Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-10-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Tâm sợ hãi đã theo tôi và bao vây tôi trong 10 năm. Nó dường như là một phần tự nhiên của tôi đến nỗi tôi đã không nhận ra sự tồn tại của nó cho đến một ngày.
Tôi bị bắt giữ và bị giam trong một trại lao động cưỡng bức. Tôi có bản chép tay những kinh văn của Sư phụ. Khi một học viên khác giữ một bản, lính canh phát hiện ra. Học viên đó lo lắng tôi sẽ bị liên lụy. Cô ấy cảm thấy rất áy náy nên tôi đã an ủi cô ấy. Thực ra tôi rất sợ hãi. Tôi giữ những bài giảng khác của Sư phụ mà các học viên đã chép tay và để ở một nơi an toàn. Nếu có học viên muốn đọc, họ sẽ đến chỗ tôi và sau đó trở về sau khi đã đọc xong. Nếu có chuyện xảy ra với tôi, tất cả những bản chép tay đó sẽ mất và bảy tám vị học viên đã chép kinh văn có thể sẽ bị nguy hiểm.
Trong hai ngày sau đó, tôi rất lo lắng và tự hỏi có nên nói cho một đồng tu khác biết nơi cất những bài giảng không. Nhưng tôi đã không làm vậy, vì tôi không muốn cô ấy lo lắng. Nếu như tôi bị phát hiện và xử lý, quá trình xử lý nhất định cần thời gian, lợi dụng khoảng thời gian này tôi thông báo cho mọi người sau cũng không muộn.
Tối ngày hôm sau, đội phó [trại giam] gọi tôi vào phòng làm việc của cô ấy. Tôi lo rằng cô ấy sẽ nói về chuyện kinh văn. Nhưng cô ấy không nhắc gì đến chuyện này và thay vào đó là gây áp lực và đe dọa tôi để tôi dừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Tâm sợ hãi của tôi bị phơi bày
Sau khi trở lại phòng giam, tôi bị nỗi sợ bao trùm. Lúc ấy tôi thấy một lớp sương mù màu xám xuất ra từ tim tôi. Nó bao lấy cả thân thể tôi và sau đó biến mất.
Tôi ngạc nhiên nhưng không biết đó là vật chất sợ hãi. Tôi chỉ nghĩ đó là thứ không tốt. Tôi phát chính niệm một lúc. Bởi vì vật chất này biến mất ngay lập tức, nên tôi không để tâm nhiều.
Viên cai ngục tìm thấy kinh văn là người rất hiền lành và đã không báo cáo chuyện này với cấp trên của mình. Vài ngày sau, cô ấy đem kinh văn xé trước mặt vị đồng tu kia và nói rằng sau này phải cẩn thận.
Tôi chuyển kinh văn chép tay tới học viên khác trước khi rời khỏi trại lao động.
Ba năm đầu sau khi ra khỏi trại lao động, tôi tích cực giảng chân tướng. Nhưng sau đó càng ngày càng buông lơi. Tôi nghĩ tình trạng này là do lịch trình làm việc bận rộn của mình.
Từ năm thứ tư trở đi, áp lực công việc càng ngày càng lớn. Tôi cũng có nhiều việc nhà. Kết quả là, thậm chí tôi có ít thời gian học Pháp. Một năm, tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân không được mấy lần và hiếm khi đọc các bài giảng khác của Sư phụ. Tôi không còn có thời gian giảng chân tướng cho mọi người. Tôi quá bận với công việc hàng ngày và không nghĩ xem tại sao tình trạng này lại xuất hiện cho tới năm thứ 10.
Năm đó, một học viên địa phương bắt đầu có hiểu nhầm về Đại Pháp sau khi cô ấy đọc một kinh văn giả. Tôi không muốn buông bỏ cô ấy. Vì vậy khi phát chính niệm để loại bỏ các nhân tố bất hảo, tôi tình cờ đi vào trường không gian của cô ấy. Tôi cảm thấy một áp lực rất lớn khiến tôi gần như nghẹt thở. Thật khó để diễn tả bằng lời.
Hai ngày sau, tôi nói với một học viên khác về chuyện này, vì vậy cô ấy cùng tôi phát chính niệm trợ giúp học viên kia. Chúng tôi phát chính niệm cho cô ấy ba lần vào mỗi buổi tối.
