Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Cam Túc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-03-2021] Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, bà Khang Thiến Hoa đã liên tục bị bắt giữ, sách nhiễu và giám sát. Bà bị đưa tới trại lao động cưỡng bức một lần và bị giam giữ trong trung tâm tẩy não vì kiên định đức tin của mình. Sự sợ hãi và áp lực đã khiến sức khỏe của bà suy giảm và bà đã qua đời ở tuổi 56 vào ngày 12 tháng 3 năm 2021.
Một vài tháng trước khi bà qua đời, cảnh sát lắp đặt thêm nhiều camera giám sát trong tòa chung cư để giám sát bà.
Bà Khang từng kể lại: “Cuộc bức hại đã khiến gia đình tôi chịu áp lực không thể tưởng tượng được. Sự ngược đãi tinh thần thật sự tàn khốc. Khi cha tôi bị buộc phải ký vào một lệnh bắt giữ của tôi, ông đã suy sụp trong nước mặt. Cuộc bức hại đã gây ra tổn hại nặng nề tới sức khỏe của ông. Ông bắt đầu bị suy tim và phổi, cuối cùng ông đã qua đời.”
“Sau khi mẹ chứng kiến tôi bị bắt giữ nhiều lần, bà rất lo sợ mỗi khi nhìn thấy cảnh sát, bà sợ rằng tôi sẽ lại bị bắt giữ một lần nữa. Bà sống trong sợ hãi mỗi ngày. Còn con gái tôi, cháu đã bật khóc nhiều lần sau khi tôi bị bắt giữ.”
Cải biến cả thân lẫn tâm nhờ tu luyện Pháp Luân Công
Bà Khang ở thành phố Lan Châu, tỉnh Cam Túc từng có một sức khỏe rất yếu. Sau khi bà tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 4 năm 1997, bà trở nên khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng.
Những bài giảng tinh thần của Pháp Luân Công giúp bà có tấm lòng rộng mở hơn. Bà nói: “Pháp Luân Công dạy Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và đối xử tốt với mọi người. Để trở thành một người tốt, người ta phải coi trọng đức. Hạnh phúc không thể tranh giành mà có được. Sự ích kỷ chỉ khiến người ta trở nên hẹp hòi hơn, không hài lòng với cuộc sống của bản thân và không bao dung khi hiểu lầm nhau. Khi tôi luôn sống hành theo Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, tôi cảm thấy an hòa và tĩnh tại.”
Bị treo người lên trong trại lao động cưỡng bức
Sau khi chính quyền bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, nhiều người Trung Quốc bị những tuyên truyền vu khống Pháp Luân Công của chính quyền lừa dối. Để giảng chân tướng về Pháp Luân Công, bà Khang đã phân phát tài liệu Pháp Luân Công, nhưng bà lại bị tố cáo và bị bắt giữ. Cảnh sát giam giữ bà qua đêm trong đồn công an địa phương và sau đó đưa bà tới Trại tạm giam Tây Quả Viên, bà bị giam giữ ở đó bốn tháng.
Trong trại tạm giam, bà Khang bị buộc phải phân loại hạt dưa hấu từ sáng đến tối. Việc bị cận thị khiến bà gặp khó khăn trong khi làm việc.
Vào tháng 12 năm 2000, bà Khang đã bị kết án một năm hai tháng tại Trại Lao động Cưỡng bức Số 1 Tỉnh Cam Túc, còn gọi là Trại Lao động Cưỡng bức Bình An Đài. Tất cả học viên đều bị giam giữ ở khu Số 7 trong trại lao động. Giám đốc Đái Văn Cầm, giáo đạo viên Kính Tuyết Phong và trưởng khu giam Cốc Diễm Linh, Hồ Thụy Mai và Lý Tiểu Tỉnh đều rất tích cực trong việc bức hại các học viên.
