Bài viết của một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-06-2020] Hồi tưởng lại 24 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy vô cùng may mắn và hạnh phúc. Nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” của Đại Pháp đã bén rễ sâu trong tâm hồn tôi, dẫn dắt tôi trong đời và nâng cao đạo đức của tôi. Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) đã ban phúc lành cho tôi, cho người thân và bạn bè tôi.

Những câu chuyện dưới đây về tôi, về gia đình và bạn bè tôi là minh chứng cho sự thần kỳ và vĩ đại của Đại Pháp.

Mẹ tôi trở nên khỏe mạnh

Mẹ tôi đã từng có sức khỏe kém và dễ mắc bệnh. Khi sinh tôi năm 1992, mẹ đã gặp nhiều biến chứng. Mẹ thường xuyên đau đầu và cảm lạnh. Mẹ còn bị viêm khớp hậu sản, loét dạ dày, viêm túi mật và nhiều vấn đề sức khỏe khác.

Những gì tôi còn nhớ được rằng mẹ tôi quanh năm sống nhờ vào thuốc. Hàng xóm coi mẹ là “hũ thuốc”. Bố tôi là một công nhân bình thường, thu nhập ít ỏi và cả gia đình tôi sống dựa vào đó. Hầu hết số tiền này dành cho mẹ thuốc thang; gia đình chúng tôi đã sống rất nghèo.

Một buổi tối mùa Hè năm 1996, mẹ tôi đang chơi với tôi ngoài sân thì có một cặp vợ chồng hàng xóm lớn tuổi đi ngang qua. Họ mang theo một cái máy nghe nhạc to đùng và cũ kỹ. Mẹ tôi chào họ và biết rằng họ là những học viên Pháp Luân Công, đang đi về nhà từ một điểm luyện công.

Họ giới thiệu Pháp Luân Công với chúng tôi, nói với chúng tôi rằng đây là môn khí công rất tốt và là Phật Pháp thượng thừa. Họ nói với chúng tôi rằng Pháp Luân Công không chỉ có hiệu quả chữa bệnh khỏe người mà còn cho phép con người phản bổn quy chân. Họ mời mẹ tôi đến nhà xem video bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí.

Mẹ tôi lịch sự từ chối nhưng sau khi họ rời đi, tôi không ngừng khóc lóc đòi đi. Tôi lăn lộn trên sàn nhà và khóc. Không có cách nào để dỗ dành tôi, mẹ bế tôi sang nhà hàng xóm.

Khi chúng tôi ở đó, mẹ học luyện bài công pháp thứ nhất của Pháp Luân Công. Mẹ đã từng đau lưng vì thấp khớp nhưng sau khi hoàn thành bài công pháp thứ nhất, ngay lập tức mẹ cảm thấy rất thoải mái. Cơn đau đã biến mất. Sau trải nghiệm tích cực này, hàng ngày mẹ đều bế tôi sang nhà hàng xóm để học luyện công. Sau đó, mẹ đã có quyển sách Chuyển Pháp Luân và bước vào con đường tu luyện Đại Pháp.

Thuận theo tiến trình tu luyện, mẹ tôi đã cải biến. Mẹ dọn sạch ngăn kéo đựng thuốc và vứt bỏ hết thuốc đi. Mọi bệnh tật của mẹ biến mất mà không cần trị liệu y tế nào. Da dẻ của mẹ rạng rỡ và sáng sủa từ bên trong. Đại Pháp không chỉ phục hồi sức khỏe cho mẹ mà còn tiết kiệm rất nhiều chi phí y tế cho gia đình chúng tôi.

Không còn bệnh tật và thống khổ, mẹ tôi cảm thấy nhẹ nhõm và tràn đầy năng lượng! Mẹ chưa từng làm việc nặng nhưng sau khi tu luyện Đại Pháp mẹ đã trở nên mạnh khỏe hơn. Để trợ giúp tài chính cho gia đình, mẹ đã ra đồng, cuốc đất, trồng rau và chở hàng chục ký nông sản bằng xe đạp ra chợ bán. Một “hũ thuốc” ốm yếu đã trở thành lực sỹ “Hec-quyn!”