Nhận ra và buông bỏ tâm sợ hãi
Tôi cảm thấy áp lực giảm đi sau khi học viên này tham gia cùng. Cho đến ngày thứ tư, vào 9 giờ tối, khi đang làm thế liên hoa thủ ấn, tôi thấy một thân thể như thủy tinh trong suốt nhìn giống tôi vỡ tan tành. Những mảnh sắc nhọn biến thành những công cụ tra tấn khủng khiếp như còng tay, dùi cui điện, roi, ghế điện, v.v..
Tôi sửng sốt. Đó là gì?
Sau đó, tôi nhận thấy một số thay đổi rõ ràng ở bản thân. Tôi không còn sợ hãi khi thấy xe cảnh sát và có thể đối mặt với cảnh sát trên đường. Tôi bắt đầu giảng chân tướng cho mọi người. Tôi nhận ra rằng cái thân thể bị bể nát đó là nỗi sợ hãi của tôi. Nhưng tới thời điểm đó tôi mới nhận ra mình có tâm sợ hãi. Nỗi sợ đã thực sự hình thành một lớp trong thân thể tôi. Nhưng tôi bắt đầu có tâm sợ hãi khi nào? Tôi cố gắng truy xét.
Tôi nhớ tới lớp sương mù màu xám xuất ra từ tim tôi khi tôi ở trong trại lao động cưỡng bức. Thời điểm đó tôi sợ hãi. Vì tôi không để tâm, nên nó dần tăng cường. Nó hình thành một lớp trong thân thể tôi và bao chặt lấy tôi.
Tôi khóc ba ngày sau khi nhận ra điều đang diễn ra – Tôi cảm thấy buồn trong một vài tháng. Tôi bị tâm sợ hãi bao lấy trong 10 năm! Tôi đã lãng phí bao nhiêu thời gian dành cho tu luyện? Tôi buông lơi 10 năm và không hề biết rằng mình có tâm sợ hãi. Tôi đã làm Sư phụ thất vọng.
Tôi quyết tâm bắt kịp tiến trình chính Pháp và đột phá những trở ngại gây ra bởi tâm sợ hãi của mình.
Một năm sau, khi cảnh sát sách nhiễu tôi, tôi lại cảm thấy sợ và thấy một lớp sương mù màu xám xuất ra từ tim. Tôi tự hỏi: “Mình sẽ không phạm sai lầm như thế nữa. Mình phải buông bỏ tâm sợ hãi.”
Tối hôm đó, ngay khi mở một cuốn sách Đại Pháp ra, tôi bắt đầu khóc. Nước mắt tôi chảy xuống khi tôi đọc được bốn trang đầu tiên. Hẳn là phần biết của tôi đã thấy Sư phụ đang gia trì cho tôi.
Khi tôi học Pháp, nhiều vật chất xấu đã bị uy lực của Đại Pháp loại bỏ. Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng một thứ gì đó vỡ tan. Tâm sợ hãi của tôi đã biến mất!
Trước đó tôi không thể phân biệt được sự khác biệt giữa tâm sợ hãi và chú ý an toàn. Sau khi vật chất này bị loại bỏ tôi đã có thể phân biệt được.
Ngày hôm sau tôi đi gặp một vài người bạn và giảng chân tướng cho họ. Tôi đã vượt qua được nhiều trở ngại mà trước đây tôi mắc phải khi giảng chân tướng cho mọi người.
Khi tĩnh tâm học Pháp, tôi phát hiện ra nhiều vấn đề và biết cách vượt qua chúng. Tôi cũng nhận ra được tại sao tôi gặp khó khăn trong việc giảng chân tướng cho mọi người.
Trí huệ của chúng ta đến từ Pháp. Chỉ cần chúng ta học Pháp nghiêm túc và nhập tâm, những vấn đề của chúng ta sẽ được giải quyết và những chấp trước sẽ bị loại bỏ. Nếu trước đây tôi học Pháp tập trung, tâm sợ hãi giống như thủy tinh kia đã không bám lấy tôi trong suốt 10 năm.
Tôi sẽ rút bài học giáo huấn xương máu cho mình, học Pháp nhiều, tu luyện tinh tấn và trợ Sư chính Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/21/413964.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/6/188136.html
Đăng ngày 08-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.