế lực, nghe theo Sư phụ, học Pháp nhiều hơn, học Pháp nhiều hơn, học Pháp nhiều hơn, thực sự làm theo mọi lời của Sư phụ, và bước ngay chính trên con đường mà Sư phụ an bài.

Chắc là tôi đã không biểu đạt được tốt trong bài báo này, nhất là tôi đã không trích dẫn những lời của Sư phụ, mà tôi chỉ viết ra những hiểu biết của bản thân. Xin chỉ ra những điều còn thiếu sót.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/4/27/126211.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2006/5/12/73159.html

Đăng ngày 17 -11-2006; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share