Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-05-2021] Gần đây, một phụ nữ ở thành phố Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc đã bị kết án ba năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại từ năm 1999.

Ngày 18 tháng 6 năm 2020, bà Tiêu Tuệ Quân đã bị bắt giữ trong một đợt truy quét các học viên Pháp Luân Công ở quận Phong Nhuận. Cảnh sát đã có danh sách của hơn 50 học viên và 38 người trong số đó xác nhận đã bị bắt giữ. Một người trong số họ là bà Hàn Ngọc Cần đã bị chết chỉ sau vài giờ bị bắt giữ.

Chồng bà Tiêu, người không tu luyện Pháp Luân Công cũng bị bắt giữ và đã được thả cùng ngày. Bà Tiêu đã bị tạm giữ hình sự và bị giam tại Trại tạm giam Số 1 Đường Sơn.

Ngày 9 tháng 4 năm 2021, Tòa án Tuân Hóa đã kết án bà Tiêu ba năm tù. Bảy học viên khác nằm trong danh sách truy quét của cảnh sát cũng đang phải đối mặt với án tù sau khi họ bị truy tố và hồ sơ được chuyển đến tòa án.

Bức hại trong quá khứ

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, ngày Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công, bà Tiêu đã lên tàu đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền được tự do tu luyện. Bà đã bị cảnh sát Bắc Kinh bắt giữ khi xuống tàu vào lúc 1 giờ sáng. Họ cố đưa bà lên một chuyến tàu khác để quay trở về Đường Sơn. Khi cố trốn thoát, bà đã bị ngã và bị thương. Ba ngày sau, bà bị đưa trở về nhà và bị quản thúc tại gia.

Bị tra tấn trong trại tạm giam Bắc Kinh

Ngày 27 tháng 11 năm 2000, bà Tiêu lại đến Bắc Kinh. Bà và 12 học viên khác từ khắp nơi trên đất nước đã đến Quảng trường Thiên An Môn vào ngày 29 tháng 11. Ngay lập tức, cảnh sát đã xuất hiện, đánh đập và kéo họ vào trong những chiếc xe cảnh sát đã được chuẩn bị sẵn. Trong xe, bà tiếp tục bị đánh, bị tát vào mặt, bị đập đầu vào thành ghế sau.

Tại Đồn Cảnh sát Tiền Môn, một sỹ quan cảnh sát đã đá vào bụng bà và thẩm vấn bà. Khi bà từ chối không tiết lộ thông tin, họ tiếp tục đánh, kéo rời một mảng tóc và tát vào mặt bà trong hơn nửa giờ. Họ cũng sốc điện vào mặt bà [khiến bà] có cảm giác như mặt mình bị cháy.

Bà Tiêu bắt đầu tuyệt thực để phản đối sự tra tấn tàn bạo trong trại giam. Cảnh sát đã còng hai tay bà vào thành giường, véo mũi và bức thực bà bằng một chai nước. Bà không ngừng ho và hầu như ngạt thở.

Sau một thời gian ngắn bị giam tại đồn cảnh sát, bà Tiêu bị chuyển đến một trại tạm giam. Ngày 7 tháng 12, cảnh sát đã thẩm vấn bà, họ kéo bà lê trên sàn nhà. Khi bà cố kháng cự, họ tiếp tục đánh và không ngừng chửi rủa bà.

Trong phòng thẩm vấn, bà Tiêu bị còng hai tay vào một cái ghế sắt. Cảnh sát đã cố cho bà ăn kẹo và trái cây nhưng bà đã nhổ ra. Theo lệnh của cảnh sát trưởng, một nhân viên đã lấy hết sức tát mạnh vào mặt bà. Bà Tiêu cảm giác như đầu mình như nổ tung và sau đó bị tê liệt.

Cảnh sát lấy ra một chiếc thắt lưng da rộng 3 inch và quật vào mặt, đầu và vào tay bà trong nửa tiếng đồng hồ. Trên đầu bà có nhiều vết sưng. Bà cảm thấy rất chóng mặt và miệng thì đầy máu.

Điều kiện sống trong trại tạm giam rất tồi tệ. Bà phải ngủ chung với hơn 20 học viên trên tấm ván cứng và chỉ được phát hai chiếc chăn bông bẩn thỉu. Không có lò sưởi và các lính canh thường mở cửa sổ để cho gió lạnh thổi vào họ.

Khi bà tuyệt thực đến ngày thứ bảy, cảnh sát đã đưa bà đến bệnh viện và bức thực bà.

Sau một tháng bị giam giữ, bà Tiêu đã được thả vào ngày 20 tháng 12.

