Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-09-2020] Một học viên lớn tuổi tên là bà Triệu ở địa phương của tôi đã phải chịu nghiệp bệnh nặng. Khi tôi trao đổi về trường hợp của bà với một học viên lớn tuổi khác ở địa phương là bà Tiểu thì tôi nhận thấy nhiều học viên có phàn nàn về bà Triệu như: Bà ấy đã không chú ý đến an toàn, thường xuyên liên lạc với các học viên khác bằng điện thoại di động của mình; bà là người phụ trách tài chính của hạng mục nhưng đôi khi lại sử dụng tiền của hạng mục không minh bạch; bà ấy thích can thiệp vào công việc của người khác và quản lý mọi người với tư cách như là một người điều phối.

Tôi đã gặp bà Triệu hai năm trước. Khi ấy chúng tôi làm trong cùng một hạng mục Đại Pháp. Tôi không tiếp xúc nhiều với bà ấy nhưng tôi nhận thấy bà đã đóng góp rất nhiều công sức cho hạng mục. Bà ấy luôn tín Sư tín Pháp và tận tâm với Đại Pháp và Sư phụ, bà ấy luôn đặt việc chứng thực Pháp lên hàng đầu; bà ấy luôn cố gắng hết sức mỗi khi có ai đó cần giúp đỡ; không quản ngại khó khăn, vất vả, dậy sớm về muộn, có khi bà chỉ ăn một bữa trong ngày. Trước đây khi cuộc bức hại nghiêm trọng diễn ra ở địa phương, bà là người dũng cảm và có trách nhiệm vì đã chủ động phối hợp các học viên địa phương để giải cứu những người bị giam giữ phi pháp; khi bà bị bức hại, bà đã hành động như một đệ tử Đại Pháp chân chính, không chấp nhận thỏa hiệp với tà ác; bà đã dùng chính niệm để vượt qua các khổ nạn và không quên giảng chân tướng để cứu những cảnh sát đã tham gia bức hại.

Thỉnh thoảng tôi đến nhà bà và thấy các đồng tu cũng thường xuyên đến đó; một số đến để lấy tài liệu giảng chân tướng; một số thì cần bà điều phối các hạng mục khác nhau. Từ trong tâm tôi thấy rất ngưỡng mộ bà, vì bà đã ngoài 80 tuổi rồi. Bà vẫn có thể nghe và nhìn được tốt. Bà học cách gửi email, in tài liệu giảng chân tướng và cách làm những tấm bùa hộ mệnh tinh xảo. Mỗi ngày bà phải xử lý rất nhiều việc trong khi còn phải hoàn thành nhiệm vụ trong hạng mục của chúng tôi. Trông bà lúc nào cũng tràn đầy năng lượng! Làm sao người bình thường có thể làm được như vậy? Nhưng đệ tử Đại Pháp thì lại khác!

Suy nghĩ tiêu cực của học viên và cần nghiêm túc chú ý đến an toàn

Tôi rất ngạc nhiên khi nghe thấy nhiều nhận xét tiêu cực của các học viên khác về bà Triệu. Trên thực tế, tôi đã nhìn thấy một số vấn đề của bà ấy nhưng sau cùng thì người tu luyện không phải là người đã hoàn hảo. Trong quá trình tu luyện giữa những người thường, các học viên sẽ có đủ loại khiếm khuyết bộc lộ ra và đó là lý do tại sao họ cần phải tu luyện. Nếu ai ai cũng tốt rồi thì không cần phải tu luyện. Các đệ tử Đại Pháp vẫn mắc phải một số vấn đề cũng là chuyện bình thường. Là đồng tu, chúng ta nên trao đổi với nhau một cách thiện ý. Chúng ta nên giúp học viên nhận ra khiếm khuyết và hiểu được mọi người đang giúp đỡ và cùng nhau đề cao, thay vì nói sau lưng họ, phàn nàn hoặc thậm chí lan truyền các thông tin tiêu cực. Hành vi đó không có lợi cho cá nhân hoặc môi trường tu luyện chỉnh thể; nó chỉ gây mất đoàn kết và gây gián cách giữa các học viên.

