Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-01-2021] Cha tôi, năm nay 87 tuổi, là giám đốc bộ phận của một ngân hàng trước khi về hưu. Ông từng là người theo chủ nghĩa vô thần vì bị ảnh hưởng bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tuy nhiên, trải nghiệm hai lần được cứu mạng từ cái chết cận kề đã hoàn toàn cải biến thế giới quan của ông.

Tháng 3 năm 2017, cha tôi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối. Chúng tôi đưa ông đi gặp các bác sỹ chuyên khoa ở Tế Nam, Thiên Tân, và Bắc Kinh. Tất cả chẩn đoán đều giống nhau: ngoài ung thư thì cha tôi còn mắc bệnh tim, cao huyết áp, tiểu đường và cục máu đông trong phổi và chân.

Sau đó, sức khỏe của cha tôi giảm dần và ông không thể nói được rõ ràng. Bác sỹ nói cha tôi chỉ có thể còn sống khoảng hai tháng và giọng nói bình thường của ông không thể phục hồi. Chúng tôi đã đưa cha từ bệnh viện về nhà.

Tôi giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho cha, nhưng ông từ chối lắng nghe. Tôi kiên nhẫn dặn ông nhiều lần hãy niệm thầm trong tâm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, nhưng ông luôn lắc đầu từ chối. Nhìn thấy cha cố chấp như vậy, mẹ tôi đã sốt ruột đến mức bà la lên: “Mau niệm đi ông! Tôi sẽ niệm cùng ông!” Cha nhìn chằm chằm vào mẹ và gằn giọng: “Tôi không tin!”

Qua một thời gian, tình trạng của cha tôi ngày càng xấu đi. Các em trai đưa cha đến Bệnh viện Thiên Tân vì không thể chịu nổi khi thấy ông đau đớn. Tôi không thể đi cùng họ, nhưng tôi cầu xin Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) trong tâm: “Xin Sư phụ an bài một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thiên Tân giảng chân tướng cho cha con và cứu ông ấy.”

Vài ngày sau, ba em trai đưa cha về nhà. Ngay khi bước vào nhà, họ đã phấn khởi bảo tôi: “Cha khỏe rồi!” Cha tôi cũng vui mừng nói: “Xem này, cha có thể đi lại được rồi.”

Các em kể với tôi rằng họ đã gặp một học viên Pháp Luân Đại Pháp trong lúc đẩy xe lăn đưa cha đi ăn trưa bên ngoài bệnh viện. Người học viên nói với họ về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp của ĐCSTQ và giúp họ thoái tất cả tổ chức của ĐCSTQ, và bảo họ thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Tất cả bốn người họ đều đồng ý.

Cha tôi nói: “Người này đã tu luyện bản thân tốt. Bà ấy đã hơn 60 tuổi nhưng trông chỉ mới hơn 40 tuổi thôi. Bà ấy giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cũng tốt. Bùa hộ mệnh bà ấy tặng cho cha và các em của con cũng rất đẹp. Khi cha bắt đầu niệm: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo’, thì thật sự linh nghiệm! Chân của cha đã nhẹ hơn. Cha có thể đứng dậy và đi lại được!”

Em trai tôi nói: “Cha à, cha biết bệnh viện không thể chữa lành bệnh ung thư cho cha, vậy sao cha không niệm câu ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo?’ Cha sẽ không cần phải uống số thuốc khó chịu đó nữa. Như thế chẳng phải quá tốt hay sao?” Cha tôi mỉm cười trả lời: “Ừ, cha sẽ niệm!”

Chi phí y tế của cha tôi được hoàn lại hầu như toàn bộ vì ông là cán bộ về hưu, nên ông muốn ở lại bệnh viện trong giai đoạn hồi phục. Tuy nhiên, sau khi ở bệnh viện tỉnh trong 10 ngày, ông khăng khăng đòi về nhà. Nhưng sau đó ông lại muốn đến bệnh viện thành phố để hồi phục sức khỏe. Một buổi tối tháng 5, tình trạng của ông đột nhiên trở nặng và ông được chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt. Các bác sỹ đề nghị chúng tôi nên chuyển ông đến bệnh viện lớn hơn trong thành phố.

Vì chúng tôi sống ở nông thôn nên khá xa bệnh viện. Khi tôi đến bệnh viện vào ngày hôm sau, cha tôi đã hồi phục. Ông có thể tự đi lại. Bác sỹ cũng kinh ngạc. Tôi hỏi: “Cha, cha có nhẩm chín chữ đó không?” Ông nói: “Có chứ! Cha vẫn niệm câu đó hàng ngày mà.” Sức khỏe của ông tiếp tục được cải thiện. Bác sỹ nói với ông: “Bác có thể về nhà. Bây giờ bác khỏe rồi, cháu chắc là bác sẽ sống được nhiều năm nữa.”

Cha tôi bắt đầu một cuộc sống lành mạnh và năng động. Ông chạy xe đạp đi chợ, thăm bà con, và đi dạo. Người dân trong làng chúng tôi đã chứng kiến huyền năng của “Pháp Luân Đại Pháp hảo” thông qua việc cha tôi đã cải biến. Một người phụ nữ trong làng mỗi lần gặp cha tôi thì đều nói: “Ông ấy như chết rồi nhưng nay được sống lại!”

