Bài viết của Thẩm Dung, phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 03-01-2021] Anh Liêu Vĩ Thần từng là tổng giám thị của một trường trung học danh tiếng ở Hoa Liên, Đài Loan. Anh nóng tính và rất cứng rắn với học sinh khi kỷ luật chúng, vì vậy học sinh đều sợ anh.

Anh Liêu nói: “Tôi đã xúc phạm nhiều học sinh, nhưng tôi không nghĩ mình sai. Tôi nghĩ rằng cần phải có cách dạy dỗ nghiêm khắc. Chúng đều sợ và né tránh tôi. Tôi cũng có những trận cãi vã với học sinh. Khi điều đó xảy ra, tôi thậm chí còn cứng rắn hơn.”

Khủng hoảng sức khỏe

Do lối sống căng thẳng của mình, sức khỏe của anh Liêu giảm sút. Năm thứ tư làm tổng giám thị, anh bắt đầu cảm thấy không khỏe. Anh đã thử đủ mọi phương pháp trị liệu, cả Tây y và Trung y, nhưng đều không có tác dụng.

Anh nói: “Một bác sĩ Trung y nổi tiếng nói với tôi rằng tôi có vấn đề với gan. Tôi đã thử mọi phương pháp – khí công, leo núi, chạy bộ – và uống đủ loại thuốc, nhưng sức khỏe của tôi vẫn tiếp tục giảm sút.”

Anh Liêu tin rằng các vấn đề về sức khỏe của anh là do áp lực trong công việc. “Hệ thống tiết niệu, tim và hệ tuần hoàn, hệ thần kinh và hệ tiêu hóa của tôi đều bị rối loạn. Dường như có vấn đề gì đó xảy ra với gan, túi mật, ruột và dạ dày của tôi. Tôi bị đau ngực ngay khi thức dậy vào buổi sáng. Hơi thở của tôi có mùi hôi. Tôi bị tiêu chảy liên tục, và tiểu tiện cũng không thuận lợi. Tôi phải mặc tã của người lớn. Cảm giác như cuộc sống đã bị hủy hoại. Tôi rất sợ – tôi bị sao vậy?”

Hy vọng trong cơn khủng hoảng

Chị gái của anh Liêu rất lo lắng trước tình trạng của anh, vì vậy chị đã giới thiệu cho anh Bác sĩ Hồ Nãi Văn, một bác sĩ Trung y nổi tiếng ở Đài Bắc.

Bên cạnh việc kiểm tra sức khỏe định kỳ, Bác sĩ Hồ đã tặng anh Liêu một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công).

“Ông ấy giải thích nguyên lý ‘mất và được’ thực sự nghĩa là gì, chuyển hóa của nghiệp lực và ý nghĩa của tu luyện. Ông cũng đề nghị tôi xem trang web Pháp Luân Đại Pháp và chia sẻ với tôi về khóa học chín ngày miễn phí. Nhưng lúc đó tôi đã không quan tâm.”

Anh Liêu Vĩ Thần tiếp tục gặp bác sĩ Hồ mỗi tuần. “Bác sĩ Hồ đã khích lệ tôi và hỏi xem tôi cảm thấy khỏe hơn không. Ông cũng hỏi xem tôi đã thử luyện Pháp Luân Đại Pháp chưa. Ông giục tôi luyện năm bài công pháp và hỏi xem tôi đã đọc sách Chuyển Pháp Luân chưa.”

Anh Liêu tiếp tục suy nghĩ về những lời khuyên của Bác sĩ Hồ. Cuối cùng, anh tìm kiếm trên mạng và đọc thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi tự nhủ: “Vì thuốc không có tác dụng, mình nên gác lại mọi lo lắng và thử tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Anh Liêu đã đọc sách Chuyển Pháp Luân và luyện công bất cứ khi nào có thời gian. Anh tập trung vào việc tu luyện và thậm chí còn quên rằng mình đang gặp vấn đề sức khỏe nghiêm trọng. Một ngày nọ, anh đã vứt bỏ tất cả thuốc của mình.

Anh đã có một trải nghiệm tuyệt vời. Anh bắt chuyến tàu từ Hoa Liên tới Đài Bắc để thăm chị gái. Trong chuyến đi kéo dài ba giờ đồng hồ, anh chỉ tập trung đọc sách Chuyển Pháp Luân.

