Bài viết của Phong Tảo Ai, một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-02-2021] Hầu hết mọi ngóc ngách của Trung Quốc hiện nay đều được kiểm soát bởi hệ thống camera giám sát bao gồm các không gian công cộng như bến xe buýt, đường phố, công viên và cửa hàng, nhà riêng, thậm chí cả ngõ hẻm và vùng nông thôn. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã đặt cả đất nước bên trong tình trạng giám sát. Hàng ngày, khi người Trung Quốc bước ra khỏi nhà, họ sẽ bị giám sát từng phút từng giây. Khi họ ở nhà, điện thoại di động và máy tính của họ cũng có thể trở thành công cụ giám sát.
Việc giám sát và kiểm tra được triển khai thường xuyên và hiệu quả nhất trong các nhà tù của ĐCSTQ, đặc biệt là đối với các học viên Pháp Luân Công. Các chiến lược kiểm soát được sử dụng trong Nhà tù Trịnh Châu cung cấp một cái nhìn sơ lược về mức độ nghiêm trọng của cuộc bức hại Pháp Luân Công, môn tu luyện đã trở thành mục tiêu của ĐCSTQ từ tháng 7 năm 1999.
Giám sát chặt chẽ giai đoạn đầu
Khi các học viên Pháp Luân Công bắt đầu đến nhà tù, việc giám sát nghiêm ngặt được sử dụng để tạo ra bầu không khí khủng bố. Họ không được phép có bất kỳ không gian và thời gian cá nhân nào để tự do di chuyển. Với sự cô lập nghiêm ngặt được thực hiện đồng thời, các học viên thường xuyên cảm thấy áp lực và ở trong tình trạng bất an.
Hầu hết các học viên được chỉ định đến Khu số 9, nơi được chỉ định để giam giữ các học viên Pháp Luân Công. Mỗi học viên bị giam trong một căn phòng nhỏ với các tù nhân được chỉ định theo dõi họ mọi lúc. Những tù nhân này đã được lựa chọn đặc biệt, bao gồm cả những người có học thức, biết cách ăn nói và những người có sức mạnh và xu hướng bạo lực hơn.
Các tù nhân không cho phép các học viên gặp gỡ các học viên khác khi đi vệ sinh và sử dụng nhà tắm. Các học viên không được phép chào hỏi hoặc ra hiệu với các học viên khác nếu họ thỉnh thoảng nhìn thấy nhau. Họ bị bắt phải ngủ theo cách sao cho có thể nhìn thấy khuôn mặt của họ.
Trong khi đó, các nhân viên nhà tù đã triển khai nhiều chiến thuật khác nhau để buộc các học viên từ bỏ Pháp Luân Công trong chiến dịch “chuyển hóa”. Họ sử dụng những người giúp đỡ, hầu hết là cộng tác viên đã từ bỏ Pháp Luân Công dưới áp lực, để đóng vai “những người tử tế”. Những người giúp đỡ đã sử dụng những lời nói dối và thủ đoạn để đánh lừa và làm mê mờ các học viên để khiến họ từ bỏ đức tin của mình.
Nếu cách thức trên không hiệu quả, họ sẽ sử dụng các biện pháp bạo lực, bao gồm đánh đập, chửi bới, bắt ngồi trên “chiếc ghế đẩu nhỏ” trong thời gian dài và phơi mình dưới ánh nắng mặt trời như thiêu như đốt. Họ cũng không cho các học viên ngủ và không cho họ được phép mua sắm tại cửa hàng của nhà tù hoặc gọi điện thoại. Một số thành viên trong gia đình của các học viên cũng được đưa đến để nhằm lợi dụng tình cảm gia đình để làm suy yếu ý chí của họ. Một số tù nhân thậm chí còn giả mạo chữ ký hoặc dấu tay của các học viên trên lá thư hối cải, và các nhân viên nhà tù giả vờ như không biết sự thật.
Nhà tù Trịnh Châu, một cơ sở nhỏ giam giữ khoảng 2-3 nghìn tù nhân, đã chi vài triệu nhân dân tệ cho hệ thống camera giám sát bao phủ toàn bộ mọi ngóc ngách của nhà tù. Nhưng các lính canh đã phớt lờ những gì họ không muốn nhìn thấy, chẳng hạn như bất cứ khi nào các học viên Pháp Luân Công bị đánh đập.
Một lần học viên là ông Lý Quân Kỳ đã bị tù nhân Trương Kiến Phong và các tù nhân khác đánh đập dã man, họ cũng đánh các học viên Pháp Luân Công khác trong hành lang. Nhưng lúc đó tất cả các máy quay phim đều trục trặc, chuông báo động cũng không dùng được. Thay vì trừng phạt các tù nhân sau đó, các lính canh đã trừng phạt ông Lý bằng cách cùm chân ông.
Giám sát và Kiểm soát nghiêm ngặt
Các học viên bị theo dõi liên tục từ ngày vào nhà tù cho đến ngày được trả tự do. Những người giữ vững đức tin của họ phải chịu sự giám sát và kiểm soát nghiêm ngặt.
