Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

MINH HUỆ [19-07-2020] Hai tháng trước khi tham gia kỳ thi tuyển sinh trung học vào xuân năm 2019, con trai của tôi bắt đầu có những vấn đề về sức khoẻ tâm thần. Bác sĩ nói cháu đang bị “rối loạn trầm cảm nghiêm trọng” và đề nghị chúng tôi cho cháu dừng đến trường.

Con trai tôi mất hy vọng và không muốn trò chuyện với ai. Cháu trở nên sợ hãi, ngờ vực và run rẩy khi thấy đám đông. Cháu nghĩ rằng bạn cùng lớp sẽ bàn tán sau lưng mình và cháu không muốn ra ngoài. Cháu nằm trên giường chơi điện thoại cả ngày. Tôi đau lòng khi thấy cháu như vậy nhưng tôi không thể làm gì được.

Gia đình bất hạnh

Cuối cùng, con trai tôi đã nói với bố cháu rằng cháu bắt đầu bị trầm cảm từ khi bố cháu thường đánh tôi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi là một thành viên của Đảng Cộng sản Trung Quốc(ĐCSTQ), vì sợ bị liên lụy và sợ bị bức hại nên anh tìm cách khiến tôi từ bỏ tu luyện.

Vì tôi không chịu từ bỏ nên anh thường xuyên đánh tôi. Trong cơn tức giận, anh đập phá bàn cà phê, tủ quần áo, cửa kính trong phòng ngủ và rất nhiều thứ khác. Anh đe dọa ly hôn và thậm chí còn đuổi tôi ra khỏi nhà trong vài tháng.

Con trai tôi lớn lên trong môi trường bạo lực như vậy. Cháu biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và ủng hộ tôi tu luyện. Cháu thậm chí còn học Pháp cùng tôi khi còn nhỏ. Nhưng lớn lên, những lợi ích nơi thế gian đã khiến cháu xa rời Đại Pháp.

Từ khi biết cháu bị rối loạn trầm cảm, tôi không thể buông tâm xuống được. Cuộc sống của cháu chỉ mới bắt đầu, tôi cảm thấy mất mát và không biết phải làm gì.

Một học viên đã đến giúp tôi phát chính niệm. Cô ấy nói một bài thơ đã xuất hiện trong đầu cô:

“Tu khứ danh lợi tình

Viên mãn thượng thương khung

Từ bi khán thế giới

Phương tùng mê trung tỉnh”. (Viên mãn công thành, Hồng Ngâm)

Tạm dịch:

“Tu dứt danh lợi tình

Viên mãn lên trời xanh

Từ bi quán thế giới

Dù trong mê vẫn tỉnh”. (Thành công viên mãn, Hồng Ngâm)

Tôi nhận ra mình cần phải tu bỏ chấp trước vào tình với con trai.

Thỉnh thoảng vợ chồng tôi dẫn cháu tới sân vận động chơi khi ở đó không có trận đấu nào. Chúng tôi nắm lấy tay cháu và tôi cảm nhận rõ tay cháu run rẩy. Nhìn cháu trong tình trạng đáng thương như vậy, tôi cảm thấy buồn nhưng đột nhiên cảnh giác và nhẩm bài thơ mà người học viên đã đề cập đến trước đó.

Bất cứ khi nào tôi cảm thấy xung động, tôi sẽ nhẩm lại bài thơ đó và có thể tĩnh lại. Khi tôi nhìn thấy cháu trong tình trạng đó, tôi đã không còn cảm thấy cay đắng khó chịu như trước.

Các tác dụng phụ của thuốc điều trị trầm cảm thường rất có hại. Sau khi uống thuốc ngủ, cháu sẽ ngủ cả ngày. Thuốc cũng khiến cháu yếu đi, nhưng nếu không dùng thuốc cháu sẽ bị trầm cảm. Những suy nghĩ bất hảo tràn ngập trong tư tưởng cháu và cháu cũng thường cố gắng tự rạch cổ tay của mình. Vì vậy, tôi phải giấu tất cả các vật nhọn trong nhà.

