Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại Thượng Hải, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-02-2021] Bà Quản Long Muội, một cư dân ở Thượng Hải, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công (còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp) vào tháng 6 năm 1999. Bà nhanh chóng cai bỏ thuốc lá, uống rượu và cờ bạc. Bà hiểu ra rằng ý nghĩa chân chính của một sinh mệnh là phản bổn quy chân. Pháp Luân Công đã cứu gia đình bà khỏi bên bờ vực tan vỡ vì những thói hư tật xấu của bà.

Chỉ một tháng sau khi bà bắt đầu tu luyện, bởi sự phổ biến lúc bấy giờ của pháp môn, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bắt đầu cuộc bức hại toàn diện Pháp Luân Công. Sau khi thụ ích từ việc tu luyện, bà Quản đã lên tiếng bảo vệ Pháp Luân Công và vạch trần cách thức mà ĐCSTQ ngụy tạo những lời dối trá để bôi nhọ pháp môn tu luyện.

Trong 22 năm qua, vì kiên định giữ vững đức tin của mình, bà Quản đã ba lần bị bỏ tù oan sai với tổng cộng hơn 12 năm. Chồng bà cũng đã ly hôn với bà do áp lực từ cuộc bức hại. Nhưng cho dù cuộc bức hại có tàn khốc đến đâu, nó cũng không thể thay đổi được bà Quản. Bà khẳng định rằng bà không làm bất cứ điều gì sai trái khi kiên định tu luyện Pháp Luân Công và mong chờ ngày công lý được khôi phục ở Trung Quốc.

Bị tra tấn dã man trong Trại lao động Nữ Thanh Phổ

Vào ngày 19 tháng 9 năm 2001, bà Quản và các học viên khác đã phân phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công gần một trường đại học và bị cảnh sát từ Đồn Công an Ngũ Giác Tràng bắt giữ.

Ngày hôm sau cảnh sát bắt đầu các phiên thẩm vấn. Họ lục soát nhà của bà mà không có lệnh khám xét và lấy đi các tài liệu Pháp Luân Công của bà, bao gồm cả sách và băng ghi âm bài giảng. Cuộc khám xét làm cơn đau thắt lưng của người chồng nằm liệt giường của bà thêm trầm trọng.

Vào ngày 16 tháng 10 năm 2001, bà Quản bị kết án lao động cưỡng bức hai năm và bị đưa đến Trại lao động Nữ Thanh Phổ ở Thượng Hải. Để buộc bà từ bỏ đức tin của mình, lính canh và các tù nhân đã tra tấn bà bằng đủ mọi thủ đoạn.

Treo lên và để lạnh cóng

Vào tháng 12 năm 2001, bà Quản đã viết nghiêm chính thanh minh để rút lại lời tuyên bố mà bà đã bị ép buộc phải viết trái ý muốn bản thân về việc từ bỏ Pháp Luân Công. Vào ban đêm, lính canh đưa bà đến đội giám sát nghiêm ngặt và xúi giục tù nhân tra tấn bà. Tù nhân ra lệnh cho bà đứng với hai bàn chân để sát vào nhau. Vì bà không thể giữ chân trong tư thế như vậy từ đầu tới cuối, họ đã treo bà lơ lửng lên khung cửa sổ với cả hai tay bị trói ở phía sau và cửa sổ mở để bà bị rét cóng.

2011-3-15-xgm-kuxing10--ss.jpg

Tái hiện tra tấn: Treo người với hai tay trói sau lưng

Hình thức tra tấn treo người như vậy khiến cánh tay và lưng của bà Quản đau đớn tột độ, như thể hàng nghìn con dao đâm vào bà. Bà không thể không hét lên trong đau đớn. Các tù nhân đã bịt miệng bà bằng đôi tất nylon bốc mùi. Các lính canh cũng đe dọa sẽ bịt miệng bà bằng băng keo nếu bà hét lên lần nữa.

Tù nhân chuyển bà Quản đến nhà kho lúc 5 giờ chiều khi các tù nhân khác trở lại ăn tối. Họ đã để bà bị treo ở đó cho đến nửa đêm. Vào lúc bà được thả xuống, 11 tiếng đã trôi qua. Sau đó họ trói tay bà vào hai góc giường cho đến sáng hôm sau. Trong ngày thứ hai bị tra tấn bằng hình thức này, bà Quản bị trói và treo lên tiếp tục trong gần 20 giờ đồng hồ.

2011-10-24-2006-3-1-msj-kuxin-29.jpg

Tái hiện tra tấn: Còng tay vào giường

Biệt giam, ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ và trói chặt

Lính canh nhận ra rằng cánh tay của bà Quản sẽ bị tàn tật nếu tiếp tục trói và treo lên như vậy do đó họ đổi sang thủ đoạn tra tấn khác. Họ biệt giam bà vào ban ngày và để bà trở về phòng giam của mình vào ban đêm. Vào ban ngày, họ bắt bà đứng hoặc ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ. Đồng thời, họ bắt bà phải nghe những đoạn ghi âm phỉ báng Pháp Luân Công suốt ngày. Đêm đến, họ trói tay chân bà vào các góc giường.