Ngay khi bà Khang tới trại lao động, lính canh đã khám người và sắp xếp một tù nhân để giám sát bà cả ngày lẫn đêm. Tù nhân ngủ cùng giường đơn với bà và cũng chịu trách nhiệm cho những gì bà được ăn hay mặc.
Bà Khang bị buộc phải dậy sớm vào buổi sáng và làm việc cho đến giữa trưa. Sau thời gian nghỉ ăn trưa ngắn ngủi, bà lại phải tiếp tục làm việc buổi chiều. Ngoại trừ Chủ Nhật, hàng ngày bà phải làm công việc đồng áng rất vất vả nhọc sức. Chất lượng thức ăn rất tệ và đôi khi còn chưa được nấu chín.
Bất chấp thời tiết lạnh giá vào mùa đông, bà Khang và những tù nhân khác vẫn phải giặt quần áo bằng tay với nước lạnh đóng băng ở ngoài trời. Họ cũng không được cung cấp nước nóng để tắm. Sau bữa tối, bà được yêu cầu phải nhắc lại nội quy nhà tù. Bởi bà khẳng định rằng bà không làm gì sai và từ chối tuân thủ, nên hầu như mỗi ngày lính canh đều cưỡng chế bà phải đứng đến nửa đêm.
Minh họa tra tấn: Treo người lên
Để buộc bà Khang viết tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công, lính canh đã nhốt bà trong phòng tối, cửa sổ trong phòng được che lại bằng những tờ giấy báo. Họ trói hai tay của bà ra sau lưng và treo bà lên với đầu ngón chân gần như không chạm đất khiến bà đau đớn vô cùng. Sau đó họ yêu cầu một tù nhân đọc sách phỉ báng Pháp Luân Công ngay gần bà. Bà Khang nói rằng không có từ nào có thể diễn tả sự đau khổ bà phải chịu đựng lúc đó.
Ngay sau đó, bà Khang rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Bà không biết lính canh treo mình bao lâu. Ngay sau khi cho bà xuống, họ liên tục tra tấn bà và lại treo bà lên. Bà không thể đếm được số lần bà bị treo hay thời gian tra tấn kéo dài bao lâu.
Thời điểm bà bị đưa vào phòng tối, bà đã không thể cử động được cánh tay của mình. Mặc dù vậy, lính canh vẫn yêu cầu bà lao động nô lệ. Bởi bà không thể làm việc, nên lính canh đã lăng mạ bà. Ngay khi bà bình phục trở lại, lính canh buộc bà phải làm những tấm chiếu rơm hoặc đào rễ cây.
Lính canh còn buộc tất cả các học viên Pháp Luân Công tham dự phiên tẩy não vu khống Pháp Luân Công. Bởi bà Khang từ chối ghi chép, nên lính canh đã xúi giục tù nhân đánh đập bà.
Bà Khang kể lại rằng lính canh thường lấy mẫu máu của các học viên khác. Tưởng rằng họ lấy máu để kiểm tra sức khỏe, các tù nhân khác thường phàn nàn với lính canh và yêu cầu cho biết tại sao họ không bao giờ được xét nghiệm máu. Nhưng sau khi tội ác mổ cướp nội tạng được phơi bày, bà Khang cảm thấy ớn lạnh khi nghĩ rằng mình suýt nữa trở thành nạn nhân bị giết để lấy nội tạng.
Trung tâm tẩy não
Bởi bà Khang từ chối từ bỏ Pháp Luân Công, nên bà đã bị đưa thẳng tới Trung tâm Tẩy não Hoa Lâm Sơn ngay sau khi mãn hạn lao động cưỡng bức. Bà bị giam giữ trong trung tâm tẩy não này trong vài tháng.
Ngay sau khi bà được trả tự do vào ngày 2 tháng 3 năm 2003, bà lại bị bắt giữ một lẫn nữa và bị đưa tới trại tạm giam Tây Quả Viên. Khi bà từ chối trả lời điểm danh, lính canh đã còng tay và cùm bà lại. Họ giữ cùm trên người bà trong một khoảng thời gian dài.