Anh kể: “Khi tàu đến Đài Bắc, tôi thu dọn hành lý và chạy ra ngoài. Thân thể tôi cảm thấy nhẹ nhàng, như thể là không trọng lượng. Tôi nhanh chóng đi bộ đến tòa nhà chung cư của chị gái mình và đi một mạch lên tầng bốn. Khi tôi gõ cửa phòng chị ấy, thân thể tôi vẫn cảm thấy nhẹ nhàng. Tôi không cảm thấy mệt mỏi. Tôi đã rất ngạc nhiên – chuyện gì vừa xảy ra vậy?”

Anh Liêu đã trở nên rất tích cực. “Tôi bắt đầu thức dậy từ lúc 3 giờ sáng để luyện công. Trên đường đến văn phòng, tôi sẽ học thuộc Chuyển Pháp Luân.” Hai tháng sau, anh đột nhiên nhận ra rằng tất cả các triệu chứng bệnh tật của mình đã biến mất.

e570a831354142287f26e8d3009b65ed.jpg

Anh Liêu luyện bài công pháp thứ năm, ngồi đả tọa

Cuộc đời được tái sinh

Khi nhìn lại cuộc đời mình, anh Liêu nhận ra rằng mình đã mắc nhiều sai lầm.

“Tôi từng rất nóng tính. Các con của tôi cũng sợ tôi. Chúng sẽ trốn lên lầu khi nghe thấy tiếng tôi từ ngoài cửa. Tôi đã đánh các con của mình. Tôi đã đập phá nhiều thứ, như điều khiển TV, chai lọ và điện thoại di động. Con trai bé của tôi bảo tôi rằng nó và anh trai đã lên kế hoạch sẽ treo tôi lên để đánh đập tôi khi chúng lớn lên.

“Nhưng bây giờ các con xem tôi là tấm gương. Chúng thường mua quà cho tôi và mời tôi ăn tối. Gia đình tôi trở nên hòa thuận.”

Công việc của anh Liêu cũng có những thay đổi tích cực. Thầy tổng giám thị vốn rất cứng rắn và độc ác đã không còn nữa. “Khi các học sinh cũ gặp tôi, chúng rất ngạc nhiên – tôi giờ tốt bụng và chân thành. Các giáo viên đều hỏi xem chuyện gì đã xảy ra với tôi. Anh Liêu mỉm cười và nói với mọi người rằng: “Tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Có một năm, anh có một nhiệm vụ khó khăn: Anh được phân vào một lớp gồm những học sinh khó dạy dỗ. Các học sinh biết anh nghiêm khắc, vì vậy chúng rất chống đối. Chúng gào lên với các giáo viên khác: “Chúng em không muốn ông ta!” Cả lớp đã đến văn phòng hiệu trưởng để khiếu nại. Các phụ huynh cũng phản đối anh Liêu.

Các học sinh đã cố tình gây rắc rối: nhiều em trốn học, không chịu dọn dẹp lớp học và gây ồn ào trong giờ giảng. Đôi khi anh Liêu phải đến đồn cảnh sát lúc nửa đêm để bảo lãnh cho các học trò của mình. Cho dù chuyện gì xảy ra, anh Liêu vẫn giữ thiện tâm. Anh tự nhủ rằng anh phải cho các học sinh và phụ huynh thấy anh là người như thế nào thông qua lời nói và hành xử của mình.

“Dù còn nhỏ nhưng nhóm các em học sinh này đã gặp nhiều khó khăn khi đến trường rồi. Các giáo viên trước đó chưa bao giờ công nhận hay khen ngợi chúng. Tôi tự nhủ rằng phải tìm ra điểm tốt của chúng và coi trọng những điểm đó. Tôi đến thăm từng gia đình và nói chuyện với các phụ huynh rằng con của họ là những đứa trẻ tốt. Tôi đã lắng nghe những học sinh này và giải thích nguyên lý để làm người tốt biết dung nhẫn.”

Dần dần, thái độ của học sinh bắt đầu thay đổi. Chúng đối đãi với anh Liêu như một người bạn. Chúng cũng bắt đầu biết kiềm chế bản thân. Cả lớp đã đoàn kết thông qua sức mạnh của Chân-Thiện-Nhẫn, nguyên lý chỉ đạo của Pháp Luân Đại Pháp.