Hãy thảo luận về những góp ý của đồng tu

Về vấn đề không chú ý đến an toàn trong việc sử dụng điện thoại di động thì các đồng tu có thể trao đổi nghiêm túc với bà Triệu. Nếu bà ấy không lưu tâm thì đồng tu có thể từ chối trả lời các cuộc điện thoại của bà hoặc từ chối liên lạc với bà ấy. Tuy nhiên, nhiều đồng tu đã không làm như vậy. Thay vào đó, họ lại im lặng và chấp nhận việc làm mạo hiểm của bà. Đó có phải vì các học viên sợ rắc rối và cảm thấy việc liên lạc với bà ấy bằng điện thoại di động sẽ thuận tiện hơn không? Khi tôi ở nhà bà Triệu, tôi cũng thấy nhiều học viên đã sử dụng điện thoại di động của họ để gọi cho bà ấy.

Đã xảy ra một vụ bắt giữ quy mô lớn các học viên vào ngày 20 tháng 7 năm ngoái. Một số cảnh sát nói rằng thông tin của các học viên bị bắt được lấy từ bà Triệu nên nhiều học viên đã phàn nàn và đổ lỗi cho bà. Họ cảm thấy bà ấy chính là người đã kéo cả nhóm xuống. Bỏ qua những gì cảnh sát nói có đúng hay không thì việc bà Triệu không chú ý đến an toàn khi sử dụng điện thoại di động là không đúng. Tuy nhiên, những gì mà các học viên khác đã làm có thật sự đúng không? Một số học viên đã liên lạc với bà Triệu mà không sử dụng điện thoại di động của họ thì họ vẫn được an toàn.

Trách nhiệm khi làm quản lý tài chính cho hạng mục Đại Pháp

Về vấn đề tài chính, những gì tôi chứng kiến lại hoàn toàn khác với những gì tôi nghe được từ các học viên. Những gì tôi thấy là bà Triệu rất nghiêm túc và có trách nhiệm với hạng mục. Bà đã viết ra chi tiết mọi khoản thu chi và không sử dụng quỹ theo ý muốn cá nhân. Bà thường tự bỏ tiền túi ra trả thay vì sử dụng quỹ hạng mục khi đến thăm các học viên bị bức hại hoặc người nhà của các học viên.

Một vài năm trước, một luật sư đã được thuê để đệ đơn kiện thay cho các đệ tử Đại Pháp đang bị giam giữ phi pháp. Chỉ có tiền lương, tiền ăn và tiền ở của luật sư được trả từ quỹ của hạng mục. Trước đây, bà Triệu có nói với tôi rằng bà ấy phải bước đi ngay chính trên con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài. Tuy nhiên, giờ đây tôi lại nghe nói rằng bà Triệu đã sử dụng tiền một cách hoang phí không liên quan đến hạng mục, nhưng tôi không biết tin đồn này đến từ đâu. Tôi không biết có chuyện gì đã xảy ra vào thời gian đó khiến cho các học viên đi chệch hướng hoặc tin vào tin đồn này. Bởi vậy, tôi đã không đưa ra bình luận, nhưng tôi biết rằng đôi khi cũng xuất hiện những hiểu lầm. Đôi khi những điều nhỏ nhặt có thể được phóng đại hoặc khuếch đại lên. Nếu thông tin này được kết hợp với những thiếu sót của bản thân người nói thì kết quả cuối cùng sẽ hoàn toàn sai lệch.