Tôi trở thành người tốt hơn và là một học sinh giỏi

Mỗi sáng tôi thức dậy sớm và tham gia luyện công cùng mẹ và nhiều người khác. Mặc dù tôi còn nhỏ và chưa biết đọc nhưng tôi thường xuyên tham gia học Pháp với mẹ và lắng nghe mọi người đọc. Tôi nhớ nhiều Pháp lý. Ví dụ như, nếu bạn ước thúc mình làm một người tốt, Sư phụ sẽ giúp bạn tiêu nghiệp. Trước đây, mỗi lần bị sốt hay cảm lạnh, tôi thường đến cơ sở y tế để tiêm thuốc. Từ khi tu luyện Đại Pháp, tôi khỏe mạnh và không cần uống thuốc hay tiêm thuốc nữa.

Có một người vô gia cư gần khu chợ mà mẹ tôi hay đến bán rau củ. Quanh năm ông ấy lục lọi tìm thức ăn trong thùng rác. Người ta thường gọi ông ấy là “đại ngốc.” Tôi cảm thấy tội nghiệp ông ấy, nên mỗi khi đi cùng mẹ đến đó, tôi sẽ xin mẹ ít tiền và mua hai cái bánh hấp cho ông ấy. Mọi người nói rằng đó là việc tốt và khen tôi tử tế.

Tôi rất may mắn vì luôn có Đại Pháp. Từ khi còn là một đứa trẻ, tôi hiểu rằng mình phải là một người tốt theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, điều đó đã đặt định nền tảng cho tính cách của tôi và khiến tôi thực sự phân biệt được phải trái đúng sai.

Ở trường, tôi hòa đồng cùng các bạn. Đại Pháp đã khai mở trí huệ cho tôi, vì thế mà thành tích học tập của tôi luôn tốt nhất, và tôi cũng hát hay, múa giỏi. Tôi thường xuyên được xếp hạng cao ở trường. Nhiều học sinh thích tôi và muốn được chơi với tôi. Tôi cũng sẵn lòng giúp các bạn học tập hoặc giúp đỡ tài chính khi gia đình các bạn ấy gặp khó khăn.

Khi tôi lớn hơn và học đến trung học, tôi đã minh bạch hơn về bản chất tà ác của ĐCSTQ và mong muốn giảng chân tướng về Đại Pháp cho các bạn. Tôi thường nói chuyện với các bạn trên đường đi từ nhà đến trường. Tôi bắt đầu từ trải nghiệm của cá nhân mình, từ những thụ ích của mẹ tôi và tôi trong tu luyện, sau đó tôi nói về giá trị phổ quát “Chân-Thiện-Nhẫn” của vũ trụ.

Tôi cũng kể cho họ nghe về cái gọi là “tự thiêu” tại quảng trường Thiên An Môn là không đúng bởi vì Đại Pháp cấm chỉ sát sinh, bao gồm cả tự tử. Bởi vì các bạn chung quanh tôi đều hiểu tôi, phần lớn họ đều sẵn sàng tiếp nhận chân tướng. Nhiều người trong số họ đã chọn thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó để có một tương lại tươi sáng.

Khi tôi học đại học, tôi khá thân thiết với ba người bạn cùng phòng. Họ đã biết chân tướng và hỗ trợ tôi học Pháp và tu luyện bản thân. Tôi có thể đọc sách và luyện công một cách thoải mái trong nội trú. Tôi cũng nói cho các bạn ấy nghe về vẻ đẹp của Đại Pháp, và họ đã được thọ ích rất nhiều. Sau khi tốt nghiệp đại học, họ có cuộc sống khá sung túc.

Tôi chuyển đến một thành phố miền Nam để thực tập tại một trạm phát sóng radio. Tôi đã hoàn thành tốt chương trình thực tập và có một công việc tốt trong khi nhiều bạn cùng lớp vẫn còn vất vả tìm việc. Họ ghen tị với tôi và ngạc nhiên vì tôi quá may mắn. Tôi hiểu rất rõ điều này là do Đại Pháp và Sư phụ đã ban cho tôi phúc báo. Mọi việc đều do Sư phụ an bài.

Đến nay tôi đã làm việc được sáu năm, trong thời gian này tôi đã đối mặt với nhiều khó khăn và thất vọng. Tôi luôn luôn ước thúc bản thân theo tiêu chuẩn của Đại Pháp, thiện đãi với mọi người chung quanh và làm việc chăm chỉ. Tôi được ông chủ và đồng nghiệp khen ngợi và nhiều lần được vinh danh là “nhân viên xuất sắc.”

