Đệ tử Đại Pháp từ Hắc Long Giang

[MINH HUỆ 28-10-2020] Năm nay tôi 69 tuổi, bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 2004. Sức khỏe của tôi ngày càng tốt hơn, sau khi tu luyện không lâu các chứng bệnh tật của tôi biến mất từ lúc nào mà tôi chẳng hề hay biết. Điều quan trọng hơn là các pháp lý trong sách Chuyển Pháp Luân đã giúp tôi trở thành một người tốt, nâng cao phẩm chất đạo đức của mình theo “Chân-Thiện-Nhẫn”, tu luyện từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, làm việc gì cũng cân nhắc và suy nghĩ đến người khác.

Tôi có ba người con trai. Các con tôi đã được chứng kiến ​​sự thần kỳ và tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp thông qua cách hành xử của tôi. Tôi thường sử dụng trí huệ Đại Pháp ban cho để nói cho các con về chân tướng Đại Pháp và đạo lý làm người. Các con đều ủng hộ tôi tu luyện và đều tin vào “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”.

Cách đây vài ngày, người con trai cả 49 tuổi lái xe taxi đến nhà tôi và nói: “Mẹ ơi, cách đây ít lâu con đã nhặt được hơn 100.000 Nhân dân tệ trong xe của con, và trả lại cho người bị mất rồi!” Tôi nói: “Con trai, con làm đúng lắm!“ Con trai tôi cười nói: “Con biết mẹ sẽ nói như vậy!”

Sự việc cụ thể như sau: Một ngày tháng Tư năm nay, con trai tôi lái xe taxi chở một hành khách nam, người đàn ông đó có vẻ uống khá nhiều và hơi say, cậu ấy ngồi lên hàng ghế phía sau xe. Sau khi đến nơi và xuống xe một lúc, con trai tôi tình cờ nhìn thấy chiếc túi do hành khách ở ghế sau đánh rơi, mở ra xem thì thấy một gói 100.000 Nhân dân tệ vẫn còn niêm phong của ngân hàng và một vài nghìn Nhân dân tệ khác. Con trai tôi nghĩ: “Ôi, nhiều tiền như vậy, nếu tiền của mình mà bị mất thì mình chẳng phải sẽ rất nóng ruột hay sao?! Người mất tiền chắc phải lo lắng lắm? Mình phải nhanh chóng trả nó về cho người ta.”

Con trai tôi nhìn thấy một cuốn sách bài tập của học sinh tiểu học trong túi tiền, trên đó có ghi rõ lớp học và tên học sinh. Vì vậy, con trai tôi nhanh chóng chạy xe đến trường, tìm gặp cô giáo chủ nhiệm và nói về chuyện nhặt được tiền, để giáo viên chủ nhiệm liên hệ với phụ huynh học sinh đến lấy tiền. Khi phụ huynh của đứa trẻ đến, vợ của người chồng bị mất tiền nhìn thấy mất hơn 100.000 Nhân dân tệ, cô ấy vô cùng ngạc nhiên và xúc động, cô ấy quỳ xuống đất lạy con trai tôi, cảm ơn con trai tôi đã trả lại tiền cho họ. Người phụ nữ đó nói, nếu con trai tôi không trả lại cho họ thì không biết số tiền đã mất đang ở đâu và căn bản không có cách nào lấy lại được. Vì vậy, họ đã đưa 500 Nhân dân tệ để cảm ơn con trai tôi. Con trai tôi từ chối và nói: “100.000 Nhân dân tệ tôi còn trả lại cho chị được, làm sao tôi có thể nhận 500 tệ của chị đây.”

Sau khi nghe con kể, tôi khen con và nói: “Con trai à, con làm đúng lắm! Thiện ác hữu báo là thiên lý, có Thần đang nhìn! Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.” Con trai tôi đáp: “Đúng vậy. À! Mẹ nói đúng. Ban đầu con ký hợp đồng chiếc taxi này vốn không có kiếm được tiền. Đứa con 13 tuổi của con đi học đúng là tốn tiền thật! Một ngày từ sáng đến tối chở khách, trừ đi các chi phí và tiền xăng, hầu như không có lời, làm cái nghề thuê taxi chạy như này tính ra là lỗ vốn. Nhưng từ khi con nhặt được hơn 100.000 tệ và trả lại cho người ta, cuộc sống của con ngày càng khấm khá hơn. Ngày nào con cũng đi chở khách hàng, nhiều khi bận quá con không có thời gian để ăn trưa. Trừ đi các chi phí, con có thể kiếm hơn 500 tệ mỗi ngày. Mẹ ơi, đây đúng là làm việc tốt đắc được phúc báo.”

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/28/414305.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/13/188237.html

Đăng ngày 30-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share