Tôi biết rằng chỉ có Sư phụ và Đại Pháp mới có thể cứu cháu. Nếu cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ Lý Hồng Chí sẽ có thể cải biến số phận cháu. Khi tôi nói với chồng mình rằng cho con tu luyện trở lại, anh đã điên cuồng hét lên với tôi.

Trên thực tế, khi tôi càng muốn cháu học các bài giảng Pháp thì cháu lại càng chống lại. Thỉnh thoảng, tôi đã phải dùng hết sức mình để đưa cháu ra khỏi giường và học Pháp. Cháu miễn cưỡng đọc một đoạn rồi lại nằm xuống và nói rằng cháu không thể tiếp tục.

Một ngày, đột nhiên tôi nhận ra chấp trước của bản thân. Lý do mà tôi muốn cháu tu luyện Đại Pháp là vì sau khi cháu hồi phục, chồng tôi sẽ thấy được Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời và phi thường như thế nào và sau đó chồng tôi sẽ được cứu.

Tôi nhận ra chính chấp trước này của tôi đã tạo sơ hở khiến cựu thế lực dùi vào và làm hại chồng cùng con trai tôi.

Loại bỏ chấp trước của bản thân

Đầu mùa xuân năm 2019, khoảng 10 giờ tối, con trai tôi nói rằng cháu thấy buồn chán và muốn ra ngoài đi dạo. Tôi không nghĩ nhiều về điều này và cho phép cháu đi. Khoảng nửa đêm, tôi có một giấc mơ xấu và cảm thấy sợ hãi khi tỉnh dậy. Tôi nhận ra con trai tôi không trở về nhà, vì vậy tôi đã nhắn tin cho cháu. Cháu nhắn lại rằng mình không thể sống thêm nữa. Ngay lập tức tôi gọi điện cho cháu nhưng cháu không trả lời. Tôi cố gắng gọi lại nhưng cháu đã tắt điện thoại.

Tôi chạy tới trước ảnh Sư phụ rồi quỳ xuống và cầu xin Sư phụ cứu cháu.

Tôi không biết cháu đang ở đâu và không thể liên lạc với cháu qua điện thoại. Vì vậy, tôi đã gửi cho cháu một đoạn tin nhắn và nói: “Làm sao mà mẹ có thể sống thiếu con? Mẹ đã vất vả để nuôi nấng con. Con không được làm như vậy”.

Sau đó, tôi gọi lại cho cháu và cháu bắt máy. Tôi cố gắng tiếp cận cháu bằng tâm từ bi và cảm hóa cháu bằng lý tính. Cuối cùng, cháu đã xuống khỏi tòa nhà mà cháu định nhảy và trở về nhà.

Sau sự việc này, tâm tôi trĩu nặng. Tôi luôn lo lắng rằng cháu sẽ tự tử nếu gặp nghịch cảnh. Mỗi khi ra khỏi nhà tôi đều rất lo lắng, tôi sẽ mau chóng trở về nhà ngay khi phát xong tài liệu giảng chân tướng

Khi tôi chia sẻ với các học viên khác về điều mà mình lo ngại, một ý nghĩ xuất hiện trong tâm tôi: “Loại bỏ chấp trước và làm những việc cần làm!”

Tôi đã hướng nội và loại bỏ chấp trước vào sức khỏe của con trai. Bệnh tình và tâm trạng của cháu ngày càng ổn định. Trước dịp tết Nguyên đán năm 2020, cháu đã ngừng sử dụng thuốc và tình trạng của cháu nói chung đã được kiểm soát. Giờ đây, tôi có thể ra ngoài giúp mọi người hiểu rõ về Pháp Luân Đại Pháp mà không cần phải lo lắng gì nữa.

Phủ định những suy nghĩ tiêu cực

Gần đây, con trai tôi lại đi ra ngoài và cháu đã đóng sầm cửa lại bởi cháu không thích những gì tôi nói. Tôi thấy lo lắng và cố gắng theo dõi cháu nhưng tôi không thể tìm thấy cháu. Tôi cố gắng gọi cho cháu nhưng cháu không trả lời và cháu đã tắt điện thoại khi tôi gọi lại.