Vào năm nay đã xuất hiện một mâu thuẫn liên quan đến tài chính giữa bà Triệu và một học viên khác. Tôi không muốn đi vào chi tiết, nhưng từ Pháp của Sư phụ giảng, chúng ta đều hiểu rằng không có gì là ngẫu nhiên. Khi xảy ra vấn đề giữa hai bên thì cả hai bên đều có điều gì đó cần phải quy chính. Tuy nhiên, tôi nhận thấy rõ ràng có một sự hiểu lầm ở đây. Bà Triệu đã mang chuyện này nói với tôi. Bà ấy muốn tính số tiền đã phải bỏ ra để giải quyết các việc của đồng tu. Nhiều học viên đã đồn rằng bà Triệu đã tham lam. Nếu không, tại sao bà ấy lại háo hức hỏi về số tiền này hết lần này đến lần khác khi bà ấy vẫn còn giữ tiền của hạng mục trong tay? Tôi nghĩ với tư cách là người ngoài cuộc, nếu chúng ta không tận mắt chứng kiến ​​điều gì đó, tốt hơn hết là chúng ta không nên tung tin đồn dựa trên suy đoán cá nhân, nó có thể làm gia tăng mâu thuẫn. Ngay cả người thường cũng nói: “Tin đồn chỉ dừng lại ở người khôn ngoan”. Khi Sư phụ giảng về vấn đề tâm hiển thị và tu khẩu, Sư phụ đặc biệt đề cập đến việc các học viên không được truyền bá những tin đồn. Đây là điều mà người tu luyện chúng ta phải chú ý; nếu không nó sẽ gây tổn thất cho chỉnh thể các học viên.

Duy trì chính niệm khi làm việc với điều phối viên

Tôi còn thấy ngạc nhiên khi mọi người phàn nàn rằng bà Triệu muốn trở thành điều phối viên. Thực tế thì bà ấy đã là một người điều phối, bà đã đảm nhận rất nhiều nhiệm vụ phối hợp để cứu độ chúng sinh, và bà thực sự đã đóng một vai trò to lớn như vậy. Bà là người nhiệt tình, thích giúp đỡ mọi người và nhận phụ trách mọi việc.

Cũng có những lúc bà ấy không thể làm tốt. Đôi khi, vì công việc mà bà ấy bị cuốn vào tâm điểm của những mâu thuẫn. Bà ấy là người mà mọi người muốn làm việc cùng bất cứ khi nào họ có cần trợ giúp. Bà ấy là người hỗ trợ đắc lực mỗi khi họ gặp khó khăn. Tôi thực sự cảm thấy nhiều học viên địa phương đã tin tưởng vào bà ấy. Ngoài ra, một người nào đó cũng có thể mong muốn trở thành điều phối viên; miễn là người đó có thể làm tốt, bất cứ ai cũng có thể làm được. Tôi nhận thấy người học viên đã nói về bà Triệu như vậy là có tâm tật đố. Đó chẳng phải là đang ghen tị sao?

Sức khỏe của bà Triệu không được tốt kể từ năm ngoái. Có lẽ cựu thế lực đã lợi dụng những chấp trước của bà ấy. Cả tôi và bà Tiểu đều tin rằng những suy nghĩ tiêu cực mà nhiều học viên địa phương đối với bà Triệu đã làm gia tăng khổ nạn cho bà ấy.

Sư phụ giảng:

“Hiện nay những [người] chúng ta làm khoa học về [thân] thể người đã phát hiện rằng, ý niệm của con người chúng ta, tư duy trong đại não con người có thể sinh ra một loại vật chất. Chúng tôi ở tầng rất cao nhìn thấy nó thật sự là một loại vật chất; tuy nhiên loại vật chất ấy không giống như hình thức sóng điện não mà hiện nay chúng ta nghiên cứu phát hiện ra, mà là một loại hình thức đại não hoàn chỉnh. Bình thường người thường nghĩ tưởng về một vấn đề gì thì phát xuất ra một thứ có hình thái đại não; bởi vì nó không có năng lượng, nên [sau khi] phát xuất ra một thời gian ngắn liền tản mất; nhưng năng lượng của người luyện công thì được bảo trì trong một thời gian lâu hơn”. (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân)