Sách nhiễu không ngừng
Năm 2015, các học viên Pháp Luân Công, gồm bà Khang, đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc, kẻ đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công.
Ngày 9 tháng 7 năm 2015, hai quan chức tới nhà bà Khang. Chỉ có mẹ bà Khang ở nhà nên họ đã bỏ đi, nhưng ngày hôm sau họ lại quay lại và chỉ có cháu gái bà Khang ở nhà một mình. Họ nói rằng họ muốn bà Khang tới văn phòng của họ để ký biên bản. Cô bé tuổi vị thành niên trả lời: “Tại sao các chú lại liên tục đến đây? Xin đừng đến nữa. Đã quá đủ cho gia đình chúng cháu rồi.”
Ngày 15 tháng 2 năm 2017, khi bà Khang nộp đơn để xin thuê nhà giá rẻ, chủ nhiệm ủy ban khu dân cư hỏi bà còn tu luyện Pháp Luân Công hay không. Khi bà Khang từ chối hợp tác, ông ấy đã gọi điện cho cảnh sát tới bắt giữ bà.
Viên cảnh sát nói rằng anh ấy vừa mới bắt đầu làm việc trong khu vực này. Anh ta hỏi thông tin cá nhân và địa chỉ của bà. Anh ta còn chụp hình mà không được sự đồng ý của bà.
Ngày 27 tháng 4 năm 2017, cảnh sát gặp bà một lần nữa và yêu cầu bà báo cáo cho đồn công an, nhưng bà từ chối tuân thủ.
Cuối năm 2018, cảnh sát và nhân viên ủy ban khu dân cư sách nhiễu bà Khang một lần nữa và lục soát nhà của bà.
Vào tháng 4 năm 2019, cảnh sát lắp đặt camera giám sát trong thang máy ở tòa chung cư của bà Khang và gần đèn đường, ống kính camera hướng thẳng vào cửa căn hộ của bà.
Hai tuần sau, vào tối ngày 28 tháng 4 năm 2019, trong khi bà Khang đang trên tàu tới Thượng Hải thì bị an ninh trên tàu bắt giữ. Cảnh sát lục soát hành lý và tịch thu điện thoại di đông, máy tính, ổ cứng di động, máy nghe nhác, sách Pháp Luân Công, máy tính bảng cùng 7.000 Nhân dân tệ tiền mặt của bà.
Cảnh sát còn khám người bà Khang và nhốt bà vào một cái lồng trong tám giờ đồng hồ. Sau đó, cảnh sát từ đồn công an địa phương tới đưa bà về và giam giữ bà tại đồn công an qua đêm. Ngày hôm sau, họ lấy mẫu DNA và dấu vân tay của bà trái với mong muốn của bà. Sau khi khám sức khỏe, bà bị đưa tới Trại tạm giữ Thất Lý Hà và bị giam giữ ở đó 15 ngày.
Sau khi được tại ngoại vào ngày 14 tháng 5, bà bị theo dõi mỗi khi ra ngoài. Hàng tháng, cảnh sát và nhân viên ủy ban khu dân cư đã thay phiên nhau sách nhiễu bà. Văn phòng quản lý bất động sản ở tiêu khu của bà cũng bắt đầu theo dõi hoạt động hàng ngày của bà.
Tháng 8 năm 2019, cảnh sát tới nhà bà Khang và thẩm vấn bà. Tháng 9 năm 2019, họ lắp đặt một camera giám sát nhỏ ở cửa vào tòa chung cư của bà.
Ngày 6 tháng 11 năm 2020, bà Khang phát hiện thêm nhiều camera giám sát ở cửa vào tầng 1 và tầng 2 trong căn hộ của mình.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/31/422773.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/2/191691.html
Đăng ngày 30-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.