Bài viết của phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 09-05-2021] Mong ước của cô Ư Minh Huệ được tái đoàn tụ với bố mẹ mình lại bị tan vỡ khi người mẹ 63 tuổi của cô bị kết án 4 năm tù vì tập Pháp Luân Công.

Kể từ khi chính quyền cộng sản Trung Quốc bắt đầu đàn áp môn tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1999, gia đình ba người của cô Ư ở thành phố Mẫu Đơn Giang, tỉnh Hắc Long Giang mới chỉ được sống cùng nhau chưa đầy 2 năm. Bố cô đã bị bắt vào năm 2001 và bị kết án 15 năm. Mẹ cô bị bắt vào năm 2003 và bị kết án 11 năm.

Là một thiếu niên, cô Ư đã phải vật lộn để lớn lên một mình. Sau khi được nhận vào Trường Nghệ thuật Thị giác và Biểu diễn Cambridge vào năm 2012 để học thiết kế thời trang, cô đã chuyển đến Anh quốc và kể từ đó cô vẫn chưa thể quay trở lại Trung Quốc.

Khi bố cô được phóng thích vào năm 2016, hai năm sau khi mẹ cô trở về ngôi nhà trống không, họ đã xin cấp hộ chiếu để đi đến Anh quốc thăm cô Ư, nhưng cảnh sát đã từ chối và nói rằng họ không có cách nào để có được hộ chiếu.

Vào ngày 31 tháng 3 năm 2020, mẹ cô Ư, bà Vương Mai Hồng, một kỹ sư địa chất, lại bị bắt vì nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Sau một năm bị tạm giam, bà đã bị kết án 4 năm vào khoảng đầu tháng 5 năm 2021 và bị đưa vào Trại tù nữ Hắc Long Giang để thi hành án.

4f075f6d75a71a902381007cda136510.jpg

Cô Ư Minh Huệ và mẹ cô là bà Vương Mai Hồng

Trong khi đang tham dự một sự kiện ở Anh quốc vào tháng 4 năm 2021 để kêu gọi chấm dứt cuộc đàn áp, cô Ư nói: “Tôi không biết khi nào thì mẹ tôi sẽ được trả tự do. Tôi đến đây hôm nay để phản đối Đảng Cộng sản Trung Quốc bởi vì mẹ tôi không phạm tội gì trong việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cả. Bố mẹ tôi hiện đã ngoài 60 tuổi rồi. Họ đã bị bỏ tù trong hơn 1 thập kỷ. Cuộc sống của họ cực kỳ khó khăn.”

“Tôi rất lo lắng. Tôi hy vọng là họ có thể phóng thích mẹ tôi ngay lập tức và trả lại tự do cho bà. Hãy dừng việc sách nhiễu bà. Không có gì là sai khi tin theo Chân-Thiện-Nhẫn,” cô nói.

Lại bị bắt vào năm 2020 và bị kết án 4 năm tù

Bà Vương lại bị bắt vào ngày 23 tháng 11 năm 2020 ở gần Đại học Hắc Long Giang vì nói chuyện với mọi người về cuộc đàn áp Pháp Luân Công.

Sau khi bà bị tùy tiện tạm giam ở Đồn cảnh sát Hà Tây 15 ngày, bà lại bị tạm giam hình sự và bị chuyển đến một trại tạm giam mà gia đình bà không được biết. Cảnh sát đã yêu cầu gia đình bà Vương thuyết phục bà từ bỏ Pháp Luân Công để bà có thể tránh được bị kết án, nhưng họ đã không nghe theo.

Bà Vương đã bị Viện kiểm sát quận Đạo Lý truy tố vào ngày 2 tháng 2 năm 2021. Vào ngày 30 tháng 3 năm 2021, trước ngày bà Vương bị xét xử trực tuyến, luật sư của bà là ông Tạ Yên Ích đã đi đến Tòa án quận Đạo Lý để trình Thư ủy nhiệm cho luật sư của mình. Tuy nhiên, Thẩm phán Kiến Thành bảo luật sư Tạ rằng ông ta đã chỉ định một luật sư để đại diện cho bà Vương và từ chối chấp nhận Thư ủy nhiệm cho luật sư của ông Tạ.

Luật sư Tạ lập luận rằng việc thẩm phán từ chối việc ông làm đại diện cho bà Vương là bất hợp pháp. Ông chỉ ra rằng bà Vương có quyền lựa chọn và quyết định ai làm luật sư đại diện cho bà và bà muốn thuê bao nhiêu luật sư. Thẩm phán không thể ngăn cản việc đại diện theo pháp luật của bà với quan điểm riêng của mình.