2005-8-17-jiangjin-32--ss.jpg

Tái hiện tra tấn: Trói chặt vào giường

Có một lần, bà Quản đã không thể ngủ trong năm ngày liền. Kết quả là bà vô cùng mệt mỏi và cảm thấy đau đớn như thể bị dao cắt. Cân nặng của bà nhanh chóng sụt giảm do bị tra tấn.

Bức hại ở trong Trại tạm giam quận Hồng Khẩu

Sau khi được thả vào tháng 9 năm 2003, bà Quản đã bị giám sát chặt chẽ bởi các nhân viên từ Phòng 610 quận Hồng Khẩu, một cơ quan ngoài vòng pháp luật được thành lập để bức hại Pháp Luân Công. Bà bị theo dõi suốt ngày đêm trong năm đợt, mỗi đợt kéo dài hơn 30 ngày. Các nhân viên cũng thường xuyên kéo đến nhà kiểm tra tình hình của bà, gây xáo trộn nghiêm trọng đến cuộc sống bình thường của bà.

Vào ngày 2 tháng 6 năm 2006, hơn 20 cảnh sát mặc thường phục dẫn đầu bởi một nhân viên từ Phòng 610 bất ngờ đột nhập vào nhà của bà Quản mà không có lệnh khám xét. Họ lục soát nhà của bà và lấy đi lượng lớn các sách Pháp Luân Công, tài liệu thông tin và 4.000 nhân dân tệ tiền mặt. Năm cảnh sát đã bắt giữ bà Quản và kéo bà vào trong xe tuần tra của cảnh sát.

Con trai của bà Quản đã cố gắng ngăn cảnh sát đưa bà đi. Anh nói với cảnh sát: “Mẹ tôi chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt. Điều đó có gì sai?“ Một cảnh sát cố gắng bóp cổ anh nhưng bị một người hàng xóm ngăn lại, người hàng xóm đã chất vấn cảnh sát về tính hợp pháp của cuộc khám xét.

Bà Quản đã bị thẩm vấn cả đêm ở Đồn Công an Gia Hưng. Các nhân viên bảo bà phải lăn tay vào một bản kê khai, nhưng bà đã từ chối làm theo. Một sĩ quan liên tục mắng chửi bà, anh ta cũng túm tóc và vặn tay bà về phía sau.

Bà Quản bị đưa đến trại tạm giam quận Hồng Khẩu vào ngày hôm sau. Bà tuyệt thực trong sáu ngày và được đưa đến Bệnh viện Nhà tù Đề Lam Kiều. Một bác sĩ nhà tù đã xúi giục các tù nhân trói chân tay bà vào bốn góc của “giường chết”, ngực và thắt lưng của bà cũng bị trói. Tiếp theo họ bức thực bà.

18765b98e692aa1433d34d4fc241acb7.jpg

Tái hiện tra tấn: Bị trói vào “giường chết”

Việc tra tấn kéo dài hơn 20 ngày trong bệnh viện. Khi bà Quản bị đưa trở lại trại giam, bà đã trở nên tiều tụy.

Sau chín tháng bị giam giữ, bà bị Tòa án quận Hồng Khẩu kết án sáu năm rưỡi tù giam. Vào tháng 4 năm 2007, bà đã bị đưa đến Nhà tù nữ Thượng Hải.

Tra tấn dã man trong Nhà tù nữ Thượng Hải

Lúc đầu, bà Quản bị nhốt trong một phòng biệt giam dành cho những tù nhân mới đến và bị hai tù nhân luân phiên theo dõi. Các cửa sổ của khu biệt giam bị đóng chặt. Bà không được phép sử dụng nhà vệ sinh và do đó chỉ có thể đi tiểu vào ống nhổ bên trong khu giam.

Tù nhân tra tấn bà từ 5 giờ sáng đến 11 giờ tối hằng ngày. Họ bắt bà đứng nửa ngày và ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ trong nửa ngày còn lại. Đồng thời, bà bị buộc phải nghe các đoạn băng ghi âm phỉ báng Pháp Luân Công. Bà chỉ được phép đi ngủ sau 11 giờ tối.

Vào mùa thu hoạch quả mơ, bên trong khu giam không được thông gió nên rất nóng. Bà Quản liên tục đổ mồ hôi và không được phép thay quần áo ướt. Do đó, bà người bà mọc đầy những mụn nước nhỏ gây ngứa ngáy.

Sau khi bị giam giữ, bà Quản bị chuyển đến Khu số 3 và bị bốn tù nhân theo dõi cả ngày lẫn đêm, kể cả khi ngủ. Các tù nhân đe dọa sẽ “chuyển hóa” bà (buộc bà từ bỏ đức tin của mình, có thể là thông qua việc tra tấn). Thay vào đó, bà đã khơi dậy sự thiện lương của họ bằng cách nói cho họ biết sự thật về Pháp Luân Công và cách ĐCSTQ đã vu khống môn tu luyện này để có cơ sở thực hiện việc bức hại.