Nếu nhiều học viên có suy nghĩ tiêu cực về bà Triệu thì chẳng phải kiểu suy nghĩ này sẽ sinh ra các vật chất tiêu cực sao? Vì suy nghĩ và lời nói của học viên có mang theo năng lượng nên sự ảnh hưởng bởi suy nghĩ của họ có thể không tiêu tán trong một thời gian dài và thậm chí còn có thể gây tác động xấu đến trường không gian của các học viên khác. Người học viên bị ảnh hưởng ấy sẽ rất khó để có thể tự mình loại bỏ vật chất bất hảo này. Tôi nhớ có lần tôi đã đọc một bài viết của một học viên đã được khai mở thiên mục trên trang Minh Huệ. Khi anh ấy phát chính niệm cho các đồng tu đang phải trải qua nghiệp bệnh, anh ấy nhìn thấy các ý niệm xấu của các học viên khác về người học viên đang bị nghiệp bệnh đã tạo thành một ngọn núi ở không gian khác, ngăn cản chính niệm đi vào trường không gian của học viên này.

Tôi tiếp tục trao đổi với bà Tiểu và cố gắng phân tích một cách khách quan trạng thái tu luyện của bà Triệu. Bà ấy thực sự có vấn đề ở một số khía cạnh, nhưng như đã phân tích ở trên, bà ấy có nhiều điểm sáng và có phẩm chất tuyệt vời, đặc biệt là có tâm kiên định và quyết tâm tu luyện trong Đại Pháp. Niềm tin vững chắc của bà rất đáng ngưỡng mộ. Kể từ khi cuộc bức hại Đại Pháp bắt đầu diễn ra, bà ấy đã đóng một vai trò rất quan trọng trong việc cứu người và giải cứu các đồng tu trong khu vực của chúng tôi và bà vẫn đang đảm nhiệm vai trò này cho đến nay.

Từ tình huống này, chúng ta có thể nhìn rõ ý đồ nham hiểm của cựu thế lực. Đây chính là một âm mưu của cựu thế lực, chúng cố tình kích động mâu thuẫn giữa các đồng tu, lợi dụng quan niệm của phần chưa tu tốt của chúng ta để tạo ra lỗ hổng và kéo các đồng tu xuống để hủy hoại họ. Và thực tế là cựu thế lực có thể thành công nhưng đồng thời cũng chỉ ra cho chúng ta nhìn thấy những thiếu sót trong tu luyện. Khi gặp phải khổ nạn, mọi người đều hướng ngoại, tìm kiếm khuyết điểm của người khác thay vì hướng nội và tu luyện bản thân theo yêu cầu của Sư phụ. Cựu thế lực đã nhìn thấy vấn đề này nên đương nhiên chúng sẽ lợi dụng sơ hở đó. Trên thực tế, không chỉ mình bà Triệu gặp nguy hiểm mà mối nguy hiểm sẽ có thể xảy đến với tất cả các học viên trong nhóm.

Vụ bắt giữ quy mô lớn các học viên vào ngày 20 tháng 7 xảy ra vào năm ngoái không phải là một việc ngẫu nhiên. Mọi người thực sự cần lưu ý và rút ra bài học kinh nghiệm từ việc này. Các đệ tử Đại Pháp là một chỉnh thể. Bất kể học viên nào bị bức hại, dù dưới hình thức nghiệp bệnh hay bị bắt giữ, đều là tổn thất đối với Đại Pháp và ảnh hưởng đến việc cứu độ chúng sinh. Đây không phải là một vấn đề bình thường.