Hiện nay tôi là một trong những người có thu nhập cao nhất trong những người cùng cấp. Tôi dùng tiền lương hàng tháng hỗ trợ cho bố mẹ tôi, vốn có thu nhập giới hạn, để giúp họ giảm bớt gánh nặng tài chính và sự lo lắng. Mỗi lần về quê, bạn bè và hàng xóm đều khen ngợi tôi là một người nổi trội. Tôi sẽ nói với họ rằng tất cả những gì tôi có được là nhờ tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và làm người tốt theo nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn.”

Đại Pháp mang đến cho em trai tôi tài năng

Gia đình tôi thường được ngưỡng mộ và bố mẹ tôi thường được mọi người ca ngợi vì nuôi nấng hai đứa con ngoan ngoãn. Trong mắt họ, tôi rất xuất sắc nhưng em trai tôi thậm chí còn giỏi hơn.

Em sinh năm 1998. Thời điểm đó, ĐCSTQ chỉ cho phép mỗi gia đình sinh một con, vì thế bố mẹ tôi đã bị chính quyền phạt tiền. Việc này khiến tình hình tại chính của gia đình tôi vốn đã khó khăn lại càng khó khăn hơn. Nhưng thật may mắn là mẹ tôi đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Sư phụ Lý giảng:

“Chẳng phải tôi đã từng giảng rằng một người luyện công, cả gia đình được lợi ích sao?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])

Nhờ vào Đại Pháp, mọi người trong gia đình tôi có được sức khỏe tốt, điều này giúp chúng tôi tiết kiệm chi phí y tế.

Em trai tôi là người có tư chất thông minh, trí nhớ rất tốt. Trước khi biết đọc, em đã có thể thuộc Luận Ngữ và một vài bài thơ trong Hồng Ngâm. Từ khi em đến trường, điểm số của em luôn rất tuyệt vời, xếp hạng nhất nhiều năm liền. Với số điểm rất cao trong kỳ thi tuyển sinh đại học, em được nhận vào một trong những trường đại học tốt nhất của Trung Quốc. Mỗi khi hàng xóm nói chuyện với nhau về việc học hành của con cái họ, họ sẽ nhắc đến em trai tôi với một giọng điệu ghen tị.

Dưới sự dẫn dắt của các Pháp lý, bố mẹ tôi không bao giờ lo lắng về việc học hay trang trải phí học thêm cho em ấy. Em có tư cách đạo đức cao và chính trực. Em tốt bụng, khiêm tốn, sẵn sàng giúp đỡ người khác và không bao giờ rơi vào xung đột. Trong mắt các thầy cô giáo và bạn bè, em ấy vượt trội về đạo đức và học thuật. Nhờ ân trạch vô lượng của Đại Pháp, em ấy thực sự là một tài năng.

Nghề nghiệp và cuộc sống của bạn tôi cải biến sau khi tu luyện Đại Pháp

Tôi có một người bạn cùng lớp thời trung học, cô ấy sống cùng thành phố trong thời gian chúng tôi học đại học. Chúng tôi thân thiết với nhau như chị em. Cô ấy có sức khỏe kém từ khi còn nhỏ và thường xuyên đau ốm. Sau khi tôi ổn định cuộc sống ở miền Nam, cô ấy đi xin việc trong thành phố tôi. Tôi mời cô ấy đến ở cùng tôi. Cô ấy phát hiện rằng khi cô ấy ở với tôi, sức khỏe của cô ấy được cải thiện. Vì thế mà cô ấy tin tưởng vào huyền năng của Đại Pháp và dần dần điều chỉnh lời nói và hành vi theo “Chân-Thiện-Nhẫn.”

Hiện nay cô ấy có một công việc tốt và thu nhập tốt. Chúng tôi thuê chung một căn hộ, và cô ấy thường xuyên học Pháp và luyện công với tôi. Với việc liên tục được tịnh hóa thân thể, cô ấy đã không còn ốm đau như trước. Cô ấy trở nên vui tươi và lạc quan, và những cải biến của cô ấy là triển hiện của từ bi vô lượng và toàn năng của Sư phụ và Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/27/408138.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/3/188098.html

Đăng ngày 11-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share