Bị tra tấn trong trại tạm giam Phong Nhuận ở Đường Sơn

Vào ngày 21 tháng 4 năm 2001, hai cảnh sát đã đột nhập vào nhà bà Tiêu và hỏi bà có còn tu luyện Pháp Luân Công không. Khi bà nói có, họ đã bắt và nhốt bà vào một cái lồng kim loại trong đồn cảnh sát suốt đêm. Bà không được cung cấp thức ăn và nước uống và không được ngủ. Vào ngày 5 tháng 4, bà bị đưa đến trại tạm giam Phong Nhuận.

098314e33cf9edf2a422ff7ccfbacfb0.jpg

Mô phỏng tra tấn: Nhốt trong lồng sắt

Vì không trả lời điểm danh và không mặc đồng phục nhà tù, một lính canh đã đưa bà Tiêu vào phòng, tát vào mặt và liên tục chửi rủa bà. Khi bà thuyết phục cô ta dừng làm những việc tà ác này lại, cô ta đã đánh bà bằng một chiếc gậy cao su khiến cho mông bà bị thâm đen lại. Cô ta cũng còng tay bà lại và chiếc còng sẽ thít chặt hơn khi bà vùng vẫy. Chiếc còng cũng gây khó khăn cho bà trong việc đi lại, ngồi hay nằm.

Trong một lần khác, bà bị còng hai tay ra sau lưng trong bảy ngày. Bà cần phải nhờ tới sự giúp đỡ của người khác để sử dụng nhà vệ sinh. Vào ban đêm, bà phải ngủ ngồi trong một chiếc ghế.

Khi bà Tiêu cố ngăn cảnh sát bức thực các học viên khác, bác sỹ trong trại tạm giam đã quay lại và dùng dép tát vào mặt bà khiến cho mặt bà bị thương.

Khi bà Tiêu tuyệt thực để phản đối sự bức hại, các lính canh đã giữ đầu, chân và tay bà để bức thực. Trong một phiên bức thực khác, một tù nhân đã tóm tóc bà và kéo ra đằng sau trong khi một tù nhân khác trói hai tay bà ra sau ghế. Khi một tù nhân khác cạy miệng bà, bác sỹ trại giam đã giẫm lên chân bà, véo mũi và bức thực bà. Khi bà cố chống cự, bác sỹ đã giậm mạnh vào chân bà.

Vì không hợp tác với việc lục soát, các lính canh đã kéo tóc và đập đầu bà vào tường. Một lính canh khác đã đá bà liên tục trong mười phút nghỉ giải lao.

Các lính canh cũng bức thực bà bằng những loại thuốc không rõ nguồn gốc. Khi bà chống cự, họ đã dùng gậy cao su đánh vào miệng bà khiến miệng bà bị chảy máu.

Không bao lâu sau khi bà Tiêu được thả vào cuối năm 2001, bà lại bị bắt và bị đưa vào một trung tâm tẩy não trong hai tuần

Lại bị bắt và bị kết án lao động cưỡng bức ba năm

Ngày 11 tháng 11 năm 2002, bà lại bị cảnh sát bắt giữ sau khi bị người dân tố cáo vì phân phát các tờ rơi có thông tin về Pháp Luân Công trên xe buýt. Đầu tiên bà bị giam giữ trong trại tạm giam Phong Nhuận và sau bị chuyển về giam giữ trong trại tạm giam Số 1 Đường Sơn.

Yêu Thục Quân, Trưởng trại tạm giam Số 1 Đường Sơn đã trói chặt bà Tiêu trên một cái ghế kim loại và sau đó tát vào mặt bà. Miệng bà Tiêu đầy máu và bà bị chóng mặt. Bà bị trói trên chiếc ghế sắt đó trong năm ngày và chỉ được phép đi vệ sinh một lần một ngày. Thời tiết rất lạnh khiến ban đêm bà không thể ngủ được. Khi lính gác thả bà ra khỏi ghế, chân và bàn chân bà sưng phồng khiến cho bà không thể xỏ được dép.

594717fe5b79cd512b8552eea4e42acc.jpg

Mô phỏng tra tấn: Trói trên ghế sắt

Một lần khác, các lính canh đánh một học viên khác trước mặt bà Tiêu. Khi bà cố ngăn họ lại, họ đã quay lại và đánh bà Tiêu.

Sau 100 ngày bị giam giữ, bà Tiêu bị kết án ba năm tù và bị chuyển đến Trại Lao động Cưỡng bức Khai Bình.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/23/426084.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/30/193419.html

Đăng ngày 07-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share