Khi một đồng tu gặp khó khăn, nhiều học viên có suy nghĩ đó là vấn đề của chính anh ấy hoặc cô ấy. Không có gì sai khi nhìn nhận vấn đề mà một học viên có thể gặp phải, nhưng nếu ai đó nghĩ rằng việc các đồng tu gặp phải khổ nạn là điều bình thường, hoặc thậm chí cho rằng họ cần phải thế, thì điều đó tương đương với việc đang thừa nhận an bài của cựu thế lực. Khi vượt qua được khảo nghiệm này, phần lớn chúng ta có khả năng loại bỏ các an bài của cựu thế lực; ngay cả khi chúng ta mắc sai lầm, chúng ta vẫn sẽ được Sư phụ trợ giúp và cựu thế lực không được phép bức hại chúng ta. Tuy nhiên, có những học viên cảm thấy oán giận và có tâm coi thường các đồng tu đã không tu luyện tốt, vì vậy họ không thể chân thành và từ bi giúp đỡ các đồng tu vượt qua khảo nghiệm. Thông thường những người này vẫn phát chính niệm trên bề mặt nhưng trong tâm lại phàn nàn hoặc phàn nàn sau lưng các học viên về những thiếu sót của người khác. Tất nhiên, hành vi này sẽ không tạo ra bất kỳ kết quả tốt đẹp nào. Nếu chỉ có một hoặc hai học viên nghĩ theo cách này thì điều đó sẽ gây ảnh hưởng không đáng kể, nhưng nếu tất cả học viên đều nghĩ như vậy thì điều đó có thể tạo cho cựu thế lực một cái cớ để bức hại các học viên.

Vào cuối cuộc thảo luận, các đồng tu và tôi đều nhất trí rằng vấn đề này được biểu lộ ra là dành cho tất cả mọi người trong nhóm và nó cần được cải thiện. Mỗi học viên trong nhóm đều phải tu luyện thật tốt bản thân và khi chúng ta đề cao tâm tính của mình thì tâm tính của cả nhóm cũng sẽ được đề cao.

Mặc dù tôi hiểu điều này nhưng khi tôi luyện bài tĩnh công vào sáng hôm sau, tôi vẫn không thể tĩnh lại được. Tôi thấy lo lắng cho bà Triệu và lo lắng trạng thái tu luyện của các học viên khác. Tâm tôi cảm thấy rất khó chịu và tôi bắt đầu khóc. Tôi thấy chán nản vì có cảm giác như trường năng lượng của mình đang chứa đầy vật chất màu đen. Tôi nhận ra rằng trạng thái này là sai và đột nhiên nhận ra: Bề ngoài có vẻ như tôi đang lo lắng cho các đồng tu và cả nhóm, nhưng trên thực tế tôi cũng đang hướng ngoại. Tất cả những gì tôi thấy là những khiếm khuyết tổng thể và thấy các đồng tu đã không đối xử khách quan với bà Triệu.

Chẳng phải các học viên cũng nên thân thiện và từ bi sao? Tôi có đối xử với các đồng tu như thế không? Thực sự tâm tôi đang ẩn chứa sự phẫn uất và bất công! Tôi cho rằng bản thân đã suy xét vấn đề này kỹ lưỡng và có trau dồi tốt hơn những học viên khác. Tôi thấy mình gần như đã rơi vào bẫy của cựu thế lực. Cựu thế lực thực sự rất xảo quyệt; an bài của chúng dành cho các đệ tử Đại Pháp rất tinh vi và được che giấu kỹ lưỡng. Nếu chúng ta không thể buông bỏ nhân tâm và hướng nội tìm thì sẽ rất khó phát hiện ra an bài của chúng. Không phải các học viên địa phương cố tình bỏ qua vấn đề này, mà là vì họ đã không nhận ra điều đó nên đã vô tình đi theo con đường do cựu thế lực an bài. Làm sao tôi có thể vẫn còn tâm oán giận họ được?

Lúc ấy, Sư phụ đã đưa vào tâm tôi hai từ: bao dung và thấu hiểu. Nghĩ về những điều tuyệt vời mà các học viên địa phương đã làm, tôi đã quá chú tâm vào những thiếu sót của họ và bỏ qua ưu điểm của họ. Trên thực tế, mỗi đệ tử Đại Pháp đều có cách đi riêng của mình. Xuất hiện mâu thuẫn và các vấn đề không phải là việc xấu. Nếu tất cả học viên đều hướng nội thì đó sẽ là cơ hội tu luyện tốt cho mỗi cá nhân và cả nhóm. Vì vậy, không có lý do gì để tôi phải suy nghĩ bi quan. Hết thảy mọi việc đề có Sư phụ quản. Tất cả những gì tôi cần làm là tu luyện bản thân cho thật tốt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/19/411995.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/17/188845.html

Đăng ngày 25-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share