Vào ngày xét xử, thẩm phán đã kiên quyết chỉ định luật sư đại diện cho bà Vương và tuyên bố nhận tội thay bà. Bà Vương đã phản đối và yêu cầu ông Tạ là luật sư riêng cho bà, nhưng thẩm phán đã bác bỏ đề nghị của bà và từ chối cho phép ông Tạ tham dự phiên xét xử.

Thẩm phán Kiến sau đó đã kết án bà Vương 4 năm tù. Bà đã bị đưa đến Trại tù nữ Hắc Long Giang vào thời điểm viết bài này.

Bị bỏ tù 11 năm vì kiên định với tín ngưỡng của mình

Bà Vương từng bị các bệnh như viêm mô ngực, trĩ và phụ khoa mãn tính. Sau khi bà theo tập Pháp Luân Công và cố gắng sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, tất cả các bệnh tật của bà đã biến mất. Bà trở thành một người tốt và không bao giờ ngần ngại giúp đỡ người khác và có được sự tôn trọng của gia đình, hàng xóm và đồng nghiệp.

Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, bà Vương đã phải chịu đựng rất nhiều. Cảnh sát từ Đồn cảnh sát Tân Hoa đã bắt bà tại nhà của cô bà ở thành phố Mẫu Đơn Giang vào ngày 22 tháng 10 năm 2003. Sáu cảnh sát đã đánh bà và lôi bà từ tầng 7 xuống tầng 1 và quẳng bà vào xe cảnh sát.

Tại đồn cảnh sát, một cảnh sát đã túm tóc bà và giật bà xuống tầng 2, làm rất nhiều sợi tóc của bà bị nhổ tung ra. Một cảnh sát khác liên tục đánh vào mặt bà bằng một quyển sách dày.

Hơn 20 cảnh sát đã thay phiên thẩm vấn bà Vương suốt ngày đêm trong khi bà bị cùm vào một chiếc ghế sắt trong 3 ngày và không được phép ngủ.

1767b4ee3351408b52773cc84f7b956a.jpg

Dựng lại cảnh bức hại: Bị cùm vào một chiếc ghế sắt

Năm tháng sau đó, một thẩm phán ở Tòa án quận Ái Dân đã kết án bà Vương 11 năm tù. Bà đã bị đưa đến Trại tù nữ Hắc Long Giang vào ngày 24 tháng 3 năm 2004. Một đội trưởng đã bắt bà đứng suốt cả ngày khi bà không có việc gì để làm.

Bà Vương phải làm việc trong một căn phòng có 2 chiếc máy to hoạt động ở nhiệt độ lên đến 180 độ C. Vào mùa hè, sức nóng khủng khiếp đã khiến bà kiệt sức và theo thời gian sức khỏe của bà bị ảnh hưởng.

Ban quản lý trại tù đã chuyển bà Vương đến một khu khác vào tháng 11 năm 2006 bởi vì bà từ chối từ bỏ đức tin của mình. Ở đó, mỗi ngày bà phải ngồi im trên một chiếc ghế đẩu nhỏ trong một thời gian dài, khiến cho bà bị thương ở mông, lưng và hai đùi. Một tù nhân đã được giao việc theo dõi bà và đi theo bà suốt ngày đêm, bất kể là bà làm việc gì. Bà không thể nói chuyện với những học viên khác ở đó mà không bị mắng chửi.

Việc bức hại ngày càng tồi tệ hơn vào tháng 2 năm 2008. Ban quản lý trại tù đã chuyển bà Vương đến Khu 6 và một tù nhân phạm trọng tội khét tiếng trong việc đánh đập các học viên cũng đã được chuyển đến khu đó. Khu đó rất lạnh và ẩm thấp và bà Vương bị đau lưng, bị bệnh tim, và bị ho. Có một hôm, trong khi bà Vương đang ngồi thiền ở trên giường, một lính gác và một trọng phạm đã lôi bà từ trên giường xuống và đánh bà. Trong quá trình đó, đầu gối chân phải của bà đã bị đập xuống sàn mạnh đến mức gây ra sự tổn hại vĩnh viễn.

Ban quản lý trại tù đã tách bà Vương ra khỏi những học viên khác vào tháng 12 năm 2011 và giao cho 2 tù nhân theo dõi mọi hành động của bà. Bà không thể nói chuyện với các học viên khác và phải xin phép để được làm những việc đơn giản như đi mua những đồ dùng cần thiết.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/9/424416.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/22/193256.html

Đăng ngày 05-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share