Tôi lại cầu xin Sư phụ cứu cháu. Cuối cùng, cháu trở về nhà nhưng tình trạng vẫn tồi tệ và có vết máu ở cổ tay.

Cháu muốn tôi để cho cháu đi. Lời nói của cháu đã chạm đến nỗi lo lắng lớn nhất của tôi, tôi sợ rằng cháu sẽ tự tử.

Ngày hôm sau, một học viên đã đến nhà tôi và tôi nói với cô ấy về sự việc đang diễn ra: “Con trai tôi thường nói với tôi rằng ‘hãy để cho cháu đi’ bởi vì cháu không muốn sống nữa”. Người học viên này nói: “Đó là những nhân tố bất hảo muốn lấy mạng cháu chứ không phải cháu nói”.

Tôi sửng sốt nói: “Tôi lo lắng rằng việc con trai tôi sẽ tự sát làm tổn hại tới danh dự của Đại Pháp và khiến cháu hối hận vĩnh viễn”.

Người học viên trả lời: “Đó không phải là suy nghĩ của chị, cựu thế lực đã cưỡng ép điều đó lên suy nghĩ của chị”. Tôi thực sự bị sốc.

Sư phụ giảng:

“Kỳ thực hết thảy những gì không phù hợp với Đại Pháp và chính niệm của đệ tử Đại Pháp đều là [do] cựu thế lực tham dự tạo thành, kể cả hết thảy những nhân tố bất chính nơi tự thân, chính vì thế mà tôi đặt việc phát chính niệm là một trong ba việc lớn của đệ tử Đại Pháp [cần] làm”. (Về xáo động từ một bài viết về phó nguyên thần)

Tôi ngộ ra rằng cựu thế lực đã an bài rất nhiều những ý nghĩ tiêu cực trong cuộc sống và tu luyện của tôi: Tôi sợ rằng camera giám sát sẽ bắt tôi vì phân phát các tài liệu giảng chân tướng. Tôi lo lắng về chồng mình khi anh ấy ra ngoài và trở về nhà muộn hay khi anh ấy uống rượu ở bên ngoài.

Tôi chợt nhận ra rằng cựu thế lực đã khiến tôi nghĩ những điều này. Chúng đã an bài tất cả những điều đó trong tâm tôi, những suy nghĩ đó đều không thuộc về bản ngã của tôi.

Tâm tôi đột nhiên trở nên thuần tịnh. Tôi muốn làm cho chân ngã của mình ngày càng mạnh mẽ hơn để trường không gian của tôi trở nên ngày càng thuần chính hơn.

Tôi có cảm giác như vật chất đè nặng trong tâm tôi một thời gian dài nay đã vỡ vụn. Cuối cùng tôi cũng thoát khỏi sự an bài của cựu thế lực.

Chiều hôm đó con trai tôi đã đi học. Tôi cố gắng hết sức để loại bỏ những niệm đầu bất hảo: “Liệu cháu có níu kéo và muốn tôi đến đón sớm không?” Tôi làm việc chăm chỉ để thoát khỏi những suy nghĩ tiêu cực bởi cuối cùng tôi đã hiểu rằng chúng không phải là chân ngã của tôi.

Sau 7 giờ tối, khi tôi vừa phát chính niệm xong, cánh cửa mở ra và con trai tôi nói: “Con đã về rồi!” Giọng nói của cháu nghe mạnh mẽ và tự tin: “Lớp con sẽ tham gia kỳ thi vào trung học. Chúng con phải học nhiều hơn, vì vậy con có thể về nhà muộn một chút”.

Tôi chuẩn bị bữa tôi cho cháu, cháu vừa ăn vừa ngâm nga một bài hát. Một làn gió mát nhẹ nhàng thổi qua và chúng tôi cùng nhau tận hưởng thời gian vui vẻ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/19/408985.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/10/11/187770.html

Đăng ngày 11-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share