Khi các lớp được yêu cầu thiết kế cờ của lớp mình, học sinh của anh Liêu đã quyết định đưa dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp, Chân-Thiện-Nhẫn” lên cờ, vì chúng cảm thấy rằng dòng chữ này đại diện cho tinh thần của cả lớp.

Tại lễ tốt nghiệp, nhiều học sinh đã khóc và xin lỗi anh Liêu vì những hành vi không tốt của chúng trong thời gian đầu. Cả lớp đứng dậy, cúi đầu trước anh Liêu và hô lớn: “Thầy Liêu, chúng em yêu thầy!” Trên trang đầu tiên của cuốn sổ lưu niệm tốt nghiệp của chúng, các học sinh đã viết: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Hướng nội trong mâu thuẫn

Vào ngày 13 tháng 5 năm 2013, anh Liêu được bổ nhiệm làm hiệu trưởng. Đó tình cờ là ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới. Khi một nhà báo phỏng vấn anh, anh nói rằng anh đã đạt được điều này nhờ biết ước thúc bản thân chiểu theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp. Anh cũng giải thích Pháp Luân Đại Pháp là gì. Ngày hôm sau, tờ báo địa phương đã đăng một bài báo có tiêu đề: “Anh Liêu Vĩ Thần tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và tin vào Chân-Thiện-Nhẫn.”

Là hiệu trưởng, anh Liêu thường xuyên bị chỉ trích, nói lời công kích, thậm chí vu khống. Anh không bao giờ phàn nàn hay tìm cách trả đũa. Một ngày nọ, chủ tịch hội đồng trường đã nói với anh rằng: “Anh thực sự là người tốt.” Ông đã hai lần nói điều này.

Anh Liêu nói: “Bất kể người khác đối xử với tôi như thế nào, tôi cũng hướng nội để xem mình có vấn đề gì không. Khi một người tu luyện gặp mâu thuẫn, điều quan trọng nhất trước tiên là xem lại bản thân mình, bất kể đó là lỗi của ai. Nếu một người có thể hướng nội trong mâu thuẫn, thì mọi chuyện đều là cơ hội tu luyện.”

Món quà quý giá

Sau khi làm nhà giáo trong 34 năm, anh Liêu nghỉ hưu và gia nhập Đài truyền hình Tân Đường Nhân (NTDTV). Anh giúp đài truyền hình quảng bá các chương trình của mình. Anh đã giới thiệu NTDTV cho các quan chức chính quyền và hơn 40 trường tiểu học. Anh đã tổ chức năm hội thảo tập huấn cho giáo viên và 22 hoạt động tại các trường tiểu học với mục đích nâng cao tiêu chuẩn đạo đức của học sinh. Anh cũng nhận được sự chấp thuận cho chiếu các chương trình của NTDTV tại các trường học.

Trong sự kiện “Ngày nhà giáo”, với sự tham gia của các quan chức chính quyền huyện, đại diện từ các cơ quan trung ương và địa phương, và 20 hiệp hội, anh Liêu đã nói về cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp của ĐCSTQ và giải thích chi tiết về tội ác thu hoạch nội tạng từ các học viên còn sống ở Trung Quốc. Anh hy vọng sẽ giúp đài truyền hình truyền tải năng lượng tích cực và chân tướng đến thế giới và thức tỉnh nhiều người hơn nữa.

e43809582627d3a5d895d35a5a742298.jpg

Anh Liêu đọc một cuốn sách của Pháp Luân Đại Pháp, cuốn sách mà anh nói rằng đó là kho báu quý giá nhất trong cuộc đời mình

Anh Liêu cảm thấy rằng không dễ để đắc được một con đường tu luyện chân chính. Anh nói: “Đại Pháp là gia tài của tôi – một món quà trân quý nhất. Tôi đã có kho báu quý giá nhất trên thế gian. Tôi có thể từ bỏ truy cầu danh tiếng và tiền bạc. Từ tận đáy lòng, tôi vô cùng biết ơn Sư phụ Lý Hồng Chí vì đã giúp sinh mệnh của tôi được tái sinh. Tôi hy vọng có nhiều người hơn nữa minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và tìm được con đường trở về nhà.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/1/3/417868.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/18/189973.html

Đăng ngày 25-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share