Đối với các tù nhân thông thường, việc giám sát và kiểm soát nghiêm ngặt là hình phạt nghiêm khắc chỉ đứng sau việc tăng thời hạn kết án, và các quy tắc nhà tù cấm sử dụng nó trong hơn ba tháng liên tục. Tuy nhiên, những học viên kiên định với đức tin của họ thường bị kiểm soát chặt chẽ trong sáu tháng, một năm, hoặc thậm chí vài năm, chẳng hạn như các học viên ông Bạch Hồng Dân và ông Lý Quân Kỳ.
Các học viên bị kiểm soát nghiêm ngặt hầu như không có bất kỳ quyền tự do nào. Họ bị buộc phải ngồi trên những chiếc ghế đẩu nhỏ từ 5 giờ sáng đến 10 giờ tối và chỉ được phát một bánh bao nhỏ cho mỗi bữa ăn mà không có bất kỳ loại rau nào. Phòng kiểm soát nghiêm ngặt nóng nực vào mùa hè với rất nhiều muỗi và lạnh giá vào mùa đông, nhưng các học viên chỉ được phép dùng một chiếc chăn mỏng.
Tại Khu số 9, các tù nhân đã ngược đãi các học viên dưới sự kiểm soát nghiêm ngặt theo ý muốn. Họ đánh đập các học viên một cách thô bạo bất cứ khi nào họ cảm thấy thích. Khi những học viên này không thể đọc thuộc nội quy nhà tù theo yêu cầu, họ sẽ bị sốc điện bằng dùi cui điện.
Giám sát bí mật
Bề ngoài, các học viên Pháp Luân Công bị buộc phải từ bỏ đức tin của họ không còn bị giám sát đặc biệt. Nhưng trên thực tế, các tù nhân vẫn được lệnh phải bí mật theo dõi họ và báo cáo về các hoạt động của họ hàng tuần, đặc biệt là thái độ của họ đối với Pháp Luân Công và ĐCSTQ. Nếu họ có bất kỳ hoạt động nào đáng ngờ, chẳng hạn như suy nghĩ tích cực về Pháp Luân Công hoặc suy nghĩ tiêu cực về ĐCSTQ đều phải được báo cáo, học viên sẽ ngay lập tức được triệu tập để nói chuyện.
Một cách đối xử đặc biệt khác dành cho những học viên này là việc “báo cáo tư tưởng” hàng tháng. Họ buộc phải liên tục củng cố ý thức thỏa hiệp mỗi tháng. Họ sẽ bị gọi nếu họ ngồi với tư thế vắt chân, tương tự như tư thế thiền định.
Kiểm tra
Bộ phận thanh tra đã kiểm tra nhà tù để tìm ra những bất thường và vi phạm hoặc bị kết án oan sai thông qua việc phỏng vấn những người bị giam giữ một cách thường xuyên. Quá trình này diễn ra liên tục và có vẻ thiết thực, điều này khiến những người bị giam giữ đã tích cực khai báo về sự bất công chống lại họ. Nhưng trên thực tế, các báo cáo hiếm khi được điều tra, đặc biệt là các báo cáo từ các học viên Pháp Luân Công.
Vào năm 2003 lính canh Trần Hữu Trí trong lúc tra tấn học viên Lục Thuận Dân đã dùng dùi cui điện đánh gãy răng ông. Ông đã báo cáo sự việc nhiều lần nhưng không bao giờ nhận được phản hồi. Một số tù nhân bị kết án oan đã nộp đơn khiếu nại bất cứ khi nào cuộc thanh tra diễn ra, nhưng không có gì thay đổi ngay cả sau nhiều năm.
Tất cả các cuộc kiểm tra khác chỉ là thủ tục. Nhiều việc được thực hiện qua video trực tuyến. Nhà tù được thông báo trước, và việc kiểm tra được tiến hành sau khi nhà tù chuẩn bị và sắp đặt mọi thứ.
Việc kiểm tra nội bộ trong Nhà tù Trịnh Châu được thực hiện hơn một lần một tuần, ở cấp nhà tù hoặc cấp độ khu vực. Một số cuộc kiểm tra đã được lên lịch và một số cuộc kiểm tra là ngẫu nhiên.
Ngoài việc kiểm tra hàng tuần, việc kiểm tra kỹ lưỡng được thực hiện vào các ngày lễ lớn, khi những người bị giam giữ phải di chuyển tất cả đồ đạc của họ, bao gồm cả giường chiếu, giường tầng để kiểm tra. Các lính canh đi qua kiểm tra một cách bất cẩn và ném mọi thứ xuống đất. Tuy nhiên họ đặc biệt cẩn thận khi kiểm tra đồ đạc của các học viên Pháp Luân Công.
Bài liên quan:
Nhà tù Trịnh Châu tiếp tục ép các học viên Pháp Luân Công từ bỏ đức tin của mình
Phương thức tra tấn của ĐCSTQ: “Bỏ đói”
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/23/421248.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/27/191599.html
Đăng ngày 20-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.