Khi cô tôi đến thăm, cha tôi kể với cô: “Anh vốn không tin bất cứ điều gì vào tâm linh, nhưng bây giờ thì anh tin rồi. Lúc ở bệnh viện tỉnh, anh nhìn thấy hai con ma mặc đồ trắng lượn vòng quanh giường anh, nhưng họ không dám đến gần anh. Anh nhìn thấy rõ ràng. Anh sợ đến mức không dám ở lại bệnh viện đó nữa. Anh biết những con ma đó đang đi theo anh, nên anh nhanh chóng rời khỏi bệnh viện.”

Cuối cùng chúng tôi cũng hiểu ra vì sao ông khăng khăng đòi rời khỏi bệnh viện tỉnh để về nhà. Ông ấy nhìn thấy Hắc Bạch Vô Thường (hai vị Thần trong tín ngưỡng dân gian Trung Quốc chịu trách nhiệm hộ tống linh hồn xuống âm phủ), cố gắng đưa ông đi. Nếu không nhờ Pháp Luân Đại Pháp, thì cha tôi đã chết rồi.

Khi cha tôi đến bệnh viện tỉnh để kiểm tra hàng tháng, bác sĩ Song, giám đốc khoa, người từng chữa trị cho cha tôi không thể tin được là cha tôi vẫn còn sống. Ông ấy nhìn cha tôi từ trên xuống dưới và lùi lại một cách sửng sốt. Ông ấy hỏi các em trai tôi: “Cha của các cậu khỏe lại bằng cách nào vậy? Có thể cho tôi biết ông ấy đã khám bác sỹ nào không? Tôi cần học hỏi từ bác sỹ đó.” Nghĩ đến cuộc bức hại vẫn đang diễn ra, nên các em tôi không dám nói sự thật cho ông ấy. Họ đưa bác sỹ xem hồ sơ y tế của cha tôi từ các bệnh viện khác. Bác sỹ Song nói: “Tôi biết những thứ này. Nếu uống những loại thuốc này, thì ông ấy đã chết từ lâu rồi.” Bác sỹ Song tỏ vẻ khó hiểu và không tin.

Một thời gian sau, cha tôi lại bị ảnh hưởng bởi chủ nghĩa vô thần và bắt đầu uống thuốc. Khi tôi đề nghị ông tiếp tục niệm chín chữ chân ngôn, ông bắt đầu viện cớ để không niệm. Ông thậm chí còn nổi đóa với tôi và các đồng tu khi họ cũng đưa ra đề nghị tương tự.

Một hôm vào tháng 4 năm 2020, cha tôi đột nhiên không thể nói hoặc suy nghĩ rõ ràng. Chúng tôi đưa ông đến bệnh viện. Ông được chẩn đoán mắc bệnh ung thư não giai đoạn cuối di căn đến dạ dày. Họ tìm thấy khối u ở nhiều nơi trong cơ thể của cha tôi. Ông ngày càng đau đớn và rên rỉ hết ngày này sang ngày khác. Bác sỹ đã kê những loại thuốc giảm đau mạnh nhất, nhưng chúng khiến mắt cha tôi trợn ngược. Cuối cùng ông thể cử động hoặc nói. Khuôn mặt ông vô cùng xanh xao và nhăn nhúm lại.

Tôi không thể chịu nổi khi nhìn thấy cha tôi đau đớn, nên tôi đề nghị ông niệm chín chữ chân ngôn lần nữa. Lần này ông đồng ý. Vào ngày thứ hai, cha tôi nói đầu não của ông đã trở nên thanh tỉnh và cơn đau cũng hết. Ông trông khỏe hơn nhiều. Bác sỹ nhìn thấy cha tôi cũng không thể giấu đi vẻ ngạc nhiên. Ông ấy không ngừng nói: “Ông cụ này có thể hồi phục từ bất cứ điều gì!”

Vài ngày sau bước ngoặt ấy, bác sỹ phát hiện khối u não của cha tôi đã biến mất. Ông ấy liền hỏi chúng tôi: “Các vị đã làm gì cho ông cụ vậy? Có thể cho tôi biết được không?” Lần này, cả nhà tôi đã vượt qua nỗi sợ. Chúng tôi nghĩ sẽ là không công bằng cho Sư phụ Lý nếu chúng tôi không nói sự thật với bác sỹ. Chúng tôi nói cha tôi đã hồi phục bằng cách niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Bác sỹ trông như thể ông ấy cuối cùng cũng sực tỉnh. Ông ấy nhận ra đó chính là cách cha tôi đã hồi phục lần trước. Ông ấy động viên chúng tôi: “Vâng, hãy tiếp tục niệm bởi những chữ đó thật sự rất công hiệu!”

Trải nghiệm thần kỳ của cha tôi đã cho thấy uy lực của Pháp Luân Đại Pháp và lật tẩy những lời dối trá của ĐCSTQ. Nhiều người đã biết Pháp Luân Đại Pháp là tuyệt vời thông qua trải nghiệm của cha tôi. Họ cũng thụ ích từ việc niệm chín chữ chân ngôn này.

Cảm tạ Sư phụ vì đã cứu mạng cha con!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/1/9/418321.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/17/189955.html

Đăng ngày 19-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share