Hai năm sau, bà bị buộc phải làm công việc không công tại cửa hàng.

Trong những năm sau đó, nhà tù và Phòng 610 Hồng Khẩu đã yêu cầu gia đình bà Quản nhiều lần thuyết phục bà từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công. Bà đã nói với họ: “Tôi đã chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt. Ông lại muốn tôi trở thành người xấu sao?”

Các nhân viên Phòng 610 đã rất tức giận và đe dọa sẽ đưa bà vào bệnh viện tâm thần.

Không thể chịu được áp lực, sự ngăn cách, đe dọa và cưỡng chế của Phòng 610, chồng bà Quản đã ly hôn với bà.

Bà được trả tự do vào cuối năm 2012.

Tiếp tục bị bắt giữ

Vào sáng ngày 9 tháng 6 năm 2014, bà Quản lại bị bắt khi bà đang phân phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công. Các nhân viên của Phòng 610 đã lục soát nhà của bà vào buổi chiều và thu giữ nhiều sách Pháp Luân Công, ổ DVD, máy tính và 3.000 nhân dân tệ tiền mặt.

Bà Quản bị giam tại trại tạm giam Phổ Đông sau vụ bắt giữ. Trong thời gian bị giam giữ, bà thường xuyên bị thẩm vấn với những lời đe dọa và lừa dối. Vào ngày 6 tháng 1 năm 2015, bà bị đưa ra xét xử và bị Tòa án quận Phổ Đông kết án ba năm sáu tháng vào ngày 14 tháng 1.

Tiếp tục bị tra tấn ở trong Nhà tù Nữ Thượng Hải

Bà Quản lại bị đưa đến Nhà tù Nữ Thượng Hải vào tháng 6 năm 2015. Bà bị nhốt trong phòng máy lạnh ngay khi đến nơi. Nhiệt độ thấp trong phòng khiến bà sởn gai gốc, khiến những vết thương cũ ở tay và lưng của bà càng thêm nghiêm trọng.

Sau đó bà đã trải qua một tuần không được ngủ và bị tẩy não. Hai tù nhân được chỉ định theo dõi bà suốt ngày đêm. Họ phát video phỉ báng Pháp Luân Công không ngừng. Bà Quản không ngủ được vì vết thương cũ. Bà đã vô cùng kiệt sức vì thiếu ngủ, và bà còn phải vật lộn với cơn đau mỗi ngày.

Sau khi tẩy não, lính canh đã nhốt bà vào phòng giám sát và chỉ định bốn tù nhân theo dõi bà. Họ bắt bà xem các video phỉ báng, đọc các bài báo vu khống, rồi viết “báo cáo tư tưởng”. Nỗi đau về mặt tinh thần của bà là không thể nói thành lời.

Bà Quản đã bị tra tấn theo cách này trong ba năm sáu tháng trước khi được thả vào ngày 8 tháng 12 năm 2017.

Sách nhiễu

Sau khi được thả, bà Quản đã chuyển từ quận Hồng Khẩu đến quận Phổ Đông mới để tránh bị sách nhiễu, nhưng cảnh sát vẫn tìm thấy bà và tiếp tục việc sách nhiễu.

Vào ngày 4 tháng 10 năm 2020, hai sĩ quan từ Đồn Công an Phổ Đông Cố Lộ đã đột nhập vào nhà của bà và thu giữ một cuốn sách Pháp Luân Công. Bà Quản cũng bị bắt và đưa đến Đồn Công an Cố Lộ, nơi ba hoặc bốn cảnh sát ấn bà Quản xuống ghế và cưỡng bức lấy mẫu máu từ ngón tay giữa của bà.

Kể từ tháng 8 năm 2020, hơn mười học viên Pháp Luân Công ở quận Phổ Đông mới, Thượng Hải đã bị cảnh sát cưỡng chế lấy mẫu máu và sinh trắc học của họ. Một số người nghi ngờ rằng những mẫu này được thu thập để thiết lập một cơ sở dữ liệu DNA khổng lồ cho việc cưỡng bức thu hoạch nội tạng, cũng như cho phép giám sát nghiêm ngặt hơn các học viên thông qua mạng lưới giám sát rộng khắp của Trung Quốc.

Trong cuộc bức hại Pháp Luân Công, ngoài việc tra tấn không ngừng nghỉ và kết án tù dài hạn, nhiều học viên đã bị chính quyền giết hại để lấy nội tạng nhằm cung cấp cho ngành công nghiệp cấy ghép nội tạng béo bở ở Trung Quốc.

Bài liên quan:

Sau hai lần tù oan, học viên Pháp Luân Công ở Thượng Hải một lần nữa lại bị kết án

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/2/27/421408.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/23/191538.html

Đăng ngày 16-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share